Chương 22: Khẩu giao/ ôm ngủ /tù nhân sinh hoạt.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 "Trì thiếu gia, chúc ngài dùng cơm ngon miệng."

Khóa cửa được khống chế bằng tròng mắt một lần nữa khóa lại, người mang cơm do Quý Nhiên Chu sai đến liền rời đi.

Trì Tầm trầm mặc nhìn trần nhà, lại nằm trong chốc lát chung quy càng thêm mệt mỏi không có sức, xốc tấm chăn mỏng trên người lên đi xuống, mặc vào chiếc áo sơ mi duy nhất có thể che đậy thân thể, hạ thân trần trụi đi đến huyền quan.

Ngồi vào cạnh bàn ăn.

Ăn cơm.

Toàn bộ ăn xong, đặt bát đĩa về lại chỗ cũ.

—— đây là khoảng cách xa nhất Trì Tầm có thể đi tới, trừ cái này ra, hoạt động duy nhất y có thể làm chính là kéo xiềng xích trên chân đi qua đi lại trong phòng.

Đây là phòng Quý Nhiên Chu, từ sau ngày hôm đó trở về, Trì Tầm không có bị nhốt trong căn phòng tràn đầy đạo cụ kia nữa, cũng không có làm như lời Quý Nhiên Chu nói là bắt y từ nay về sau phải ngủ trong lồng sắt chật hẹp, ngược lại nhốt y trong phòng Quý Nhiên Chu. Một sợi xiềng xích trói buộc trên cổ chân Trì Tầm, từ đầu giường kéo dài ra, khoảng cách xa nhất cũng với không tới cửa chính cùng cửa sổ. Cái còng lần này làm từ chất liệu khác với làn trước, hoàn toàn được chế thành từ tinh cương cực kỳ rắn chắc, dán ở trên chân lạnh lẽo vô cùng, làm như thế nào cũng không ấm lên được. Mỗi khi Trì Tầm muốn đi WC, hơi vừa động một chút liền sẽ ma sát với nền nhà tạo nên âm thanh chói tai, tùy thời nhắc nhở tình cảnh nhục nhã như con thú bị nhốt của y. 

Trì Tầm đã quen với loại thanh âm này. Y từ trên kệ gắn tường cầm lên một quyển sách mới. Y không muốn lại ngồi ở trên giường, ngồi xếp bằng trên sô pha khó khăn lắm che khuất hạ thân, muốn dời đi lực chú ý của mình. Lúc đọc đến trang thứ bảy mươi chín, Quý Nhiên Chu đã trở lại.

Một đôi tay từ phía sau vòng qua, mái tóc mềm chạm lên bờ vai, giọng nói có lẽ ngọt ngào phả lên lỗ tai y, "Còn tưởng rằng anh lại không ăn cơm, em cố ý về sớm một chút để đút cho anh ăn, không nghĩ tới anh lại ngoan như vậy."

Trì Tầm run rẩy với biên độ cực kỳ nhỏ, hắn muốn đút chỗ nào?

Sau khi trở về, tuần thứ hai Trì Tầm bắt đầu ăn không ngon, bác sĩ kiến nghị phải tĩnh dưỡng, tâm trạng phải thoái mái, chính là nói Quý Nhiên Chu ít xuất hiện trước mặt y sẽ tốt hơn. Quý Nhiên Chu nói thẳng "Không có khả năng", hơn nữa đuổi bác sĩ ra ngoài. Dinh dưỡng dịch cùng cho ăn qua đường mũi trị ngọn không trị gốc, thử hai lần cũng chưa có hiệu quả gì thì Quý Nhiên Chu liền chủ động kêu dừng.

Chung quy là sau khi Quý Nhiên Chu lại một lần nhìn đồ ăn mang đến không vơi đi chút nào liền bùng nổ ——

"Anh hiện tại cho dù muốn chết, em cũng sẽ không nhượng bộ đâu. Anh hoặc là thích ứng, hoặc là chết ở trên giường em. Nhưng anh hãy nhớ đây Trì Tầm, cho dù anh có chết em cũng không buông tha anh đâu."

Hắn bạo nộ mà nắm Trì Tầm bị trói ở trên giường không thể động đậy, nắm gáy nhéo cằm mạnh mẽ đút đồ ăn vào miệng y, khiến y ghê tởm đến muốn chết.

Cái này cũng chưa tính là gì, làm Trì Tầm chân chính hỏng mất chính là Quý Nhiên Chu muốn dùng số đồ ăn dư lại nhét vào phía sau y.

Bất luận Trì Tầm nhục mạ chửi bới như thế nào, Quý Nhiên Chu đều là hai mắt đỏ bừng lạnh lùng nhìn, lời nói cùng việc làm của hắn toàn bộ lộ ra một loại bệnh trạng. Thức ăn trong tay hắn mắt thấy liền sắp nhét vào thân thể Trì Tầm, Quý Nhiên Chu nói "Anh nếu đã không muốn ăn cơm theo cách bình thường, vậy trao đổi một chút, phía dưới ăn cơm, còn phía trên ăn dương vật của em."

Trì Tầm trong khoảng khắc cả trên lẫn dưới đồng thời bị nhét dị vật vào không chịu nổi đành xin tha: "Dừng lại! Tôi...tôi sẽ ngoan ngoãn ăn cơm."

Trì Tầm hiện tại nhớ tới biểu tình kia của Quý Nhiên Chu còn cảm thấy sợ hãi, ngay lúc đó Quý Nhiên Chu chỉ có thể dùng từ điên cuồng để hình dung.

Quyển sách trên tay bị Quý Nhiên Chu đè ép làm ra nếp uốn, Trì Tầm không thể trốn, vẻ mặt lãnh đạm cũng không ngoái lại nhìn đối phương: "Cậu quấy rầy tôi đọc sách."

Như một đứa nhỏ làm nũng: "Em sai rồi, anh trai tiếp tục xem đi."

Nói thì nói thế, nhưng Quý Nhiên Chu lại vói tay vào phía dưới áo sơ mi Trì Tầm. Một đôi tay ở ngực eo bụng anh trai liên tục trêu chọc, Trì Tầm biết trong đồ ăn thức uống không có trộn thuốc nữa, nhưng thân thể này đã bị Quý Nhiên Chu huấn luyện đến thuần thục mà toát ra một lớp mồ hôi mỏng, khi tay đối phương dừng ở kẽ mông Trì Tầm đã cảm thấy dục vọng lan tràn toàn thân. Hiện tại tất cả những phản ứng trên thân thể y đến từ chính Quý Nhiên Chu tỉ mỉ dạy dỗ.

Quý Nhiên Chu vứt bỏ quyển sách trên tay Trì Tầm, bóp hai tay y ấn người nằm ngửa trên sô pha một tay cố định trụ, hai đầu gối chen vào tách mở hai chân, hạ thân cái gì cũng không có mặc lỏa lồ trước mặt Quý Nhiên Chu, dương vật Trì Tầm phản ứng càng mãnh liệt.

Nghe thấy Quý Nhiên Chu đắc ý cười một tiếng , Trì Tầm đỏ hồng hai con mắt quay đầu đi.

Quý Nhiên Chu bám vào người Trì Tầm hôn môi một chút lên mi mắt y, "Thân thể anh càng ngày càng thích em, em rất vui vẻ."

Sau khi trở về từ câu lạc bộ Trì Tầm rốt cuộc không thể bước chân ra khỏi cửa một bước, Mới đầu Trì Tầm vẫn giãy giụa phán kháng như cũ, nhưng sau lại bị Quý Nhiên Chu cường ngạnh dùng thủ đoạn cùng kỹ xảo khiêu khích khiến cho thân thể Trì Tầm chậm rãi bắt đầu khó có thể chịu khống chế.

Quý Nhiên Chu vươn đầu lưỡi, mở lớn miệng nhẹ nhàng liếm láp phun ra nuốt vào hành thân Trì Tầm, khoái cảm tê dại nháy mắt như điện giật lan tận xương tủy, y cả người đều mềm nhũn.

Tuyến dịch chảy ra, bọt nước trong suốt uốn lượn chảy xuống, Quý Nhiên Chu giống một đứa nhỏ tham ăn hơi hơi nghiêng đầu dùng đầu lưỡi mềm mại đuổi theo liếm láp mỹ thực chảy xuống, từ cán đến hệ rễ, lại đến hai viên cầu đáng yêu phía dưới ...... Mỹ thực thì cần phải chậm rãi nhấm nháp, Quý Nhiên Chu chôn mặt ở giữa háng Trì Tầm, từng chút một cảm thụ biến hóa của Trì Tầm.

Trì Tầm bị hắn kích thích đến da đầu tê dại, muốn tránh đi lại bị tay đối phương đè chặt xuống. Y hơi hơi giương mắt là có thể nhìn thấy động tác Quý Nhiên Chu nằm ở giữa háng mình, cùng với cảm giác tê ngứa trước nay chưa từng có. Có lẽ y cùng Quý Nhiên Chu đều biến thái giống nhau, bởi vì lúc này y rất muốn duỗi tay ấn đầu Quý Nhiên Chu xuống, kêu hắn dùng sức một chút.

Quý Nhiên Chu biết Trì Tầm đang sướng, vốn định gãi đúng chỗ ngứa mà dừng lại để y biết chỉ có thể bị hắn thao mới được phép bắn, nhưng hôm nay hắn đột nhiên muốn nhìn bộ dáng anh trai được hắn khẩu giao đến bắn ra là như thế nào

Trì Tầm muốn điên rồi, môi lưỡi dưới thân càng thêm ra sức mà liếm láp, y theo bản năng nâng eo lên muốn trốn, lại bị một bàn tay ấn bụng trong phút chốc đè ép trở về.

Trì Tầm biết chính mình sắp bắn, nhìn Quý Nhiên Chu, duỗi tay ngăn trở: "Đừng......"

Nhưng thời gian đã muộn, hạ thân không biết cố gắng của y đã ở trong miệng Quý Nhiên Chu tiết ra.

Trì Tầm ngơ ngẩn nhìn hắn, không thể tin tưởng.

Y cự nhiên bắn ở một trong miệng của một người đàn ông, mà người này còn là em trai kế của y!

Quý Nhiên Chu cong lên khóe môi, nhìn thẳng Trì Tầm, hầu kết lăn lên cuộn xuống, nuốt chất lỏng trắng đục trong miệng vào bụng.

Trì Tầm ngồi dậy, "Cậu điên rồi!"

"Anh ơi, em kỹ thuật không tồi đúng không, anh đỏ mặt rồi nè." Quý Nhiên Chu cầm lấy ly nước trên bàn súc miệng, xong lại về sô pha khóa ngồi trên đùi Trì Tầm.

Trì Tầm nhìn động tác kéo khóa quần của Quý Nhiên Chu, trực giác biết sắp có chuyện không tốt, còn chưa kịp chạy đã bị Quý Nhiên Chu dùng cà vạt trói lại hai tay lật người lại bày ra tư thế chuẩn bị chơi đùa.

"Đến lượt em dễ chịu rồi."

......

Bọt biển lộn xộn bôi trên tóc, hơi nước mờ mít bốc lên trong phòng tắm ướt át.

Trì Tầm không lộn xộn, bị liên tục làm ba lần y đã không dư lại bao nhiêu sức lực để chống đối.

Kỳ thật vài lần trước đây khi Quý Nhiên Chu tắm rửa cho Trì Tầm cũng không phải y không giãy giụa, nhưng kết cục cuối cùng luôn là bị trói ở trên tường, liên tục phun nước tắm rửa cùng thao lộng tận bốn năm tiếng đồng hồ, xong việc y đã sốt cao hai ngày liền không xuống được giường.

Tắm rửa xong, Quý Nhiên Chu lại giúp Trì Tầm cạo râu, thậm chí lau mặt mát xa cơ thể cho y, hoàn toàn coi y như một người tàn phế mà đối đãi.

Tuy rằng trên thực tế, một tháng đầu kể từ khi trở về từ câu lạc bộ kia, Trì Tầm tựa như một người tàn phế thật: Hai tay y thời thời khắc khắc đều trong trạng thái bị trói buộc, Quý Nhiên Chu nói y không có việc gì cần dùng tay, yêu cầu duy nhất Trì Tầm cần làm là hé miệng cùng cùng mở rộng hai chân.

Trì Tầm không muốn nghĩ tới những thủ đoạn tra tấn người đáng sợ đó nữa, y được Quý Nhiên Chu lau khô thân thể ôm bế lên giường. Quý Nhiên Chu cũng đi tắm rửa, vừa lên giường liền từ sau lưng vòng qua ôm Trì Tầm vào trong lòng ngực.

Trì Tầm theo bản năng giãy dụa muốn thoát khỏi đôi tay như gọng kìm của Quý Nhiên Chu, nhưng rất nhanh lại từ bỏ. Y không muốn lại bị ép mặc câu thúc y trói cố định nằm trên giường mấy ngày liền, đến khóc cũng không khóc nổi như lần trước nữa. 

Quý Nhiên Chu thật ra rất vừa lòng với thái độ hiện tại của Trì Tầm, hắn thoả mãn mà dùng cằm cọ cọ gáy y, "Lần đầu tiên gặp mặt anh cũng ôm em như thế này ngủ, hiện tại đến lượt em ôm anh nha."

-----

ps: Các bác ơi, tui lại tìm thấy vài bộ hay nữa. Tui vui quá các bác owiiii!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net