Chương 6: Cưỡng chế khẩu giao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trì Tầm cho dù đã ý loạn tình mê, nhưng nhìn thấy đồ vật giống đực vừa thao làm y cách mặt mình không đến 5 cm, y tức khắc thanh tỉnh không ít, điên cuồng cố rụt về phía sau.

Quý Nhiên Chu mặt lộ vẻ không ngờ Trì Tầm vẫn còn tỉnh táo như vậy, dụng thêm ba phần sức nắm chặt tóc của đối phương buộc y ngẩng đầu lên nhìn mình. Trì Tầm cắn chặt môi, nhưng rất nhanh đã bị nhéo cằm cạy mở khớp hàm. Trước mắt y tối sầm, hung khí cực đại đột nhiên không kịp phòng ngừa mà chen vào trong miệng.

Trì Tầm dùng hết toàn lực cố gắng giãy giụa, nhưng đôi tay bị trói sau lưng khiến sự phản kháng của y trở nên cực kỳ bé nhỏ. Y chỉ có thể thuận theo mà bị nắm chặt tóc, trong miệng hàm chứa dương vật cứng rắn đang không ngừng thọc vào rút ra, hai viên tinh hoàn của Quý Nhiên Chu dưới sự di chuyển eo hông liên tục va đạp gương mặt người bên dưới. Không biết là bởi vì cảm thấy thẹn, hay là bởi vì lực đạo va chạm quá lớn mà mặt Trì Tầm đã đỏ bừng.

Bởi vì dương vật Quý Nhiên Chu khá dài nên khi hắn cắm vào trong miệng Trì Tầm, quy đầu lập tức đâm sâu vào tận cuống họng khiến Trì Tầm một trận hít thở không thông, dạ dày quặn thắt muốn nôn khan, ghê tởm đến y cả người rùng mình không ngừng. Nhưng Quý Nhiên Chu chính là gắt gao ấn chặt đầu Trì Tầm không bỏ, một cái tay khác lại hoàn toàn tương phản, ôn nhu vuốt ve gương mặt đỏ bừng của anh trai.

Trì Tầm bị loại cảm giác ghê tởm khi miệng lưỡi toàn mùi xạ hương giống đực nhục nhã đến chết lặng, khoang miệng cùng đầu lưỡi đều bị bắt nếm kỹ từng tấc da thịt cự vật của đối phương. Y rơi vào trạng thái gần như hít thở không thông, sau khi nỗ lực điều chỉnh hô hấp một chút liền xấu hổ và giận dữ mà trừng mắt Quý Nhiên Chu gần trong gang tấc, y vừa mới hé răng muốn cắn, tóc đã bị kéo mạnh về phía sau, dương vật trượt ra khỏi khoang miệng ẩm ướt phát ra một tiếng vang dâm đãng.

Trì Tầm ăn đau đến hừ nhẹ một tiếng, bên tai truyền đến giọng nói tức giận pha lẫn tình dục của Quý Nhiên Chu, hắn gằn từng chữ một: "Anh nếu còn dám có cái tâm tư như vừa nãy, vậy đừng trách em đeo cho anh khẩu hoàn đấy. Nếu như vậy thật, anh ngoại trừ giương miệng hàm trụ cậu nhỏ của em thì cái gì cũng đều không làm được, một chữ không thể nói rõ ràng ngoài ư a rên rỉ, chỉ có thể bị động chảy nước miếng cùng tinh dịch đầy miệng, bị em thao bắn sâu vào trong cổ họng, không thể tránh mà nuốt vào trong bụng."

Khẩu hoàn! Nhắc tới hai chữ này Trì Tầm tức khắc cứng đờ toàn thân, năm đó lần đầu tiên bị bắt đeo thứ này lên y còn không biết chuyện tính sự giữa đàn ông với đàn ông là như thế nào, Quý Nhiên Chu lần đầu tiên liền cứ vậy trực tiếp xông tới, ở trên người một kẻ ngây ngô trong việc tình dục như một trang giấy trắng khắc xuống một dấu vết vĩnh viễn của ác ma.

Quý Nhiên Chu nở nụ cười, nhẹ nhàng cúi người hôn vệt nước trên khóe môi Trì Tầm, "Chỉ cần anh trai nghe lời, hôm nay sẽ không quá khổ sở."

Nói xong, không để y có cơ hội phản ứng mà lại lần nữa đâm vào khoang miệng ẩm ướt, lần này, động tác của hắn so với lúc trước càng thêm hung mãnh. Sau vài chục lần thọc vào rút ra, Quý Nhiên Chu đã có dấu hiệu muốn bắn, hắn thở hổn hển rút một nửa dục vọng bản thân ra, dùng phần quy đầu nhớp nháp nước miếng vẽ một vong trên bờ môi Trì Tầm bởi vì chết lặng mà không thể khép lại.

Trì Tầm khóe mắt đỏ bừng, nhưng một giọt nước mắt cũng không có rơi xuống, hai đầu mày nhíu lại giấu dưới mái tóc hỗn độn, mồ hôi lướt qua sườn mặt, trong mắt tất cả đều là hận ý trần trụi.

Cái bộ dáng ẩn nhẫn lại phẫn nộ không cam lòng này làm Quý Nhiên Chu vô cùng hài lòng, bàn tay đang nắm chặt tóc Trì Tầm hơi hơi buông lỏng, ngón tay cắm giữa những sợi tóc mềm mại có chút ẩm ướt. Hắn nhìn người anh trai mà mình ngày đêm tơ tưởng đang bất lực không tiếng động nằm dưới háng mình, cảm thấy đã lâu chưa thoả mãn như vậy, ôn nhu mà vuốt ve đỉnh đầu đối phương.

"Anh ơi, em rất nhớ anh."

Tiếng nước va chạm mỏng manh vang lên ở bên tai, tựa như thanh âm tôn nghiêm đàn ông của Trì Tầm bị tùy ý giẫm đạp lăng nhục. Quý Nhiên Chu nâng cằm Trì Tầm, không cho y nghiêng đầu đi, hơi đẩy eo một chút, lập tức bắn đầy bạch trọc trên mặt anh trai yêu quý.

Quý Nhiên Chu nhẹ nhàng ma sát một chút, ma đến đuôi mắt xinh đẹp của Trì Tầm.

Trì Tầm rũ mắt xuống, bả vai co rút không chịu khống chế mà run rẩy, giống như đang phải chịu áp lực, hoặc là đang nỗ lực che giấu cái gì đó tuyệt đối không thể vứt bỏ. Thứ đó một khi biến mất, chính y sẽ rơi vào sa đọa cùng trầm luân, vạn kiếp bất phục.

"Thật là đáng thương, anh lại gặp phải người như em, đúng không anh Trì Tầm?" Trì Tầm trên người không một mảnh vải che thân, tư thái thanh lãnh lại dâm loạn liên tục kích thích tình dục Quý Nhiên Chu. Hắn nhịn không được vỗ vỗ khuôn mặt nhợt nhạt dính đầy chất lỏng sền sệt của người dưới thân, hầu kết không ngừng trượt lên xuống, trong thanh điệu đã nhuộm đầy tình sắc đến khàn khàn: "Nếu a Di lúc trước không phải tiểu tam, không có liên thủ với ba bức mẹ em đến chết, không có tái giá bước chân vào Quý gia, anh liền sẽ không bị tên biến thái như em quấn lên, phải không."

Trì Tầm không nhịn được lại tức giận, điên người mà gầm nhẹ: "Quý Nhiên Chu, cậu có thể vũ nhục tôi, nhưng đừng có lôi mẹ tôi vào sỉ nhục." Y đã tức giận đến cả giọng nói cũng run lên.

"A, anh trai yêu quý của em ơi, em thật đúng là không đành lòng phá vỡ niềm tin của anh, nhưng anh tưởng rằng mẹ anh thật sự vô tội sao?" Quý Nhiên Chu nói chuyện rất từ tốn, ngữ điệu lại lạnh lẽo vô cùng. Hắn trầm mặc nhìn chằm chằm Trì Tầm trong chốc lát, bỗng nhiên đẩy bờ vai áp y nằm trên mặt đất, kề sát vào thân thể bất kham hỗn độn của y, "Từ đầu đến cuối, anh chính là người duy nhất không biết rõ chân tướng. Trì Tầm, cả nhà mình anh cũng là người duy nhất trên tay chưa dính máu người đấy."

Trì Tầm nhìn thấy trên gương mặt xinh đẹp quá mức của Quý Nhiên Chu tất cả đều là hận ý vặn vẹo, đáy mắt ngùn ngụt lửa giận khiến trong lòng y run sợ, nhất thời ngẩn ngơ.

"Em đây đành làm người xấu đánh thức sự ngây thơ của anh vậy. Dù sao anh gặp phải em rồi, vậy thì số phận định sẵn sẽ phải bồi em trầm luân tại địa ngục." Quý Nhiên Chu gắt gao nắn bóp gương mặt Trì Tầm, hơi thở nóng rực phun trên gương mặt trắng bệch của đối phương, trong giọng nói là hỗn loạn dục vọng cùng quanh năm hận ý, "Lần đầu tiên em nhìn thấy anh là năm 12 tuổi. Anh cùng a Di ——diễn viên xinh đẹp kia cùng nhau xuất hiện trên ảnh chụp mẹ em phái thám tử tư tìm được. Lúc đó, bà ấy đang theo dõi đối tượng ba em ngoại tình, trên những tấm ảnh chụp khác, đều là ảnh ổng cùng mẹ anh tình tứ bên nhau."

Trì Tầm căn bản không tin, theo bản năng lẩm bẩm: "Không có khả năng......"

Quý Nhiên Chu bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, ngón tay ở trên thân thể thon dài đầy dấu hôn của Trì Tầm nhẹ nhàng du tẩu, cảm thụ được xúc cảm mềm ấm trên tay. Hắn nhẹ nhàng cười, "Lúc ấy anh đang mặc đồng phục thể thao màu xanh biển , trên tay ôm bóng rổ, mới từ giải bóng rổ cấp tỉnh đoạt giải quán quân trở về, trong ánh mắt tràn đầy tự tin lại lạnh lẽo. Từ khoảnh khắc đầu tiên anh xuất hiện trong ánh mắt em, anh đã trực tiếp câu dẫn em rồi."

Âm sắc ái muội lưu luyến, như là đang tâm tình với người yêu. Nhưng đối với Trì Tầm đang chật vật nằm dưới thân Quý Nhiên Chu, ngôn từ đó giống như ác quỷ chuẩn bị tuyên án con mồi mà nó nhắm trúng. Quý Nhiên Chu chính là người như vậy, hận không thể đem mỗi thứ tốt đẹp trong trí nhớ của hắn đều khắc lên dấu ấn thuộc về mình, cho dù dấu ấn đó có xấu xa bẩn thỉu như thế nào.

Không chỉ có như thế, Quý Nhiên Chu vừa nói vừa đem ngón tay dính đầy đục dịch bản thân chuyển qua hai cánh mông trắng mềm đang run rẩy của Trì Tầm, nhẹ nhàng chụp đánh một chút, như là cố tình nhắc nhở hiện tại y đang rơi vào tình huống chật vật cùng sỉ nhục như thế nào.

Trì Tầm quả nhiên vặn vẹo thân thể đã gần như kiệt sức của mình muốn né tránh, nhưng Quý Nhiên Chu với cánh tay hữu lực lại chặt chẽ giam cầm y dưới thân, đè thấp giọng nói nói, "Trốn cái gì mà trốn, anh nhìn xem phía dưới này chảy nhiều nước như vậy, bốn năm trước không phải bị em thao mà trở thành như vậy sao?"


--------

Phiên ngoại nho nhỏ

Trì Tầm sớm đã không còn bao nhiêu sức lực, dược vật mang tới khoái cảm cùng Quý Nhiên Chu tra tấn làm cả thể xác và tinh thần y đều mệt mỏi, cũng hiểu rõ bản thân không thể phản kháng nổi liền ngay cả động tác né tránh cũng từ bỏ.

Quý Nhiên Chu cởi bỏ dây thừng đang trói hai cổ tay Trì Tầm, Trì Tầm được tự do, theo bản năng muốn chạy thoát khỏi Quý Nhiên Chu. Y chống tay đứng dậy, nhưng tính ái kịch liệt vừa rồi đã ép cạn sức lực y, hai chân mềm đến kỳ lạ, còn chưa có đứng vững đã nặng nề té ngã trên tấm thảm mềm mại.

Quý Nhiên Chu chậm rãi đứng lên ở phía sau Trì Tầm, lấy tư thái cao ngạo quan sát anh trai cả người đầy đục dịch đang ngã trên mặt đất, mặc dù vậy cũng vẫn không bỏ cuộc muốn chạy thoát khỏi bàn tay của hắn. Nếu trên chân không có sức lực, Trì Tầm liền chống khuỷu tay cố bò về phía trước, nhưng như vậy lại khiến hạ thể cọ xát với thảm lông càng tăng thêm tình triều khó nhịn, y không khống chế được mà run rẩy, nhìn thấy bóng dáng đằng sau đang từng bước lại gần mình liền cố hết sức bò về phía trước chạy trốn, hai đầu gối chống trên thảm mềm mượn lực, nhất khai nhất hợp. Hậu huyệt bị động tác di chuyển của y kích thích chảy ra chất lỏng dâm mị, trong tinh dịch còn mang theo vài giọt máu tươi đỏ thắm, chảy dọc giữa hai chân trắng nõn, hết sức mê người. 

------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net