Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31
Tiếu Tiểu nhìn nam nhân
Đây là người mà cậu yêu, cũng là người mà cả đời này cậu cũng không có được.
“Em thật sự rất vui.” Cậu đáp lại anh.
Chỉ cần nam nhân cao hứng là tốt rồi.
Cậu ra sao và thế nào, đã không còn quan trọng.
Nhưng rồi, cậu nhìn thấy một mảnh mất mát điên cuồng quét qua mắt của nam nhân.
Tại sao, cậu chỉ muốn hắn cao hứng, chẳng lẽ đáp án kia không khiến anh vừa lòng?
“Trạm?” Cậu gọi tên anh.
“Tôi còn tài liệu cần phải xem, em ngủ trước đi.” Âu Dương Trạm không nói gì, buông Tiếu Tiểu ra, rồi đi ra ngoài.

“Nghe rồi chứ?” Âu Dương Trạm rút điện thoại ra, để cho đối phương nghe rõ.
“Ha hả, đáp án đã rõ, tôi để anh tùy ý xử trí. Chúc mừng, anh thắng rồi.” Âu Dương  Hi ngữ khí mảy may, một chút cũng không quan tâm sắp tới Âu Dương Trạm sẽ đối với mình ra sao.
Thắng ư? Thật sự là buồn cười!
Âu Dương Trạm nằm ngửa mặt trên ghế sô pha.
Hắn, rõ ràng đã thua. Thua hoàn toàn.
Cái hắn thua là long tin giữa bọn họ, cũng là thua tình yêu của đời mình.
Cho dù nói điều này ra Tiếu Tiểu cùng Âu Dương Hi có lẽ sẽ không tin, ở một khắc vừa rồi, hắn thật sự đã hạ quyết tâm, chỉ cần Tiếu Tiểu nói thật, cho dù không muốn thế nào đi chăng nữa, anh cũng sẽ thả cậu đi.
Nhất định lập tức trao cậu tự do, không để chính mình thay đổi chủ ý.
Vui vẻ ư? Mỉa mai làm sao!
Anh rõ ràng biết, Tiếu Tiểu không hề vui vẻ.
Em ấy sao có thể vui vẻ chứ. Em ấy, chính là kiểu người, cho dù bản thân chịu khổ ra sao, cũng sẽ không nói với bất cứ ai. Mà đối với hắn, Tiếu Tiểu trước nay tâm luôn bài xích thì làm sao thẳng thắn bộc lộ nội tâm của mình.
Tiểu, em bỏ lỡ cơ hội mà tôi cho em rồi.
Mà chính anh, cũng bỏ lỡ người mình thương nhất rồi.
Chúng ta, đều bỏ lỡ nhau rồi.
Rõ ràng biết tình yêu này sẽ không có kết quả, nhưng lại không muốn buông tay, đây chính là sự cố chấp cùng ích kỷ của hắn.
Lần đầu tiên, ở trước Âu Dương Hi, hắn để lộ nhược điểm của mình. Nhưng hắn lại không có cách nào gạt bỏ được nhược điểm này.
Tiểu, tôi thật sự yêu em đến điên rồi.

Tiếu Tiểu nằm trên giường, không ngủ được.
Lần đầu tiên, cậu thấy ánh mắt dao động của nam nhân.
Nam nhân định buông bỏ cậu?
Ý nghĩ này lóe lên làm cậu đột nhiên sợ hãi. Tuy rằng trước đây, đã vô số lần cậu cầu nguyện nam nhân sẽ buông tha cho mình. Nhưng nếu nam nhân thật sự từ bỏ, nhất thời cậu chưa tiếp nhận được.
Cậu không ngừng cảm thấy kinh hoàng, khẩn trương cùng khổ sở.
Hiện giờ, cậu rất mâu thuẫn, vừa không hi vọng nam nhân sẽ buông tha mình, lại vừa muốn chạy trốn khỏi nam nhân.
Không xong rồi, cậu thật sự đã yêu nam nhân rồi sao. Ý nghĩ này còn khiến cậu sợ hãi hơn lúc nãy.

Nam nhân từ phía sau đi đến, như thường lệ hôn lên trán của cậu, làm cậu thoáng yên tâm trở lại: “Sao còn chưa ngủ?”
“Ngủ không được.” Tiếu Tiểu thành thực trả lời, hướng long ngực nam nhân, cọ cọ: “Chờ anh đó.”
“Hôm nay ăn đường hay sao mà miệng ngọt như thế?” Nam nhân trêu cậu, nhưng lại không có cười.
“Đoán xem.” Tiếu Tiểu cố ý mân mê miệng “Có muốn nếm thử một chút không?”
“Tôi tất nhiên là biết miệng em ngọt như thế nào.” Nam nhân lắc đầu, rồi tùy ý cởi áo khóa, ôm Tiếu Tiểu tiến vào ổ chăn, còn sờ đầu cậu “Ngủ mau đi.”
“Cũng không phải ngọt lắm.” Tiếu Tiểu trộm ngẩng đầu lên, hướng về phía nam nhân cọ cọ.
Nam nhân cơ mặt giật giật, biểu cảm không giống bình thường cho lắm, thâm trầm cho cậu một cái hôn nhiệt liệt.
Tiếu Tiểu có chút thất vọng, giận dỗi trùm chăn lại, nằm cách nam nhân một khoảng.
Hồi lâu, không thấy cánh tay nam nhân ôm lấy, cậu có chút nhịn không được, ngoan ngoãn quay đầu lại, thì phát hiện nam nhân đang ngẩng người nhìn mình.
“Trạm?” Tiếu Tiểu giơ tay hơu hơu trước mặt nam nhân “Làm gì vậy?”
“Không có gì, chỉ là cảm thấy em rất đáng yêu, nên nhìn đến ngây người.” Nam nhân cuối cùng cũng lộ ra tươi cười, như chuồn chuồn lướt nước hôn môi cậu rồi đến hai má.
Tiếu Tiểu ôm lấy thắt lưng nam nhân “Chẳng phải nói em đáng yêu hay sao, lúc nãy còn không thân thân một chút.”
Nam nhân nghe ra Tiếu Tiểu đang sinh khí, cúi người, liếm hôn Tiếu Tiểu xương quai xanh, làm cậu cười khanh khách “Đừng náo loạn nữa.”
Nam nhân cũng không dừng lại, xốc áo ngủ của cậu lên, theo độ cung duyên dáng hôn đi lên, ngực cậu tựa như một trái anh đào bị nam nhân liếm mút, tay kia cũng không quên yêu thương bên còn lại.
“Chán ghét.” Mặt Tiếu Tiểu đỏ lên, mắng hắn một câu, cúi đầu đối diện với con ngươi của nam nhân, phát hiện quang mang (tia sáng) kiên nghị suy yếu không ít. Cậu đột nhiên cảm thấy nam nhân tiều tụy một chút, nhịn không được lấy tay vuốt ve mặt anh.
Cậu đoán, có thể mệt mỏi do công việc. Nhưng là vấn đề này, cậu cũng bất lực, không thể vì nam nhân làm điều gì.
Nam nhân ra sức lấy lòng, khiêu khích khối thân thể mẫn cảm, lại cố ý để vật cực đại dưới thân cọ sát giữa hai chân Tiếu Tiểu. Cậu cảm thấy cổ họng nóng lên, phát ra tiếng rên rỉ mê người.
“Trạm….Trạm….”
”Như vậy có còn chê tôi chưa đủ “thân thân” em hay không hả?” Nam nhân trêu cợt cậu, cố ý cắn một cái lên nhũ tiêm Tiếu Tiểu, lần thứ hai hôn xuống.
“Trạm…” Tiếu Tiểu thẹn thùng mở ra hai chân, nhưng nam nhân lại nằm xuống bên phải cậu, bảo “Khuya rồi, ngủ thôi.”
Tiếu Tiểu nghi hoặc. Nam nhân hôm nay không giống ngày thường.
“Không làm sao?” Tiếu Tiểu lộ ra vẻ mặt vô tội.
Nam nhân sờ sờ đầu cậu “Không được, hôm nay em đi dạo cả một ngày, đã mệt mỏi rồi.”
Tiếu Tiểu nhíu mày. Lí do này cũng quá khiên cưỡng rồi, tình trạng cơ thể lần trước cùng lần này của cậu đều giống nhau, hắn rõ ràng chính là dã lang (sói hoang) tùy thời động dục.
Tiếu Tiểu gối đầu lên ngực nam nhân, hai mắt mở to, trong lòng anh ngọ nguậy.
“Suy nghĩ gì đó?” Thấy nam nhân vẫn không chịu hướng mắt về phía mình, Tiếu Tiểu cuối cùng hỏi.
“Nhớ em.”
“Em biết.” Tiếu Tiểu đắc ý “Nghĩ về em như thế nào?”
“Nghĩ sao trên đời lại có người xinh đẹp như vậy!” Nam nhân nói rồi nhẹ hôn lên mi tâm cậu “Tiểu của tôi thật đẹp!”
“Chẳng lẽ hôm nay mới phát hiện sao?” Tiếu Tiểu nheo mắt lại, cố ý hỏi.
“Đương nhiên không phải, mỗi giây trôi qua, Tiểu so trước càng ngày càng mê người.”
“Hửm, đúng là lời ngon tiếng ngọt, anh làm em nổi hết da gà.” Tiếu Tiểu nhéo nhéo cái mũi, lấy tay viết chữ lên mặt nam nhân, còn cố ý niết vào da mặt, làm cho hắn vốn dĩ khuôn mặt dễ nhìn giờ lại làm ra các loại biểu tình kỳ quái.
Cậu phát hiện cậu càng ngày càng thích làm nũng với nam nhân, đối với anh làm càn một vài chuyện.
Ngày thường chẳng ai dám đối nam nhân làm như vậy cả, vì cái gì chỉ có ở trước cậu, hắn mới có thể buông bỏ lớp mặt na kia, biến thành một quân tử nhu tình như nước, có đôi khi lại là bạo quân cao cao tại thượng.
Mặc kệ là anh bày ra dáng vẻ gì, cậu đều thích.
Tiếu Tiểu nhận ra, chính mình sa vào bể tình rồi. Chỉ là đây không phải tình yêu, là một người bị một người khác giam cầm mà thôi.
Cậu trở nên tò mò, có lẽ cậu đã yêu người đó, như vậy có kỳ quái quá không.
Cậu lớn mật ngồi lên người nam nhân, như ôm một con thú, nằm úp sấp lên đó.
“Trạm, thật sự không làm sao?”
“Hôm nay tôi mệt chết đi được.”
“Haha, thì ra Trạm cũng có lúc “không được”.” Cậu cố ý cắn lỗ tai nam nhân.
“Em chớ mà đùa với lửa.” Nam nhân vỗ vỗ mông cậu “Nếu em muốn một tháng không xuống được giường.”
“Thật đáng ghét. Nếu không làm, vậy Trạm… chúng ta trò chuyện đi.”
“Nói gì đây?”
“Ví như em yêu anh, kiểu vậy.”
“Tôi yêu em.”
“…”
“Tiểu, tôi yêu em.”
“Em cũng vậy.”
Thì ra, em bắt đầu sợ hãi mất đi anh rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net