3. Cô bé ngồi dưới gốc cây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nào!!! Bắt đầu tập luyện thôi!!!

Aimi hào hứng ném quả bóng rổ về phía Moeka. Cô chụp lấy quả bóng, ngơ ngác nói:

- Tập luyện ở đây ổn không?

Aimi nói:

- Có sao đâu? Mình không được sử dụng phòng thể dục, nhưng đâu có bị cấm sử dụng cột bóng rổ trên sân trường?

Lúc này năm người Aimi, Moeka, Renon, Jurii và Konoa đang đứng ở cột bóng rổ dưới sân trường. Aimi tỏ ra vô cùng háo hức cho buổi tập này. Jurii quay sang hỏi Konoa:

- Sao em lại ở đây? Em quyết định tham gia rồi hả?

Konoa cười nói:

- Không, chỉ là em thấy chơi ở đây vui hơn thôi!

Renon nói:

- Em không sợ Riko mắng sao?

Konoa cười nói:

- Hì hì! Lúc đó chỉ cần em xin lỗi chị ấy là được chứ gì!

Jurii nói:

- Không sợ Riko bị cô nào khác giành mất sao?

Konoa nở nụ cười tự tin nói:

- Hì hì! Trên đời này làm gì có ai khác khiến Riko động lòng được ngoài em ra.

Bốn người Aimi, Moeka, Jurii, Renon nghe vậy thì đều bật cười khúc khích. Jurii nói:

- Như vậy nghĩa là tụi mình vẫn chỉ có bốn người...

Aimi mỉm cười nói:

- Không sao, hiện tại chỉ có bốn, nhưng chắc chắn chúng ta sẽ có thêm thành viên thôi! Tất cả trông cậy vào em đấy, Moeka!!!

Aimi nói với giọng vô cùng cao hứng, vừa nói vừa chỉ tay về phía Moeka. Moeka bất lực nói:

- Nhưng mà em thật sự không biết phải làm thế nào để tìm được thành viên mới đây...

Aimi bước đến bên cạnh, khoác tay lên vai Moeka. Hành động này của Aimi khiến cho Moeka bất ngờ. Aimi dịu dàng nói:

- Moeka! Chị biết là việc này rất khó khăn đối với em, nhưng em là đội trưởng, hãy mạnh mẽ tự tin lên, nhất định em sẽ làm được!

Moeko nghe lời động viên của Aimi thì cảm thấy tự tin hơn, bỗng Aimi áp sát vào mặt Moeka, hôn lên má cô một cái. Moeka ngơ ngác đứng sững người ra, hai má cô nóng ran lên. Jurii và Konoa trầm trồ nói:

- Mèn ơi~~~ Lãng mạn quá~~~

Moeka vội đưa hai tay lên che mặt lại, trong lòng vừa xấu hổ vừa vui sướng. Jurii bước đến khoác tay lên vai Renon, định bắt chước hôn Renon một cái, nhưng Renon giật cùi chỏ vào hông Jurii khiến Jurii đau đớn nhăn nhó quằn quại kêu la thảm thiết. Renon vốn dùng lực không mạnh, nhưng Jurii lại làm lố khiến mọi người cười rộ lên. Aimi cười nói:

- Bắt đầu tập luyện thôi ~~~

Trong số năm người chưa có ai từng chơi bóng rổ, nên động tác và kỹ thuật đều ở mức trung bình. Ném bóng qua lại một hồi, Renon lỡ tay ném mạnh khiến quả bóng bay đi xa. Moeka nói:

- Để em đi nhặt quả bóng cho!

Nói rồi liền chạy đi. Aimi quay sang nói với Renon:

- Em cũng đi đi, là do em ném mà!

Konoa nói:

- Em cũng đi nữa~~~

Ba người Moeka, Renon và Konoa cùng chạy đi tìm quả bóng. Cú ném của Renon đưa bóng đi khá xa, đến một gốc cây khuất ở phía xa gốc sân trường. Moeka, Renon và Konoa chạy đến thì bất ngờ trông thấy một nữ sinh nhỏ con đang ngồi dưới gốc cây, tay xoa xoa đầu, gương mặt hơi nhăn lại, bên cạnh cô là quả bóng rổ. Moeka nhận ra cô bé này đã bị quả bóng bay trúng thì hốt hoảng nói:

- Xin... Xin lỗi! Cậu không sao chứ?

Konoa cũng chạy đến nhặt lấy quả bóng và hỏi han cô bạn kia. Riêng Renon thì vẫn đứng yên bất động, bối rối không biết phải làm gì. Nữ sinh nhỏ con gật gật đầu nói:

- Em không sao... Không sao đâu...

Nữ sinh ngước mặt lên rồi, ba người nhóm Moeka mới nhận ra đó là Yamano Arisu, nữ sinh năm nhất cùng khóa với Konoa. Moeka hỏi:

- Em thật sự không sao chứ? Renon mau xin lỗi em ấy đi!

Renon nghe Moeka nói vậy thì ấp úng nói:

- Xin... Xin lỗi...

Arisu lắc lắc đầu nói:

- Không cần phải xin lỗi đâu! Em không sao!

Konoa hỏi:

- Mà tại sao Yamano-san lại ngồi ở dưới gốc cây này?

Arisu chớp chớp mắt nhìn Konoa rồi cầm quyển sách trên tay nói:

- Tớ đang đọc sách!

Ba người nhóm Moeka nhìn vào tựa sách thì thấy đó là một quyển sách nghiên cứu về sự hình thành và phát triển siêu năng lực. Ba người tỏ ra trầm trồ, song bầu không khí bỗng trở nên gượng gạo, không ai biết phải nói gì. Arisu chớp chớp mắt nhìn cả ba người một lúc rồi nói:

- Em không sao đâu, ba người đừng lo lắ...

Arisu chưa nói dứt câu thì bỗng có một nữ sinh vụt xuất hiện chắn ngang trước mặt Arisu và ba người nhóm Moeka. Moeka, Renon và Konoa giật mình lùi lại mấy bước. Nữ sinh kia có dáng người cao ráo, mái tóc dài cùng gương mặt thanh tú. Biểu cảm của cô có phần nghiêm trọng, cô trầm giọng nói:

- Ba người định làm gì Arisu?

Moeka chưa kịp lên tiếng thì Arisu đã nói:

- Không có gì đâu! Họ ném quả bóng trúng đầu tớ thôi mà!

Câu này lẽ ra phải nói là "Họ lỡ ném quả bóng trúng đầu tớ thôi mà", nhưng Arisu lại nói thiếu mất từ quan trọng là từ "lỡ", khiến nữ sinh kia hiểu sai nội dung câu chuyện, cô trừng mắt nhìn ba người nhóm Moeka, gằng giọng nói:

- Ba người giỏi lắm!!!

Moeka và Konoa hốt hoảng vội giải thích, trong khi Renon thì vẫn bối rối đơ người ra. Moeka và Konoa mạnh ai nấy nói khiến phải một lúc sau nữ sinh kia mới hiểu được câu chuyện. Cô quay lại hỏi Arisu:

- Có đúng là vậy không?

Arisu gật đầu. Nữ sinh kia lại quay sang nhìn Moeka, Renon và Konoa. Thấy ba người đều không có vẻ nói dối nên liền thay đổi thái độ, cúi người xuống nói:

- Em thành thật xin lỗi vì đã hiểu lầm!

Moeka liền xua tay nói:

- Không cần phải xin lỗi đâu! Đúng là bọn này có lỗi ném bóng trúng Yamano-san mà!

Konoa cười nói:

- Yamada-san lúc nào cũng bảo vệ Yamano-san nhỉ?

Nữ sinh kia tên là Yamada Momoka, học năm nhất, ngước mặt lên nói:

- Cũng do em lo lắng cho Arisu quá nên phản ứng thái quá, mong mọi người thông cảm!

Moeka và Konoa nói vài câu khách sáo với Momoka. Riêng Renon nhìn cách Momoka bảo vệ Arisu thì lại nghĩ đến Jurii cũng luôn bảo vệ mình như vậy, trong lòng thầm có thiện cảm với Momoka. Cô ấp úng nói:

- Xin... Xin lỗi đã ném bóng trúng Yamano-san...

Nói rồi cúi đầu xuống xin lỗi. Moeka và Konoa thấy Renon chủ động xin lỗi người khác như vậy thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Hai bên nói thêm vài câu khách sáo nữa rồi tạm biệt nhau...










Tối hôm đó trong phòng ở ký túc xá, Moeka suy nghĩ về Momoma và Arisu, cô cảm thấy rất tò mò về hai người nên bèn nói:

- Konoa nè! Em học cùng lớp với Yamano-san phải không? Em không biết năng lực của em ấy là gì ư?

Konoa bĩu môi ra chiều suy nghĩ rồi nói:

- Học với nhau cũng gần một học kỳ rồi, nhưng thật sự là em không biết! Ngoài Yamada-san ra, cậu ấy hầu như không tiếp xúc với ai cả! Chính vì không chịu bộc lộ năng lực nên cậu ấy bị nhiều người đồn là vô năng!

Ở thế giới siêu năng lực này, đa phần các trường học đều không công khai năng lực của các học sinh. Nhưng khi vào học, đa số học sinh đều sẽ tự động bộc lộ năng lực của mình để thể hiện bản thân cũng như tránh bị nói là vô năng rồi bị phân biệt đối xử. Cũng vì lý do này mà Moeka và Renon sớm bị cả trường phát hiện ra là vô năng. Ngoài hai người ra, còn một trường hợp không rõ ràng là Arisu. Cô chưa bao giờ thể hiện năng lực của mình, nhưng khi bị nói là vô năng thì cô nhất định không thừa nhận. Vì vậy từ lúc nhập học Arisu cũng thường bị chọc phá, bắt nạt. Ngoài ra giữa Arisu và Moeka, Renon còn có thêm một điểm chung nữa, đó là luôn có người bảo vệ che chở khỏi sự bắt nạt. Yamada Momoka, cùng học năm nhất như Arisu, và là cháu gái chủ tịch tập đoàn Yamada, một trong những cổ đông lớn của trường Kaginado. Chính vì vậy nên số lần Arisu bị bắt nạt cũng ít hơn. Renon đang im lặng thì bỗng lên tiếng:

- Hai người bọn họ... đều là người tốt!

Moeka gật đầu đồng ý. Giữa cô, Renon và Arisu có nhiều điểm tương đồng. Điều này khiến Moeka và Renon cảm thấy đồng cảm với Arisu. Konoa cười nói:

- Hay là thử rũ họ vào đội bóng rổ?

Moeka "Hả" một tiếng. Konoa nói tiếp:

- Em cảm thấy hai người họ đều có thiện cảm với mình. Yamano-san lại hầu như không có bạn bè ngoài Yamada-san, sao không thử tận dụng cơ hội này làm quen rồi rũ họ luôn?

Moeka cảm thấy lời của Konoa cũng hợp lý. Cô hỏi:

- Nhưng phải mở lời thế nào bây giờ?

Konoa cười nói:

- Em có cách...








Giờ nghỉ trưa hôm sau, Aimi, Jurii và Riko ngồi ăn ở trong căn tin. Chờ mãi không thấy nhóm Renon đến, Jurii nôn nóng nói:

- Sao hôm nay Renon lâu xuống quá vậy?

Riko nói:

- Khi nãy chị đến lớp Konoa định cùng em ấy xuống đây ăn, nhưng em ấy nói hôm nay em ấy cùng Moeka và Renon không ăn ở căn tin. Hôm nay chỉ có ba đứa mình thôi!

Jurii nghe vậy thì nhăn nhó nói:

- Sao không nói sớm? Biết vậy em đã đi theo em ấy rồi ~~

Aimi mỉm cười, gương mặt tỏ ra hài lòng, cô nói:

- Cuối cùng em ấy cũng chịu tự thân vận động rồi!













Ở dưới gốc cây ở sân trường, Arisu đang ngồi đọc sách, bên cạnh cô là hộp bento. Cô nghe thấy tiếng bước chân thì nghĩ rằng Momoka đã đến, cô mỉm cười quay lại nhìn thì ngạc nhiên khi thấy người đến không phải là Momoka, mà là ba người Moeka, Renon và Konoa, mỗi người cầm trên tay một hộp bento. Konoa vẫy tay cười nói:

- Cho bọn tớ ngồi ăn chung nhe ~~~

Arisu không đáp mà chỉ chớp chớp mắt. Konoa rất tự nhiên, chạy đến ngồi xuống bên cạnh Arisu. Moeka và Renon cũng từ từ bước đến rồi ngồi xuống. Konoa vui vẻ hỏi:

- Hôm nay cậu ăn gì vậy? Tớ ăn cơm trứng cuộn với sushi!

Arisu chớp chớp mắt hỏi:

- Sao mọi người lại ở đây?

Konoa nói:

- Tại thấy trưa nào cậu cũng ngồi ăn ở đây nên hôm nay bọn tớ ra ăn chung cho vui. Mà Yamada-san còn bận việc trong hội học sinh hả chưa ra hả?

Arisu khẽ gật đầu. Konoa nói:

- Vậy thôi chờ Yamada-san đến rồi mình ăn luôn! Yamano-san đang đọc sách hả? Tớ cũng thích đọc sách lắm, dạo này tớ đang đọc bộ "Phá Giải Lời Nguyền" của tác giả Anai Shuko, bộ đó hay lắm, tuy hơi ngược tâm...

Konoa cứ nói luyên thuyên mãi, còn Arisu thì cứ ngồi chớp mắt im lặng không nói gì. Moeka và Renon ngồi nhìn nhau, cảm thấy thật ngưỡng mộ tài ăn nói của Konoa. Bỗng nhiên Momoka vụt xuất hiện trước mặt khiến Moeka và Renon giật mình. Momoka hét lên:

- Mấy người định làm gì Arisu?????

Konoa vội giơ tay kêu lên:

- Là tớ! Là tớ! Là tớ đây!!!

Momoka nhìn kỹ lại thì mới nhận ra là ba người nhóm Moeka. Cô vội cúi người xuống nói:

- Xin lỗi vì đã lỗ mãng! Cơ mà... sao ba người lại ở đây?

Moeka vẫn chưa hết giật mình. Năng lực của Momoka là dịch chuyển tức thời từ nơi này đến nơi khác. Chỉ cần trong đầu hình dung được hình ảnh nơi mình muốn đến, cô có thể dịch chuyển đến đó ngay lập tức. Moeka nói:

- Yamada-san, em cứ bình tĩnh ngồi xuống đã....

Momoka ngồi xuống rồi, bầu không khí trở nên có phần gượng gạo. Ngày thường Momoka và Arisu đều dùng bữa trưa với nhau dưới gốc cây này, hôm nay bỗng nhiên có thêm ba người xuất hiện khiến Momoka và Arisu cảm thấy không tự nhiên. Konoa đang nói không ngừng, đến khi Momoka xuất hiện thì cũng bỗng dưng không biết nên nói gì. Moeka quyết định phá vỡ sự im lặng, cô nói:

- Thật ra... bọn chị muốn kết thân với hai em...

Momoka và Arisu đều ngơ ngác khi nghe câu này. Moeka nói tiếp:

- Chắc hai em cũng biết, chị và Renon đều là những người vô năng. Từ thời học tiểu học đã luôn bị bạn bè trêu chọc ức hiếp vì lý do này. Cho đến khi gặp được nhóm Aimi-chan, sự bắt nạt mới giảm đi... Cho nên nhìn cách Yamada-san bảo vệ Yamano-san, bọn chị rất thông cảm...

Momoka nghe vậy thì vỡ lẽ ra. Cô cũng biết sơ qua về hoàn cảnh của Moeka và Renon, nhưng lại không quá để tâm, lúc nào cũng chỉ lo lắng cho Arisu. Còn Arisu thì hầu như không có bạn ngoài Momoka, nên bây giờ cô mới biết Moeka và Renon là vô năng. Moeka nói tiếp:

- Thật ra ngoài nhóm Aimi-chan ra, bọn chị cũng không có bạn bè nào khác, bây giờ nhìn hai người, chị nghĩ nếu mình có thể làm bạn với nhau thì tốt biết mấy...

Moeka không hề đề cập đến việc mời Momoka và Arisu vào đội bóng rổ, cũng không hỏi đến năng lực của Arisu, cô thật sự muốn trở thành bạn với hai người. Renon tuy không nói gì, nhưng trong lòng cô cũng hy vọng có thể kết bạn với cả hai. Momoka và Arisu nhìn nhau, bỗng Arisu cúi người xuống nói:

- Em là Yamano Arisu, xin hãy chiếu cố em!

Cô nói với giọng nhỏ nhẹ và hơi run, nhưng ánh mắt lại tỏa ra tia sáng vui mừng háo hức. Moeka mừng rỡ nói:

- Chị là Fukuyama Moeka, rất vui được làm bạn với em!

Renon ấp úng nói:

- E... Esumi Renon...

Konoa thì vui vẻ nói:

- Tớ thì cậu biết tên rồi, từ nay tớ gọi cậu là Arisu, được không?

Arisu vẫn còn hơi bối rối, khẽ gật đầu. Momoka thấy có người chủ động kết bạn với Arisu thì trong lòng xúc động, cô mỉm cười nói:

- Em là Yamada Momoka, rất vui được làm quen mọi người!

Sau đó năm người cùng nhau mở hộp bento, dùng bữa và trò chuyện vui vẻ.

TO BE CONTINUED


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net