Chương 2 : tỉnh dậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Ánh Hạ chợt tỉnh dậy ở trên gường bệnh , cảm giác đau đớn và tê liệt khắp người , bên cạnh còn có tiếng khóc thút thít của cô gái ngồi bênh cạnh

Cô cố nhìn rõ cô nàng đang khóc nhưng đầu lại hiện những kí ức kỳ lạ ,khung cảnh hiện lên cảnh cô bị 1 cô gái đẩy ngã ở cầu thang và hôn mê . Nhưng Ánh Hạ nhớ không lầm là cô bị xe tung chứ không phải là ngã cầu thang

Cô gái đang khóc bỗng nhiên sợ hãi và nói lắp bắp " An..An An cậu tỉnh rồi sao "

Cô nhìn cô ta cảm giác vừa thân quen nhưng lại xa lạ , nghe cô ta gọi là an an bất giác thay đổi sắc mặt " cậu gọi tôi là gì "

Cô ta đột nhiên hiểu gì dó " có phải khi ngã cậu mất trí rồi không , Cậu là Triệu Tuyết An còn tớ là Đổng Giai Nhiên "

Tần Ánh Hạ không tin vào mắt mình , đột nhiên đầu đâu dữ dội , những kí ức lạ lại xuất hiện

Đổng Giai nhiên rớt ly nước bên cạnh đưa cho cô " uống miếng nước đi "

lúc này Tần Ánh Hạ hiểu rõ tình hình của bản thân , giờ đây cô không phải Tần Ánh Hạ mà là Triệu Tuyết An . Lúc nảy kí ức của cơ thể cho cô biết người đẩy ngã chủ nhân cơ thể này là cô bạn thân Đổng giai nhiên

Cô liếc nhìn Đổng giai nhiên , cô ta nảy giờ vẫn giả bộ qua tâm hỏi than

Đổng Giai Nhiên thấy Triệu Tuyết An nhìn chằm chằm mà không nói gì , cô ta nghi nhờ mà hỏi " An an có phải cậu nhớ gì không "

" tớ không nhớ kĩ , bản thân mình cũng không biết tại sao lại bị thương " Tuyết An nắm lấy của Giai nhiên nói với giọng điệu ngây thơ : " cậu có biết tại sao tớ nằm viện được không , cậu với tớ là bạn thân cũng có thể biết chút ít "

Đổng giai nhiên thờ vào 1 hơi " ở trường cậu đi cầu thang nên bị ngã , đầu bị chảy máu may mắn tớ thấy kịp nên đưa cậu vào bệnh viện

Ánh Hạ tức giận mà không nói gì . người mà cô ta đẩy ngã đã chết từ lâu rồi , dù sao cô đã xuyên vào cơ thể này cũng nên trả ơn 1 chút , trả thù cho triệu tuyết an

Bây giờ không lúc thích hợp lật mặt với Đổng Giai Nhiên , nên phải giả bộ không biết gì

Đổng giai nhiên đột nhiên cầm túi đứng đậy "cậu không sao là tốt rồi , tớ có việc nên đi trước "

" ừ " tuyết an chằng bận tâm là mấy

" mai cậu ra viện được không "

Tuyết An khó hiểu nhìn cô ta " cậu hỏi làm chi "

Đổng Giai Nhiên thấy hôm nay Triệu Tuyết An có gì dó lạ , nếu là Triệu Tuyết thường ngày sẽ trả lời cô mà không nghi nhờ gì

cô ta dành nói " lớp mình định tạo cho cậu bất ngờ vào ngày mai , dù sao cậu đã khỏe rồi , 1 tuần rồi cậu chưa đi học lớp mình ai cũng nhớ đến cậu . Vậy mai cậu nhớ đi học nha "

Cô dành miễn cưỡng mà đồng ý để cho cô ta nhanh đi

Trương Anh Hạ bắt đầu nhớ lại

Triệu tuyết an là con nhà giàu , nên luôn bị Đổng Giai nhi lợi dụng , hình như nhớ được như vậy à

Chắc là phải bắt buộc gặp những người có liên quan đến Triệu tuyết an kí ức mới hiện lên

Cô đi đến gương nhìn vào khuôn mặt của mình , trên gương là khuôn mặt y chang kiếp trước của cô , nhưng lại bị Triệu Tuyết An che giấu vẽ đẹp của nó

Khuôn mặt này có nhưng vết chấm đen , da thì cô ý làm đen , còn kính vuông bà già , tóc được thắt 2 bím ,

Má ơi , tuy là giống nét mặt của con kiếp trước nhưng , cơ thể vừa den mặt vừa nhiều chắm , môi bị sẫm màu , đã hủy hoại sự xinh đẹp của nó

Ánh hạ chùi 1 phần chấm đen trên khuôn mặt , tự nhiên chấm đen biến mất

Cô đột nhiên lao tới nhà tắm , tắm rửa 1 hồi
1 cô gái có làn da trắng trẻo , mịn màng , tất cả chấm đen biến mất, khuôn mặt xinh đẹp không thể tả

Cô nhìn mình trong gương mà hài lòng , bây giờ đã giống khuôn mặt kiếp trước của cô . Nhưng cô vẫn không hiểu tại sao Triệu Tuyết an muốn làm mình xấu chứ

Tiếng điện thoại vang lên , Ánh hạ đi đến 1 cái cặp lấy điện thoại . Tên người gọi là ba triệu

- Ba triệu : " ba nghe nói con nằm bệnh viện , không sao chứ "
- Triệu tuyết an : " con không sao "
- Ba triệu : ba bận quá không đến thăm con , tiền bệnh viện ba đã trả rồi , con chứ ở vài ngày cho khỏe "
- triệu Tuyết an :" không cần đâu ba , từ con xuất viện mai con sẽ đến trường "

- ba triệu :" ừ , không có việc gì vậy bạn cúp máy đây "
Triệu tuyết an

Tần Ánh Hạ vứt điện thoại qua 1 bên
" hình như cha con của tuyết An không tốt lắm , con lắm hôn mê 1 tuần mà giờ mới hỏi thăm , trong kí ức cũng ít khi xuất hiện , chỉ nhớ ba mẹ ly hôn , cả 2 người đều tái hôn
Tuyết hạ ở chung với ba và có 1 đứa em nuôi " nói xong cô ngẫm nghĩ 1 hồi rồi đứng đậy

" trước tiên về nhà xem tình hình thử " cô đi đến bàn lục lội trong balo , kết quả tìm 1 hộp trang điểm

" không biết tại sao Tuyết An muốn làm mình xấu đi , nhưng chắc có ẩn tình . " cô trang điểm 1 hồi biến lại dáng vẻ xấu xí nhưng cô lười bôi kem cho da mình ngâm , dù sao mặt xấu là được da trắng chẳng ai quan tâm đâu


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#txvn
Ẩn QC