Mạnh Bà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồng y lả lướt, Vọng Hương đài
Vương đầy trong mắt nỗi bi ai
Tay nâng chén cạn, canh quên lãng
Mạnh Bà danh định nàng chẳng sai.

Một chén canh quên, chẳng thể quên
Hai chén canh quên, nỗi chông chênh
Ba chén canh quên, chờ người đến
Ngàn chén canh quên, nhớ đầy thêm.

"Mạnh Bà thang cắt nợ trần gian
Lại chẳng cắt nổi nợ mình mang
Người đời một chén quên mãi mãi
Ta đây ngàn chén, chẳng thể phai.

Ta vốn chờ người quay trở lại
Nào ngờ duyên tận từ sớm mai
Ta vẫn là ta u mê mãi
Người đã thành người của phôi phai."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net