♥️♥️♥️Chương11: ♥️♥️♥️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reng reng reng
" Ọc ọc, đói quá đi " mỗ nữ thần thở
  " Đi thôi, tôi đưa cô đi " Thành Long, Thiên quân nói.
  " Tiền là tiên ko mà có, cò mà tiến cũng chả xong, haii" cô
   " Chúng tôi mời " 2 anh
Mắt cô sáng như đèn ôtô.
   " Đi nhanh, sắp chết đói đến lơi. R" cô kéo tay 2 người đi.
   " Cứ mãi như thế này thật tốt biết bao." 2  Anh cùng 1 suy nghĩ.
   Đến nơi. Cô nhìn xung quanh
" Ể, hello baby, khoẻ ko chúng m" cô vẫy tay gọi 2 đứa Lan và Ngọc.
" Hello, chúng t vẫn tốt chưa chết" Lan.
  " Dạo này độc miệng ghê ta." Cô.
  " Nhờ ơn của m đấy " Lan
  " À quên xin giới thiệu đây là Thành Long và Thiên quân còn đây là Lan và Ngọc " cô giới thiệu.
    " Chào" 2 anh mặt lạnh.
    " Ừ " 2 cô gái nhà ta cũng chả ưa.
    " Thôi đi ăn đi." Cô
"Rầm"  Mông vừa dính ghế thì cửa đã sập. Bước vào ko ai khác ngoài nữ phụ và 4 nam chính.
  Toàn theo phong cách boy, girl lạnh lùng. Chán...
    " Trời đánh tránh miếng ăn, gọi món đi." Cô
    " Chị ơi, cho em 1 phần cơm giang, hamburger, mì ý ,coca..." Cô gọi 1 lèo.
    "..." Cả căng tin đều đơ luôn
    " Đụ men, nữ chính này heo nhập rồi." Mẫu Đơn.
    " Ủa ít quá hả, t ăn thế đủ rồi, chúng mày tự gọi đi." Cô cười.
    " Thế là m gọi cho 1 mình m thôi đấy hả " Lan vs Ngọc sửng sốt hỏi.
    " Ừ, của ai tự đi mà gọi chứ." Cô ngơ ngác trả lời.
" Bọn tôi ngồi đây đc ko " Âu Dương Hàn Phong hỏi( đương nhiên là không phải hỏi cô, anh đang hỏi Thiên Quân, Thành Long.)
  " Ngồi mẹ rồi còn hỏi, mà đuổi chưa chắc đã đi." Mỗ nữ nghĩ.
  " Dược chứ, phong ca cứ tự nhiên, " cô cười đáp.
   " Chị Di nhi, tí em về với chị có đc ko." Dương Ngạo vẻ mặt ngây thơ.
    " Đừng tưởng dễ thương là có thể tính kế chị nhá, nhóc ko có cửa đâu." Cô nghĩ
    " Chị phải đi chơi, bận rồi, em đi cùng vs anh hai đi" cô cười gượng nói.
    " Ko sao em đi vs chi " anh cười ngây thơ.
     "Đụ nhóc ko sao nhưng chị thì có sao đó." Cô nghĩ mà cô tức.
     " Haha, chị đi vệ sinh 1 tí mọi người cứ tự nhiên." Cô ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.
      " .." Mẫu Đơn.
     "...." 6 na9
     " Con này hôm nay lạ thật " 2 cô bạn nhà chúng ta.
Ở 1 nơi nào đó.
  " Còn bà nó, 1 đám phiền phức, bà m sắp ko chịu nổi cái hình tượng ngoan hiền này nx rồi " cô tức sôi máu đứng đấm cây.
   6 na9  đứng sau nhìn vs vẻ mặt:" t đã làm cái j".
Chưa phát tiết xong cô lại để ỉ là 6 anh na9 đang nhìn. Mặt cô bây h " v** l**"
   " Hàn ca ca, mọi người nhìn em lj vậy " mỗ nữ nhà ta cố líu kéo hình tượng.
   " Cô thôi ngay đi cái vẻ mắt đấy, tôi nhìn thấy hết rồi." Phong.
   " Oa, chị thật đáng sợ." Dương Ngạo giả tạo khóc.
    " Cô nhiều mặt nạ nhỉ " anh hai.
    " Bình tĩnh, bình tĩnh lỡ rồi thì thôi ko đc khẩu nghiệp, ko đc khẩu nghiệp," cô cố gắng giữ bình tĩnh.
   " Kệ bà, bà có bao nhiêu mặt thì liên quan, mất miếng thịt của chúng m à."
    " Đã vậy thì để bà m nói cho chúng m bt nhá. 1 lũ phiền phức, tránh ko đc đuổi ko xong, ăn cũng ko tha. Chúng m định để bà m chết đói à. Lúc nào cũng như 1 đám ruồi nhặng đánh mãi chả chết. Đừng có mà âm hồn ko tận như thế,  lại để bà m phải khẩu nghiệp , giải tán, cút, vong linh mau cút đi  " cô xua tay đuổi.
   " Nói luôn cho mà bt, từ trước đến h, người hại MĐ là t, ngã cầu thang đổ cho cô ta cũng là t, cô ta bị đánh cũng là t, tất cả mọi chuyện đó đều là tôi làm đó. Tất cả mọi thứ của cô ta đáng lẽ phải là của tôi( nguyên chủ)"
   " Cô.cô" phong.
    " Cô đây cháu." Cô cười
    " Rồi cô sẽ phải hối hận về những vc này" anh hai
    " Chị đúng là đồ độc ác." Dương Ngạo.
    " "3 người còn lại.
    " Tôi đây mỏi mắt mong chờ." Cô xoay người rời đi.
    " 1 đám mất nết, thích chọc điên người khác."
------------------+------+------------------------
Tại phòng ăn.
"Đi thôi chúng ta nói chuyện một lát." Cô nói vs MĐ.
" Có chuyện j nói luôn " cô ta mặt lạnh tanh.
  " Tôi muốn nói riêng vs cô." Nói song cô xoay người bỏ đi.
  Đến hồ bơi phía sau trường.
Cô đẩy cô t xuống nhưng do cô ta là sát thủ no1 lj có chuyện đẩy dễ như vậy thế là cô rơi tỏm xuống hồ.
    " A, sao chị lại lm vậy em chỉ muốn nói chuyện thôi mà." Cô ngã xuống hồ nói, những cô dần chìm xuống.
    " Cô lj vậy hả." Lan và Ngọc.
   " Đã xong " dần dần cô  vừa cười  vừa nhắm mắt lại. Thân hình cô chìm xuống đáy.
  Cô chỉ nghe thấy tiếng hô thất thanh của lan và ngọc, rồi dần mất ý thức.
 
  

 
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net