Chương 19: Chuyện sau đó...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra đến bờ hồ, như tên nhóc này đã nói về kế hoạch đầy tự tin của mình, tôi sau đó chỉ có thể vờ như mình là một cô bé để phối hợp với nó, tạo ra một buổi hẹn hò thử.

Chúng tôi đã dạo quanh bờ hồ để nói về những sở thích của nhau, những ưu điểm như những người mới làm quen nhau ấy.

Hyuron nói rằng bản thân khá là thích kiếm thuật, còn đạt được nhiều thành tích đáng nể với nó.

Trong khi đó tôi lại nói về sở thích đọc sách và ăn đồ ngọt của mình.

Rồi tên nhóc này đã khá tự tin khi nói rằng mình rất giỏi về kiếm thuật.

Nhưng khi nhắc đến ma thuật, như là một lợi thế của tôi, tên nhóc này đã nói là mình khá thảm hại với nó dù là một quý tộc.

Thế nhưng với chủ đề như vậy, chúng tôi ngược lại nói chuyện với nhau khá hợp ý, giống như tên nhóc này tự tin vậy, nếu tôi là một cô bé bình thường thì đây là một chủ đề tốt để tiếp cận và kéo dài ra cuộc trò chuyện giữa cả hai để cải thiện tình cảm.

Vừa cười vui nói chuyện với nhau, tôi không rõ từ lúc nào tên nhóc này đã mang mình đến một nơi có vẻ là nơi dừng chân của những cặp tình nhân.

Nó khá tinh ranh đấy, ý tôi là, rất biết lời dụng những khoảng không gian khác nhau để tạo ra những hiệu ứng khác nhau trong buổi hẹn hò này.

Khi Hyuron đưa tôi đi đến nơi này, nó đã trông im lặng hơn hẳn nhìn ngắm những bông hoá Lesstia và sau đó là đem loài hoa này ra làm chủ đề nói chuyện, cũng như ý nghĩa về tình yêu của nó được lưu truyền ở vùng này.

Nó được kể với dạng của một câu chuyện, kể về hai người thường dân đã từng đướng dưới góc cây nói lời thệ ước với nhau từ khi còn bé.

Nhưng khi lớn lên, một người đã đạt được danh vọng và tiền bạc, rồi còn trở thành quý tộc nên đã phải rời đi xa.

Người còn lại thì chỉ ở thể ở đây với lời hứa năm xưa để chờ đợi, chịu đựng những lời sỉ nhục và uất hận như một người đã bị lừa nhưng vẫn si tình.

Cứ tưởng là một kết cuộc bi thảm với người đó, nhưng sau bao nhiêu năm rời đi với tư cách là một quý tộc, người còn lại vẫn nhớ về lời hứa cũ mà trở về.

Tên cả hai người đó là Silivia và Horeon, cũng là hai người thật sự đã tồn tại ở nơi này hơn một trăm năm trước, và là người sáng lập nên nói du lịch này, với cái khách sạn đẹp mắt bên cạnh bờ hồ.

Nó tên của nó cũng là Silivia và Horen.

Đây là lần đầu tiên tôi biết về câu chuyện này đấy, vì trước đó chỉ quan tâm đến cảnh đẹp chứ hoàn toàn không để ý gì nhiều đến mấy cái danh tự này cho lắm.

Trong khi kể câu chuyện này cho tôi nghe hết, tên nhóc này đã đưa tôi đến một nơi có thể ngắm hoa Lesstia khá đẹp.

Ở đây tên nhóc đã bỏ tiền ra để mua một tấm khăn trãi của hai người thường dân, sau đó lại tiếp tục bỏ tiền ra thuê một vài người khác có ý định sẽ làm chân sai vặt để chạy đi mua cho chúng tôi một ít đồ ăn thức uống đến.

Tên nhóc đã nói, trước khi trời ngã về chiều thì khung cảnh ở nơi đây khá đẹp, nên mong muốn cả hai có thể ở đây để trò chuyện với nhau.

Tên nhóc này còn rất biết cách lợi dụng tình hình, vì trong khi đang hàng huyên và ăn thử vài món đặc sản mà trước kia mình chưa thử, tên nhóc này còn có ý định sẽ đút tôi ăn một cái bánh trong khi đang lơ là cùng với một nụ cười ấm áp nữa.

Tất nhiên với cách làm đó, nếu không phải là tôi, có khi là cô bé nào nhẹ dạ khác là ăn chắc một cú ghi điểm và rung động rồi. Nhưng vì bản thân cũng là con trai, nên với nó tôi chỉ mỉm cười rồi đưa tay cầm lấy cái bánh để nói về thoả thuận giữa cả hai.

Tôi có thể đồng ý cho nó tán tỉnh mình, chứ không phải có nghĩa là tôi sẽ thật sự hành động giống như một người bạn gái.

Nghe nó tên nhóc lém lỉnh chỉ biết cười trừ, dù đã cố nói rằng tôi đã không phối hợp kế hoạch, hay đúng hơn là nó đã không thể làm được kế hoạch của mình chỉ vì tôi quá mức tỉnh táo.

Chuyện sau đó thì chúng tôi bắt đầu nói về gia đình của Hyuron, hay đúng hơn là tên nhóc này đã kể về mình như là một đứa con thứ trong nhà thì sẽ thế nào.

Nó khoe khoan cho tôi về kiếm thuật trước đó có thể cũng xem là một lợi thế để bắt đầu cho chủ đề này.

Vì Hyuron đã khơi nó lên và nói về mình như là một người thừa kế sáng giá nhờ vào đó.

Chỉ mới mười bốn tuổi, nhưng một mình nó đã tự tin nói với tôi rằng, mình đã hạ gục được một con ma thú cấp ba, ngang với một kiếm sĩ lão luyện có thể làm được.

Nhờ vào đó thì địa vị trong nhà của tên nhóc này mới được cao lên, chứ trước đó nó đã cười cười nói với tôi rằng, mình cũng không có gì đặc biệt trong nhà ngoại trừ thông minh hơn hai người anh trước của mình.

Nhưng thay vì muốn làm theo kỳ vọng của mọi người và leo lên để nhận tước vị từ cha, sau đó làm một lãnh chúa của một vùng.

Tên nhóc này đã nói với tôi rằng, nó muốn được tự do hơn, còn nói mình muốn được làm một hiệp sĩ hoàng gia, rồi từ đó có thể nâng cao địa vị của mình lên để được bước theo vị Hoàng đế quái vật và đáng sợ mà tôi luôn nghe thấy từ miệng những người khác, trong lời của tên nhóc này lại là một người hùng chiến tranh, người đã đem đến cho Vương quốc này sự yên bình mà nó đã bị mất đi rất lâu về trước khi chiến tranh luôn nổ ra ở khắp mọi nơi.

Tên nhóc này nói rằng, nó đã nghe về việc Hoàng đế chiêu mộ những tài năng xuất chúng ở trong nước để tạo ra một đội quân đặc biệt.

Ý định của tên nhóc này là muốn được sẽ gia nhập vào đó.

Có thể nó biết mình sẽ phải tham gia vào những cuộc chiến tranh xâm lược trong tương lai.

Nhưng nó ngược lại không hề sợ, còn bảo với tôi đây rõ ràng là một cơ hội để đạt được những thành tựu lớn trong tương lai, danh tiếng, cũng như là địa vị.

Thay vì chỉ muốn làm một quý tộc nhỏ giống như cha, hay sự tham lam của hai người anh với nó, tên nhóc này lại nghĩ xa hơn với việc có thể trở thành một quý tộc cao cấp, sở hữu đất đai rộng hơn nhờ vào đó.

Đã thế, nó còn rất thích ý tưởng của Zuren, khi muốn biến Vương quốc nhỏ bé, bất cứ Vương quốc nào cũng có thể tổn thương này thành một Đế quốc lớn bất khả xâm phạm giống Thánh quốc Heria.

Nó cũng có nói về mối quan hệ của chúng tôi.

Nếu như tôi đồng ý và cho nó một cơ hội, thì tương lai nó nhất định sẽ đem tới cho tôi những điều mà mình muốn, không chỉ danh vọng và địa vị, còn là những thứ mà tôi mong muốn đều có thể.

Tất nhiên biết đó lại thêm một chiêu trò tán tỉnh nữa của tên nhóc, tôi chỉ mỉm cười bí ẩn như có như không nhìn nó mà tán thưởng trong lòng.

Chủ đề trò chuyện, câu chuyện về hoa Lesstia, và giờ là nói về gia đình và lý tưởng của mình.

Tên nhóc này thật sự đã rất thông minh khi móc nối hết chúng với nhau để tán tỉnh tôi.

Theo cảm nhận của tôi ấy nhé. Khi thằng nhóc nói về sự tự do, cũng như lý tưởng của mình về một tương lai mà nó sống tách biệt khỏi gia đình và thoát khỏi con đường đã định sẵn cho mình, rồi cho tôi muốn cuộc sống hạnh phúc với những gì mình có, với một người thế này, nếu là con gái thật tôi nghĩ là mình đã ưng luôn rồi đó. Ai lại không muốn có một người có tham vọng và thú vị như Hyuron ở bên bầu bạn chứ, nói chuyện với tên nhóc này, rồi còn mấy cái cử chỉ khá chu đáo của nó nữa, nếu nó lại còn là một người chung thủy nữa thì thật sự là một đối tượng tốt.

Chỉ là tôi không phải con gái thật. Mà kể cả khi là thật, tôi bây giờ vẫn còn có một trách nhiệm mình cần phải làm và tôi cũng không nghĩ là mình đủ tinh thần để sống tiếp nữa.

Sửa sai, đền bù và sau đó nhận lấy cái chết từ Zuren thì đó mới là điều tôi mong muốn.

Bởi vì dù sao như tôi đã từng nói, cuộc đời trước mình đã làm sai rất nhiều chuyện rồi, kiếp này được hồi sinh chỉ vì mục đích trả thù của Zuren, tôi sẽ không nghĩ được rằng mình có thể đấu tranh với nó.

Dù sao, tôi cũng đã quá mệt mỏi với việc sống vì những gì đã thấy và trãi qua.

- Ngài năm nay bao nhiêu tuổi nhỉ?

Tôi im lặng một hồi với lời như thể muốn xác nhận mối quan hệ với tôi một lúc, thì đã dùng một đôi mắt hơi suy ngẫm về chuyện của mình để hỏi tên nhóc này.

- Ta? À phải, ta chưa nói về nó. Ta năm nay mười lăm, còn tiều thư?

- Ta thì năm nay mười bốn, xem ra ta nhỏ hơn ngài một tuổi.

- Chà, xem ra ta vẫn là hơi đoán sai một chút khi nghĩ tiểu thư cũng bằng tuổi mình.

Hyuron có vẻ hơi bất ngờ với điều đó với một nụ cười.

- Tiểu thư, không biết tại sao cô lại hỏi như vậy?

- Vì ta, nghĩ ngài còn có rất nhiều thời gian để tìm một cô gái khác phù hợp hơn với mình chứ sao.

Dù biết chắc thằng nhóc sẽ sốc, nhưng tôi vẫn phải nói và quả nhiên là vậy, khi mặt nó đã cứng đờ lại ngay sau đó.

- Ngài đừng hiểu nhầm. Thú thật, ta khá là thích ngài vào lúc này rồi đó, chỉ là ta không có ý định sẽ nghĩ về việc có mối quan hệ nào vượt quá bạn bè.

Tôi giải thích, nhưng thấy chắc cũng không phải thay đổi được sự thật là tôi từ chối nó đâu.

- Ta có thể mạn phép biết lý do không?

Như không tin lắm, Hyuron hỏi tôi.

- Ta có rất nhiều thứ cần phải làm.

Tôi đưa mắt mình về phía xa xăm của bầu trời hiện tại, nơi mà mặt trời đang chỉ cách đường chân trời một đoạn và đang yếu dần đi. Nói xong, thì tôi đã đứng dậy khỏi chiếc khăn mà mỉm cười nhìn tên nhóc này.

- Chỉ thêm một lúc nữa ta sẽ rời đi khỏi đây rồi. Ngài có tính làm nốt việc mình định làm với ta là chèo thuyền trên hồ như một cặp tình nhân chứ?

- ...

Trước lời lẽ của tôi, tên nhóc này đã không thể thốt lên bấy cứ lời nào trong một thời gian khi gương mặt có chút buồn phiền đi, nhưng sau đó vẫn nở ra một nụ cười đứng dậy.

- Vậy là ta thất bại rồi à?

- Xin lỗi nhé, ta không định làm vậy với ngài đâu, nhưng ta chỉ muốn dùng ngài để giết thời gian thôi, nhưng không ngờ ngài lại là một người dễ khiến người ta yêu thích đến vậy.

- ...Tiểu thư Mirina à, cô thật nhẫn tâm khi nói thẳng như vậy.

Nụ cười của tên nhóc này trong hơi bất lực với những gì tôi vừa nói.

- Biết sự thật sẽ tốt hơn không đúng không?

- Không, trong trường hợp này thì nó không như vậy. Ta vừa nhận ra, ta thậm chí còn không có cơ hội nào ngay từ đầu đúng chứ?

- À cái đó...

Tôi cảm thấy hơi tỗi lỗi nên đã hơi áy nấy mà quay người vè phía của bờ hồ ngoài kia.

- Đi nhanh thôi, trước khi ta phải rời đi nào.

Nói xong thì tôi đã chậm chạm bước đi để thằng nhóc kia đã mau chóng bước theo tôi ngay sau đó.

- Tiểu thư sẽ đi đâu? Không đúng. Ngoài cái tên ta được biết, có phải cô đã cố ý che giấu thân phận thật của mình không?

- Tất nhiên, dù ta không có họ, nhưng nếu nói ra, ngài sẽ chịu đựng không nỗi mất.

- Thật hả?

Trông tên nhóc này có vẻ như đã sợ hãi với nó vào lúc này.

- Tất nhiên, nhưng ngài cứ thả lỏng đi. Sẽ chẳng ai biết ta với ngài đã làm gì hôm nay đâu, nên sau khi ta đi, thì chuyện ở đây chỉ có hai ta biết thôi, ngài nên nhớ nhé.

- ... Từ từ, ta nghĩ là mình cần phải tiêu hoá những vấn đề này. Vậy tức là, tiểu thư cũng không phải chỉ là một quý tộc bình thường?

- Haha. Nếu ngài vẫn giữ lý tưởng của mình. Chúng ta sau này sẽ gặp lại.

- !!!

Với câu nói đó của tôi, tên nhóc này có vẻ đã bị bất ngờ. Tôi cứ tưởng nó nhận ra thân phận của mình, nhưng không, nó hình như đã hiểu lầm.

- Vậy tức là cô là một người làm việc bên trong cung điện và rất có thể là làm việc rất gần với Hoàng đế?

- Cái đó nãy xem là bí mật đi. Ta sẽ không tiếc lộ vào lúc này được.

- Ây ya...xem ra ta đã quá tự tin vào bản thân của mình rồi.

Trông tên nhóc này ảo não chưa kìa khi tự hiểu đi đâu đó, sau đó nó lại tươi tỉnh lên hẳn nhìn tôi và mỉm cười.

- Đáng ra ta không nên thất vọng về chuyện từ chối này và cảm thấy vinh hạnh với nó đúng chứ?

- Có ai nói là khi ở bên ngài, thì sẽ cảm thấy việc nói chuyện rất dễ chịu và thoải mái chưa?

- Nếu tiểu thư nói, thì cô chính là người đầu tiên đấy.

- Thôi nào, sau này nếu là cô gái khác, cô ấy cũng sẽ nói như ta thôi.

- Tiểu thư à. Nó không làm tôi vui một chút nào đâu được chứ. Đây là gần như là lần thứ tư tiểu thư từ chối tôi một cách nói tránh thế này rồi đấy.

- Thế sao? Ta xin lỗi nhé.

Tôi che miệng của mình lại có chút bất ngờ về điều đó, dù hẳn là không có cố ý lắm.

- Nhưng ta cũng nói là sự thật mà. Ngài thật sự là rất tốt. À không đúng, ngài thật sự là rất dễ khiến cho con gái thích mình.

- Với tiểu thư là bạn đúng chứ. Ta nghĩ là mình hiểu rồi.

- ...

Mình nghĩ là mình lại nói gì đó không đúng rồi.

Nhìn tên nhóc kia có vẻ mặt đang hơi đau đớn với nụ cười trên mặt, tôi chỉ còn nước nhìn sang hướng khác cho đỡ tội lỗi.

Sau đó thì tôi với Hyuron đã trò chuyện thêm một lát trước khi ra tới bờ hồ và thuê một chiếc thuyền ngay đó, để dạo thêm một lên cảnh đẹp thơ mộng của cái hồ này trước khi tôi phải rời đi.

Cảm giác ngồi thuyền của tôi với Hyuron và Zuren là khác hẳn với nhau.

Trong khi một người vui vẻ và có chút ngượng ngùng, thì Zuren lại chỉ có một cái mặt lạnh với không khí bị làm phiền đang toả ra.

Một bên dễ chịu vì Hyuron có thể xem là bạn, còn Zuren tất nhiên thì là kẻ thù làm sao có thể không khó chịu cho được.

Cảm giác này, nó thật sự khiến tôi cảm thấy thư giãn vào lúc này.

Thế nhưng tôi chỉ được thả lỏng thêm một lúc thì đã nhìn về phía của mặt trời đang lặng xuống ở xa.

- Tiểu thư, không biết tôi sẽ có thể mời cô một bữa tối trước khi rời đi không?

Đang chèo thuyền chậm chạp trên hồ, Hyuron dường như biết tôi đã sắp đến giờ phải đi nên đã mở lời.

- Ta nghĩ chắc là không được rồi.

- Đợi, tiểu thư làm thế thế nguy hiểm lắm đấy!

Nhìn lại bầu trời, tôi mới nhận ra là mình đã thư giãn hơi quá mà quên mất thời gian phải làm việc. Cho nên ngay sau đó, tôi đã vội đứng dậy khỏi chiếc thuyết khi tự chối thằng nhóc, và khiến nó bị hoảng hốt vì chiếc thuyền khá nhỏ để một người đứng dậy trên nó như thế này và làm nó chao đảo.

- Ta nghĩ là mình đã trễ rồi. Như đã nói, chỉ cần ngài vẫn giữ lý tưởng của mình, một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp lại. Nếu được, ta sẽ mời ngài một bữa ăn như một người bạn.

- Khoan đã? Đi, nhưng chúng ta đang ở giữa hồ...

Hyuron vừa bị tôi làm cho bất ngờ, thì nó đã phải mở mắt lớn ra khi tôi bắt đầu lơ lửng lên không trung, lùi về phía mặt hồ và đứng ở đó.

- Nhiều lý do, nhưng tạm biệt ngài Hyuron.

Dứt lời thì tôi đã lao về phía không trung và vẫy tay với tên nhóc đang thẩn ra nhìn tôi một cái, mới mỉm cười cảm thấy thú vị mà bỏ đi.

Nếu như sau này tôi với nó có gặp lại, tuy không rõ mình sẽ là Hoàng hậu chưa, nhưng tôi mong là nó sẽ không phải vì chuyện hôm nay mà cảm thấy quá sốc.

Chuyện chơi bời đã xong, bây giờ tôi phải làm chính sự nên đã rất nhanh dùng tới một vài ma thuật loại dò tìm để đi theo manh mối mà Zuren và đội quân của mình không có ý định sẽ che dấu, trong lần rời khỏi cung điện công khai như thế này.

Rất nhanh thì tôi cũng đã mò đước đến nơi hắn lựa chọn dừng chân lại.

Đó là một cái thành phố tôi chưa biết đến, nhưng theo dấu của hắn tôi vẫn mò đến được một cái khách sạn sang trọng ở nơi đây, để phục vụ cho thương nhân và quý tộc giàu có.

Từ trên trời nhìn xuống, tôi có thể thấy được quân lính của hoàng gia đang đứng bao vây lấy nơi này. Rõ ràng như tôi nói muốn Zuren công khai, hắn thật sự đã làm như vậy và hình như đã bao trọn cả nơi này.

Lúc tôi đáp xuống cửa khách sạn và cảm nhận được ma lực của tên kia, hắn hình như cũng đã cảm nhận được tôi, nên khi tôi đi đến nơi hắn đang nghỉ ngơi để tìm, hắn trông có vẻ như không có bất ngờ mấy khi đang ngồi ở bàn trong căn phòng xịn nhất nơi này của mình với mấy tờ giấy trên bàn và tay.

- Tìm ta vào lúc này có việc gì không?

Hắn còn không thèm nhìn tôi một cái mà chỉ chú tâm vào tờ giấy đang đọc dỡ.

- Có.

Tôi đáp lại hắn, sau đó đi tới cái ghế ngắn ở đối diện hắn, ngồi xuống đó.

- Hôm nay có kẻ đã lợi dụng mối quan hệ của ta và tiểu thư Erika nhà Hầu tước Iselilton để mong muốn bắt được ta và khiến ta phải phục tùng chúng.

- Ngươi xử chúng được thì làm đi, còn đến đây báo cáo ta làm gì. Không lẽ ngươi còn cần phải đến nói cho ta, để ta giúp ngươi xử chúng?

Tên này, hắn thật chả hiểu gì à?

Nhìn cái bộ thơ ơ kia của hắn, giờ tôi mới nhận ra tên này làm Hoàng đế tệ đến mức độ nào.

- Ta biết người sẽ không lo cho ta, cũng biết ngươi biết ta sẽ xử hết được hết chúng. Nhưng ngươi thật sự quên ta có thân phận gì hiện tại trong mắt chúng rồi ư? Chưa kể việc chúng ta nói với nhau đêm qua, ta trong mắt của tất cả cũng ngang như là vợ sắp cưới của ngươi rồi đấy, tên kia.

Tôi khó chịu khi nói với tên Hoàng đế không có chút đầu óc nào này.

- Thì sao?

Giờ hắn mới chịu ngẩng đầu lên.

- Thì, thì cái gì? Chúng nhắm vào ta chính là muốn lật đổ ngươi chứ sao? Bọn chúng muốn ta phản bội ngươi, khống chế lấy dì Fiona để ngươi đầu hàng. Rồi cái gì mà vị Vua thật sự nữa, ta cũng không rõ lắm. Nhưng đó hẳn là kẻ đứng sau đấy.

Tôi cảm giác không muốn tin nhìn vào tên Hoàng đế này.

- ...

Dường như hắn cũng nhận ra, nên gương mặt lạnh đã hơi nheo mắt lại.

- Vậy ý ngươi là muốn ta xử lý nó?

- Tất nhiên là vậy.

Tôi gật đầu mà có chút thở dài ra không lòng.

Tên này, thật sự là cần học lại cách tư duy mất thôi. Đúng là về mình thì cái gì cũng không đáng bận tâm thật, nhưng hắn thật sự thờ ơ đến đâu vậy?

- Sao chừng đó năm thì đây là kẻ đầu tiên có ý định công khai đó. Không lẽ ngươi không muốn biết kẻ đứng sau là ai? Ta đã giữ tên đó ở cung điện, dưới ngục tối và...

- Không cần đâu.

- ??? Tại sao lại không, ngươi đáng ra nên phải về cùng với ta, sau đó kết tội kẻ đứng sau chỉ dẫn tên này và xử lý hắn chứ?

- Bởi vì ta biết được kẻ có gan nhất để làm nó là ai rồi.

- ...

Là ai cơ?

Tôi nghĩ hắn với đôi mắt cùng suy nghĩ như vậy trong lòng vì cảm giác có hơi mờ mịt, khi tên độc ác này thế mà cũng có thể để cho ai đó chống đối mình có thể nhảy nhót thế kia.

- Ta đã trục xuất hắn về phía Nam Vương quốc. Nhưng có vẻ như tám năm qua, hắn vẫn không hề biết yên phận. Ta sẽ xử lý hắn sau, nhưng đó không phải là bây giờ. Vì ta đang rất bận.

- ...

Ai vậy, phía Nam? Mình bỏ qua cái gì chứ?

===

Tên nhân vật: Main Mirina, Ma vương Zuren Fears Dimonetios, Mẹ Ma vương Fiona Fears Dimonetios, hầu gái trưởng Masala, Con gái Hầu tước Erika Iselilton, Phu nhân Hầu tước Erimira Iselilton. Tiểu thư Tina nào đó...Tử tước trẻ Eriml Fugeturra, con trai thứ của Hầu tước Selilton được hắn trọng dụng và sắc phong cho cái họ mới này. Karill kỵ sĩ đứng đầu đội hộ tống của Erika. Đội trưởng đội hiệp sĩ hoàng gia số hai Laratos. Vincent Dolivia con trai của Bá tước cũ của Vương quốc (phản diện pháo hôi), Hyuron Fronderlin (con trai của một Nam tước)

Tước vị: Hầu tước Iselilton.

Đất nước: Đế quốc Heria, Vương quốc Keria, Vương quốc Milari.

Kiến trúc: Điện Gifido (cung điện phụ phía Tây cung điện Milari)

Thành phố: Dorek (thủ đô Milari)

Thế giới: Halitia

Thần: Nữ thần sáng tạo Searilania

Lục địa: Corostia phía Nam, Phonrot phía Bắc, Coritos phía Tây. (Main ở Phonrot phía Bắc)

Động thực vật: Ferri (sói có lông nhím), Hoa Serinka (hoa có màu trắng) Cá Sads (cá màu xanh, có viền vàng giữa và nhiều đốm đen), Furrentun (giống cá, có màu đen mập mạp, nhiều răng nanh), Rittio (đậu đỏ), Efetto (socola), Hesilica (một loài hoa mọc dạng bụi có những đoá hoa nhỏ như hoa hồng tím). Lesstia (giống hoa anh đào...tại sao lại chỉ nghĩ đến loại hoa này a!!!)

Ngày lễ: Dihiled go Fonney (Vinh Quang và Tham Vọng) gọi tắt là Diney.

Vật dụng: Selit (băng vệ sinh!)

Vũ khí: Rays (giáp máy công nghệ ma thuật)

Kim loại: Kastus (kim loại bền thứ ba trên thế giới hiện tại, có mức độ tương thích cao với ma lực và được dùng để tạo ra những trang bị cho các hiệp sĩ).


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net