Chapter 147: JeffBarcode

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm giác mất mặt về đến nhà.

Cậu ngồi ở trên giường, yên lặng đem đồ bỏ vào tủ đầu giường, tỏ vẻ tức giận.

Elly cũng không rõ, xoay xoay người trên sàn, bò một lát liền mệt đến khóc.

Cậu nhanh chóng buông đồ trên tay xuống đi vào phòng khách dỗ.

Mà Jeff tổng đang ở trong văn phòng nhìn tin nhắn cười ra tiếng.

Người khác mua cái này đều là vì an toàn, một lần mua mấy hộp có thể sử dụng tốt một trận, anh không giống, một lần mua liền trực tiếp như đang nhập hàng.

Nửa năm qua đi, cơ hồ đều dùng xong rồi, không chuẩn bị muốn thêm con cho nên vẫn là bảo đảm một chút.

Sau khi Barcode sinh quá bảo bảo về sau, thân thể rất mẫn cảm, đi vào liền sẽ run cho nên đều là động vài cái, cả người đều căng chặt thoải mái muốn ngất xỉu.

Anh cũng không nỡ giày vò cậu, cũng chỉ có thể tùy tiện làm vài cái sau đó đi vào phòng vệ sinh tự giải quyết.

Mỗi lần kẹp người, anh đều cảm thấy chính mình sướng muốn bay, nhưng vẫn là quên đi, Barcode chịu không nổi, khóc thút thít liền làm nũng cầu xin anh.

Cậu sau khi sinh xong bảo bảo, theo thời gian trôi qua khôi phục càng ngày càng tốt, mỗi ngày đều yêu thích không buông tay.

Dậy sớm nhất định phải giống như sắc lang, ghé vào ngực cậu cọ loạn, uống sạch sữa mới hài lòng rời đi.

Buổi tối khi về đến nhà cũng đã khuya, ở trong công ty chuẩn bị ngày mai đi công tác, hành lý đã chuẩn bị tốt đặt ở cửa.

Cậu ngoài miệng nói không chuẩn bị bồi anh đi, trên thực tế vẫn là chuẩn bị hai vali.

Mở cửa, trong phòng khách mờ nhạt ánh đèn, im ắng. Kim đồng hồ đã chỉ hơn mười một giờ, sắp 12 giờ.

Đem công văn đặt ở cửa, muốn nói nhỏ chút tiến vào, người ngủ trên sô pha không sâu.

Phòng trẻ con đóng chặt, con gái nhỏ phỏng chừng cũng ngủ rồi.

Cả người cậu nằm ở giữa sô pha, tóc dài có chút che nữa mặt, lông mi cong dài hơi rung động, trên đất có đầy búp bê vải chưa được cất đi.

Trên người cậu mặc áo ngủ tơ lụa mềm mại dán ở trên người, thoạt nhìn rất mệt.

Ở trong nhà chơi cùng bảo bảo so với đến trong công ty xem văn kiện còn mệt hơn, chỉ cần con tỉnh liền không thể nghỉ ngơi, ngủ chỉ sợ cũng không thể ngủ quá sâu.

Anh biết cho nên vẫn luôn muốn tìm chị Nguyệt hoặc bảo mẫu, nhưng cậu có chút không thích người lạ ở trong nhà cho nên còn chưa tính.

"Ưm......"

Đưa tay lấy sợi tóc mềm mại vén ra sau liền đánh thức cậu, cúi người xuống hôn một chút:

"Sao lại ngủ ở đây, eo sẽ không thoải mái."

"Không sao."

Cậu xoa xoa mắt ngáp một cái:

"Muốn chờ anh, bằng không về nhà không có người chờ sẽ khó chịu."

Cánh tay tự nhiên ôm cổ, cọ cọ trên người anh, một cổ hương hoa nhàn bay ra.

Cậu nhíu nhíu mày:

"Anh hút thuốc?"

"Ừm......chỉ một điếu."

Có chút xấu hổ, rõ ràng anh đã súc miệng rồi sao cậu còn đoán được?

"Em bất hòa chuyện đi công tác, anh khó chịu."

"........Quỷ hẹp hòi."

Cậu cười cười:

"Cởi đồ ra, em đi chuẩn bị nước tắm rửa, trên người anh có mùi thuốc, không thể ôm bảo bảo."

"Chính là hiện tại anh liền ôm bảo bảo của anh."

Anh cười ha hả dùng chóp mũi chống lên trán:

"Anh liền ôm bảo bối."

"Hút thuốc đối với thân thể không tốt, về sau không hút thuốc lá nữa có được không?"

"Nghe em, hôm nay lúc họp đưa cho anh một cây, anh liền không nhịn được hút một chút, anh thề."

"Biết."

Jeff có nghiện thuốc lá, lúc trước bởi vì lúc chữa bệnh cho cậu nên mới dứt khoát từ bỏ, người ở trong công ty hút thuốc khó tránh khỏi làm trong lòng anh ngứa. Chẳng qua Omega nhà anh không thích mùi thuốc cho nên vẫn không có hút quá nhiều.

Dù sao thì so với thuốc, Omega nhà anh vẫn là gây nghiện hơn.

"Eo đau không?"

Bàn tay to sờ qua eo cậu:

"Thật sự không được, gần đây muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút, eo luôn đau là không được."

".. Còn muốn đi bệnh viện sao?"

Cậu có chút bất đắc dĩ:

"Làm ít hai lần không phải là được rồi."

"............"

Cậu có chút gầy, cho nên eo tùy tiện xoa bóp, ngày hôm sau liền đau xuống không nổi giường.

"Hôm nay mua......"

Nói đến một nửa làm anh đình chỉ:

"Ngày mai đi công tác, anh có thể hay không thành thật chút nha."

Cậu hừ hừ cười, giúp anh cởi bỏ áo sơmi nút, nắm lấy cà vạt chuẩn bị cầm đi phòng giặt một chút.

Anh rũ mắt, nhìn một cái còn không có tỉnh ngủ tự cởi quần áo, trong lòng cực kỳ thỏa mãn, nhịn không được hôn vài cái:

"Bảo bảo, em thơm quá."

"Ưm."

Cậu gật gật đầu:

"Bảo bảo hôn một cái có được không?"

"Ừm."

"Ngày mai mấy giờ đi."

"Tùy tiện,  giờ nào cũng được, cũng không có nôn nóng."

Ở bên mặt rơi xuống một cái hôn, hơi chút đỏ mặt.

Tuy hai người đã có bảo bảo, chính là mỗi lần nhìn anh như vậy cậu đều có chút buồn rầu, vì cái gì đều là nam nhân, cơ ngực cơ bụng trên người anh Jeff đều lớn như vậy, thật xinh đẹp, như người mẫu vậy.

Cậu phồng phồng miệng, nhụt chí xoa xoa ngực:

"Em cũng phải đi tập thể hình, em cũng muốn như vậy."

"Em thích liền sờ, đều là của em."

Mặt cậu đỏ lên, đưa tay chọc chọc, cơ bụng cứng bang bang.

Dáng người anh là vai rộng eo cơ bắp tiêu chuẩn,  không thể dễ dàng khiêu chiến.

Chọc hai cái cũng không dám sờ soạng nhiều, sờ nữa liền xảy ra chuyện.

Hôn vài cái dỗ anh đi tắm rửa, anh vào cửa:

"Bà xã, bằng không cùng tắm đi?"

"....Hôm nay bồi anh tắm rửa, ngày mai đi công tác em đi được sao ~"

"Không có khả năng."

Đi công tác cũng nửa tháng, anh không thể rời bà xã.

Vốn là giữa trưa đi, chỉ là sau nửa đêm  Jeff dùng chân cậu làm một lần, chỉ có thể một lần rồi tắm, một giấc ngủ đến buổi chiều.

Hơn nữa đem bảo bảo đưa đến chỗ cha, cậu không nỡ muốn khóc, còn nói nhất định phải về sớm một chút, cha anh mặt đen phi thường khó coi.

Bởi vì lần trước gửi con gái đến, con gái đánh nát một cái bình lưu ly trân quý của ông, bao nhiêu tiền không nói, nhưng chỉ còn lại một đống mảnh vỡ, vẫn là muốn trân quý, có thể nghĩ tra tấn người bao nhiêu.

Khách sạn là Baekhyun chuẩn bị, tiểu tử này biết anh mang theo Omega tới, trực tiếp cho hai người lên phòng tổng thống.

Màu hồng, này đều không phải màu sắc của phòng tổng thống, quả thực biến sắc.

Trên đất đầy hoa hồng, còn có đủ loại...Chưa thấy qua cầu yoga cùng ghế dựa?

Cậu sửng sốt đứng ở cửa hai giây:

"......Anh Jeff,  đây là phòng anh chọn."

"Không phải anh, em tin không......"

Ngoài mặt anh có chút xấu hổ, trên thực tế trong nội tâm khen Baekhyun thật tốt, tuy cậu ta muốn chen chân vào gia đình người khác, nhưng cũng không thể không nói căn phòng này  không tồi.

"Giường này......"

Cậu ngồi xuống nhún vài cái, sợ tới mức nhanh chóng đứng dậy.

"Sao bên trong lại có nước??"

"Giường nước, đối với eo tốt, eo của em không phải không tốt sao cho nên cậu ta......cố ý làm cho em."

"............"

"Bà xã, chúng ta chỉ có hai cái vali này?"

"Đúng vậy, như thế nào, có cái gì quên mang theo sao, em kiểm tra rồi, vật dụng hẳn là đều có."

Anh mở hai cái vali ra, lăn qua lộn lại tìm nửa ngày, nhíu mày không vừa lòng, thậm chí chưa từ bỏ ý định tìm lần hai.

Cậu cho rằng mình thật sự quên mang theo cái gì:

"Người khác đều nói mang thai ngốc ba năm, em có phải cũng ngốc không, em còn cố ý lên danh sách đồ mang theo, em quên mang cái gì?. Quan trọng sao?"

"Quan trọng, đương nhiên là quan trọng."

Bực bội "Chậc" một tiếng.

"Em......"

Có chút tự trách, nhưng cũng không biết là không mang theo đồ gì, cậu chạy nhanh lại đi kiểm kê, đồ dùng tẩy rửa, quần áo tắm rửa, vỏ áo gối và chăn, ngay cả khăn lau mặt đều mang theo tốt.

Không biết còn cái gì không mang, một vòng xuống dưới nhìn cái gì cũng không thiếu nha.

"Em quên mang cái gì nha."

"Đồ đâu?. Anh mua em cũng không mang theo. Chúng ta còn chưa có sử dụng."

Cậu vốn đang sốt ruột tìm đồ vật, tay một chút cứng đờ:

"............"

"Anh phải gọi điện thoại về nhà cho người gửi đến đây."

"............"

Đau đầu muốn chết:

"Khách sạn này không phải có sao?. Em cho rằng.....không cần mang cái này."

Cậu nhìn thoáng qua đầu giường, phần lớn khách sạn có cái này, hơn nữa xác thật cậu cũng không nghĩ tới.

Anh liếc cậu một cái, trực tiếp bế cậu lên đè ở trên giường:

"Có thể chắp vá dùng?"

Khẳng định không phải siêu mỏng cũng tương đối thấp kém, lúc ấy liền tức giận cắn cắn môi cậu:

"Anh thấy em là cố ý không mang theo đi?. Hửm?. Bôi trơn cũng không mang, hôm nay nếu em dám kẹp anh, anh liền đánh mông em."

"...... Không muốn, anh buông em ra."

Tức giận jpg

Cậu sao có thể chạy thoát, huống chi  là giường nước, nhưng đồ của khách sạn xác thật có chút kém, làm xong mới phát hiện bao này thế nhưng lủng.

Anh quá lớn, kích cỡ không xứng đôi, hơi chút lên liền trực tiếp rách.

Mông nhỏ vừa thấy, quả nhiên đều làm đi vào, vừa rồi phá lệ thoải mái thì ra này con mẹ nó bị lủng.

"Không được, anh Jeff... bụng em đau."

Khoang sinh sản hình như bị đỉnh vào có cảm giác được rót đầy:

"Không phải anh đeo cái kia sao... Như thế nào giống như đi vào..."

Mềm mại nằm ở trên giường, anh chuẩn bị ôm cậu đi tắm rửa, đồ dùng thấp kém này quả nhiên không được.

"Anh Jeff có cái gì.....chảy ra?"

Cậu nghi hoặc sờ sờ:

"...... Bao... Rách?"

END CHAP 147.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net