Chapter 150

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tài xế:

"Sumettikul tổng...cảm giác hình như không quá thích hợp?"

Anh nghi hoặc một chút:

"Không đúng chỗ nào, xe này đã là  rẻ nhất rồi. Vẫn rất gây chú ý sao?"

Chạy một chiếc xe màu xám bạc giới hạn, kiểu dáng đã là 6 năm trước, vẫn luôn để ở gara không có lái, nghĩ lái loại xe bình thường này sẽ khiêm tốn một chút.

Nhìn thoáng qua tin nhắn, cậu nói với anh sẽ lập tức ra tới.

Từ cửa sổ xe nhìn ra ngoài.....một đám người ở trước cổng trường còn có mấy nam sinh đang chơi bóng.....đủ loại người

Hôm nay cậu mặc quần đùi đi học, chân dài trắng sáng, mặt múp múp, thật là người gặp người thích.

"Tớ thật sự không thể nhận, các cậu cầm về đi......"

Cậu không muốn nhận mấy thứ này:

"Cậu trả lại sách cho tôi, tôi có thể lấy."

Một Alpha nói:

"Không được không thể làm để mệt, không nặng, đi thôi, anh trai đưa cậu về nhà?"

"Các cậu mới 18 tuổi. Tôi đã 19 tuổi rồi, các cậu không phải anh tôi."

Nhắc tới đến tuổi, cậu liền không phục.

Cậu còn có một tiểu bảo bảo, như thế nào còn có người kêu cậu dễ thương.

Tức giận lấy lại sách, không muốn nói, mấy Alpha nhìn cậu tức giận liền chạy theo dỗ.

Này rõ ràng không thích hợp, anh vừa ngẩng đầu, như thế nào lại bị một đám nam nhân vây quanh, là tiểu bảo bối nhà anh sao?. Anh nhíu nhíu mày trong lòng cảm giác không quá thích hợp.

Hôm nay anh mặc đồ cũng coi như bình thường, không có nghiêm túc trang trọng, chỉ là áo sơmi với quần tây, áo khoác bên ngoài.

Thoạt nhìn có vài phần gia trưởng, nhìn một đám người đi ra.

Tới đón cậu tan học, phần lớn thời gian đều là tự mình lái xe, tan học cậu  sẽ ngoan ngoãn đi lên.

Ngược lại lần đầu tiên thấy cảnh tượng này, chủ yếu là trước kia cũng không có chú ý, anh ngược lại bảo vệ mình rất tốt, sợ Omega lại yêu anh nên rất nghiêm ngặt tuân thủ bổn phận của mình.

Như thế nào trong nháy mắt lại có nhiều nam nhân bên cạnh bảo bối của anh? Đều là ở nơi nào tới??

"Anh ~"

Cậu thấy anh xuống xe, chạy nhanh tới.

Muốn nhìn một chút chuyện như thế nào, bảo bảo liền chui vào trong lòng ngực, đưa tay xoa xoa:

"Sao vậy, có người ăn hiếp em sao?"

Cậu lắc đầu:

"Không có, hôm nay thầy giáo nói em rất nỗ lực, khen em thông minh, về nhà em muốn học thuộc, cũng muốn dạy cho bảo bảo ~"

"Sao em không nói muốn dạy anh"

Cong cong khóe miệng, trong lòng cũng thoải mái chút, cậu đi học là có thể tự tin một ít.

Cậu mới vừa nhào vào trong lòng ngực anh thì mấy Alpha phía sau cũng tới, thấy anh sửng sốt một chút.

"Build, đi thôi, cùng đi ăn cơm đi."

"Đây là.....chú, không không không, là anh cậu sao?. Chào anh."

"Anh trai của Biu Biu chính là anh trai của tôi."

"............"

Anh nhướng mày:

"Chú?. Anh trai......?"

Dù sao anh cũng gần 30 rồi, cùng bộ dạng giống như học sinh trung học của cậu thì quả thật không cũng một thế hệ, tuy rằng bộ dáng đẹp nhưng cũng là bộ dáng của người thành thục.

Cùng sinh viên không có quan hệ, các Alpha vừa thấy, còn tưởng rằng là người lớn trong nhà đến đón con tan học, tuy rằng bản chất cũng không sai biệt lắm.

Hiện tại đi học đại học còn muốn người lớn đón đưa cũng thật sự là hiếm thấy, nhưng nói theo cách khác Omega của mình nếu đáng yêu như thế, chính mình cũng sẽ sợ bị cướp đi, đón đưa liền đón đưa, cũng không sao.

"Chúng ta muốn cùng Biu Biu ăn một bữa cơm, anh xem có được không?. Bằng không...... Cùng nhau?. Cùng nhau đi đi anh, đi thôi, tôi đi...xe này là xe số lượng giới hạn của mấy năm trước?.Mẹ ơi tôi đã không mua được."

Anh không để bụng cái gì xe không xe, trong lòng có một loại lửa giận loáng thoáng muốn phát tác:

"Quan hệ cùng bạn học không tồi?. Đều kêu em là Biu Biu?"

Cậu rũ đầu vùi mặt vào ngực anh:

"Không có, em không có quen biết bọn họ......"

Rầm rì một tiếng, làm nũng muốn rời đi, bởi vì cậu biết anh hình như tức giận rồi.

"Sao có thể không quen biết, chào anh, em là Phùng Nham hệ ngoại ngữ, cùng Biu Biu là......"

"Biu Biu nhà tôi sợ người lạ, nên về nhà rồi."

Anh lạnh mặt. Nhìn cậu ta vươn tay, trực tiếp đem người nhét vào trong xe.

Anh?. Chú?. Đây là cái xưng hô gì vậy?. Cũng không tránh khỏi quá mức đi.

Hai người kết hôn tới nay, anh chưa bao giờ cảm thấy hai người chênh lệch vài tuổi tuổi này có vấn đề gì, hơn nữa nam nhân không phải nói càng thành thục càng có mị lực sao?

Như thế nào anh liền biến thành  "chú" hoặc là "anh trai" của bà xã vậy?

Anh lạnh mặt, không để ý tới đám người kia, hiện tại có người có thể đuổi theo cậu từ lớp đến cổng trường rồi.

Tuyến thể của cậu bị anh cắn một cái pheromone sẽ không loạn nhưng sữa thì không. Đến gần có một mùi hương sữa, đặc biệt ngọt, không giống với pheromone câu dẫn ngược lại bình dị gần gũi, giống như đều có thể tới gần.

Tự nhiên vậy trong lòng ngứa, muốn lại đây sờ sờ tiểu bảo bối này.

Lên xe im ắng, chú Dak ở phía trước nén cười lái xe, tấm ngăn dần dần nâng lên, đem không gian chia  thành hai.

Cậu cảm thấy không khí không đúng lắm, chọc chọc mặt anh:

"Sao vậy anh."

"Cái gì."

Anh lạnh lùng trả lời.

Cậu cũng không rõ vì cái gì mà nhiều người muốn nhéo mặt cậu như vậy.

"Em cũng không cảm thấy em đáng yêu, anh, anh thấy em không giống  nam nhân sao?"

"......"

Vừa định muốn tức giận một chút lại bị cậu hỏi như vậy làm cho mất bình tĩnh.

"Anh, anh nhìn em nha, em đáng yêu như nào?. Em không cảm thấy, bọn họ một đám bạn nhỏ liền muốn nhéo mặt em, em có bảo bảo rồi, qua một thời gian Venice trưởng thành sẽ lớn giống như bọn họ."

Thò khuôn mặt qua ở trên vai anh cọ cọ, sinh xong bảo bảo nghĩ ngơi thật tốt nên thịt trên mặt đã trở lại.

"Anh xem nha."

Cậu chưa từ bỏ ý định cọ anh, ngữ khí rất là đứng đắn, nhưng lại có chút ý tứ lấy lòng .

"Như thế nào nha, em nói rồi, bọn họ chỉ là đám bạn nhỏ ......"

"Cái gì mà đám bạn nhỏ."

Anh thành công phá vỡ, thân cao 1m8 mà là bạn nhỏ à, thật sự là không có chút thuyết phục gì. Huống hồ, cái khác không nói đi, cậu hiện tại mới sinh bảo bảo, mới có mười chín tuổi, trong nhà còn có con trai đang bò không biết qua bao lâu mới có thể lớn lên nhưng cậu thật ra rất lạc quan.

Bộ dáng căng chặt lại thả lỏng, chưa từng cưỡng ép cậu ở trong trường học nói chuyện cậu đã kết hôn. Dù sao thì Omega trẻ tuổi đã kết hôn sinh con, sẽ làm người khác phê bình.

Vẫn phải vì sinh hoạt ở trường học của cậu mà suy xét, bình thường học hết bốn năm đại sau đó đến trong công ty anh làm thư ký.

Anh coi như là bồi dưỡng vị trí trọng điểm trước , trong lòng có chút ngứa.

Tưởng tượng đến sau này cậu sẽ mặc đồ tây trang bó sát ở trên người anh nhích tới nhích lui liền hưng phấn.

Cậu ôm lấy cánh tay anh:

"Sao lại tức giận, thật sự là quá keo kiệt, em thật sự không có cùng bọn họ nói lung tung, em có bảo bảo ~ có anh ~"

"...... Vì sao con trai lại ở trước anh?. Em vì sao lại muốn để nhãi ranh con này đặt ở phía trước anh.?"

"............"

Quỷ hẹp hòi danh xứng với thực một chút cũng không có oan uổng.

"Làm gì có nha, làm như em làm sai vậy."

Cậu chu chu miệng, nhanh cọ qua, không muốn làm anh tức giận.

Rầm rì ôm anh:

"Em mới không muốn anh tức giận, cười lên một chút, có được không?"

"............"

Anh nghiêng mắt nhìn cậu, ra sức muốn muốn hôn, không nhịn xuống được hôn bờ môi của cậu, kêu tên của cậu:

"Biu Biu."

"Sao vậy."

"Bạn nhỏ như em liền thích dỗ nam nhân?"

"Cái gì mà bạn nhỏ, cái gì mà dỗ nam nhân, em chỉ là không muốn bởi vì một chút việc nhỏ liền cùng anh tức giận nha."

Xe thể thao tương đối hẹp, cả người cậu dựa vào ở trên người anh mới có thể miễn cưỡng buông toàn bộ thân mình.

"Trên người của em có hương thơm ngăn không được, có chút thơm."

"Đừng nhéo đừng nhéo, có chút đau."

Đè lại tay anh không cho anh dễ dàng động:

"Ở trong trường học em cũng không dám làm, sợ người khác biết thân thể em thật kỳ quái."

"Sao lại kỳ quái, sinh bảo bảo đều là cái dạng này, anh thích, thơm ngào ngạt, chật......sao lại mặc màu đen tới trường học."

Cởi áo sơmi trên người cậu, áo ngực màu đen.

Áo sơmi còn tốt cũng không thấm, bằng không người khác đều biết cậu mặc áo ngực đi học.

"Không phải anh thích cái này sao?. Mấy ngày hôm trước em thấy anh ở trên mạng trộm xem cái loại màu đen này, đặc biệt lớn. Nhưng em cảm thấy em mặc không được nha. Em không  thấy người mặc."

".....Sao em lại xem."

Anh xấu hổ ho khan, ngày thường không có việc gì thì sẽ nhìn xem này đó.

Bệnh viện dùng loại áo ngực có thể ức chế sữa, tuy là dùng nhưng cũng không đứng đắn, anh nghiêm trọng hoài nghi đây đều là Hana thiết kế.

"Sao lại nhiều lỗ như vậy, mặc vào có đẹp không?"

Cậu còn rối rắm.

Cậu không nhớ rõ từ gì, ngày hôm qua muốn tìm một chút, cứng nhắc tìm lại, thanh tìm kiếm viết cái gì?.

Đúng đúng đúng.

Thân cao 1m75 mặc hợp sao?. Tốt nhất là có cái loại mở mặt sau.

"Rối cái gì, vì sao lại không giải thích chuyện đám nam nhân kia là như thế nào?. Anh thế nhưng...là chú em."

Muốn chuyển đề tài, nhưng miệng cậu chu chu nói:

"Nếu anh muốn em mặc, em cũng có thể mặc."

"......Được rồi, tha thứ cho em."

END CHAP 150.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net