Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sảnh tiệc của gia đình Puttha rất lâu rồi mới nhộn nhịp đến vậy. Dãy hành lang cẩm thạch kéo dài trải một sắc màu rực ấm, những ngọn đèn cháy rạng màu lửa tươi thắm, những đóa lan trắng điểm những hạt ngọc thanh trong. Không khí bên trong phòng tiệc không quá náo động, thuần túy một vẻ thanh nhã giữa những âm đệm đàn trong vắt. Build khoác tay Bible tiến vào bên trong. Nói là tiệc chào mừng cậu trở về nhưng cũng chỉ có vài người bạn của Build, còn lại là bạn của ông bà Puttha và P'Ball. Anh trai Build đã cố tình mời thật nhiều bạn đến đây chỉ để giới thiệu cho mèo nhỏ.

Build đi một vòng chào hỏi khách, cuối cùng trở lại trong vòng tay của người thương.

"Mệt chết mất! Em cứ tưởng là bữa tiệc nhỏ thôi. Ai ngờ đông quá trời." Mèo nhỏ phụng phịu ôm tay Bible mà mè nheo.

"Em nhiều bạn thật đấy." Bible cảm thán nhìn dòng người đông đúc. Anh vốn biết mèo nhỏ hòa đồng, thân thiện rồi nhưng không nghĩ bé con lại có nhiều bạn như vậy.

"Nói cho anh biết một bí mật nhé." Build ghé sát tai anh thì thầm, ra vẻ bí hiểm, "Hầu hết mọi người ở đây đều là bạn của P'Ball đấy. Anh ấy nói tổ chức bữa tiệc này để mừng em trở về chỉ là trá hình thôi. Mục đích chính là để em chọn chồng đấy."

Bible nhíu mày, chẳng trách nãy giờ anh thấy ánh mắt mấy người này nhìn mèo nhỏ không giống bạn bè chút nào. Đưa tay ôm eo nhỏ sát lại gần mình như để đánh dấu chủ quyền, anh hạ giọng hỏi, "Em chọn được ai rồi?"

"Anh có nằm trong danh sách ứng cử viên không? Nếu có thì em chọn được rồi."

Bible hài lòng với câu trả lời, muốn nhân lúc không ai để ý mà hôn mèo nhỏ một cái nhưng một giọng nói xa lạ đã vang lên phá tan không gian riêng tư giữa anh và cậu.

"Xinh đẹp của tớ ơi! Nhớ cậu quá!"

Chủ nhân của giọng nói còn không biết điều mà ôm chầm lấy mèo nhỏ, tách cậu ra khỏi vòng tay của anh.

"Cậu là ai?" Chưa kịp để Build kịp phản ứng, Bible đã lập tức kéo người giấu ra sau lưng mình, cau mày chất vấn người mới xuất hiện.

"Sao cậu ta lại ở đây?" Chàng trai lạ nghiêng đầu tìm đến bé con bị người nào đó giấu sau lưng thắc mắc, "Hay cậu ta đến đây làm phiền cậu hả bae?"

"Tôi hỏi cậu là ai?" Nghe cách xưng hô thân mật của chàng trai kia càng khiến Bible khó chịu.

"Bible, đây là Same, là..." Nhận thấy tình hình không ổn, mèo nhỏ vội đứng ra giải thích.

"Là người từng ăn chung, ngủ chung với Build." P'Ball không biết xuất hiện từ lúc nào, khoác tay lên vai Same, nhìn Bible thách thức.

"Đúng rồi. Trước đây P'Bee còn nói sẽ gả xinh đẹp cho tớ nữa, bae nhỉ?"

"Thằng nhóc này, đừng nói linh tinh nữa. P'Ball giúp em chăm sóc cho nó nhé." Build vội kéo tay Bible rời khỏi phòng tiệc, không để anh ở lại đây lâu hơn được.

----------------------------

"Same là người bạn tốt nhất của em. Cậu ấy chưa bao giờ bỏ rơi em cả." Build tựa đầu lên vai Bible, nhẹ nhàng từng câu chữ như đang tường thuật lại một câu chuyện nào đó, "Từ những ngày đầu tiên em bước chân vào ngành giải trí, Same là gười phản đối quyết liệt nhất nhưng cũng là người ủng hộ em nhiều nhất. Cậu ấy nói là sợ em sẽ không còn là xinh đẹp của riêng cậu ấy nữa. Nghe ngớ ngẩn quá nhỉ. Thế nhưng cậu ấy lại chính là người vui vẻ nhất khi khoe với em rằng thấy rất nhiều cmt của fan khen em xinh đẹp."

"Ngày em trở về từ Nhật, anh vẫn chưa về được. Same đã bỏ hết công việc ở Bangkok để về nhà với em. Cậu ấy ở bên cạnh em suốt thời gian ấy. Lúc đó, em sợ hãi không dám lên mạng xã hội thì Same đã thức cả đêm tìm từng lời an ủi của fan cho em xem."

"Thời gian em qua Pháp, chẳng quen biết ai cả. Same là người đã nhờ Dylan chăm sóc em. Cậu ấy cũng là người đầu tiên đến Paris thăm em. Lúc em không có nhà, cậu ấy vẫn thường xuyên qua nhà thăm bố mẹ, thông báo tình hình của em để bố mẹ yên tâm hơn."

"Same quan trọng với em lắm. Nên là anh đừng ghen với cậu ấy nhé!"

"Anh sẽ đi cùng em" Bible đáp lại một câu chẳng hề liên quan, những ngón tay dài khẽ luôn vào đám tóc tơ mềm mại.

"Đi đâu cơ."

"Đi Paris." Chất giọng dịu ấm truyền đi trong khuôn viên rộng lớn. Không gian tối đen chỉ có chút ánh sáng từ ánh trăng chẳng làm lộ ra biểu cảm của anh. Vòng tay ôm quanh bé con lại vô thức chặt hơn một vòng, "Đi Seoul, London hay Amsterdam, hoặc là bất cứ nơi nào mà em muốn."

"Anh muốn đi cùng em cả đời này."

"Anh bỏ lỡ quá nhiều rồi, cuộc đời của em anh không muốn bỏ lỡ nữa."

"Sẽ không bắt em phải chờ đợi nữa, sẽ không làm điều gì ngu ngốc nữa, sẽ chỉ yêu em thôi."

"Build, anh xin em một chuyện nhé." Lấy ra một thứ gì đó được giấu trong túi áo, Bible khẽ nắm lấy tay người thương.

"Kết hôn với anh đi." Chiếc nhẫn bạc được Bible giữ trên tay, anh cảm nhận được bé con trong lòng thoáng run rẩy.

"Đồ tồi, sao anh lại lấy mất nhẫn của em chứ?" Từng âm nức nở tràn ra, cậu đã tìm kiếm cả tuần, rõ ràng cậu chưa từng tháo ra khỏi cổ nhưng chẳng biết nó đã biến mất từ lúc nào. Cả tuần qua cậu đã thực sự vô cùng lo lắng.

Khẽ cười, Bible nâng tay Build lên muốn đeo nhẫn vào nhưng cậu đã rút tay lại, "Không được. Đây là nhẫn của em mà. Nếu anh muốn cầu hôn thì đi mà mua chiếc nhẫn khác."

"Được rồi, là nhẫn của em, trả lại cho em." Bible thở dài, dỗ dành mèo nhỏ. Build cũng ngoan ngoãn đưa tay ra để anh trả lại nhẫn cho mình.

Giơ cao bàn tay trái đã đeo nhẫn lên mà ngắm nghía, vẫn là đẹp nhất khi đeo ở ngón áp út. Bible cũng chậm rãi đưa tay lên mà đan vào tay Build, chiếc nhẫn còn lại cũng đã nằm yên trên ngón áp út của anh từ lúc nào. Nhẫn đôi phải đi cùng nhau mới là đẹp nhất.

"Cảm ơn em vì đã đồng ý lời cầu hôn của anh."

"Em đồng ý khi nào?"

"Em đeo nhẫn rồi mà. Nếu không dồng ý thì tháo ra."

"Không chịu, nhẫn của em mà."

"Ừm, là nhẫn của em nên không được tháo ra nữa nhé."

Còn em là của anh rồi nên không được trốn đi đâu nữa.

-----------------------------------

Kì nghỉ của Build nhanh chóng kết thúc, hôm nay cậu phải trở về Bangkok để chuẩn bị bay đến Paris.

Bà Puttha buồn bã, ôm con trai cưng mà dặn dò đủ thứ, không quên nhắn nhủ Bible chăm sóc mèo nhỏ giúp bà.

"Nhớ thường xuyên về thăm nhà đấy nhóc con. Nếu quên đường thì nhờ Bible đưa về. Nếu nó cũng quên thì dứt khoát tháo nhẫn ra được rồi." P'Bee cưng chiều xoa đầu cậu.

"Muốn làm gì thì làm, nhưng nhớ đừng có tắm đêm nhiều quá. Nhóc dễ bị cảm lắm." P'Ball ngồi trên ghế đưa mắt cảnh cáo Bible.

"Xinh đẹp của tớ, nếu bị bắt nạt thì gọi cho tớ ngay. Không được một mình chịu đựng, nghe chưa." Đến lượt Same, cậu cũng ôm lấy mèo nhỏ mà dặn dò. Cái ôm chưa kịp ấm thì lại bị Bible kéo ra.

"Nếu Build bị bắt nạt thì gọi cho tôi được rồi. Cậu không cần lo đâu." Bible tiếp tục giấu Build sau lưng. Dẫu bé cưng đã dặn không được ghen với người này rồi nhưng cách xưng hô của cậu ta vẫn làm anh thấy khó chịu quá, "À quên mất, tôi không chỉ ăn chung ngủ chung với Build thôi đâu, tôi còn tắm chung với Build nữa. Xinh đẹp của cậu cũng đã đồng ý gả cho tôi rồi."

"Buildddd! Chồng cậu bắt nạt tớ!" Same giận dỗi muốn chạy đến ôm tay Build nhưng đã bị vị chủ tịch nào đó ngăn lại.

"Tớ không nghe thấy gì đâu." Mèo nhỏ giả bộ quay đi, anh nói đúng mà, có bắt nạt ai đâu.

"Nào, được rồi. Hai đứa mau đi đi kẻo muộn." Ông Puttha lúc này mới lên tiếng, để đám trẻ này đứng đây tranh cãi thì không biết đến bao giờ.

Tiễn hai người ra xe, trước khi cửa kính hạ xuống, ông nhìn thẳng mắt anh dặn dò.

"Bible đừng quên lời hứa của mình nhé. Không được làm Build tổn thương. Nếu không đích thân ta sẽ đến đón thằng bé về. Đây là cơ hội cuối cùng của con, nếu phạm sai lầm sẽ không thể sửa chữa nữa đâu."

"Con sẽ không phạm sai lầm."

"Ta tin con."

Đứa con trai mà ông nâng niu chăm sóc từ nhỏ đến lớn, chẳng nỡ trách mắng nó một câu. Giờ cậu con trai ấy lớn rồi, muốn rời khỏi vùng an toàn, rời khỏi sự bao bọc của ông, ông cũng không ngăn nó lại được. Không thể ở bên chăm sóc nó như khi còn nhỏ nữa, ông đành miễn cưỡng đặt niềm tin vào một người khác, người mà con trai ông chọn, dẫu cho cậu ta đã từng làm tổn thương con trai ông thật nhiều. Không dám mong cậu ta sẽ khiến con trai ông ngừng khóc, chỉ mong những lúc thằng bé khóc, cậu ta sẽ ở bên, thay ông lau nước mắt cho nó. Chỉ cần như vậy thôi là đủ rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net