Chap 6: Một vũ trụ khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Hoàn cảnh không phù hợp nên mình không viết H nữa, hự, mọi người thông cảm.

Và chap này hư cấu một chút :vv Vẫn mong được mọi người ủng hộ.

------------------------------------------------------------------------

Dipper cuống cuồng hỏi Bill:

- Cái... Tại sao anh vào đây được ?!

Bill Cipher từ từ ghé sát mặt vào Dipper, cười đắc ý:

- Tuy sức mạnh có giảm bớt, nhưng tôi vẫn không phải đồ vô dụng đâu Pine Tree.

Khoảng cách rất gần khiến Dipper hơi hoảng vì ngượng quá mức, trên đôi má trắng nõn phủ thêm một lớp phiếm hồng. Cậu đẩy Bill ra, bẽn lẽn ngoảnh mặt đi:

- Bill... Gần quá rồi.

Dáng vẻ của cậu không những vô tác dụng trong việc khống chế Bill mà còn có vai trò như một liều thuốc kích thích hắn. Hắn đè cậu ra giường, thì thầm như phả hơi nóng bên tai cậu:

- Ồ... Đã trót gần, thì tôi nghĩ nên gần thêm chút nữa, nhỉ ?

Dipper thấy trong người nóng ran đến mức khó chịu, cảm giác này chưa từng đến với cậu trước đây. Bill mân mê mái tóc óng mịn màu cà phê sữa của cậu thêm một lát để chắc chắn rằng Dipper đã sẵn sàng, còn nếu không thì việc hắn chuẩn bị làm sẽ quá bằng cỗ máy đẩy lùi cậu ra xa khỏi hắn.

Dipper càng lúc càng xấu hổ, rốt cuộc phải ngồi dậy lao ra sân trước, tránh mất kiểm soát trong công cuộc kiềm chế ham muốn cá nhân. Bill Cipher thấy thế chỉ cười nhẹ, tuy trong lòng vẫn còn rất tiếc.

Hắn đi theo cậu tới bãi đất trống mọc đầy cỏ, nơi mà hai chị em nhà Pines gọi là "cái sân". Dipper lôi cuốn Journal 1 từ trong túi áo ra đọc để khỏi phải nhìn vào mắt Bill; người có ngoại hình tốt như hắn... đúng là hại nước hại dân mà.

Bill Cipher âm thầm đọc suy nghĩ của cậu, cố gắng nén cười mà rốt cuộc cũng phải phá lên thành tiếng, khiến Dipper bắt đầu nghi ngờ về thần kinh của tên Quỷ tam giác này.

Dipper cứ đi loanh quanh chậm rãi, trọng tâm chú ý đổ dồn vào những trang sách mà không biết rằng trước mặt cậu là một hố xoáy không gian dị thường. Bill quay đi quay lại mấy giây, khi kịp để mắt đến Pine Tree của hắn thì trời ơi, cậu đã bước một chân xuống hố xoáy đó !

Bill Cipher cố gắng vận hết quyền năng để kéo cậu lên, nhưng từ trường và lực hút của lỗ hổng quá lớn khiến hắn không thể làm được gì khác ngoài việc giữ lấy tay cậu thật chặt.

Vừa lúc ấy, Mabel dắt tay Pacifica về Mystery Shack, trông thấy một người đang cố níu giữ người hắn yêu theo đúng nghĩa đen, liền kinh hoảng nhào vào giúp. Ba người kéo một người, không có kết quả !

Kết quả không, hậu quả có. Bill, Dipper, Mabel và Pacifica, cả bốn người đều bị rơi vào trong hố xoáy. Họ cảm giác như mình đang rơi tự do giữa một bầu trời sao lung linh huyền ảo không hồi kết, chỉ có thể nắm chặt tay nhau để chắc chắn rằng khi đáp đất sẽ không lạc mất nhau.

Bill Cipher nói cái thể loại lỗ hổng vũ trụ này đến 96,69% là có đích đến rõ ràng, còn Dipper nghe xong thì lầm bầm cầu nguyện vì cậu đã tính được rằng 3,31% còn lại hoàn toàn có khả năng xảy đến trong hoàn cảnh chết dẫm mà cậu đang gặp phải.

Qua một quãng thời gian không dài không ngắn, chợt Mabel kêu lên:

- Có ánh sáng kìa ! Mà sao giống cái hố không đáy ở sân thế nhỉ...

Dipper khấp khởi hi vọng:

- Cầu mong là nó cũng dẫn mình về chỗ cũ như thế !

- À, có thể, nhưng đợi đến lúc tháng hai có ba mươi ngày đi đã nhé... - Bill Cipher cười châm chọc.

Dipper lừ mắt khinh bỉ.

Vòm sáng càng lúc càng gần, và bốn người nhắm chặt mắt lại vì thứ hung quang chói mắt.

"Bịch !"

Mabel nhăn nhó vỗ lưng, Pacifica thì suýt xoa vì đau cổ, còn Dipper đang ngồi trực tiếp lên người Bill nên đương nhiên là cậu có thể bình thản mà thưởng ngoạn phong cảnh. Bill khẽ động tay, Dipper mới giật mình cười hề hề bò xuống.

Tên Dorito ngồi dậy gắt:

- Em ngồi lâu như vậy, có biết là anh đau thế nào không...

Dipper cười thêm mấy giây nữa rồi mới ngớ người ra: Bill Cipher bị đau ? Bill ? Bill Cipher ? Bị - đau ? Có khi nào...?

Quả nhiên đúng như Dipper suy đoán, Bill Cipher bất lực nhìn trời:

- Ở thế giới này, năng lực của ta không đủ mạnh để thi triển... E rằng lần này, việc ta có thể làm thì ta sẽ làm, phần còn lại phải hoàn toàn tự túc.

Mabel vẫn nhảy tưng tưng, cố gắng lạc quan:

- Heyyyy... Ở đây khá đẹp đấy chứ ! Trông Mystery Shack kìaaaa...

Cô chỉ tay về phía túp lều quen thuộc, nhe răng ra cười trước khi kịp nhận ra cái khung cảnh giống y - xì - đúc với thế giới của mình. Dipper trợn mắt lên so sánh hai Mystery Shack:

- Giống hệt nhau, chỉ khác là ở đây có cái cưa cắm trên chữ S thôi...

- Cái rìu trên chữ M. - Pacifica xám mặt.

- Cả lưỡi hái vắt ngang tầng gác mái nữa... - Mabel bắt đầu nuốt nước bọt.

Bill Cipher vỗ tay một cái:

- Nhớ rồi ! Ở vũ trụ sinh ba này, nơi đây chính là Fight Falls !

Khoé mắt Dipper khẽ giật giật vì tiêu hoá thông tin không nổi:

- Vũ trụ sinh ba...? Vậy là còn cái nữa à ?

- Ừ. Vũ trụ còn lại là Reverse Falls. Thực ra vẫn tồn tại cả vũ trụ thứ tư nhưng... - Bill Cipher ngập ngừng.

Ba người kia càng tò mò lấn tới:

- Nhưng làm sao ? Vũ trụ thứ tư là gì ?

Bill tặc lưỡi, phẩy tay:

- Bỏ đi, nói ra rất mất hình tượng. Thôi, nên xem xét hoàn cảnh trước.

Nói rồi phũ phàng quay lưng đi, để lại ba bộ mặt ỉu xìu đầy thất vọng đứng như chôn chân dưới đất.

Bill ngắm nghía một vòng quanh túp lều, lúc tới góc khuất không nhìn thấy Dipper, Mabel cùng Pacifica nữa thì họ lại gặp rắc rối.

Từ trong khu rừng bước ra hai thiếu niên trông giống hệt Dipper và Mabel. Đứa con gái buộc tóc đuôi ngựa, trang phục màu đỏ rắc kim tuyến lấp lánh, và đáng ra cô nhóc sẽ rất dễ thương nếu như không cầm theo cái cưa máy. Tên con trai mặc áo khoác thể thao cũng màu đỏ, mái tóc ngắn và gọn gàng hơn Dipper, đang giơ chiếc xẻng sắc lẹm lên.

Fight Mabel cất giọng trong veo nhưng đầy nghi kị trong khi khởi động cái cưa máy:

- Các người là ai ?

Ba bạn trẻ của chúng ta bắt đầu run cầm cập; Dipper cố gắng nói:

- Chúng... Chúng tôi... đến từ Gravity Falls...

Fight Dipper cắm mạnh lưỡi xẻng xuống đất:

- Chưa từng nghe qua. - Đoạn cậu quay sang chị gái - Có hai tên rất giống chúng ta chị Mabel ạ.

- Ố ồ~~~ - Fight Mabel cười tươi, sau đó lập tức trừng mắt, gằn giọng - NÓI MAU !!! Có phải Kill Cipher cử các ngươi đến đây để tiêu diệt rồi thay thế chúng ta không ?

Không có tiếng trả lời. Ánh mắt của Pacifica và hai chị em nhà Pines đang hướng về phía thân ảnh mặc bộ vest vàng đứng xa xa trước mặt. Bill Cipher chậm rãi đi từ phía sau túp lều ra, trông thấy cảnh tượng thảm hại của phe mình thì chín phần thất vọng, đương nhiên là chín phần trong số... một trăm phần. Hắn biết tuy hắn đã không còn sức mạnh, nhưng vẫn tiến đến mặt đối mặt với Fight Mabel và Fight Dipper.

- Chào buổi chiều, Fight Twins. - Bill Cipher mỉm cười.

----------------------------------------------------------------------------------

Author: *chỉ lên trên* Cái ảnh mình chèn trên đầu là Dipper và Mabel của Fight Falls đấy. Cơ mà chap này có làm các bạn thất vọng không ? Mình cứ thấy lo lo vì chưa có ai viết về Fight Falls cả. Nhưng dù sao cũng ủng hộ cho mình nhé~ *thả tim*  ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net