Chương 9: Hoàn toàn có được anh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tiêu Chiến sau khi ăn dưa no đến bụng tròn ủm nhìn sắc trời vẫn còn sớm, nắm tay Vương Nhất Bác chạy về phía trường đại học, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng tràn đầy ý cười, "Nhất Bác đệ đệ, Đại Học Kinh Hoa thật xinh đẹp~"

Là trường đại học trong top đầu cả nước, các ngành ở Đại học Kinh Hoa đều có thể xưng vương, công trình kiến trúc của trường cũng vì các học sinh mà cung cấp cơ sở vật chất cơ bản rất hưởng thụ.

Vương Nhất Bác nắm lấy tay Tiêu Chiến, nhìn xem xung quanh toàn là người trẻ tuổi, hơi xúc động, "Em còn tưởng em không có cơ hội lên đại học ấy chứ..."

Tiêu Chiến ngoẹo đầu nhìn hắn, "Vậy Nhất Bác đệ đệ có phải là muốn cám ơn anh không?"

Vương Nhất Bác cười xoa bóp cái mũi nhỏ của ca ca, "Đúng vậy a, muốn chân thành cám ơn Chiến ca của em."

Hắc hắc hắc ~

Hai người đi trong sân trường, ước mơ về cuộc sống đại học sau này, bất tri bất giác cũng đã qua thật lâu.

Vương Nhất Bác nhìn điện thoại, "Ca ca, chúng ta trở về đi, hơn chín giờ rồi, anh còn phải trở về tắm rửa đó."

Tiêu Chiến vẫn còn chút luyến tiếc nhìn một chút cảnh vật chung quanh, "Được, vậy chúng ta ngày mai còn tới!" Nắm lấy bàn tay người kia, mười ngón đan chặt, giống chim nhỏ tựa bên người Vương Nhất Bác.

Môi trường đại học vốn được cho là nơi tự do, là bởi vì sự đa dạng của nó, tự do và văn hóa giao thoa, Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến hai người khó mà che giấu được mà cũng không muốn che giấu, rất nhiều học sinh đều nhìn ra, nhưng là mỗi lần đều là đáp lại mỉm cười thân thiện.

Lên đại học thật tốt.

Vương Nhất Bác cười, bất quá khi hắn nhìn thấy chếch đối diện trong rừng cây tụ tập các nữ sinh với hàng loạt ánh mắt sáng loà, đau đầu nghĩ: Chẳng lẽ nữ sinh đại học cũng sẽ viết fic sao?"

Nghĩ đến đây, Vương Nhất Bác bỗng nhiên nghĩ đến trong điện thoại di động vẫn còn lưu mấy chiếc fic xôi thịt, tim phanh phanh nhảy dồn dập —— Nếu ca ca cũng không cự tuyệt, liệu có thể....

"Nhất Bác đệ đệ?" Tiêu Chiến kêu hắn một tiếng, "Chìa khoá..."

Vương Nhất Bác lấy lại tinh thần từ trong tưởng tượng kiều diễm của mình, mới phát hiện đã đến cửa chính.

"A a a a a, thật xin lỗi a ca ca, em vừa rồi mãi suy nghĩ." Luống cuống tay chân móc ra chìa khoá, Vương Nhất Bác có thể cảm giác được rõ ràng tai của mình đang nóng lên.

Tiêu Chiến không nghi ngờ gì, chỉ là hoan hô chạy vào gian phòng, hai ba giây đã đem mình cởi hết, cầm khăn tắm cùng áo ngủ về phòng tắm, "Nhất Bác đệ đệ! Anh tắm rửa nha~"

"Được ~" Vương Nhất Bác ngữ khí cưng chiều phía sau đáp lại.

Nghe tiếng nước trong phòng tắm, Vương Nhất Bác đột nhiên cảm giác miệng đắng lưỡi khô, đến tủ lạnh cầm một lon Cocacola ừng ực nuốt xuống.

Hắn vuốt vuốt mái tóc, thong thả tới lui mấy bước, trong đầu phảng phất có hai người đang đánh nhau.

Tiểu thiên sứ nói: Ca ca ngốc, không thể lừa anh ấy lên giường, dạng này cùng cặn bã nam khác nhau ở chỗ nào.

Tiểu ác ma nói: Thế nhưng là cũng là bởi vì Tiêu Chiến ca ca ngốc, nếu không dạy anh ấy, Vương Nhất Bác mày đời này đều ăn không được người!

Tiểu thiên sứ nói: Thế nhưng là tình yêu cũng không nhất định phải lên giường a! Dạng này không phải cũng rất tốt sao?!

Tiểu ác ma nói: Có cái mông! Không có tình ái là không hoàn chỉnh! Chẳng lẽ không muốn hoàn hoàn chỉnh chỉnh có được Tiêu Chiến ca ca sao?

Tiểu thiên sứ ủy khuất bị tiểu ác ma đạp bay, một giây sau, Vương Nhất Bác đã ngồi xổm trước tủ đầu giường, kéo ra ngăn kéo.

Hắn nhìn dầu bôi trơn cùng áo mưa trong ngăn kéo, lại quay đầu nhìn một chút cửa phòng tắm đang đóng chặt, âm thầm nuốt một ngụm nước bọt —— Bọn hắn trưởng thành rồi, có thể làm chút chuyện "hơi" lớn...

Ca ca nếu không đồng ý, liền không ép buộc anh ấy.

Đang lúc Vương Nhất Bác mặc niệm quy tắc này, Tiêu Chiến lắc lắc cái mông nhỏ đi ra, miệng nhỏ giọng thầm thì vòi hoa sen lớn hơn trong nhà nhiều, tắm rất dễ chịu.

Vương Nhất Bác mắt tối ngầm, vội vàng đóng kỹ ngăn kéo sau đó đứng dậy, "Ca ca tắm xong, vậy em đi tắm."

Tiêu Chiến nhìn một chút ngăn kéo bị đóng lại, lòng hiếu kỳ nổi lên bất giác đẩy Vương Nhất Bác về phía phòng tắm, "Vậy em nhanh đi, tắm rửa xong cảm giác sẽ ngủ ngon hơn."

Vương Nhất Bác trong lòng hốt hoảng, không nhìn thấy ánh mắt Tiêu Chiến liền trực tiếp cầm khăn tắm cùng áo ngủ đi về phòng tắm, vừa đi còn quay đầu dặn dò, "Anh mau lên giường, cẩn thận bị cảm."

"Biết biết~" Mắt thấy Vương Nhất Bác đã vào phòng tắm, Tiêu Chiến cười khúc khích, ngồi xổm người xuống kéo ngăn kéo, Nhất Bác đệ đệ giấu đồ ăn ngon sao?...... Hả? Đây là cái gì?

Tâm tư đơn thuần Tiêu Chiến đem dầu bôi trơn cùng áo mưa trong ngăn kéo lấy ra, lật tới lật lui nhìn, chưa thấy qua bao giờ a.

Vặn ra nắp dầu bôi trơn ngửi ngửi, vị ô mai??? Đây là cái gì? Kẹo sao? Kẹo mới ra sao?

Tiêu Chiến đã vài ngày không có ăn kẹo, nghe hương vị thơm ngọt như vậy trong lòng ngứa ngáy, gạt ra một chút dầu bôi trơn, lẩm bẩm muốn nếm một chút, sau đó vươn ra đầu lưỡi hồng nộn nhẹ nhàng liếm liếm.

.......

A oẹ oẹ oẹ —— Tiêu Chiến vẻ mặt nhăn nhúm ném dầu bôi trơn lên giường, lè lưỡi ha ha thở, Đây là cái gì a? Vì sao ăn vào hương vị lại kỳ quái như vậy?

Còn tưởng rằng là kẹo chứ, Nhất Bác đệ đệ nhất định là bị lừa. Tiêu Chiến gật gù đắc ý giúp Vương Nhất Bác tìm xong lý do, sau đó lại đi tháo ra hộp áo mưa, cái này lại là cái gì?.....Durex? Du... Durex?

Ca ca ngốc không biết Durex vật vô cùng nổi tiếng được dùng khi làm chuyện đó, nhanh tay nhanh chân mở ra, lại trông thấy bên trong là nhiều gói khác nhau, đây là cái gì a?

Sờ sờ vào gói, cảm thấy có chút giống bong bóng, chẳng lẽ là bong bóng thật?

Tiêu Chiến vẫn còn tính trẻ con, cũng thích nhất chơi đồ chơi nhỏ, cao hứng xé mở đóng gói, không ngờ bị dầu bôi trơn bên trong dính đầy tay, bong bóng này vì sao không giống mấy bong bóng bình thường khác nhỉ.

Tiêu Chiến nhìn áo mưa trên tay, bỗng nhiên đứng dậy đi về phía phòng tắm.

Vương Nhất Bác đang ở trong phòng tắm tinh thần có chút không tập trung, lấy lại tinh thần mới phát hiện cửa phòng tắm bị đẩy ra.

"Ca ca, anh đang rửa cái gì?" Vương Nhất Bác cách cửa kính bị hơi nước phủ mờ, loáng thoáng trông thấy Tiêu Chiến đang rửa thứ gì đó.

Tiêu Chiến trả lời một câu, "Rửa bong bóng a, không biết vì sao, lại có nước gì sền sệt trên bong bóng, anh rửa sạch nó sau có thể thổi rồi."

"....... Bong bóng? Sền sệt?" Vương Nhất Bác trên đầu vẫn đầy bong bóng xà phòng gội đầu, càng nghĩ càng thấy không đúng, tranh thủ thời gian dùng nước tắm sạch, lung tung quấn lên khăn tắm về sau liền đẩy cửa ra đi xem bong bóng trong tay Tiêu Chiến, "Ca.... Ca ca..... Anh tìm được nó từ chỗ nào?"

Vương Nhất Bác thật sự muốn chết, trong tay Tiêu Chiến rõ ràng là áo mưa a!

Tiêu Chiến tiếp tục nghiêm túc rửa thứ trong tay, "Ngay trong ngăn kéo a, à đúng rồi Nhất Bác đệ đệ!" Bỗng nhiên cất cao thanh âm dọa Vương Nhất Bác giật mình "Thế nào?"

"Em mua cái kẹo kia vị ô mai có phải là hư mất rồi không? Anh nếm một chút cảm thấy nó cứ là lạ."

........

Vương Nhất Bác cảm thấy mình có thể muốn giảm thọ mười năm.

Hắn nhanh chóng giành lại Durex từ tay Tiêu Chiến, lắp ba lắp bắp giải thích nói, "Cái này... Cái này không phải bong bóng... Không thể thổi, ca ca anh ngoan, anh nhanh về giường ngủ nhé."

Tiêu Chiến không vui dẩu môi, muốn đoạt lại áo mưa trong tay Vương Nhất Bác, kia rõ ràng chính là bong bóng mà!

Vương Nhất Bác đưa tay sang hướng khác lại tránh đi Tiêu Chiến, một giây sau đã bị Tiêu Chiến đè lên giường.

Bầu không khí bỗng nhiên bắt đầu mập mờ.

Giọt nước hơi lạnh thuận theo lọn tóc nhỏ rơi xuống trên giường, Vương Nhất Bác nhìn người đang đè trên người mình, ánh mắt nóng bỏng.

Áo ngủ của Tiêu Chiến căn bản che không được xuân quang phần ngực, tiểu hồng đậu đứng thẳng tô điểm ở phía trên, loáng thoáng làm cho người khác khó phân hư thực.

Bàn chân nhỏ trắng nõn chống ở hai bên đùi Vương Nhất Bác cọ lấy.

Vương Nhất Bác vuốt ve eo nhỏ của người trong ngực, rướn người dịu dàng hôn lên.

Tiêu Chiến không có phòng bị, bị Vương Nhất Bác cạy mở cánh môi, mặc cho đầu lưỡi của hắn đi vào liếm láp hàm trên, dây dưa mềm mại đầu lưỡi.

Rất ngọt.

Vương Nhất Bác thời khắc đều muốn đem ca ca đặt ở dưới thân ăn sạch, vì một ngày này chuẩn bị đầy đủ.

Hắn xoay người đem Tiêu Chiến eo đã mềm nhũn đặt ở dưới thân, kéo ra áo ngủ người ta, thẳng đến khi lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn.

"Ca ca, anh không phải muốn biết nó vì cái gì không phải bong bóng sao? Em cho anh biết có được hay không?"

Hắn ngậm lấy phấn nộn núm vú người dưới thân mút vào liếm láp, toàn bộ quầng vú đều bị ngậm trong miệng, đầu lưỡi còn đâm vào lỗ nhỏ trên đầu vú, giống như có thể từ đó thu hoạch được sữa đến giải khát cho cơn khát của hắn lúc này.

Trước đó mặc dù cũng cùng Vương Nhất Bác có tiếp xúc da thịt, nhưng hôm nay Vương Nhất Bác rất lạ, giống như muốn đem mình ăn vào trong bụng.

Khoái cảm đầu vú bị mút vào khiến Tiêu Chiến không khỏi nghẹn ngào, "Ưm... Nhất Bác đệ đệ...."

Tiêu Chiến kẹp chặt hai chân thon dài, không tự giác ưỡn ngực, đem đầu vú càng tiến sâu vào miệng đối phương.

"Dễ chịu ——"

Vương Nhất Bác bỗng nhiên tỉnh táo lại, hắn cắn một chút núm vú Tiêu Chiến, sau đó ngồi dậy, ngồi xuống bên cạnh, thở dốc:

"Mình đang làm cái gì? Ân ái chuyện này hẳn là phải được ca ca đồng ý mới đúng, ca ca như vậy ỷ lại mình, mình không nên lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn."

Nói trắng ra là, Vương Nhất Bác không nỡ khi dễ Tiêu Chiến, trong lòng hắn, sủng ái Tiêu Chiến thế nào cũng không đủ, thế nhưng tâm trí của Tiêu Chiến chỉ là một đứa bé, hắn sao có thể dạy anh ấy làm chuyện như vậy.

"Nhất Bác đệ đệ?..." Dục vọng bị bốc lên khiến Tiêu Chiến mơ mơ màng màng mặc lại áo ngủ đã nửa cởi ra, che khuất hai quả hồng mê người kia.

Bổ nhào trên lưng Vương Nhất Bác nũng nịu, "Nhất Bác đệ đệ, Tán Tán muốn dễ chịu."

Vương Nhất Bác quay đầu lại, hai tay ôm lấy mặt Tiêu Chiến nói từng chữ "Ca ca, em yêu anh."

Tiêu Chiến nghiêng đầu cười, "Nhất Bác, anh cũng yêu em."

Vương Nhất Bác miễn cưỡng giật giật khóe miệng, cũng không tin tưởng Tiêu Chiến —— Tiêu Chiến quá đơn thuần, anh ấy nói tới yêu, khả năng chỉ là ỷ lại.

Hắn sợ hãi Tiêu Chiến không phân rõ yêu cùng ỷ lại.

Tiêu Chiến còn đang ngốc nghếch cười, "Nhất Bác đệ đệ, Tán Tán giống như cương." Nói chuyện còn lôi kéo tay Vương Nhất Bác chạm vào tính khí được bao quanh bở đồ lót.

Vương Nhất Bác lại một lần nữa đè trên người Tiêu Chiến, một tay đem hai cánh tay của ca ca áp chế trên đỉnh đầu, một cái tay khác chống bên eo người ta.

"Ca ca, em yêu anh."

Ánh mắt của hắn quá mức chân thành, mang theo yêu thương khó mà diễn tả bằng lời, Tiêu Chiến thần xui quỷ khiến thốt ra một câu, "Anh muốn cùng Nhất Bác đệ đệ làm chuyện giống trên phim lúc trước."

Vương Nhất Bác đột nhiên cảm giác được mình giống như nghe nhầm rồi, "Cái gì?"

Tiêu Chiến vặn vẹo uốn éo thân thể, nhỏ giọng lặp lại một lần, "Anh muốn cùng muốn cùng Nhất Bác đệ đệ làm chuyện giống trên phim lúc trước, chính là... cái kia chen vào..."

"Tiêu Chiến, anh biết anh đang nói cái gì không?"

Đây là Tiêu Chiến lần thứ hai thấy Vương Nhất Bác tức giận, lần đầu tiên là bởi vì mình ăn kẹo que của bạn học.

Tiêu Chiến có chút sợ hãi, vành mắt cũng bắt đầu phiếm hồng, "Nhất Bác đệ đệ, anh......"

Vương Nhất Bác nhìn thấy anh ấy dạng này, thở dài, cúi đầu hôn một cái lên môi người ta, "Ca ca, thật xin lỗi, em không phải cố ý hung dữ với anh."

"Em chỉ là sợ hãi.... anh sẽ hối hận."

Tiêu Chiến đôi mắt lóe ánh sáng, giống như bé thỏ con chịu ủy khuất, "Vì sao lại hối hận? Tán Tán thích Nhất Bác đệ đệ, muốn cùng Nhất Bác đệ đệ ở bên nhau suốt đời. Anh biết em cảm thấy anh ngốc, thế nhưng là... thế nhưng là Tán Tán biết cái gì gọi là thích!"

Vương Nhất Bác ngây ngẩn cả người.

"Em cùng bạn nữ khác nói chuyện anh sẽ khổ sở, người khác đưa thư tình cho em anh cũng khó chịu, bọn họ đều nói anh ngốc, em chỉ là đùa anh chơi vui thôi, nhưng Tán Tán biết ai tốt với anh, biết ai thực tình thích anh.

Tán Tán cũng là thực tình thích Nhất Bác đệ đệ.

Tán Tán không ngốc, đừng xem anh như con nít.

Tán Tán căn bản sẽ không hối hận, Nhất Bác đệ đệ em thông minh như vậy, vì cái gì vẫn cảm thấy lời anh nói đều là giả chứ? Theo lời mẹ anh nói chính là cái đồ vương bát đản vô tâm vô tình."

Trầm mặc thời gian thật dài Vương Nhất Bác bỗng nhiên nở nụ cười, hắn ảo não buông ra hai tay bị áp chế của Tiêu Chiến, sau đó ghé vào hõm vai người ta cọ cọ, "Ca ca, anh nói đúng, anh mắng rất đúng, là em hỗn đản, là em nghĩ quá nhiều."

Nụ hôn nho nhỏ rơi trên cổ, Tiêu Chiến cảm thấy có chút ngứa.

"Nhất Bác, muốn hôn hôn."

Vương Nhất Bác lần nữa hôn lên môi Tiêu Chiến, dây dưa mềm mại đầu lưỡi, môi lưỡi quấn giao, quá nhiều nước bọt nuốt không kịp, thuận theo chỗ răng môi đnag quấn quanh chảy xuống.

Vương Nhất Bác tay lại cởi ra áo ngủ Tiêu Chiến, xoa lên viên sữa hạt vừa mới bị mút đến đỏ tươi lôi kéo đùa bỡn.

"Ưm...." Từ môi tiết ra một tiếng rên rỉ, thần trí Tiêu Chiến dần dần có chút mê muội.

Vương Nhất Bác thừa dịp người dưới thân bị hôn đến ý loạn tình mê, cởi bỏ y phục trên người, đồng thời cũng đem áo ngủ của mình giật xuống.

Da thịt dính lấy nhau, dục vọng nguyên thủy nhất dâng lên cuồn cuộn, muốn thiêu đốt mỗi ngóc ngách trong gian phòng.

Tiêu Chiến trên thân Vương Nhất Bác cọ qua cọ lại, sờ chỗ này một chút lại sờ chỗ kia một chút, cười tủm tỉm nói, "Người Nhất Bác thật đẹp a, sờ lên thật thoải mái~"

"Ca ca ngốc." Vương Nhất Bác bất đắc dĩ cười cười, ngậm lấy đầu vú trước ngực bên phải của Tiêu Chiến, dùng sức hút, người dưới thân chấn kinh thở gấp, ngón tay cắm vào tóc Vương Nhất Bác, hạ thân  theo bản năng nhô lên.

"Ca ca... Anh cương... Có phải em chạm vào anh một cái anh liền sẽ cương không?" Ngậm đầu vú dây dưa, giọng Vương Nhất Bác mơ hồ không rõ nói lên lời nói trêu chọc khiến người ta thẹn thùng, Tiêu Chiến hai tai đều nhiễm lên màu hồng phấn.

Hai người hai cây tính khí ở dạng này tư thế dính vào cùng nhau, theo động tác lề mề trở nên vừa cứng vừa nóng, trên đỉnh bài tiết ra trong suốt ái dịch, khiến tính khí cùng bụng dưới dính ẩm ướt một mảnh.

Vương Nhất Bác tay phải thuận thế nắm chặt tính khí đang nhổng lên thật cao của ca ca, bắt đầu tới tới lui lui từ trên xuống dưới khuấy động, ngón tay còn lướt qua đỉnh đầu đang chảy nước, kích thích nó phun ra càng nhiều ái dịch.

"A ưm ——" Tiêu Chiến khẽ cắn môi dưới, không ngăn lại tiếng rên rỉ của mình, "Nhất Bác —— Thật thoải mái."

Ca ca ngốc luôn rất chân thật, dễ chịu chính là dễ chịu, không có chút nào mập mờ.

Vương Nhất Bác phun ra viên thịt trong miệng, đem chân người dưới thân kéo ra, ngón tay khẽ chạm vào tiêu huyệt hiện ra chút ẩm ướt, xoa lấy thịt mền chung quanh, "Ca ca, nơi này của anh thật xinh đẹp, cũng bắt đầu chảy nước."

"Vì... Vì sao lại chảy nước...." Ngây thơ ngữ khí lại phối hợp gương mặt đỏ bừng, Vương Nhất Bác cảm thấy càng thêm động tình, "Bởi vì ca ca thích em, mới có nước chảy." Nói dứt lời cúi người hôn lên phấn nộn cửa huyệt.

Huyệt thịt chưa từng được ai nếm qua nào chịu được dạng này liếm láp, hai ba lần liền bị liếm mở, khẽ trương khẽ hợp phun nước.

Tiêu Chiến bị liếm đến thân thể mềm mại, toàn thân trên dưới xương cốt đều ngứa ngáy, chỗ sâu trong tiểu huyệt khát vọng bị vật cứng lửa nóng thô to lấp đầy, thế nhưng ca ca ngốc lại không biết phải hình dung cảm giác này như thế nào, chỉ có thể cắn răng phát ra tiếng rên rỉ như mèo con.

Vương Nhất Bác ngẩng đầu, thỏa mãn nhìn thấy ca ca ngốc nhà mình khẽ nhếch miệng chảy ra nước bọt, còn có núm vú vừa bị hút vẫn hiện ra thủy quang, "Ca ca, anh không phải nói kẹo ô mai kia hỏng sao, nó không có hỏng, chỉ là muốn đổi cách ăn.

"Cái gì?" Tiêu Chiến ánh mắt ngây thơ, Vương Nhất Bác cúi xuống hôn trấn an, đưa tay đi lấy dầu bôi trơn, vặn ra để dầu bôi trơn chảy đầy tay.

"Ca ca, vừa mới bắt đầu sẽ đau, cố chịu một chút." Vương Nhất Bác dùng ngón tay dính đầy dầu vò mở cửa huyệt, thăm dò xâm nhập vào trong.

"A —— " Tiêu Chiến kêu lên một tiếng đau đớn, cũng không phải đau, mà là cảm thấy trướng.

Ngón tay Vương Nhất Bác xâm nhập tiểu huyệt bị nhiệt độ quen thuộc cùng mềm mại bao trùm, trong lòng rung động, dùng sức đâm vào mấy lần.

Tiêu Chiến thân thể khẽ run, chỗ kia bị ngón tay khuấy động sau khi quen thuộc dị vật tồn tại vậy mà bắt đầu nuốt giữ lại, sau huyệt có chút khép mở, phối hợp với ngón tay Vương Nhất Bác ra vào.

Vương Nhất Bác lại tăng thêm hai ngón tay, ba ngón tay không khách khí tiến vào trong huyệt đại lực trừu sáp, ma sát nóng ướt vách trong không thôi.

"A —— Nhất Bác đệ đệ, thật kỳ quái~"

Không biết bị đâm đến địa phương nào, Tiêu Chiếb kinh ngạc thở gấp muốn lui về phía sau, thế nhưng mắt cá chân bị Vương Nhất Bác nắm thật chặt.

Ngón tay đỉnh lấy điểm mẫn cảm khiến Tiêu Chiến khó nhịn, "Nhất Bác.... Thật kỳ quái... Cái chỗ kia... Thật kỳ quái..."

"Ca ca ngoan, rất dễ chịu có phải không?"

Tiêu chiến nghẹn ngào lắc đầu, không chịu thừa nhận cảm giác vui thích khó xử này.

Vương Nhất Bác đem ngón tay từ bên trong tiểu huyệt chặt chẽ rút ra, càng mở rộng hai chân Tiêu Chiến, "Ca ca, em muốn đi vào. Đừng sợ."

Đem tính khí sớm đã trướng đến phát đau  chậm rãi cắm vào, ngắm nhìn người dưới thân, Vương Nhất Bác chỉ cảm thấy lòng tràn đầy ấm áp cùng vui vẻ.

"Đau, Nhất Bác đệ đệ, anh đau ——"

Một nháy mắt bị lắp đầy, Tiêu Chiến vẫn là bị phá thân đau đớn bức ra nước mắt.

Thế nhưng tuy nói là đau, nhưng tiểu huyệt vẫn là gấp không thể chờ đem côn thịt thô cứng chăm chú bao lấy, hút chặt, quy đầu kẹt ở chỗ sâu, mãnh liệt khoái cảm khiến Vương Nhất Bác hừ nhẹ một tiếng, hắn nắm chặt eo nhỏ, hạ thân dùng sức đỉnh đi vào.

"A —— Đau.... " Tiêu Chiến tay nắm lấy cánh tay Vương Nhất Bác hét lên.

Vương Nhất Bác chế trụ tay Tiêu Chiến, mười ngón nắm chặt, hạ thân chậm rãi động mấy cái để cho người dưới thân thích ứng, thẳng đến lúc nghe thấy tiếng nói ngọt ngào của Tiêu Chiến vang lên, liền nhô lên eo mãnh liệt đâm vào , thẳng đến khi đem tiểu huyệt ngập nước thao đến không ngừng khạc nước.

Non mịn huyệt thịt bị côn thịt trùng điệp ma sát, mỗi một lần đều bị côn thịt mang theo xâm nhập thúc vào thật sâu rồi lại rút ra, ngoại trừ nước chảy phốc phốc phốc phốc, tiểu huyệt sẽ còn mút vào côn thịt, không nỡ để nó rời đi.

"A —— Bong bóng... bong bóng là cái gì..."

Tiêu Chiến ngay lúc đang bị làm vẫn không quên hỏi Vương Nhất Bác vấn đề này, Vương Nhất Bác dừng động tác lại, nhìn áo mưa trên giường, chậc một tiếng.

Đều do ca ca quá mê người, vậy mà quên mang bao rồi.

Hắn vừa định từ bên trong thân thể Tiêu Chiến lui ra ngoài, liền bị ca ca ngốc dưới thân bắt lấy cánh tay, "Em... Em đừng đi ra...."

Tình ái là thứ khiến cho người ta trầm luân, đến Tiêu Chiến đơn thuần như vậy, một khi bị khai phát thân thể, cũng sẽ ăn tủy biết vị.

"Ca ca, em chính là muốn để anh xem một chút thứ này là cái gì." Vương Nhất Bác đem côn thịt của mình rút ra, xé mở một cái áo mưa, giơ lên để Tiêu Chiến nhìn, "Đây là áo mưa, bao ở nơi này."

Tiêu Chiến thuận theo tay người kia nhìn xuống hạ thân của hắn, màng mỏng trong suốt bao khoả côn thịt Vương Nhất Bác ở bên trong, địa phương tiếp nhận tinh dịch mềm oặt từ chỗ quy đầu tiu nghỉu xuống, nhìn qua rất không thoải mái.

Thấy ca ca ngốc nhìn mình không rời mắt, Vương Nhất Bác lần nữa đẩy ra bắp đùi người ta dùng sức tiến vào, vòng eo đều mềm nhũn, "Nhất Bác —— Không... Không muốn...."

Nhựa plastic cảm giác thật không tốt, chất lỏng lạnh buốt bên trên áo mưa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net