Chương 19: Liên hoàn đả kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xfire thuộc một trong ngũ đại tạp chí của Z quốc, lượng tiêu thụ rất mạnh. Sáng hôm nay, đầu đề số mới nhất thực sự gây chấn động người đọc. Chỉ thấy một truyền mười, mười truyền trăm, người mua tăng nhanh chóng mặt, xuất bản đợt một sớm đã tiêu thụ hết sạch, đang chuẩn bị tung đợt thứ hai.

"Nghe nói gì chưa? Xfire lần này chơi lớn thật!"

"Đúng vậy, không sợ bị tẩy chay sao?"

"Nói gì vậy, có Trình thị làm chỗ dựa, muốn tẩy chay dễ sao?"

"Nói cũng đúng! Nhưng chủ đề này cũng quá nhạy cảm rồi"

"Tớ cảm thấy cũng không có gì. Đọc tóm tắt trên mạng thì hai vị kia đã kết hôn, được gia đình chấp nhận, người ngoài sao có tư cách phán xét?"

"Đồng ý, Vương thị vốn là tập đoàn lớn, nhưng lại có thể để con trai kết hôn cùng nam nhân, thực sự khó tin"

"Tiêu tiên sinh chỉ là CEO của một công ty giải trí mới, lại được người Vương gia chấp nhận, khẳng định nhân phẩm không tệ"

"Tôi có theo dõi vài nghệ nhân của công ty này, nhân phẩm đều rất tốt"

"Thời gian trước có một nghệ nhân tên gì nhỉ, bị phanh phui dùng chất gây nghiện ấy, lập tức bị giải ước, quả nhiên công ty này rất quyết đoán, nghe nói nghệ nhân kia là một tiểu thịt tươi đang nổi"

"Tần Lãng, trước đây em gái tôi là duy phấn của hắn ta, hiện giờ nó không thích nữa rồi"

"Tôi thích Tạ Hàm, cô ấy theo hình tượng phật hệ, nói không với scandal, rất tốt"

"Tôi lại thích Lưu Mộc, ôn hoà, tốt tính, không biết tính cách thực có như vậy không nhỉ?"

"Các cậu không thấy Tiêu tiên sinh rất đẹp sao? Không hổ là người điều hành công ty điện ảnh"

"Các cậu đang nói đến chuyện sáng nay sao? Tôi mua được tạp chí rồi, thực sự hai người đều đẹp"

"Tình cảm của bọn họ thực sự rất tốt nhỉ"

"Lại khiến tôi nhớ tới người đưa tin hắc hôm trước, là gay thì làm sao? Ăn hết của nhà hắn chắc? Hai người này ai cũng có thân phận, ở bên nhau chẳng có vấn đề gì"

....

Những cuộc trò chuyện tương tự như vậy diễn ra khắp nơi. Những người mua được tạp chí sẽ đem lên mạng xã hội khoe, người có tâm sẽ tóm tắt cuộc phỏng vấn của Trình Tiêu với hai người Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Ảnh chụp cũng chỉ có hai ảnh, một ở trang bìa và một trong bài viết.

Ở trong một khách sạn xa hoa của B thị, Thẩm Ly ngây ngẩn cầm lấy số mới nhất tạp chí Xfire, một lúc sau cô ngã ngồi xuống sofa, tạp chí rơi xuống sàn, mất hết sức lực. Chỉ thấy cô lẩm bẩm tự nói

"Không thể nào! Đã kết hôn là sao chứ?"

"Tiểu thư, trở về đi thôi, ông chủ sẽ rất lo lắng" Vệ sĩ đang nói là người thân cận của Thẩm Uy, lời nói cũng có trọng lượng hơn vệ sĩ trẻ đi theo Thẩm Ly.

"Anh nói sao tôi có thể trở về?" Thẩm Ly ánh mắt từ trong suốt trở nên sắc bén, vẻ độc ác loé lên "Một nam nhân sao có thể thoả mãn anh ấy, nam nhân nên phối cùng nữ nhân!"

"Tiêu thư"

"Không cần nói nữa" Thẩm Ly quát lạnh "Đến điện ảnh Tinh Thần"

"Aiz" Vệ sĩ thở dài "Vâng"

Tiêu Chiến đang chăm chú lập kế hoạch push Mạnh Mỹ Kỳ, dù sao đã ký hợp đông cùng cô, cần có trách nhiệm. Đầu tiên có thể để cô tham gia vài show thực tế có lẽ sẽ rất tốt.

Điện thoại nội bộ đổ chuông, Tiêu Chiến ngẩng đầu khỏi máy tính, nhấn mở loa ngoài nghe máy, thanh âm thư ký nhẹ nhàng vang lên

"Đại thiếu gia, Thẩm tiểu thư muốn gặp, có tiếp không ạ?"

"Thẩm tiểu thư?" Tiêu Chiến nhất thời không nhớ ra là ai...

"..." Thư ký cảm thấy vị tiểu chủ nhân này của cô cái gì cũng tốt, không tốt chính là ngoài công việc và Vương thiếu, phụ nữ và vân vân đều là những sinh vật nào đó "Chính là con gái duy nhất của người điều hành Thẩm thị tại A quốc"

"Xem ra cảnh cáo của tôi đến Thẩm Uy không có mấy tác dụng. Nếu đã tới vậy để người lên đi, xem cô ta muốn gì"

"Vâng"

Tiêu Chiến giơ tay liếc nhìn đồng hồ, sắp tới mười hai giờ, tiểu nam nhân của anh có lẽ cũng sắp tới rồi.

*Cộc cộc*

"Vào đi" Nhìn thấy Maya mở cửa phòng, theo sau là một cô gái xinh đẹp, tuổi chỉ khoảng hai mươi tư, hai mươi lăm, bên cạnh cô là hai người đàn ông cao lớn, là vệ sĩ. "Mời ngồi, Maya, mang cafe vào"

"Tiêu... Tiêu tiên sinh, chào anh" Thẩm Ly ngượng ngùng đi tới sofa ngồi xuống, đỏ mặt lên tiếng 

"Thẩm tiểu thư, cô tìm tôi có chuyện gì?" Rót trà vào chén mình, chân trái gác lên chân phải, chờ đợi người đối diện nói ra mục đích tới.

"Em... Em..." Như hạ quyết tâm, Thẩm Ly nhắm mắt nói nhanh "Em biết anh đã kết hôn, tuy nhiên đối tượng là nam nhân, không thể sinh con nối dõi tông đường cho anh, nhưng em có thể!"

Maya đem cafe vào nhíu mày, thầm nghĩ: "Cô gái này thần kinh à?" Chỉ nghe đại thiếu gia của cô đáp

"Ồ~" Tiêu Chiến nheo mắt lại "Người thừa kế, Tiêu gia không thiếu!"

"Nhưng hai nam nhân kết hôn là trái với luân thường, anh không thấy vậy sao?" Thẩm Ly tiếp tục nói

"Tôi chỉ thích em ấy" Tiêu Chiến không muốn trực diện đối kháng với Thẩm thị, không nên trở mặt lúc này

"Nếu không có hắn, anh sẽ để ý em sao?" Thẩm Ly trong mắt loé lên tia tàn nhẫn, rất nhanh đã biến mất, ngẩng đầu nhìn thẳng vào Tiêu Chiến

"Hừ" Tiêu Chiến giơ tay qua, nắm lấy cổ Thẩm Ly, bóp mạnh, đồng thời cảnh cáo hai vệ sĩ đã muốn tiến lên cứu người "Cút ra!" Có vẻ như muốn không trở mặt cũng không được rồi!

"A" Cổ bị nắm lấy, hít thở khó khăn khiến khuôn mặt Thẩm Ly đỏ lên, cô sợ hãi tột độ nhìn khuôn mặt từ ôn hoà chuyển sang lạnh lẽo đối diện.

"Nếu dám động vào tiểu nam nhân của tôi, tôi sẽ khiến cô cảm nhận thế nào là địa ngục, nể mặt Thẩm Uy, vụ ảnh chụp lần trước tôi không truy cứu, nhớ lấy!"

Đang lúc Tiêu Chiến nói như vậy, cửa phòng mở ra, Vương Nhất Bác bước vào, khi nhìn thấy anh gần sát với một cô gái, trong lòng ghen tuông điên cuồng dâng lên.

"..." Tiêu Chiến nhìn đến khuôn mặt âm trầm của tiểu nam nhân cũng biết cậu hiểu lầm. Lập tức buông tay, thuận tiện ném luôn Thẩm Ly xuống sàn. "Em tới rồi~"

Thẩm Ly ngơ ngác sờ sờ cổ, lại nhìn nam nhân vừa nói lời tàn nhẫn với cô trong nháy mắt dịu dàng làm nũng với người tới, cô cảm thấy không thể tin nổi.

Vương Nhất Bác cũng đoán được một chút, biết bản thân vừa rồi hiểu lầm, bước nhanh lại, không nói gì lấy ra khăn lụa mỏng trong túi quần, cầm lấy tay phải của anh nhẹ nhàng lau, cẩn thận đến từng đầu ngón tay.

"Cô là Thẩm Ly?" Cảm thấy bàn tay đã không còn chút mùi mỹ phẩm nào, Vương Nhất Bác mới liếc đến Thẩm Ly cùng hai vệ sĩ.

"Hừ" Thẩm Ly cảm thấy nhục nhã, không đáp lời.

"Người đàn ông này là của tôi!" Tuyên bố chủ quyền, Vương Nhất Bác không ngần ngại ôm lấy eo nam nhân kéo sát vào người mình "Tốt nhất cô nên rõ ràng vị trí của mình."

"Cậu!" Thẩm Ly chỉ muốn lao đến lập tức cào nát khuôn mặt còn đẹp hơn cả cô ta kia.

"Thẩm tiểu thư, những gì tôi nói, chưa bao giờ chỉ là nói suông" Tiêu Chiến cũng mặc kệ có mặt người ngoài ở đây, an tâm dựa vào ngực tiểu nam nhân.

"Bảo bảo, không phải Mỹ tỷ tới B thị sao, đi thôi, đừng để các chị ấy đợi" Vương Nhất Bác không biết Tiêu Chiến đã nói gì cùng cô gái này, nhưng cậu cũng không quan tâm lắm, dù sao cũng chỉ là một người qua đường không hơn không kém!

"Thẩm tiểu thư, mời trở về." Tiêu Chiến tiễn khách, một chút kiên nhẫn cũng không có

"Anh..." Bảo bảo? Người kia gọi Tiêu Chiến là bảo bảo? Chuyện này sao có khả năng chứ? Anh lại có thể ủy khuất dưới thân người đàn ông khác? Đả kích này còn khiến cô suy sụp hơn cả chuyện anh nói lời tàn nhẫn với cô.

"Đi thôi" Vương Nhất Bác đã hết kiên nhẫn, nắm lấy bàn tay nhỏ kéo người ra khỏi phòng, nói với nữ thư ký đang quy củ ngồi tại bàn làm việc "Maya, tiễn khách"

"Vâng, Thẩm tiểu thư, mời" Đối với Maya, đại thiếu phu nhân chỉ có một!

Tiêu Mỹ có việc phải tới B thị một chuyến, lúc này đang ngồi cafe tại đại sảnh tầng một Phẩm Hương Cư, dù sao đi lên bao phòng ngồi một mình cũng không có ý nghĩa.

Doãn Chính đang có hẹn cùng bạn đội đua tới Phẩm Hương Cư dùng bữa, vô tình bị phục vụ va phải, khiến anh đụng phải bàn bên cạnh, làm ly cafe trên bàn sánh ra, anh vội quay qua muốn nhận lỗi

"Xin lỗi, tôi không cố ý"

"Rất xin lỗi, là lỗi của tôi" Phục vụ vội vàng cúi người với bọn họ

"Không sao" Sau khi bị bất ngờ một chút, Tiêu Mỹ cười lắc đầu.

"Tiêu Mỹ?" Doãn Chính nhận ra người đang ngồi uống cafe. Đây không phải là em họ của bạn đời A Bác sao? Là một cô gái xinh đẹp.

"Anh là?" Tiêu Mỹ thấy người trước mặt khá quen, nhưng đúng là cô không nhớ nổi đã gặp ở đâu, lần trước kết hôn rất đông người.

"Xin chào, tôi là Doãn Chính, bạn của Nhất Bác. Lần trước có gặp cô tại hôn lễ hai người bọn họ

"A xin chào. Xin lỗi lúc nãy tôi tạm thời chưa nhớ ra" Tiêu Mỹ lúc này đã đứng lên, giơ tay nắm lấy bàn tay lớn của nam nhân đang đưa ra trước mặt, mời anh ngồi xuống.

"Không sao. Cô tới B thị một mình sao? Đã dùng bữa chưa?" Doãn Chính có ấn tượng tốt với Tiêu Mỹ, đã có ý làm quen từ trước nhưng chưa có dịp, và đây chính là cơ hội

"Tôi có việc phải ở lại vài ngày. Đã hẹn đại ca, Nhất Bác và tiểu Đình rồi. Bọn họ cũng đang trên đường tới" Tiêu Mỹ đánh giá người ngồi đối diện, đường nét khuôn mặt thiên về mềm mại, tóc hơi dài, hành động lại rất menly.

"A Chính, sao còn chưa lên" Người trong đội đua đi vào đại sảnh, đã thấy đội trưởng đang ngồi cùng nữ nhân, tò mò đi lại

"Các cậu đi trước đi. Một lát tôi tới sau" Doãn Chính biết đức hạnh mấy người này, sợ ảnh hưởng Tiêu Mỹ, vội vã đuổi người.

"A Chính, tiểu Mỹ" Tiêu Chiến cũng đúng lúc lên tiếng.

"Chiến ca/ đại ca, Nhất Bác đâu?" Doãn Chính cùng Tiêu Mỹ đồng thanh hỏi

"..." Tiêu Chiến lặng người một giây, hiểu rõ cười nói "Em ấy đang đỗ xe, sẽ vào ngay. Hai người...?"

"Bọn em chỉ là tình cơ gặp" Lại lần thứ hai đồng thanh

"Được rồi. Anh hiểu mà. Từ từ nói chuyện, bọn anh đi trước" Vương Nhất Bác đi vào còn chưa kịp lên tiếng đã bị nam nhân nhà mình kéo đi

"Anh hiểu là hiểu cái quỷ gì?" Tiêu Mỹ đỏ mặt mắng khẽ, ái ngại cười với Doãn Chính cũng đang quẫn bách phía đối diện

"Thực ra chúng tôi cũng hiểu mà" Đồng đội của Doãn Chính vẫn đang xem chuyện vui, đúng lúc nói một câu, cười mờ ám kéo nhau đi thẳng.

"Mấy cái tên này..." Doãn Chính bất lực, tai đỏ lên nhìn qua Tiêu Mỹ nói "Cái kia, chúng ta cũng nên đi thôi"

"Ừm, cùng đi"

Tiêu Đình thấy thân ảnh Tiêu Mỹ, vốn định lên tiếng gọi người, lại thấy cô đi cùng một người nam nhân cao ráo, từ phía sau không nhận ra là ai, lấy điện thoại chụp một tấm ảnh, cười bí hiểm lưu lại, việc vui của Tiêu gia tới liên tục nha~

Xem ra, Tiêu lão nhị cùng Tiêu nhị phu nhân sớm buông tâm được rồi~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bjyx