34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến đột nhiên tỉnh dậy, cậu ngồi bật dậy, cảm thấy đầu đau như búa bổ vì động tác mạnh

Nhưng cậu cũng không bận tâm đến vấn đề thể chất. Chuyện xảy ra đêm qua khiến cậu lập tức tỉnh táo. Cậu nhìn quanh căn phòng mà cậu đang nằm. Rất may đó là phòng khách mà cậu vẫn nằm khi còn bị thương.  

Chuyện xảy ra tối hôm qua là thật, cậu không phải đang nằm mơ, Vương Nhất Bác thật sự đồng ý ở bên cậu!

Tiêu Chiến mừng rỡ, lập tức chạy tới cửa phòng Vương Nhất Bác, trầm mặc một lát, nhẹ nhàng mở cửa ra, nhìn thấy Vương Nhất Bác còn đang nằm trên giường, động tác mở cửa khiến anh tỉnh giấc, mơ hồ một chút đầu bù tóc rối nhìn thấy Tiêu Chiến anh hỏi: "Mấy giờ rồi?"

Vương Nhất Bác âm điệu vốn trầm thấp vô cùng nam tính, hiện tại vừa mới ngủ dậy nên âm giọng càng trở nên quyến rũ hơn. 

Tiêu Chiến như bị nã một phát súng trúng tim, lập tức u mê đến không lối thoát, vội vàng chạy đến bên giường Vương Nhất Bác ôm cả chăn lẫn người nói:

"Anh là người yêu của em đúng không?" Tiêu Chiến nhìn bạn trai to lớn của mình hỏi.

"Mất trí nhớ?" Vương Nhất Bác có chút buồn cười nói.

"Không, không!" Tiêu Chiến cười nói: "Em rất chắc chắn, anh là người yêu của em!"

Tiêu Chiến định hôn Vương Nhất Bác thì bị anh tát vào mặt một cái nói: "Đi rửa mặt."

Tiêu Chiến bĩu môi, lợi dụng sơ hở nhanh chóng hôn lên mặt Vương Nhất Bác, nói: "Anh nằm thêm một chút nữa đi, em đi chuẩn bị bữa sáng cho anh."

Nói xong, cậu quyến luyến không nỡ rời khỏi, vẫn bạo gan hôn lén lên trán anh rồi mới chạy nhanh đi rửa mặt, một lúc sau Vương Nhất Bác nghe thấy tiếng trứng rán từ trong bếp truyền ra, xen lẫn tiếng hát vui vẻ của Tiêu Chiến.

Sau khi hai người ăn sáng xong, Tiêu Chiến nép sau lưng Vương Nhất Bác nói: "Hôm nay em thực sự không muốn đi làm."

"Tiêu tổng hiện tại không muốn đi làm sao?" Vương Nhất Bác vừa sắp xếp văn kiện vào cặp vừa hỏi cậu.

Tiêu Chiến từ phía sau ôm lấy Vương Nhất Bác, nói: "Em không muốn rời xa anh."

Vương Nhất Bác xoay người, xoa xoa tóc của Tiêu Chiến nói: "Được rồi, em bao nhiêu tuổi rồi hả."

Tiêu Chiến thuận thế ôm lấy eo của Vương Nhất Bác ngẩng đầu lên, nói: "Vậy anh hôn em đi."

Vương Nhất Bác còn chưa phản ứng, Tiêu Chiến đã kiễng chân lên, vòng tay qua cổ Vương Nhất Bác, hôn lên môi anh. Vương Nhất Bác cũng thuận thế đáp lại sau đó buông ra, nhưng Tiêu Chiến lại không chịu buông ra, cậu ôm chặt cổ Vương Nhất Bác, lại hôn anh thêm một cái.

Cuối cùng khi hai người cũng tách ra, Tiêu Chiến thở hỗn hển một hơi, sau đó lại lao vào vòng tay của Vương Nhất Bác, nhẹ nhàng nói: "Em rất vui."

Vương Nhất Bác vỗ vỗ lưng cậu nói: "Được rồi, không có gì phải vội, trước mắt chúng ta còn bận rất nhiều việc, em cũng mau thu xếp đến công ty đi."

"Ừ." Tiêu Chiến buông Vương Nhất Bác ra, nói: "Tan làm em sẽ đến đón anh, em sẽ đưa anh đến một nơi."

"Được" Vương Nhất Bác không hỏi đó là nơi nào mà trực tiếp đồng ý luôn.

Hai người thu xếp một chút sau đó đến thẳng công ty.

Sau sự việc của Vu Vân, Tiêu Viễn không còn xen vào chuyện của Tiêu Chiến nữa, đối với một số quyết định quan trọng của Tiêu thị, chỉ cần Tiêu Chiến gật đầu, Tiêu Viễn cũng không có ý kiến ​​gì.

Hôm nay, Tiêu Viễn đang xem qua văn kiện quan trọng của Tiêu thị trong nửa năm qua, đột nhiên có tiếng gõ cửa, ông tưởng là thư ký nhưng người bước vào là Tiêu Chiến.

Thực lòng mà nói, Tiêu Viễn bây giờ đối mặt với Tiêu Chiến cũng có chút khó xử, người chung chăn gối với ông lại tính kế hại con trai ông, chuyện này thật sự không thể nói nổi, tuy việc này là chuyện riêng tư người ngoài đều không biết. Không ai biết vợ hiện tại của Tiêu Viễn là ai, huống chi bà ta đã vào tù rồi. Chuyện này ảnh hưởng đến mặt mũi của Tiêu gia cho nên Tiêu Viễn không muốn công khai ra bên ngoài.  

"Ba." Tiêu Chiến gọi ông.

"Ừ." Tiêu Viễn đáp: "Sao vậy, công ty gặp chuyện gì rắc rối sao?"

"Không có." Tiêu Chiến nói, "Có có việc muốn nói với ba."

Tiêu Viễn gật đầu, để tài liệu trong tay xuống, nhìn Tiêu Chiến ra hiệu cho cậu tiếp tục.

"Thứ nhất, công ty con của Tiêu thị ở thành phố F đã khai trương. Tiêu Tư Nghiên trong khoảng thời gian này rất tiến bộ. Bất kể thế nào thì nó cũng là người của Tiêu gia, để nó quản lý công ty con ở thành phố F và cử một số người có năng lực đến hỗ trợ, ba nghĩ thế nào?"

Tiêu Viễn không thể nghĩ tới Tiêu Chiến nói giúp cho Tiêu Tư Nghiên, ông đương nhiên đồng ý, công ty ở thành phố F không hề nhỏ, giao cho Tiêu Tư Nghiên cũng không tệ.

Suy nghĩ của Tiêu Chiến lại rất đơn giản, Tiêu Tư Nghiên dám có ý với Vương Nhất Bác, khiếu cậu vô cùng tức giận cho nên đá thằng em này đi càng xa càng tốt, đỡ phải chướng mắt.

"Còn một chuyện nữa." Tiêu Chiến nói: "Con đang cùng Vương Nhất Bác bên nhau. Con chỉ muốn cho ba biết chuyện này, ba đồng ý hay không cũng không quan trọng nhưng con hy vọng ba đừng gặp riêng anh ấy nữa, lần này cho dù ba có đe dọa đến tính mạng thì con cũng sẽ không buông tay đâu."

Tiêu Viễn sửng sốt, nhìn khuôn mặt kiên định Tiêu Chiến không khỏi thở dài nói: "Mẹ con đã nói cho ba biết từ lâu rồi, còn muốn ba ủng hộ, ba thật sự cũng không làm được, trưởng thành rồi tự quyết định đi, ba già rồi không muốn can thiệp vào nữa."

Tiêu Chiến thấy ông không phản đối, gật đầu nói: "Vậy cám ơn ba, không có chuyện gì nữa, con đi trước."

Vẻ mặt của Tiêu Chiến lập tức thay đổi ngay sau khi rời văn phòng của Tiêu Viễn. Cậu lấy điện thoại di động ra, mở khung chat gửi tin nhắn cho Vương Nhất Bác.

[Tiêu Chiến]: Anh trai?

[Tiêu Chiến]: Vương Nhất Bác ?

[Tiêu Chiến]: Bạn trai?

Một lúc sau thấy bên kia cũng đang nhập văn bản.

[Bạn trai]: Ừ.

[Tiêu Chiến]: Anh! Anh ăn cơm chưa?

[Bạn trai]: Anh ăn rồi, còn em?

[Tiêu Chiến]: Em cũng ăn rồi! Anh nghĩ ngơi một chút đi nhé, sau khi tan làm em sẽ đến đón anh. 

[Bạn trai]: Ok.  

[Tiêu Chiến]: Em yêu anh! ^ 3 ^

Tiêu Chiến hận không thể hôn xuyên qua điện thoại, bây giờ chỉ cần nghĩ đến việc cậu và Vương Nhất Bác bên nhau thì cậu ngay lập tức trở nên kích động và hưng phấn, cậu nóng lòng muốn ở bên Vương Nhất Bác từng giây từng phút. 

Thật vất vả mới đến giờ tan sở, Tiêu Chiến lập tức lái xe đến công ty của Vương Nhất Bác. Công ty anh dạo gần đây bận rộn với dự án thiết kế APP riêng nên mọi người đều tương đối bận rộn.

Tiêu Chiến thấy họ còn chưa tan làm, lập tức kêu đồ ăn và thức uống đến cho toàn thể nhân viên công ty.

Người phản ứng đầu tiên là Lưu Hải Khoan: "Tiêu Tổng! Cậu là ba mẹ thứ 2 của chúng tôi!"

Vương Nhất Bác nhàn nhạt nói: "Cậu có phóng đại quá không vậy?"

"Không ngoa! Ai bảo chúng tôi được hưởng lợi chứ!" Lưu Hải Khoan nói: "Tôi thấy cậu với Tiêu tổng nên quay lại với nhau đi, để chúng tôi được mời cơm mỗi ngày."

Nhắc đến chuyện này Tiêu Chiến không nhịn được cười, lập tức tuyên bố với mọi người: "Chúng tôi đã quay về bên nhau rồi." 

Lưu Hải Khoan nghẹn cơm trong họng mà ho dữ dội, Tiêu Chiến thấy hắn nghẹn đến mức mặt đỏ gay gắt, cậu cũng bị dọa không ít, vội vàng rót một cốc nước đưa đến, khẽ nói: "Anh không cần kích động như vậy, anh nhìn xem Từ Vĩ Minh và Chu Tán Cẩm vẫn khá bình tĩnh đó thôi." 

Chu Tán Cẩm và Từ Vĩ Minh, đang hết hồn:"... "

"Fuck, chuyện xảy ra khi nào vậy?" Lưu Hải Khoan phục hồi tinh thần hỏi.

"Đêm qua." Vương Nhất Bác nói.

"Không phải, phải là rạng sáng hôm nay mới đúng." Tiêu Chiến nói.

"Rạng sáng nay hai người ở bên nhau... hai người.. hai người..." Lưu Hải Khoan vẻ mặt đau khổ run rẩy chỉ vào bọn họ.

"Biểu cảm sinh động đấy." Vương Nhất Bác nhìn Lưu Hải Khoan ngây ra rồi nói: "Được rồi, không còn sớm, tôi còn có việc, chúng tôi đi trước đây."

"Mẹ nó! Yêu đương tuyệt như thế sao?? Yêu đương có thể về sớm hơn người khác sao." Lưu Hải Khoan đau đớn kêu lên: "A Minh! Chúng ta cũng thành đôi đi, ngày ngày thấy Chu Tán Cẩm show ân ái thì không cần nói đi, giờ lại thêm một đôi khác nữa kìa!"

"Cút." Từ Vĩ Minh dứt khoát đáp lại hắn.

"Ôi! Thế giới này thật bất công." Lưu Hải Khoan than thở.

Vương Nhất Bác không cho Lưu Hải Khoan có cơ hội tiếp tục than vãn, Tiêu Chiến lập tức đưa anh đi.

"Chúng ta đi đâu vậy?" Vương Nhất Bác hỏi sau khi lên xe.

"Đi theo em thì sẽ biết mà!" Tiêu Chiến có vẻ rất hứng thú, cậu lái xe chở Vương Nhất Bác đến một khu chung cư ở trung tâm thành phố. 

Vương Nhất Bác nhận ra nơi này là trung tâm của thành phố C và là khu vực thịnh vượng nhất ở thành phố C. Nơi này có tên là Duyệt Vương mỗi tấc đất ở đây đều rất đắc giá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net