Buông Bỏ [ Bách Lý x Thời Ảnh ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Thần Quan.
Gả vào nhà họ Bách Lý ta là thiệt thòi cho người.
Từ nay về sau, sơn viện phía sau là chỗ ở của người, ta sẽ không đến làm phiền.
Chỉ mong người tự do tự tại một đời an nhiên "

Bách Lý đứng ở phía trên cao cất giấu sầu mi khổ kiểm dưới vẻ mặt băng sơn, lẳng lặng nhìn người hắn đặt ở trong tâm từng bước từng bước tiến lại gần.

Đợi đến khi Thần Quan đứng cùng một chỗ với hắn, Bách Lý tuyệt tình xoay người bỏ lại một câu.

Ngày đại hỷ không hỷ bào cũng không nến đỏ, rượu giao bôi hai người chưa từng uống, vắng lẳng đến lạnh run cả người.

Lạnh và lãnh...

Từ đó về sau hai người tựa như không quen không biết, hắn làm Bách Lý của hắn, y làm Thần Quan của y, phu thê gì đó là chưa từng tồn tại.

Nghiệt duyên chính là nghiệt duyên...
Một ngàn năm y chờ đợi hắn, luân hồi chuyển kiếp chưa từng thay đổi, vẫn là y đứng nơi đây chờ đợi hắn chỉ mong người một lần cam tâm tình nguyện nhìn y lấy một lần.

Thế nhưng Bách Lý trời sinh trái tim sắt đá lãnh đạm vô tình so với ngàn năm trước chỉ có hơn chứ không kém.

Thần Quan y có tất cả trên trời dưới đất tam giới này đều nằm trong tay, chỉ là không có được trái tim người y yêu...mãi mãi không có được một lời yêu thương...

Cố gắng cả ngàn năm nay có phải nên dừng lại rồi không ?
Buông tha cho hắn, buông tha cho y, giải thoát cho cả hai...

Tơ hồng đứt đoạn, thực thể hóa thành ánh sáng, linh thức hòa vào gió, chỉ có tình yêu này gửi lại trần thế một đời bảo vệ người bình an.

" Bách Lý a Bách Lý...xin ngươi mãi mãi đừng nhìn lại...để cho ta một lần buông bỏ..."
.
.

_Kim_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net