Chương 295: Bí mật bên trong hộp quà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang suy nghĩ miên man thì sau lưng đột nhiên mát lạnh, Cố Ngụy quay lại nhìn, vừa vặn nhìn thấy Trần Vũ đang vén vạt áo choàng tắm của anh lên, cầm cái đuôi cáo dán lên xương cụt của anh. Cố Ngụy giật mình, theo bản năng muốn trốn, nhưng người đang ở trong lòng Trần Vũ còn có thể trốn được đi đâu, anh chẳng những không trốn được mà cả người còn dán chặt lên người Trần Vũ, Cố Ngụy đột nhiên cảm thấy có chút nóng, mặt nóng là do ngượng ngùng, còn phía trước nóng là do thân nhiệt của của bạn nhỏ nhà anh cống hiến, Trần Vũ hình như...còn nóng hơn anh...

Cố Ngụy cuối cùng vẫn không thắng được cún con Trần Vũ, anh vòng tay qua vai cậu, vắt chân ngồi lên đùi cậu, ngầm đống ý cho Trần Vũ đẩy khối kim loại hình bầu dục phủ đầy chất bôi trơn vào trong cơ thể mình, Cố Ngụy cắn cắn môi, cảm giác xa lạ này khiến anh có chút khó chịu, nhất là khi Trần Vũ vừa buông tay, sức nặng của cái đuôi lại càng trở nên rõ ràng, chưa kể bên cạnh vẫn còn một ánh mắt nóng rực quấn chặt lấy cơ thể anh, Cố Ngụy mím mím môi, đột nhiên không dám ngẩng đầu nhìn Trần Vũ...

"Bảo, vẫn ổn chứ?" Trần Vũ cảm thấy một chỗ nào đó trên cơ thể mình sắp nổ tung, nhưng cậu lại cũng tham lam mỹ cảnh hiếm hoi trước mặt.

"Vẫn...ổn." Cố Ngụy muốn đứng dậy, nhưng cảm giác có dị vật phía sau khiến việc khép chân cũng trở nên khác biệt, anh trực tiếp ngồi xuống, cách Trần Vũ gần một chút, cố gắng không để cho mình hoàn toàn bạo lộ trước mặt cậu, nhưng rất nhanh Cố Ngụy liền phát hiện chuyện này hình như không đơn giản...

"Ưm...em đang làm gì vậy." Cố Ngụy giật mình cái thót, khối kim loại kia hình như...đang rung...

"Thử công năng mới, trên này nói là có hơn mười loại tần suất, bảo, anh thích loại nào?" Trần Vũ cầm trong tay cái điều khiển nhỏ xíu, nhỏ như vậy mà có rất nhiều công năng, cậu nghiên cứu nửa ngay mới biết phải dùng như thế nào, nhưng hướng dẫn sử dụng cũng không nói rõ trình tự thay đổi của các nấc, cho nên...cậu chỉ có thể thử lần lượt, Trần Vũ ấn một cái nút, sau đó chờ đợi phản ứng của Cố Ngụy.

"Đừng..." Cố Ngụy nhíu mày, đột nhiên có chút hoảng, nhưng trên tay vẫn còn đeo găng tay dày cộm, đến giữ cũng không giữ được.

"Không thích? Vậy thử sang nấc tiếp theo nhé." Trần Vũ lại ấn một cái.

"Á...dừng." Hai nấc trước là ở mức độ thấp và trung bình, Trần Vũ vừa chuyển nấc cao, Cố Ngụy bất ngờ run rẩy, cả người mềm nhũn gục lên vai Trần Vũ.

"Bảo?" Trần Vũ cũng bị phản ứng của Cố Ngụy làm cho giật mình, lợi hại đến vậy sao? Trong lúc luống cuống cậu lại chẳng may ấn vào điều khiển...

"Ưm..." Mức độ lần này lại khác, là loại chấn động rất có tiết tấu, cách vài lần lại có một lần rung mạnh, nhưng cường độ không mạnh bằng mấy lần trước, Cố Ngụy cuối cùng cũng có thể kịp lấy hơi.

"Thích cái này? Đây là nấc mấy nhỉ? Số 4?" Trần Vũ ầm thầm quan sát phản ứng của Cố Ngụy, sau đó ghi nhớ nấc nào mà anh thích nhất, cậu có một loại dự cảm, tần suất sử dụng của hộp quà này sẽ rất là cao.

Đợi Trần Vũ thử hết một lượt mười mấy nấc, bác sĩ Cố thân yêu - người phụ trách review sản phẩm - sớm đã tan chảy trong lòng cậu. Cố Ngụy không ngờ cái đuôi hồ ly này lại ẩn giấu cả một thế giới bên trong, mấy nấc phía sau không chỉ là rung, mà còn mang theo điện lưu nhè nhẹ, cảm giác tê dại này khiến Cố Ngụy như muốn phát điên, nhưng lại vẫn tham luyến khoái cảm trên người, mà loại khoái cảm này chỉ một mình anh mới có thể cảm nhận, chưa kể cả quá trình còn bị Trần Vũ nhìn chằm chằm, tất cả gộp thành một loại cảm giác tương đối phức tạp...

"Bảo...anh đẹp quá." Ngón tay Trần Vũ nắm lấy cái đuôi hồ ly, mặc dù cái đuôi này rất đẹp, nhưng cậu đã nhịn quá lâu rồi, còn không cho cậu tiến vào, cậu thật sự sẽ nổ tung mất.

"Ưm...đừng..." Cảm nhận được Trần Vũ sắp rút nó ra, Cố Ngụy theo bản năng co người lại, anh muốn tự mình làm, nhưng lại phát hiện trên tay vẫn còn đeo găng.

"Vẫn muốn cái này?" Trần Vũ nhướng mày, chẳng lẽ cậu còn thua một khối kim loại?

"Không phải...ưm..." Cố Ngụy rất muốn lườm cậu, nhưng một giây tiếp theo Trần Vũ đã dùng lực, rút cái đuôi hồ ly đó ra, eo Cố Ngụy mềm nhũn, cả người lại gục trở về trên người cậu, hơn nữa...giữa hai chân anh ươn ướt, có thứ gì đó đang từ từ chảy xuống gót chân, cảm giác này rất quen thuộc, nhưng anh biết nó không phải là của bạn nhỏ, mà là của anh...

Cố Ngụy có chút bối rối muốn đứng dậy xử lý, nhưng Trần Vũ sao có thể đợi được, trực tiếp đem cái của cậu đẩy vào bên trong, có cái đuôi hồ ly làm bước dạo đầu, cộng với chất bôi trơn, Trần Vũ tiến vào rất thuận lợi. Cố Ngụy ngẩng đầu thở dài một tiếng thỏa mãn, cái đuôi hồ ly mặc dù rất thích, nhưng làm sao bằng được Trần Vũ, kích thước của khối kim loại được tính toán rất tỉ mỉ, đủ để chạm vào điểm kia, nhưng lại không thể cho quá nhiều, cho nên đến cuối cùng vẫn có vài phần không thỏa mãn. Lúc này Trần Vũ vững chắc tiến vào, mặc dù vẫn chưa động, nhưng đã đủ khiến Cố Ngụy muốn hét lên...

Hiệp này kéo dài hơn một tiếng, Cố Ngụy thực sự rất mệt, cả người toàn là mồ hôi, nhất là trên tay còn đeo hai cái móng hồ ly, hiệu quả giữ ấm thật sự quá tốt, tốt đến mức khiến người ta cảm thấy có chút bực mình, Cố Ngụy đợi Trần Vũ xả xong, mới giơ chân đạp cậu một cái...

"Em...tháo cái này ra cho anh, nóng..." Cố Ngụy bĩu môi, là thật sự rất nóng, bạn cứ tưởng tượng dưới cái thời tiết này mà phải đeo một đôi găng tay bằng bông rồi vận động hơn một tiếng đồng hồ là loại cảm giác gì? Cố Ngụy thực sự rất muốn ấn cái móng kia lên mặt Trần Vũ, hơn nữa thằng nhóc thối này còn dám lừa anh, dụ anh đeo găng tay trước rồi mới bắt đầu gắn đuôi...

"À, xin lỗi xin lỗi, em quên mất." Trần Vũ vội vàng tháo khuy cho người nào đó.

"Đưa điện thoại cho anh." Cố Ngụy xoa xoa cổ tay, ném hai cái găng kia sang một bên.

"Bảo, anh lấy điện thoại làm gì?" Trần Vũ mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng vẫn đưa điện thoại cho Cố Ngụy.

"Block người nào đó." Cố Ngụy mặt không biểu cảm chuẩn bị kéo Tiêu Chiến vào blacklist.

"Ấy? Đừng, em chỉ muốn thử hộp quà thôi mà, anh đừng block em." Trần Vũ nhanh mắt lẹ tay cướp lại điện thoại, cậu có chút chướng ngại tâm lý, không chịu nổi mấy từ như 'blacklist' và 'block'.

"......" Cố Ngụy lườm cậu một cái, ai nói anh muốn block cậu, anh là block vị đỉnh lưu 'vàng khè' nào đó.

"Ồ...trả anh trả anh." Trần Vũ đột nhiên phản ứng lại Cố Ngụy là muốn block ai, cậu chớp chớp mắt, đồng chí Tiêu Chiến, đợi sau này có cơ hội tôi sẽ bảo Cố Ngụy thả đồng chí ra ngoài, yên tâm yên tâm.

"......" Vừa mở wechat, liền nhìn thấy tin nhắn 'chúc phúc' của Tiêu Chiến cùng một chuỗi icon cực kì gợi đòn, Cố Ngụy mím mím môi, quyết đoán chặn luôn cậu ấy.

"Bảo..." Trần Vũ tranh thủ lúc Cố Ngụy không chú ý, lén lút cất cái đuôi kia vào trong hộp, đang định gỡ cái tai trên đầu thì lại bị Cố Ngụy kéo cổ tay.

"Đeo đi, không phải em rất thích món quà này sao, vậy thì đừng gỡ xuống, cứ để nguyên như vậy đi." Cố Ngụy nhướng mày, có nên phạt con cún nhà mình một chút hay không? Đáng tiếc, hộp quà này không phải tai chó, bằng không sẽ rất thích hợp, Cố Ngụy đột nhiên ho nhẹ một tiếng, cố ngăn lại một số suy nghĩ nguy hiểm trong đầu.

"Bảo...cái này đeo lâu, có chút đau đầu." Trần Vũ lắc lắc đầu, cái tai là kiểu băng đô, để không rớt xuống trong lúc 'vận động' cho nên phần băng đô được làm rất chật, đeo một lúc thì không sao, đeo lâu đúng là có chút đau đầu.

"Ha...vậy lúc nào ra ngoài, em nhớ phải đeo đấy nhé." Cố Ngụy cong cong khóe miệng, dù sao hôm nay cũng đủ mất mặt rồi, cũng không sợ mất mặt thêm chút nữa.

"...Bảo, để em bế anh đi tắm nhé." Trần Vũ mím mím môi, vội vã chuyển chủ đề, dù sao hôm nay cũng không ra ngoài, nói không chừng ngày mai ngủ dậy Cố Ngụy sẽ quên mất chuyện cái tai.

"Ừm..." Cố Ngụy gật gật đầu, giơ tay gỡ cái băng đô cho cậu, đúng là chật thật.

"Bảo, anh thực sự block Tiêu Chiến à?" Trần Vũ vừa bế người vào phòng tắm vừa hỏi.

"Ừm." Cố Ngụy hừ nhẹ một tiếng, anh cứ tạm thời block người nào đó vài ngày để thể hiện thái độ bất mãn.

"Phụt...người ta tốt bụng tặng quà mình mà." Trần Vũ còn chưa nói hết đã bị Cố Ngụy dùng ánh mắt trực tiếp cấm ngôn.

"Khụ...ngày mai chúng ta làm gì." Trần Vũ ho nhẹ một tiếng, lại tiếp tục chuyển chủ đề.

"Buổi sáng khám bệnh, buổi chiều hoạt động tự do." Sở dĩ Cố Ngụy chọn homestay của nhà ông Thẩm, là vì gần đó có một quảng trường, bầy quầy khám bệnh cũng rất thuận tiện.

"Vậy trợ lý dỏm em lại được xuất hiện rồi." Trần Vũ cười khẽ, đột nhiên nhớ đến những ngày họ ở nước Y làm công tác cứu trợ.

"Ừm, nhưng mà không phải trợ lý dỏm." Cố Ngụy gật gật đầu.

"Bảo? Anh là đang khen trình độ y thuật của em sao?" Trần Vũ cười hớn hở.

"Không phải, bởi vì người nào đó ra ngoài sẽ phải đeo tai cún, cho nên em là trợ lý cún." Cố Ngụy cười cười nhéo tai Trần Vũ, cậu chính là cún con của anh.

"Ặc...cái tai đó rõ ràng là của hồ ly mà." Trần Vũ nhỏ giọng phản đối.

"Ha, vậy lần sau mua cho em một bộ đồ cún nhé." Cố Ngụy nhỏ giọng nói bên tai cậu.

"......" Trần Vũ mím mím môi, cậu nên nói được hay là không được nhỉ?

============
Chương này nóng quá các bác nhỉ, cố lên chỉ còn 2c nữa thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bjyx #boxiao