Day 15.2: Sát nhân ẩn mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Các cậu đã đoán được ai là sát nhân chưa? Hay có manh mối gì không?" - Nhân Mã nhíu mày lên tiếng.

Nãy giờ sát nhân cũng giết được tám người rồi thế nhưng những người chơi vẫn chưa có một chút thông tin nào về sát nhân.

Nhân Mã nhìn màn hình livestream cũng thấy nhiều người suy luận nhưng đa phần đều vào ngõ cụt.

Nghĩ nghĩ cậu lại nhắn cho 358: [Cậu nghĩ ai là sát nhân?]

Sau đó Nhân Mã thấy phần tin nhắn của 358 liên tục hiện hai chữ 'đang nhập'.

Hải sản (358): [Tôi!]

Tin này vừa nhắn lên bên phòng livestream của cậu liền bùng nổ bình luận.

[Đã quá ta, lập phiếu tin hay không tin liền mọi người ơi.]

[Sát nhân này gan lớn quá nè, tôi không tin.]

[Cơ mà có vụ chơi đầu thú vậy à? Tôi không tin.]

Khóe mắt Nhân Mã có chút co rút. Nếu 358 không phải là sát nhân thì trò đùa này cũng quá hề rồi, đâu ai muốn mình bị nghi ngờ.

Nhưng nếu 358 là sát nhân vậy thì cậu ấy thật thà quá rồi.

Cho nên Nhân Mã quyết định bỏ qua 358, tiếp tục tiến về với manh mối khác.

Chỉ là Nhân Mã còn chưa tập trung được năm phút thì có người mở mic nói chuyện với cậu rồi:

"Tiểu Ô, hay là để tôi cùng cậu tìm kiếm thông tin đi, như vậy cũng an toàn hơn."

Nhân Mã híp híp mắt, đây là 888. Nói lên câu này hẳn là nghi ngờ cậu rồi. Tất nhiên Nhân Mã đồng ý, dù sao treo cậu lên cũng không rớt ra được thẻ sát nhân.

Ngoài ra chính vì sảng khoái đồng ý như vậy có nhiều người cũng quyết định tổ đội hai người cùng đi. Như vậy chỉ cần một người trong tổ đội chết sẽ tìm ra sát nhân.

"Tiểu Ô này, phía trước khá tối á để tôi dẫn đường cho." - 888 rất chăm xem livestream của cậu nên cô ấy biết rõ cậu sợ tối vì vậy chủ động đi trước.

Nhưng Nhân Mã nghĩ đến để 888 dẫn đường thì fan của cậu sẽ không có gì xem nên cậu hỉ đành khéo léo từ chối:

"Tôi có đèn pin, để tôi đi trước cho, làm sao lại để một cô gái xinh đẹp dẫn đường được chứ."

Mic của 888 nhấp nháy như muốn nói gì đó, cuối cùng cô ấy chỉ cười cười vài tiếng.

Bây giờ Nhân Mã đã đi vào đường hầm, phía trên màn hình hiển thị oxi của nhân vật cho cậu biết trong này không thể thở được.

Nhân Mã mím môi, nếu quay trở lại thì hơi uổng bởi vì nãy giờ cậu đi cũng khá sâu rồi nhưng đi tiếp thì cậu lại chẳng có bình thở oxi.

Hơn nữa trong game thiết lập khá thực, một khi người chơi mở mic nói cũng sẽ tốn khá nhiều oxi. Cho nên Nhân Mã quyết định lách luật, mở ra tin nhắn với 358:

[Bên anh sao rồi? Đồng đội có hành động gì kì lạ không?]

358: [Bên tôi không sao, cậu cẩn thận người đi cùng cậu ấy.]

Nhân Mã bất chợt gật nhẹ đầu, cách thức nhắn tin này có chút giống ai đó. Cũng không biết miêu tả ra sao nhưng nó làm tim cậu đập thình thịch.

"Tiểu Ô, tôi..." - Giọng này là của 888. Nhân Mã bị cô ấy gọi bất chợt tỉnh táo lại một chút:

"Đừng nói."

Vừa thốt lên hai từ, Nhân Mã liền đau lòng lấy tay bịt miệng mình. Xong rồi, rõ ràng là nhắc người ta nhưng bản thân lại mở mic.

Quả nhiên như cậu nghĩ, số lượng oxi mà cậu còn chỉ đủ cho hai phút. Nhân Mã vậy mà vẫn phân vân nên liều mạng tiếp tục tiến tới thêm chút nữa hay quay mình chạy về.

Đúng lúc này, biến cố lại xảy ra. Chỉ thấy 358 nhắn lên: [Tiểu Ô, Nhã Mỵ (888) mau ra ngoài đi, có chuyện rồi.]

Cùng lúc đó cũng có nhiều người lên tiếng: "Sát nhân gan quá đi, rõ ràng đã chia tổ đội hai người mà hắn vẫn dám ra tay."

"Hình như hắn ra tay còn rất có quy luật nữa, manh mối thì chưa có mà nhân số đã tụt đến thảm hại rồi."

Nghe những lời này, Nhân Mã cảm thấy hẳn là có chuyện lớn thật rồi. Quả nhiên, cậu vừa ra khỏi đường hầm thì hệ thống liền thông báo lên:

[Mở ra chế độ săn bắt sát nhân.]

[Sát nhân đã hoàn thành nhiệm vụ diệt trừ, mở ra chế độ ẩn mình.]

Điều này có nghĩa là sát nhân đã giết hơn nửa số người chơi rồi.

Nhân Mã nghiến răng, đây là thể loại thao tác quỷ quái gì chứ, còn có sát nhân ngang nhiên giết người như vậy. Cậu có cảm giác màn này hình như 80% là cậu toang rồi.

Mà vị sát nhân kia giống như chờ Nhân Mã nhảy vào hố, ở một bên không cần tính kế gì nhiều cứ dẫn dắt cậu đến đâu hay đến đấy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net