Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Mùng 1 Tết rồi!!! Chúc mấy cô lấy nhiều lì xì nhaaaa. Để tôi lì xì vài chap cho mấy cô nha <3
  Chương 24
  Vì vết đâm ở bụng mà Takemichi chính thức trở thành một con lười suốt ngày ăn nằm dầm dề tại chính ngôi nhà của mình. Nói cậu cả ngày không bước chân xuống giường cũng chẳng quá đâu.
  Vẫn như mọi ngày, Takemichi hóa thân thành một con mèo lười nằm thừ mình trên giường. Rồi bỗng một cuộc điện thoại cắt ngang cái ngày chán chường của em.
  - Ê Takemichi, rảnh không?
  - Rảnh lắm, có mần ăn gì được đâu mậy... Rảnh tới sắp sinh bệnh rồi
  - Haha, vậy cũng tốt. Nay đi nhà tắm công cộng với bọn tao không?
  - Được, mày gửi địa chỉ qua đi
  Vẫn tác phong cũ, Draken cúp máy cái rụp sau câu nói của em. Nằm chờ chừng năm phút Takemichi thấy điện thoại lại rung lên.
  << Từ: Draken
  Đến: Hanagaki Takemichi
  Địa chỉ: ...>>
  Được rồi! Kết thúc chuỗi ngày chán chường của em nào. Vì đi nhà tắm công cộng nên Takemichi chẳng tội tình gì hành hạ chai keo vuốt tóc của mình, cứ thế mà phóng thẳng đến chỗ Draken gửi.

  - Yo! Tới rồi hả? Cũng nhanh ghê
  - Thì đang rảnh mà, mày vừa nhắn là tao phóng tới đây luôn đó
  Draken chăm chú nhìn từ trên xuống dưới của Takemichi một lượt, sau đó gật gù:
  - Mày nên vứt chai keo vút tóc đi, nhìn gớm chết mẹ
  - Má mày! Bảo bối của tao đó!
  Draken cười ranh mãnh xoa lên mái tóc vàng sáng của em. Không xoa không biết, xoa rồi mới giật mình. Dù tần suất dùng keo vuốt tóc thường xuyên là thế nhưng mái đầu Takemichi vẫn đặc biệt mềm mại, hệt như một cuộn bông gòn vậy.
  Cả hai vào bên trong đã thấy một Mikey phồng má nằm trong bể tắm. Có lẽ do cọc vì Draken ra đón em quá lâu chăng.
  Không thèm quan tâm nữa, Takemichi thoải mái hưởng mình trong dòng nước ấm áp. Cảm giác này khiến em thoải mái chết đi được, như bao nhiêu gân cốt đều cùng lúc được giãn ra ấy.
  - Thủy quái đây Takemichi!
  Mikey lặn xuống chụp lấy chân em. Còn chưa để Takemichi phản ứng đã thấy một vị nước chan chát chui vào cổ họng và mũi, khiến Takemichi vừa ngoi lên đã lập tức ho sặc sụa.
  - Cái thằng này! Lỡ nó chưa lành thương thì sao?
  Mikey bị Draken túm lấy rồi cốc một cái thật mạnh lên đầu. Gã cũng chẳng chịu thua gì, giơ tay đấm thật mạnh vào vùng bụng của hắn. Draken cuối xuống vì ăn phải quả đau, Mikey lại đứng cười khẩy và ra vẻ bản thân vừa hoàn thành một chiến tích vô cùng đang tuyên dương.
Đúng là bạn thân ha?
  Takemichi lặng lẽ dịch xa ra một chút khỏi tình bạn cảm lạnh này. Bọn họ quái vật giỡn với nhau vậy còn được, thử em mà ăn cú đó của Mikey hẳn đã nằm vật ra rồi... Nghĩ cũng không dám nghĩ nữa, em lại vô thức nhích ra thêm vài chút.
- Mày không biết đâu Takemicchi. Ken - chin gội đầu là phải có dụng cụ chuyên dụng chống xà phòng rơi vô mắt đó!
- Còn mày!? Ồn ào như thể muốn làm bá chủ nhà tắm công cộng vậy, cứ y như thằng trẻ trâu!
Nói xong cả hai lại quay sang nhấn đầu nhau xuống nước, như thể thật sự muốn dìm chết nhau vậy.
Tắm rửa xong xuôi Takemichi bị Mikey và Draken kéo đến buổi họp bang của Touman, vốn chẳng liên quan gì tới em. Takemichi cũng ngầm đoán được việc này, vì Draken đâu rảnh chỉ kéo em đi nhà tắm công cộng xong lại chạy về. Dẫu vậy thứ em cay đắng chính là bản thân không mang theo keo vuốt tóc để vuốt mái tóc điển trai kia của mình.
Trước đền Musashi, cả trăm người mặc đồng phục Touman đứng xếp hàng nghiêm chỉnh. Takemichi đặc biệt được Draken kéo đến một chỗ khá trống trải và dễ quan sát, cũng chẳng nằm trong khu vực của phiên đội nào cả.
- Hôm nay, chúng ta sẽ chào đón sự trở lại của đội trưởng tam phiên đội và lễ bổ nhiệm đội trưởng lục phiên đội. Mời đội trưởng tam phiên đội bước lên
Pachin bước đến trước bậc thang, cảnh tượng y hệt ngày hôm đó. Thứ khác ở đây chính là sĩ khí, là thái độ, là tinh thần của tất cả mọi người.
- Tao, đội trưởng tam phiên đội, đã vì một chút bốc đồng mà xém gây ảnh hưởng đến cả Touman. Thành thật xin lỗi cho điều đó! Ngoài ra, tao cũng muốn cảm ơn tới một người, Hanagaki Takemichi, xin hãy nhận lời cảm ơn của tao!
Takemichi vốn mang theo tâm trạng hóng hớt lại bị nêu tên trong lời phát biểu thấm thía của Pa khiến em giật mình. Vội đưa tay xua đi để ra dấu rằng bản thân không để bụng.
- Kế đến, mới đội trưởng lục phiên đội bước lên phía trước. Kisaki Tetta
Từ trong đám người xuất hiện một tên nhỏ con với nước da ngăm, mái tóc vàng cháy, phía sau còn có một đàn em đi cùng. Gã ta hiên ngang bước đến nơi Pa vừa đứng, xoay người và ngồi xuống. Chính hành động ngông cuồng này đã làm dấy lên một làn sóng phẫn nộ tập thể.
- Gã nào vậy?
- Ngồi trước mặt tổng trưởng sao? Chán sống rồi à!?
- Tất cả nghe cho rõ đây. Đây là đội trưởng lục phiên đội. Kisaki Tetta!
  -END-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net