Chương 72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau hôm công chiếu tập 8, Chu Viễn Đông nhận được lời mời của Big Cheese, Đỗ Thái Sơn đã kí hợp đồng phim mới với New Century xong xuôi, cả 2 đều bắt đầu có công việc riêng. Bộ phim BL của Tân Huyền Kiêu và Lâm Thanh đang trong giai đoạn quay được một nửa, muốn mời Chu Viễn Đông làm khách.

Lúc cậu đọc được tin này, Chu Viễn Đông đã nghĩ nhà Big Cheese rất công tư phân minh. Sau từng ấy chuyện đã xảy ra, những người đã chai mặt với cậu vẫn còn mời cậu tới như chưa có chuyện trước kia. Tất nhiên, Chu Viễn Đông không từ chối.

9 rưỡi sáng, Đỗ Thái Sơn đưa cậu tới trường quay.

"Chiều nay anh sẽ tới đón em. Khụ...! Khụ!"

"Nếu anh mệt quá thì phải nghỉ ngơi đấy nhé."

Chu Viễn Đông lo lắng.

Từ sau hôm đến fanmeeting ngoài trời, Đỗ Thái z Sơn bắt đầu ho khan, tính tới nay đã là 1 tuần khiến Chu Viễn Đông lo lắng không thôi. Anh ấy nói chắc hẳn là do thay đổi thời tiết, còn đùa rằng mình có tuổi rồi nên cơ thể mới phản ứng lại môi trường. Nhưng cậu vẫn lo lắm, Đỗ Thái Sơn là người tập thể hình lâu năm, đâu thể cứ nói ốm là ốm dễ dàng thế được?

Trước khi rời đi, Chu Viễn Đông còn thơm má anh một cái.

Trong trường quay có không ít người đã quá quen với cậu, họ gật đầu, mỉm cười với Chu Viễn Đông, cậu cũng đáp lại bằng một nụ cười giả tạo.

"Lâu rồi không gặp."

Chu Viễn Đông ngoảnh đầu lại, đạo diễn Liêm đã đứng sau lưng cậu từ bao giờ, trông ông chẳng thấy đổi chút nào. Những ngày đầu tiên, ông ấy đã hướng dẫn cậu, rồi cũng chính ông ấy tuyên bố hủy bộ phim, bảo Lâm Thanh và Lý Minh Hải đừng can thiệp vào chuyện giữa cậu với Lê Trung Mạnh. Chu Viễn Đông không hiểu mình nên trưng bộ mặt nào khi gặp lại người cũ.

"Ừm, lâu rồi không gặp ngài đạo diễn."

Chu Viễn Đông cười rạng rỡ.

"Bây giờ cậu thật sự nổi như cồn, đi đâu cũng thấy cậu."

"Không đến mức đó đâu ạ?"

Chu Viễn Đông xoa xoa gáy, cười đáp lễ. Đạo diễn Liêm dẫn cậu vào trong trường quay. Bộ phim mới này cũng lấy bối cảnh học đường, đề tài yêu thích của nhà Phô Mai. Khi Chu Viễn Đông bước vào phòng học, Lâm Thanh đang quay cả người lại để nói chuyện với Tân Huyền Kiêu, Lý Minh Hải thì tựa lưng lên ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi. Bọn họ đều mặc áo sơ mi trắng, đồng phục trong trường đại học.

"Anh Kiêu! Anh Hải!"

Chu Viễn Đông gọi lớn, vẫy tay với hai người. Lý Minh Hải mở mắt, vừa thấy cậu đã không nhịn được cong cong khoé môi, Tân Huyền Kiêu ngạc nhiên, chạy xuống ôm chầm lấy cậu.

"Êu êu, làm cái gì đấy hả?"

Lâm Thanh bực bội, tách Tân Huyền Kiêu ra khỏi cậu. Chu Viễn Đông không hiểu lắm, nhún vai:

"Anh tao ôm tao không được à?"

"Ai cho. Về mà ôm ông anh già nhà mày đi."

Chu Viễn Đông quen hầu hết người của Big Cheese, chẳng mấy chốc, cậu đã nói chuyện rôm rả. Đặng Trung Tuấn cũng tới, nhưng không phải với tư cách là khách mời mà đóng cp phụ trong phim cùng Lý Minh Hải. Đặng Trung Tuấn không phải người của Big Cheese cũng chẳng phải diễn viên, diễn không hề tốt, vào đóng chỉ để kéo nhiệt cho bộ phim. Hơn nữa, bài hát mở của bộ phim này là do anh sáng tác.

Nhưng khi thấy Đặng Trung Tuấn không tệ như tưởng tượng, rõ ràng là diễn rất ra cảm giác đang yêu đương với Lý Minh Hải. Cũng có thể là do, Chu Viễn Đông đã vô thức coi Lê Trung Mạnh như một tiêu chuẩn để đánh giá những bạn diễn khác của anh và Đặng Trung Tuấn tạo ra phản ứng hoá học tốt hơn nhiều. Lý Minh Hải thì chẳng cần phải bàn cãi, anh ấy vẫn diễn tốt như ngày nào, chênh lệch một trời một vực với các diễn viên khác.

Vắng bóng Lý Minh Hải, Đặng Trung Tuấn lại diễn tệ như bình thường.

"Chậc!"

Anh nới lỏng cà vạt. Lâu lắm rồi Đặng Trung Tuấn không mặc lại đồng phục hồi đại học, Lý Minh Hải thấy vậy bèn lại gần, giúp anh ấy cởi cà vạt ra.

"Cảm ơn em nha."

Đặng Trung Tuấn đáp vui vẻ, khuôn mặt lạnh như tiền dãn ra, không cần nhìn cũng biết là đang vui vẻ lắm.

Không hiểu sao, Chu Viễn Đông cảm giác hai người này cứ quái quái. Phải biết rằng, khi máy quay tắt, Lý Minh Hải sẽ trở về trạng thái khách sáo như thường ngày, anh ấy sẽ phối hợp với bạn diễn để fanservice nhưng sẽ không bao giờ chủ động. Chu Viễn Đông ngẩng đầu, ngước nhìn xem chung quanh còn cái camera ẩn nào không.

Vai diễn của cậu là bạn học của Lâm Thanh, chỉ xuất hiện vỏn vẹn đúng 30 giây.

Chu Viễn Đông ăn trưa tại trường quay rồi ngồi chơi tới chiều, chờ Đỗ Thái Sơn tới đón. Lâu lắm rồi cậu mới có ngày nghỉ, kể từ khi nhận vô số lời quảng bá từ các nhãn hàng.

Lý Minh Hải đang nói chuyện với đạo diễn, hai tay vẫn mân mê cục rubik trên tay.

"Hải ơi."

Đặng Trung Tuấn gọi nhỏ nhưng dường như Lý Minh Hải không để ý lắm. Anh ta cũng như Chu Viễn Đông, rảnh rỗi chẳng có việc gì để làm nên tìm người bắt chuyện cùng.

"Hải ơi."

"Hải ơi."

"Em nghĩ nên lược bỏ đoạn này đi."

Lý Minh Hải vẫn chăm chăm nói chuyện với đạo diễn dù chẳng ai hỏi anh. Đặng Trung Tuấn bỗng phụng phịu như trẻ con, hét to:

"Vợ ơi."

Cả trường quay đồng loạt quay lại. Nhưng sau khi biết người gọi là Đặng Trung Tuấn, bọn hơn đều giả điếc, lờ đi như chưa có chuyện gì xảy ra. Chỉ có Lý Minh Hải là quay lại, thở dài bất lực:

"Anh là con nít à?"

"Vợ ơi, tối nay ra ngoài ăn bít tết đi."

"Cần gì chứ, tí về em nấu cho anh."

"Và uống bia nữa."

"Được, uống thì uống."

Lý Minh Hải vỗ gáy hắn một cách thản nhiên rồi lại quay lại nói chuyện tiếp.

Không phải Đặng Trung Tuấn kết hôn rồi sao?

Chu Viễn Đông sửng sốt, thấy Đặng Trung Tuấn đang hậm hực thì không dám hỏi. Ngay cả thằng Lâm Thanh thấy vậy cũng giả vờ điếc, không hề tỏ ra ngạc nhiên.

Buổi chiều, Đỗ Thái Sơn tới đón cậu, cậu lập tức hỏi:

"Anh Tuấn có vợ rồi ạ? Vợ anh ấy không ghen khi anh ấy gọi người khác là "vợ" ạ?"

Đỗ Thái Sơn ngớ người mất mấy giây, hỏi lại:

"Nó gọi ai là "vợ" cơ?"

"Anh Hải ạ."

Đỗ Thái Sơn ngạc nhiên, nhưng là vì một lí do khác. Phản ứng của anh bị Chu Viễn Đông hiểu sai nghĩa, tưởng rằng anh ấy đồng tình với mình nên càng sốt sắng:

"Vậy là vợ anh ấy có cho không ạ?"

"Có chứ, lúc nó gọi to ở phim trường mà em Hải vẫn đáp lại nó thì tức là cho rồi." Đỗ Thái Sơn cười nhẹ: "Vợ thằng Tuấn chính là Minh Hải đấy, nhưng chúng nó không đeo nhẫn nên anh nghĩ em không biết, nhưng thực ra, Lý Minh Hải đã tròng nhẫn vào vòng cổ còn thằng Tuấn để trong ví hay sao ấy. Mà chúng nó cũng chưa kết hôn đâu, mới đính hôn thôi."

"Hả?!"

"Anh cũng ngạc nhiên lắm, anh tưởng hai đứa nó muốn giấu cơ."

Đỗ Thái Sơn cười sảng khoái. Rõ ràng cậu ngạc nhiên vì chuyện khác, vậy mà hai người họ vẫn nói chuyện với nhau như thể cùng chung suy nghĩ.

Nghĩ lại, Lý Minh Hải không mấy mặn mà với bạn diễn khác rất có thể là do anh đã có người yêu. Lần Đặng Trung Tuấn tới công ty cậu thu âm, trùng hợp là Lý Minh Hải đang chờ thang máy phía dưới. Đỗ Thái Sơn cố tình hỏi có phải anh đến thăm Nguyễn Vũ không, anh đã đáp "Cứ cho là thế đi". Mà khi ấy, Đặng Trung Tuấn đang trên văn phòng của bạn mình.

Nguyễn Vũ cũng từng nói với cậu, Đổng Tuấn Trác đúng là không dễ chọc, nhưng người không nên đắc tội nhất trong nhà Phô Mai phải là Lý Minh Hải. Mà bố mẹ anh ấy chỉ thuộc tầng lớp khá giả, vậy nên người chống lưng cho anh ta là chồng anh chứ không phải cha mẹ.

Hai người này mập mờ với nhau lâu rồi, chỉ là Chu Viễn Đông không nhận ra mà thôi.

Nhìn phản ứng của những người chung quanh, cậu chắc mẩm cả Big Cheese đều biết rồi.

Chính xác thì hai người này bắt đầu hẹn hò từ khi Lý Minh Hải mới năm nhất đại học còn Đặng Trung Tuấn đã là năm tư. Đỗ Thái Sơn và Nguyễn Vũ đều biết, khi ấy, bọn họ tới kí túc xá của Đặng Trung Tuấn còn bắt gặp anh ta đang ôm em yêu của mình ngủ trên giường.

"Ôi trời, làm em hết hồn mà." Chu Viễn Đông thở phào nhẹ nhõm. Cậu còn tưởng đàn anh ngang nhiên ngoại tình.

"Em đã nghĩ cái gì vậy chứ."

Đỗ Thái Sơn bật cười, xoa đầu đứa nhỏ. Có lẽ là do Chu Viễn Đông mải nghĩ đến chuyện hai người kia là quá mà không để ý đến anh đã đổi xe sang một con Mercedes Vision EQXX, vậy cũng tốt, Đỗ Thái Sơn đang nghĩ xem nên giải thích với cậu thế nào.

Buổi tối, Chu Viễn Đông đang định ra ngoài ăn tối cùng anh thì tài khoản Instagram Đỗ Thái Sơn lập cho con chó bị người hâm mộ đào ra, con Đỗ Thiên Không chỉ theo dõi mình Chu Viễn Đông. Điều đáng nói là, sau khi lộ ra thì cả họ nhà Đỗ Thái Sơn kéo nhau vào theo dõi, tố cáo việc anh chơi một mình mà không nói với ai.

Hậu quả là, tối đó, Đỗ Thái Sơn bị mẹ gọi về nhà ăn cơm, ai biểu không nói cho bà biết đứa con trai thứ 3 của bà cũng là người nổi tiếng.

Lúc này, Chu Viễn Đông mới cảm nhận sâu sắc cái cảm giác lạnh lẽo khi không có người bên gối mà anh đã phải chịu suốt 5 ngày cậu lên đảo chơi.

—————

Ngoài lề:

Xe điện Mercedes Vision EQXX:

Lúc tui xem trên web official của Mercedes-Benz là khoảng 20 tỉ nhưng một lúc sau tui mới nhớ ra vụ thuế, vậy nên giá lăn bánh rơi vào khoảng 66 tỉ 。゚(゚`゚)゚。


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net