Chương 96

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bữa tiệc sinh nhật là một buổi giao lưu trực tiếp với idol, Đỗ Thái Sơn ngồi trên sân khấu còn người hâm mộ xếp thành hàng phía dưới, nối đuôi nhau lên bục. Lượng người hâm mộ của anh đông hơn cậu, Chu Viễn Đông nhìn hàng người mặc váy trắng mà há hốc mồm. Cậu ngồi dưới khán đài, không thể nghe rõ người bên trên nói gì, cậu chỉ biết rằng anh đang rất vui, khuôn mặt anh bừng sáng.

Một cô gái mặc váy cưới lon ton chạy đến bên anh, sắc mặt đỏ hồng vì nóng lòng. Cô ấy giơ ra một tờ giấy đăng kí kết hôn hồng thắm, muốn Đỗ Thái Sơn kí vào. Tuy anh biết chúng là giả nhưng vẫn bất ngờ vô cùng.

Đỗ Thái Sơn đánh mắt nhìn đứa nhỏ đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế phía dưới rồi mới tươi cười với cô gái:

"Em muốn kết hôn với anh à?"

"Dạ!"

"Sao có thể thế được." Đỗ Thái Sơn dịu dàng: "Người mà em kết hôn với phải là người yêu em nhất và sẽ dành cả đời để ôm em chứ. Anh không thể là người yêu em nhất được,."

Và anh cũng sẽ chỉ đồng ý người mà anh yêu.

"Nếu em không kết hôn thì sao?"

"Thì người yêu em nhất đã là chính bản thân em rồi, em đã kết hôn với sự tự do của chính mình và hạnh phúc vì điều ấy. Nhưng dù có thế nào thì..." Đỗ Thái Sơn cúi xuống, viết một dòng chữ lên tờ giấy hồng "Hãy hạnh phúc nhé!" rồi kí tên ở dưới, đằng sau chữ kí còn vẽ một bông hoa bụ bẫm.

Cô gái vui lắm, ôm tờ giấy rồi chạy xuống sân khấu.

Kết thúc bữa tiệc, Trần Khánh Dư cho người chở hết đống quà về nhà Đỗ Thái Sơn. Anh không mở live giống lần bóc quà sinh nhật Chu Viễn Đông, những món quà của anh không chỉ đến từ người hâm mộ và đồng nghiệp trong showbiz mà còn đến từ rất nhiều công ty lớn nhỏ, đối tác gia đình, quà tri ân từ các nhãn hàng thân thiết và từ cả nhân viên của anh. Chúng nằm lẫn trong quà của fan, bởi vậy anh không tiện để lộ thông tin của bọn họ.

Chu Viễn Đông giúp anh chụp ảnh với đống quà cao như núi rồi đăng lên mạng xã hội, cũng chính cậu chạy vào thả tim đầu tiên.

Chu Viễn Đông nổi tiếng dần theo từng ngày, hiện tại, nhất cử nhất động của cậu đều bị soi, chính xác là từ sau khi tập cuối của "5 ngày tại đảo thiên đường" công chiếu, Vương Thanh Phong bê cậu đi khoe khắp nơi để dằn mặt Ngô Nguyên Dương. Đó là chỉ cho đến khi Kiều Nam Phương bỗng ngoi lên và đăng ảnh cậu chụp cùng cặp đôi nọ trong buổi fan meeting đầu năm.

["Em mày thắng nhưng em mày hâm mộ bọn tao nè."]

Kể từ đó, Vương Thanh Phong lặn còn sâu hơn cá ốc Mariana.

Người ta đều biết, hai nhà Phong Vân và Phương Uyên ác chiến tới nhường nào, giải thưởng thì đã trao xong xuôi từ vài năm trước vậy mà hai nhà vẫn không ngừng kèn cựa nhau. Chu Viễn Đông một chân đạp hai thuyền khiến Vương Thanh Phong không còn từ gì để đáp trả. Dường như cộng đồng mạng lại rất thích thú với câu chuyện rắc rối này, Chu Viễn Đông cũng nhận được không ít sự chú ý sau hôm ấy.

Đăng ảnh sau, hai người họ ôm nhau đi ngủ mà không hề biết, một trận cuồng phong bỗng kéo tới đêm hôm ấy.

Ban đầu, chẳng ai để ý nhiều mà chỉ tập trung vào buổi tiệc cho đến khi một kẻ lạc loài bỗng tố Chu Viễn Đông ăn cắp phong cách của Châu Cẩm Vân. Người này chỉ ra rằng cậu có xu hướng ăn mặc khá màu mè và rộng thùng thình trong khi Châu Cẩm Vân thiên về sự tối giản và ôm sát cơ thể, thường là áo ngắn cũn và cạp quần cao quá eo, anh ấy thích màu trắng, quần áo của anh hầu hết đều là màu trắng.

Tuy nhiên, cách ăn mặc này tương đối phổ biến và Châu Cẩm Vân cũng chẳng bao giờ nhận nó thuộc về mình. Vậy mà người hâm mộ của anh lại rất ngông, còn đông gấp 5 lần lượng fan cậu. Chẳng mấy chốc, một cuộc chiến tranh đã nổ ra trong đêm.

Thú thực, khói đã bốc lên từ khi fan cp của Sơn Đông gọi bọn họ là cặp đôi hào môn, một cụm từ vốn trước đây chỉ có Phong Vân đủ điều kiện đáp ứng. Chu Viễn Đông không giàu có, gia thế của Đỗ Thái Sơn lại kín như bưng, thành thử nhìn vào chẳng có vẻ gì là giống con nhà quyền quý. Trong khi ấy, Vương Thanh Phong và Châu Cẩm Vân đều là con trai tỉ phú, đối với người hâm mộ họ, idol họ đã khiến họ nhìn nhận địa vị mình nghiễm nhiên cao hơn kẻ khác. Bởi vậy, ngông cuồng là khó tránh khỏi.

["Mặc vào thấy phèn một cục, không bằng anh tao."]

["Vân mãi slay nhất, bạn kia nhìn mặt non choẹt, khí chất cũng chẳng có, mặc đồ sang lên nhìn không thấy sang chỗ nào."]

["Mắt chúng mày mù à? Em tao mà không đẹp? Nhìn lại cái bản mặt mày xem đã đẹp miếng nào chưa mà bê cái miệng đi ăn náo láo toét thế?" Anh nhà chúng mày đăng kí bản quyền áo ngắn quần cao rồi chắc? Nếu chúng mày cay thế thì viết tâm thư gửi Liên hợp quốc, có khi họ sẽ nghe đấy."]

["Mình nghĩ Đông quen Phong thì chắc cũng biết Vân thôi, mọi người đừng làm quá lên kẻo chính họ gặp nhau lại khó xử."]

Chu Viễn Đông bị đào lại scandal cũ gây ra bởi Lê Trung Mạnh mà cậu thậm chí còn không hề hay. Fan cp và người hâm mộ Châu Cẩm Vân đu vào bằng chứng ngu ngốc năm đó, quay sang chửi Chu Viễn Đông té tát. Vậy mà chính chủ lại ngủ không biết trời chăng gì.

Tận 9 giờ sáng, cậu mới có thời gian mở máy ra, lúc này cả twitter đã chết ngập trong những lời chửi rủa. Phải mất một lúc, Chu Viễn Đông mới định hình được chuyện gì đã xảy ra tối qua.

Người hâm mộ Châu Cẩm Vân tinh mắt thật.

Chu Viễn Đông nghĩ thầm. Bộ đồ tối hôm qua đích xác là Châu Cẩm Vân chọn cho cậu, cậu tự nhận một phần lỗi lầm vì đã không giải thích cho họ sớm hơn. Và hiển nhiên, Chu Viễn Đông biết chuyện giữa cậu và Lê Trung Mạnh đã bị đào lại.

"Em không sao chứ?"

"Sao anh lại hỏi thế?"

Chu Viễn Đông không ngoảnh đầu lại, vẫn chăm chú đọc bình luận trên màn hình.

"Anh đã nghe về vụ việc năm đó." Đỗ Thái Sơn im lặng một hồi rồi nói tiếp: "Nếu em cảm thấy không thoải mái, anh sẽ cho người dìm chúng xuống, và cả kiện những bình luận bôi bác thái quá."

"Kệ họ đi, em không quan tâm lắm."

Chu Viễn Đông không còn là kẻ bật khóc vì bất lực trước những lời công kích vô hình trên mạng xã hội, những lời chửi rủa mờ mịt mà bản thân họ còn chẳng chắc mình có đúng hay không. Và Lê Trung Mạnh thậm chí còn chẳng phải một hạt thóc để cậu phải bận tâm. Cậu không sai, chẳng có gì phải thẹn khi bản thân cậu đã trong sạch ngay từ thuở ban đầu.

Chu Viễn Đông thề, một ngày nào đó, cậu sẽ trả lại toàn bộ những gì gã đã gây ra.

Sau đó, Châu Cẩm Vân phải lên giải thích, đồng thời đích thân xin lỗi Chu Viễn Đông, cậu vui vẻ đáp lại, cố gắng giữ mối quan hệ của cả hai thoải mái nhất có thể. Châu Cẩm Vân là người đáng quý, cậu không muốn để mất người bạn như anh. Một bộ phận fan lý trí của Châu Cẩm Vân rất khó chịu, ngồi không cũng bị vơ đũa với đám ngông cuồng ngoài kia. Dù thế nào, fan Châu Cẩm Vân cũng không quá có thiện cảm với cậu, và đó chẳng phải điều Chu Viễn Đông để tâm.

Cho đến khi gặp lại Lê Trung Mạnh, một chữ cậu cũng không bao giờ nhả ra về vụ việc năm ấy.

Lâm Thanh bỗng đột ngột đáp trả, nói rằng Chu Viễn Đông không bao giờ hành xử lỗ mãng với đàn anh, tính cậu tốt, chuyện Lê Trung Mạnh nói là không có căn cứ. Lâm Thanh đã bỏ người bạn ấy ở lại, lần này, dù bị ngăn cấm, hắn sẽ đứng lên bảo vệ cậu. Hơn hết, Lâm Thanh là người ở bên Chu Viễn Đông nhiều nhất trong khoảng thời gian ấy, hắn biết rõ Lê Trung Mạnh chỉ đang giở trò để kéo sự chú ý. Nếu hỏi Lý Minh Hải, có khi anh kể được cả trang giấy rằng Lê Trung Mạnh giả tạo đến nhường nào.

Vì Lê Trung Mạnh không nổi tiếng, chỉ sau một ngày, scandal cũ đã chìm nghỉm.

Buổi chiều, Chu Viễn Đông tới GHtv để quay MV cho bài hát chủ đạo của Thổ Sen. Bộ phim này đã bấm máy được 3 tuần, nếu đúng tiến độ thì chỉ quay mất 2 tháng là xong. Phần khó nhất chính là dựng cảnh 1000 năm về trước, hiện tại, bên đoàn làm phim vẫn đang hì hục nghiên cứu sao cho sát lịch sử nhất.

Đó là lần đầu tiên Chu Viễn Đông gặp Vũ Cẩm Ly ngoài đời, dẫu cho hai người họ đã nói chuyện qua mạng vô số lần.

Cậu con trai đẹp tựa như đoá hoa sen nở rộ trong đêm, hai hàng mi cong cong, làn da trắng bóc, dáng người cao dong dỏng, chẳng khác nào một con búp bê sứ mỏng manh. Cậu ấy đội tóc giả dài tới hông, mái tóc đen nhánh tôn lên khuôn mặt xinh đẹp và cả đôi mỏ ửng đỏ.

Bởi vì năm 18 tuổi, khi Nguyễn Hải Long đi ngang qua phòng tập trong trường đại học, hắn đã thấy người con trai ấy nhuộm trong sắc đỏ rực của buổi chiều tà. Khi người nhảy, cả hoa cỏ cũng lu mờ trước ánh sáng tinh khiết người toả ra. Từ đó, hình ảnh ấy đã hằn sâu trong tâm trí hắn, người là ánh trăng đẹp đẽ nhất, từ thanh tao sinh ra là dành cho người.

Không phải yêu mến cũng chẳng phải ngạc nhiên, tình cảm của hắn dành cho Vũ Cẩm Ly là sự ngưỡng mộ xen lẫn sùng bái.

Ít ai biết, Nguyễn Hải Long thích mặt trời.

"Cậu là Chu Viễn Đông ngoài đời kìa." Vũ Cẩm Ly ngạc nhiên, chạy đến bên cậu.

Ngay cả cách nói chuyện của cậu ấy cũng rất nhẹ nhàng.

"Chúng ta nói chuyện với nhau suốt mà chưa hẹn được dịp nào."

Chu Viễn Đông vui vẻ đáp lại.

"Tớ biết một quán bánh ngọt rất ngon, tối nay chúng ta có thể đi cùng nhau." Tầm mắt Vũ Cẩm Ly bỗng đen kịt, lẩm nhẩm: "Cậu thật sự là Chu Viễn Đông đó..."

Cậu đã nghĩ đến ngày sẽ đối diện với con người ấy, nhưng khi đã gặp, Vũ Cẩm Ly bỗng chốc muốn bỏ cuộc.

Vũ Cẩm Ly sợ cậu, và sợ cả Nguyễn Hải Long sẽ phát hiện ra thứ mà cậu đã giấu giếm trong vụ tai nạn 3 năm về trước.

Cậu còn chưa kịp nói gì thêm thì đã bị một người phụ nữ gọi đi. Chu Viễn Đông chào cậu ta, tươi cười chạy đi mất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net