[BL] Góc Khuất chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---đây là bảng báo cáo cho việc chuẩn bị bữa tiệc quản bá sắp tới thưa sếp.
Cậu trai đưa đặt bảng dự án lên bàn.nhưng đứng đợi mãi lâu sau vẫn không thấy người sếp động đậy. cậu bèn khó hiểu gọi:
- sếp ..sếp anh sao vậy
Nghe tiếng gọi anh sếp chợt hoàng hồn xoa xoa thái dương mình trông có vẻ mệt mỏi:
--à à không có dì tôi chỉ đang suy nghĩ về việc tổ chức tiệc quản bá thôi.
Vừa nói anh vừa lật xem bảng báo cáo mà cậu đưa.cậu nhìn anh 1 lượt rồi nói.
--sếp !tôi thấy anh nên nghĩ ngơi đi dạo này trông anh có vẻ ể oải quá đấy.anh mà chuyện gì thì dự án lần này phải làm sao.
Anh không để ý đáp:
-- à không sao dạo này hơi bận .sau buổi tiệc đợt này tôi sẽ xin nghĩ vài hôm để ngủ bù.
-- được !vậy tôi sẽ cùng mọi người cố gắng trong việc tổ chức bữa tiệc thật tốt .anh vất vả rồi
*xoạt xoạt *anh lật đến trang cuối của bảng báo cáo .ngẫm nghĩ 1 chút .anh ngẩng đầu lên nói:
-- được .thông qua đi.
--vâng thưa sếp
*cạch cạch*tiếng cửa phòng đóng lại .
Anh ta là Victor -Victor Henry.là trưởng phòng marketing của công ty B&P International realty (công ty bất động sản nằm trong top 10 tại Mỹ).
Còn người vừa ra khỏi phòng làm việc là William -William Richard .là phó phòng marketing này và là cấp dưới của Victor.
Tiếng thở của Victor càng lúc càng nặng nề ,tim anh bỗng nhói nước mắt chực rơi,anh nhíu mày mở ngăn bàn cầm hộp thuốc lấy ra 2 viên .anh bước đến bàn rót nước uống thuốc .sau đó lại ngồi về bàn làm việc của mình.
Thật ra anh sầu muộn như thế không phải do cái dự án này.mà do vài ngày trước.người anh yêu thông báo rằng anh ta sắp kết hôn với 1 cô gái.

--Victor .anh ở đây này
Victor từ cửa bước đến tới bàn người vừa gọi anh.
--a chào anh .để anh phải đợi rồi tại vừa nảy kẹt xe quá
Không sai,người đàn ông vừa gọi Victor chính là người anh thầm thích từ thời đại học cũng vừa là người bạn,người đàn anh thân thiết nhất của anh.tên anh ta là David Miller ,hiện đang là cảnh sát trưởng của 1 quận ở New York. nhìn rất chững chạc và lịch sự .dù mặc lên mình bộ đồ giản dị là 1 chiếc áo phong trơn cùng với quần jean anh ta vẫn rất nổi bật.

Anh ngồi xuống bàn, David nhìn anh đầy ôn nhu mỉm cười thân thiện nói:
-- ây cha có gì mà phải xin lỗi. Lâu rồi không gặp nhìn em trông ốm đi nhiều đấy làm việc quá sức à.
Victor cười nói:
--à dạo này tăng ca hơi nhiều do sắp có bữa tiệc sự kiện quản bá thôi .cũng sắp hoàn thành rồi nên không sao đâu .
--không sao gì mà không sao nhìn em đi mắt có cả quần thâm rồi kìa.
David nói bằng giọng đầy lo lắng. Còn Victor lại cố trấn an là sẽ chẳng có việc gì đâu.
2 người trò chuyện hỏi thăm nhau về công việc và cuộc sống.Victor và David nói chuyện rất thoải mái và cứ như dù cho 10 năm không gặp họ vẫn có thể trò chuyện 1 cách thân thiết như ngày xưa.
Victor bỗng như nhớ ra gì đó hỏi:
-- à mà hôm nay anh gọi em ra đây chắc không phải chỉ vì muốn ôn lại chuyện xưa đâu nhỉ.
David đang cười nét mặt thoát chút trở nên nghiêm túc :
--a có việc đó nha.anh muốn thông báo cho em một việc trọng đại.
Victor thoáng thấy nét mặt nghiêm túc của David vừa buồn cười vừa cố tập trung nghe David thông báo.
-- Anh ..Sẽ kết hôn vào tháng sau đó.
Vừa nói David vừa cười.nhưng nét cười trên mặt Victor đã vụt tắt .anh sững sờ ."cái gì .cái gì cơ.kết hôn ?anh ấy vừa nói sẽ kết hôn ư?" .
Tim cậu như ngừng đập .tâm trí cậu chỉ còn văng vẳng câu nói vừa rồi của David. Xung quanh như ngừng đọng.cậu vẫn chưa tin được vào tai mình
---Victor ..Victor em làm sao vậy
Cậu giật mình nhận nét mặt vừa rồi của mình quá bất thường .
---a ...ha..ha.không ..không có gì đâu..tại em hơi bất ngờ.anh đó nha tháng sau kết hôn mà giờ mới nói với em là sao.Chị dâu là cô gái xinh đẹp nào đây a..ha..ha
Cậu cố mỉm cười .mặt cậu chẳng có chút nào gọi là vui vẻ.
David nghĩ là do Victor bất ngờ nên chẳng để ý vẫn vui vẻ trả lời.
---anh xin lỗi vì thông báo trễ .nhưng do 1 phần anh và cô ấy cũng mới quyết định kết hôn gần đây thôi.khá vội nên giờ mới thông báo được.
Tay Victor nắm chặt ly rượu gân xanh mơ hồ nổi lên khóe mắt cay cay nhưng anh cố kìm nén để mình không gào khóc và cũng không để 1 giọt nước mắt nào được rơi.Victor không hề ngẩng mặt nhẹ nhàng mang theo ý cười gượng ép mà hỏi:
---nào nào thế chị dâu là cô gái nào đây .hẳn phải xinh đẹp lắm nhỉ ,anh mau nói đi ,em muốn biết lắm rồi.
Tay Victor nắm ly rượu càng lúc càng chặt như thể trong 1 giây nữa nó sẽ vỡ tan như trái tim của anh ấy bây giờ.

____





xin chào các bạn mình là Thanh Thủy .đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên không thể tránh việc có sai sót chỉ mong mọi người có thể bỏ qua hoặc góp ý dưới phần cmt để em sửa lỗi ạ.mong mọi người ưu ái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC