Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chào mừng, Thợ săn Sung Dohyun."

Tôi tiến vào sảnh tiệc và ngay lập tức gỡ chiếc trâm cài mà Baek Eunsung đã cài lên áo của tôi. Nghĩ lại thì, nếu quy định về trang phục là vàng và mắt tôi có màu vàng...thì tôi còn cần phối đồ làm gì nữa chứ?

Anh ta nói tôi không biết gì quy định trang phục? Anh chắc hẳn đã đưa thứ này cho tôi vì cho rằng tôi sẽ cảm thấy xấu hổ.

Anh ta đã nghĩ gì khi cố gắng khiến một người như Sung Dohyun xấu hổ chứ?

Tôi định vứt chiếc trâm cài đi, nhưng tôi lại đổi ý và bỏ nó vào túi. Vàng là vô tội.

Sau đó, tôi cẩn thận quét mắt quanh hành lang, tìm kiếm bất cứ thứ gì đáng ngờ trên đồ trang trí ở đây. Chưa có dấu hiệu bất thường nào trong khu vực này, vì vậy tôi nhanh chóng chuyển sang gia nhập nhóm thợ săn vừa mới tới.

"Cậu có mật mã nào không?"

"Mã gì? Cứ gọi thẳng tên tôi nếu có gì đó xảy ra."

Trước khi nhiệm vụ bắt đầu, tôi đã từ chối các thiết bị đeo tai do Hiệp hội Thợ săn cung cấp và tìm kiếm một vị trí có tầm nhìn rõ ràng ra phòng tiệc. Asil ngay lập tức chỉ vào một bên của tầng hai. Khi bữa tiệc chính thức bắt đầu, tôi sẽ cần phải di chuyển đến vị trí đó.

Tôi ngồi xuống một chiếc ghế, thành viên Hiệp hội Thợ săn ngồi xung quanh, nhắm mắt lại. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng những con sóng độc đáo của các thợ săn. Cảm giác như đang chơi một trò chơi VR, điều đó khiến tôi phấn khích. Tôi cần phân biệt con sóng của thợ săn và hiện vật, tôi đã suýt chết một lần khi bất cẩn nhầm lẫn khi các con sóng đan xen nhau.

Các chấm chụm lại với nhau là thợ săn, những chấm riêng lẻ là các món tạo tác, còn thứ kỳ lạ trôi lơ lửng là di tích ngục tối.

Các Đồ tạo tác có mặt trong phòng tiệc cũng là một vấn đề, nhưng tôi cần đặc biệt chú ý đến di tích ngục tối.

Đồ tạo tác được làm từ vật liệu ngục tối có thể nguy hiểm, nhưng ngay cả những người không phải thợ săn cũng có thể kiểm soát chúng. Tuy nhiên, các di tích, như phần thưởng từ ngục tối thường rất khó xử lý ngay cả đối với thợ săn lành nghề. Đã từng có một sự cố khi một thợ săn khoe khoang di tích từ ngục tối và bị nó chiếm hữu, dẫn đến lệnh cấm sử dụng di tích một cách công khai.

Nhưng trên đời vẫn luôn tồn tại kiểu người thích gây sự chú ý như vậy.

Trong khi tôi đang quan sát một vài cá nhân cần được theo dõi, tôi quay đầu lại khi nghe ai đó gọi.

"Chuyện gì?"

"Thủ lĩnh Baekwoo muốn nói chuyện với ngài."

Sự nhạy cảm khi đang ở nơi đông người, tôi nâng cao cảnh giác nhìn lên Baek Jisung, thái độ thật thô bạo cứ như thể anh ta đã biết chuyện tôi hoàn tiền trong cửa hàng vậy. Có lẽ anh ta muốn chế giễu tôi trong bộ đồ diêm dúa kia nhưng giờ lại thấy thất vọng khi tôi không mặc nó sao?

"Cậu đang mặc... một bộ đồ khác. Tôi đã hy vọng cậu mặc bộ kia vì nó trong hợp với cậu hơn."

"So với nơi này thì quần áo của anh khiêm tốn thật đấy"

Tôi suy nghĩ cách đáp trả bình luận "Thật thiếu tính thẩm mỹ" của anh ta thì đột nhiên, tôi nghe thấy một tiếng cười khúc khích.

"Cậu đã chọn loại quần áo như thế nào mà giờ tôi lại nghe thấy lời nhận xét Thợ săn Baek Jisung diện đồ một cách khiêm tốn vậy?"

Để đáp lại sự hiện diện bất ngờ, tôi theo bản năng giơ nắm đấm lên. Nhưng khi tôi nhận ra đó là một người đàn ông lớn tuổi đang cười một cách chân thành, tôi đã hạ xuống lòng cảnh giác của mình.

"Tôi đã cảnh báo ông là nếu còn tiếp cận tôi như thế này thì tôi sẽ đấm ông mà."

Tôi nhẹ nhàng vuốt tay trong khi nhìn chằm chằm vào ông già với bộ râu trắng bện gọn gàng của mình, người đang mỉm cười nhẹ nhàng và vuốt ve nó. Để giảm bớt căng thẳng, ông ấy giơ hai tay lên.

Mặc dù Kang Young-chan đã hơn 70 tuổi, ông ta toát lên một luồng khí mạnh mẽ hơn những thợ săn trẻ tuổi tụ tập ở đây. Không giống như tôi, ông ta có thể tự mình kiểm soát dòng chảy của mọi thứ, che giấu sự hiện diện đến mức tôi phải ở ngay trước mặt thì mới nhận thấy.

"Cậu vẫn chưa chưa đánh tôi một lần nào cho đến giờ."

"Lần sau, tôi sẽ đánh ông."

Kang Young-chan, không nản lòng trước thái độ cáu kỉnh của tôi, nắm lấy một cánh tay tôi và nâng nó lên như một cây gậy. Tròng mắt trắng mỏng nhìn chằm chằm vào tôi thu hẹp lại.

"Ta nghe nói cậu bị thương nặng, nhưng có vẻ như tính tình cậu cũng thay đổi luôn nhỉ?"

Ông già này khá nhạy bén.

Như thường lệ hành xử như ký ức của Sung Dohyun, tôi phớt lờ những lời của Kang Young-chan và cau mày khi nhìn thấy Baek Eunsung đang đến gần. Baek Eunsung liếc nhìn bộ ngực trống rỗng của tôi trước khi mỉm cười ngọt ngào như kẹo bông.

Bộ anh không thể mỉm cười chân thành hơn một chút được sao? Sao cứ mỉm cười như thể anh đang âm mưu gì đó vậy hả?

Baek Eunsung đang nắm tay một đứa trẻ. Tôi nghĩ đó có thể là Baek Hamin, nhưng hóa ra đó là một đứa nhóc khác.

"Xin chào, cháu là Baek Kyungmin*!"

*T/N: Nhân vật này được nhắc đến ngắn gọn trong Chương 8.

Như thể cảm nhận được ánh mắt cảnh giác của tôi, con trai của Baek Jisung vui vẻ chào đón chúng tôi. Thằng nhóc có vẻ thoải mái trong bộ đồ vừa vặn của mình. Hmm, ngoài mái tóc nâu ra thì trông không giống Baek Hamin lắm.

Nhìn đứa trẻ ăn rất nhiệt tình khiến tôi đột nhiên đói bụng theo. Tôi dừng một người phục vụ đi ngang qua và yêu cầu thêm thức ăn. Ngay sau đó, một tháp canapé* được đưa đến. Trước khi tôi định lấy canapé phô mai, Kang Young-chan đã lấy một con cá ngừ ra khỏi đĩa của tôi và cắn một miếng.

"Hehe. Ai cũng sẽ không chết đói nếu có thợ săn Sung Dohyun bên cạnh."

"Tôi sẽ cảm kích hơn nếu ông hỏi ý tôi trước đấy."

Khi Kang Young-chan và tôi trao đổi một vài trò đùa vô nghĩa, Baek Eunsung với một nụ cười lịch sự tiếp cận.

"Cậu có vẻ đang thưởng thức đồ ăn của mình. Hamin bảo tôi nói cậu rằng thằng bé cảm ơn cậu vì đã chăm sóc nó."

Việc Baek Eunsung cảm ơn tôi đã làm mọi người xung quanh thì thầm. Chẳng mấy chốc, những câu hỏi về Bang Baekwoo bắt đầu xuất hiện.

Ngay cả với sự thì thầm táo tợn từ những người muốn hạ thấp uy tín Hội Baekwoo, Baek Eunsung vẫn nhấm nháp rượu sâm banh của mình với biểu hiện thờ ơ.

Một trong những lý do mà Sung Dohyun không thích Baek Eunsung là điểm này. Trong số những điều Sung Dohyun khao khát có sự công nhận và hỗ trợ từ một bang hội hùng mạnh. Thế mà Baek Eunsung coi tất cả những khía cạnh này của bản thân như rác rưởi.

Làm sao bạn có thể thích ai đó coi thường những thứ bạn mong muốn được chứ?

Nhưng tại sao Baek Eunsung lại không thích Hội Baekwoo đến như vậy? Suy ngẫm về câu hỏi này, tôi bị khóa trong suy nghĩ của mình. Chẳng lẽ anh ta muốn loại bỏ anh trai của mình để trở thành Thủ lĩnh Bang hội?

...Tôi chẳng biết. Trong câu chuyện gốc, 'Baek Eunsung' đã chết trước khi làm bất cứ điều gì.

"Thủ lĩnh của Baekwoo chắc hẳn cũng bận rộn với các hoạt động trong ngục tối."

Khi ai đó thốt ra những lời đó, mọi người xung quan đồng loạt đồng tình, như thể họ đang nói, "Chính xác, đúng là như vậy đó."

Baek Jisung mỉm cười như một quý ông hào hiệp, anh không quan tâm đến những tin đồn. Có vẻ như Baek Eunsung đang giả vờ không để ý ẩn ý khó chịu sau những lời bình luận ấy, khuôn mặt thờ ơ của Baek Eunsung giống như anh ta đang thách thức họ vậy.

Tôi cười khúc khích trước nỗ lực của Baek Jisung trong khi thưởng thức canapé. Vào lúc đó, tôi nghe thấy tiếng lẩm bẩm.

"Hai anh em bọn họ luôn trông thật hòa thuận."

Hmm, nhiều người cho rằng Baek Jisung là một người anh trai tuyệt vời, nhưng sau khi đọc câu chuyện gốc thì tôi không thể nghĩ như vậy được nữa.

Trong cuốn tiểu thuyết, Baek Jisung đã giết cha mẹ của mình, cũng là cha mẹ của Baek Eunsung để trở thành Thủ lĩnh. Anh ta thậm chí còn nguyền rủa Baek Eunsung. Hậu quả của lời nguyền này đã ảnh hưởng đến Baek Hamin, nhưng Baek Jisung lại giả vờ mình không biết gì về nó.

Bất chấp lời nguyền mạnh mẽ như vậy, sức mạnh của Baek Eunsung vẫn không có dấu hiệu suy yếu và khi Baek Hamin lớn lên, địa vị con trai của anh ta, Baek Kyungmin, bị đe dọa. Baek Jisung đã dùng đến những hành động ghê tởm như đầu độc Baek Eunsung. Anh ta nói với Baek Hamin rằng để cứu chú mình thì cậu bé cần tìm được lọ thuốc tiên, rồi hướng dẫn cậu ấy tìm kiếm Hộp 'P'.

Khi Baek Hamin tuyệt vọng có được thuốc tiên, Baek Eunsung đã chết từ lâu. Baek Jisung cuối cùng lại đổ lỗi cho Baek Hamin rằng việc cậu ấy giải phong ấn đã khiến cho thế giới gặp đại họa

Vì cảm giác tội lỗi và không biết phải làm gì, Baek Hamin đã giúp Do Yudam phong ấn lại ngục tối. Trong quá trình hỗ trợ Do Yudam, cậu ấy phát hiện ra sự thật Baek Jisung đã giết cả bố mẹ và chú của mình.

Đó là cách cậu ấy trở thành nhân vật phản diện trong câu chuyện gốc. Khi tôi nhớ lại nội dung của cuốn tiểu thuyết, tôi nhìn chằm chằm vào Baek Jisung.

Dù bây giờ không phải là thời điểm chính xác trong tiểu thuyết khi Baek Hamin trở nên mạnh mẽ hơn, khiến vị trí của Baek Kyungmin dường như bị đe dọa. Liệu Baek Jisung có cố gắng đầu độc Baek Eunsung ngay lập tức không? Nếu địa vị của Baek Eunsung tăng lên, liệu anh ta có mở ngục tối và cử Baek Hamin đi không?

'Sao lại có người tàn nhẫn đến mức này?'

Trong khi suy ngẫm về khả năng này, một ý tưởng nhất thời lóe lên trong tâm trí tôi. Trái tim tôi bắt đầu đập nhanh.

Sẽ tốt hơn nếu tôi không gặp bất lợi gì.

Nếu mọi thứ suôn sẻ, tôi có thể trở lại thế giới ban đầu sớm hơn 10 năm.

"Chà, ngay cả thợ săn Baek Eunsung cũng..."

Khi tôi mở miệng nói, Kang Young-chan, người ở ngay bên cạnh tôi, và tất cả những thợ săn khác xung quanh tôi quay lại nhìn.

Lẽ ra tôi nên khen ngợi Baek Eunsung để khiến Baek Jisung bối rối, nhưng tôi không thể tự mình làm điều đó. Cơ thể của Sung Dohyun đang kháng cự, và tôi cũng không muốn làm vậy. Tôi không có kỷ niệm đẹp nào với anh ta, làm sao tôi có thể khen ngợi anh ta được chứ?

Sẽ nhanh hơn nhiều nếu tôi không giao thiệp gì với anh ta và chỉ việc ngồi đợi 10 năm trôi qua.

Tôi trừng mắt nhìn Baek Eunsung đang chăm sóc Baek Kyungmin trong lòng. Baek Hamin, cậu nhóc đã rất miễn cưỡng khi chia tay tôi, nhưng lại không liên lạc với tôi một lần nào kể từ đó.

Nhớ lại sự ấm áp nhỏ bé từng ôm ấp trong vòng tay mình, tôi chạm vào trán. Tôi có thể đi vào ngục tối và mở Hộp 'P' thay cho Baek Hamin không?

Cho dù tôi có nghĩ về nó bao nhiêu đi chăng nữa, Baek Hamin đã sử dụng thứ gì đó giúp cậu ấy dễ dàng thao túng phong ấn của ngục tối trong sự cố Do Yudam. Cậu ấy có chìa khóa 'M' khi mở Hộp 'P'...

Miễn là Baek Hamin tiếp tục hợp tác với tôi cho đến lúc đó, tôi phải dụ dỗ cậu nhóc một cách khéo léo để giật lấy chiếc chìa khóa đó, hoặc tôi phải mở Hộp 'P' thay cho cậu nhóc.

"Cảm ơn các bạn đã tham dự, mặc dù tôi chắc rằng mọi người đều bận rộn."

Bữa tiệc bắt đầu khi Thủ lĩnh Bang hội Meteor cất lời chào hỏi, sự cảnh giác của tôi vẫn không giảm xuống, tôi cần chuẩn bị cho bất kỳ sự cố tiềm ẩn nào có thể xảy ra.

Họ đã ban lệnh cấm đem bất kỳ món tạo tác nào khi tham dự bữa tiệc, tất cả các khách tham dự cũng đã được kiểm tra sơ bộ trước khi tiến vào địa điểm tổ chức. Tuy nhiên vẫn có những thợ săn cố chấp thậm chí sẽ sử dụng kỹ năng ngụy trang để che giấu chúng như các vật phẩm bình thường khác hoặc lén đưa vào, tôi không thể chủ quan được.

Dù cho biết mình phải trả một khoản tiền phạt, thì bọn họ vẫn cho rằng việc khoe khoang giá trị của bản thân sẽ có lợi hơn.

"Kim Junho, Vòng tay thợ săn, Đồ tạo tác."

Theo lệnh của tôi, những thợ săn đã đợi lệnh từ trước vội vã bắt anh ta. Sau khi lặp lại như vậy nhiều lần, những thợ săn lúc đầu còn khăng khăng mình không vi phạm cũng bắt đầu nao núng.

Một số người trong số họ liếc nhìn tôi từ xa và ngoan ngoãn trả tiền phạt, trong khi những người khác ranh ma loại bỏ Đồ tạo tác của mình trước khi tôi có thể bắt được. Vậy mà Baek Eunsung lại tự tin đeo Đồ tạo tác quanh cổ và nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi đang do dự liệu có nên nói to tên của Baek Eunsung không thì bỗng nhiên tôi có một cảm giác kỳ lạ và hơi quen thuộc.

Nó giống như một lượng nhỏ dầu dần tràn ra ngoài biển khơi vậy  - một cảm giác dính nhớp và khó chịu. Nó đáng lo ngại đến nỗi khuôn mặt của tôi trở nên chua chát.

Năng lượng đó phát ra từ không ai khác ngoài Baek Eunsung.

________________________

*canapé:


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net