Chương 8: Nghỉ ngơi x Em trai x Giao dịch (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ê ê Lewis, anh không phải là kẻ hay mách lẻo đâu nhưng mà sáng nay cậu em trai quý như vàng của mày trốn học đó. Thằng bé đến tìm anh rồi nói muốn thành tín đồ."

"Từ chối đi ạ."

"Tất nhiên là anh không nhận rồi. Chậc, bọn trẻ bây giờ càng ngày càng thay đổi. Ngày xưa nhà anh mày cách trường tận 30 trạm xe bus vậy mà anh mày vẫn cố dậy từ 3, 4 giờ để kịp giờ học đấy."

Xem ai đang nói kìa. Thế tên khốn nào trước đây từng khoe vì bố mẹ sợ hắn đi học mệt mỏi nên đã mua luôn một khu chung cư gần đó vậy? Rồi tên khốn nào đã ba hoa trước mặt các thành viên trong hội rằng mình bỏ học từ năm 10 tuổi và lập nghiệp từ hai bàn tay trắng?

Bởi vậy mới nói đíu thể tin được miệng mấy thằng đa cấp.

Mặc kệ Evan còn đang đứng ngoài lảm nhảm, tôi vùi mặt vào dòng nước lạnh sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn bản thân mình trong gương. Mặt gương nhanh chóng phản chiếu hình ảnh một người thanh niên có mái tóc đen, gương mặt nhỏ, làn da căng bóng và một đôi mắt xám xanh.

Đây là gương mặt thật của tôi. Tuy nhiên trong suốt mấy năm qua tôi lại chẳng bao giờ cẩn thận nhìn nó. Có vẻ như tôi đã gầy đi rất nhiều so với vài năm trước đây. Đúng là áp lực cuộc sống khiến con người hao mòn mà.

Tôi cẩn thận đeo chiếc hoa tai màu đen lên. Ngay lập tức khuôn mặt tôi dần trở nên méo mó như bị vài tầng sóng âm làm náo loạn. Cuối cùng, khi các gợn sóng đã bình lặng, gương mặt ban đầu của tôi đã được đổi thành gương mặt của cậu thanh niên khác, Liam Garrick.

"Mấy cái thứ công nghệ này có thể lừa được đám máy móc chứ với mấy gã tín đồ cấp cao thì no hope lắm." Khi thấy tôi đi ra, Evan lại bắt đầu bài ca càm ràm quen thuộc.

"Mà kể ra mày biến mất vài năm rồi lại xuất hiện với thân phận mới, lượn như cá cảnh trước mặt Frey thì chả khác nào nửa mời gọi hắn ta. Kiểu như "Ứ ừ~ Frey thật đáng ghét~ Người ta đã ngụy trang kỹ như vậy rồi mà anh vẫn nhận ra. Chúng ta đúng là duyên trời định"."

"Câm miệng vào ông già mất nết!"

Nếu không phải tên này cứ nằng nặc đòi theo tôi đến trụ sở của điện Erebus, có lẽ buổi sáng của tôi đã yên bình hơn chút rồi. Và còn cả...

"Lizzy, vì sao cả em cũng muốn đi cùng vậy?"

Tôi thở dài nhìn cô bé sinh viên đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế.

"M-mặc dù tiền thưởng đã được bên đó gửi qua đường bưu điện nhưng em vẫn muốn xem trực tiếp điện Erebus."

Vừa nói cô bé vừa ra hiệu cho con rồng Kodon mang cho mình một quyển sách mỏng. Có vẻ như cả hai người này đã trở nên rất thân thiết dù mới chỉ biết nhau trong một thời gian ngắn.

"Pa!"

"Em còn chuẩn bị cả sổ tay giới thiệu về 5 điện đứng đầu nữa ạ."

"Hể, có cả loại sách như vậy sao?"

Evan tò mò cầm quyển sách lên. Tôi thấy nó có vẻ giống một quyển tạp chí hơn là một cuốn sổ tay.

"Tất nhiên rồi ạ. Các tín đồ cao cấp được rất nhiều người trong và ngoài giới yêu thích, thậm chí họ còn có cho mình một fanclub nữa. Không chỉ có các hội đua nhau đâu ạ mà các nhóm fan của bọn họ cũng tranh đua rất kịch liệt."

Câu hỏi của Evan giống như kích mở kho tàng tri thức của Lizzy, cô bé nhanh chóng mở quang não của mình ra để chúng tôi có thể thấy được rốt cuộc thế giới của các fanclub là cái gì.

Nó giống như một trang web với phần giao diện được trang trí cầu kỳ. Ở vị trí chính giữa, là dòng chữ to nhất và nổi bật nhất, chính là tên fanclub. Ryan Gayelord Fanclub? Xem ra Lizzy thật sự rất thích tên Ryan đó.

"Để có thể vào được Fanclub thì phải đăng ký với quản trị viên và đóng một khoản phí thành viên. Sau đó họ sẽ phát cho mỗi một thành viên một biệt danh để xưng hô với nhau."

Sao nghe như hội dị giáo vậy?

"Vậy anh có fanclub không?"

Evan hớn hở đẩy tôi ra để chen vào ngồi giữa tôi và Lizzy. Không cần nhìn cũng biết là tên này không có một mống người hâm mộ nào rồi. Fan nào chịu được nết của ổng!

Dù bề ngoài tỏ vẻ không quan tâm nhưng tôi vẫn tìm đến link mà Lizzy đã chia sẻ cho tôi. Khi còn học ở học viện Liên Minh, tôi đã từng nghe đến đến những fanclub nhưng tôi không ngờ nó lại phát triển đến như vậy.

Giao diện của các hội fan nhanh chóng hiện ra trước mặt tôi. Các hội fan sẽ được xếp theo biểu tượng của các điện và các hội. Xem nào, hoa dành dành có lẽ là của điện Erebus, hoa oải hương là của điện Nyx, hoa hồng là của điện Hỗn Độn, vậy hoa hướng dương hẳn là của điện Gaia. Sau điện Nyx, điện Gaia là điện có chỉ số hoạt động của các Fanclub khá cao.

Tôi tò mò nhấn vào biểu tượng của hội Gaia, ngay lập tức, màu sắc giao diện đã chuyển sang màu xanh và một bảng xếp hạng nữa lại xuất hiện. Có lẽ đây là bảng xếp hạng fanclub của các thành viên trong mỗi hội. Người đứng top đầu với chỉ số hoạt động cao gấp rưỡi người ở dưới là hội trưởng hội Gaia, Ethan Sutherland.

Điều này tôi cũng không ngạc nhiên mấy, khi còn ở học viện, trừ Frey Roscoe không bao giờ được đưa vào phần bình chọn, Ethan Sutherland vẫn luôn được đánh giá là người đẹp trai nhất của học viện. Tôi cùng cậu ta đã có một thời gian là bạn cùng phòng của nhau. Phải nói Ethan giống hệt như mấy nhân vật chính trong tiểu thuyết. Cậu ta đứng về phía chính nghĩa với sức mạnh khinh người, dù đôi khi hơi lạnh lùng nhưng nhìn chung là hoàn hảo.

Đáng tiếc, ở đây, cậu ta lại không phải là nhân vật chính.

Suy nghĩ ấy chỉ thoáng xuất hiện trong đầu liền bị tôi lập tức giấu nhẹm đi mất.

Mặc dù hồi đó Ethan đã cứu tôi vài lần nhưng trên thực tế mối quan hệ giữa hai chúng tôi lại không mấy tốt đẹp. Theo như Evan nói thì do cung hoàng đạo của chúng tôi không hợp nhau. Nhưng tôi lại cho rằng do năng lực của chúng tôi quá cách xa nên mới có sự trái ngược về cách suy nghĩ. Dù sao thì, hiện tại tôi và Ethan đã không gặp mặt nhau nữa, chúng tôi đã có cho mình những con đường riêng.

[Cảm ơn bạn đã đăng ký trở thành thành viên của Fanclub Ethan Sutherland.]

[Quản trị viên sẽ gửi thông tin chi tiết về quy định của Fanclub cũng như các khoản phí cần đóng vào hòm thư của bạn sớm nhất. Nếu không nhận được tin nhắn, vui lòng kiểm tra mục thư rác.]

Hở?

Lúc này tôi mới phát hiện, bản thân mình đã vô tình ấn vào mục đăng ký hội viên khi đang mải mê nghĩ về những chuyện trước đây. Tôi vội vàng đóng giao diện hội fan lại, sau đó quay sang Evan còn đang cố chấp mà tìm ra một fanclub của riêng mình.

"Có lẽ chúng ta nên nhanh chóng đến điện Erebus."

*****

"Thật không thể tin được! Thậm chí chúng ta còn chả có nổi fanclub của cả hội."

Cho đến khi chúng tôi đến khu số 4, Evan vẫn không ngừng càm ràm về việc hắn ta không có một hội fan của riêng mình. Vác theo tên này phiền thật đấy!

Tôi nhàm chán cầm quyển sổ tay giới thiệu về năm điện của Lizzy lên. Tôi cũng không quá lạ lẫm với việc nghề tín đồ trở thành xu hướng của xã hội. Đã rất nhiều hội đưa ra thông báo tuyển dụng với những ưu đãi vô cùng hấp dẫn như trợ cấp về nhà ở và vật phẩm hỗ trợ. Thậm chí tôi cũng nghe tin đồn rằng một khi thành công apply vào một trong năm điện, thành viên trúng tuyển sẽ được ở một nơi sang trọng như tòa nhà hoàng gia của hiệp hội tín đồ. Tất nhiên, kể cả khi không trở thành tín đồ, vẫn có những cánh nhà báo không ngừng khai thác về cuộc sống của năm điện để kiếm tiền, quyển sách trên tay tôi là một ví dụ.

Xếp hạng năm điện à?

Tôi đầy hứng thú mà lật sang trang tiếp theo.

Hạng 1: Điện Hỗn Độn - Hừm, tôi cũng không ngạc nhiên mấy.

Hạng 2: Điện Nyx

Hạng 3: Điện Erebus - Tôi biết tên Ryan đó rất giỏi nhưng không ngờ điện của hắn lại có thể leo đến hạng 3 trước cả điện Gaia. Hẳn Nick Jones đã làm việc rất chăm chỉ để cày cấy cho điện mình lên thứ hạng này.

Hạng 4: Điện Gaia

Hạng 5: Điện Tử Thần

Tất nhiên bảng xếp hạng này là do tác giả tự lập ra dựa trên nhiều nguồn thông tin cùng các chỉ số. Trên thực tế, Hiệp hội tín đồ chỉ công bố những hội sẽ được công nhận trở thành điện theo từng quý cùng chỉ số hoạt động, số lượng thành viên cấp A trở lên và số lượng vật phẩm hỗ trợ.

Tôi tự hỏi nếu như tác giả tập hợp hết thứ hạng tất cả các hội, hội Hỏa Lang nằm ở thứ hạng mấy? Hoặc có khi sẽ có một bảng xếp hạng những hội vô dụng nhất và hội Hỏa Lang nằm chễm chễ ở hạng một.

"Oa..."

Tiếng hô nhỏ của Lizzy cùng động tác gần như muốn nhảy ra khỏi xe của Evan khiến tôi ý thức được chúng tôi đã đến điện Erebus thuộc khu số 4. Mặc dù được gọi là các điện nhưng trên thực tế, trụ sở chính của bọn họ sẽ không xây dựng thành các dãy nhà với những cột chống to đùng như trong thần thoại. Nơi hoạt động của các điện sẽ là một tòa nhà cao chọc trời được lắp bằng những loại kính đặc biệt nhằm ngăn cản bất kỳ sự kiện khủng bố nào có thể tấn công vào các điện. Tôi tự hỏi nếu có tên khủng bố tấn công từ bên trong, thành viên của các điện sẽ phải giải quyết như thế nào vì dị năng của bọn họ không thể phá vỡ được những cửa sổ lát bằng kính chống dị năng.

"Đây rồi, tòa nhà chính của điện Erebus, tòa nhà Số Phận. Nghe nói khi ai đó lần đầu tiên đặt chân vào tòa nhà này sẽ nhìn thấy được ba dòng chảy quá khứ, hiện tại và tương lai."

Quả là một thời điểm thích hợp để Evan bắt đầu ba hoa về mớ kiến thức chẳng rõ hắn ta lôi từ đâu ra. Suy cho cùng cái tên "Số Phận" cũng chỉ là một chiêu trò marketing của điện Erebus nhằm đánh bóng tên tuổi của mình mà thôi. Tuy nhiên tôi phải thừa nhận rằng, tòa số phận của điện Erebus rất đẹp. Sàn nhà ở sảnh chờ được lát bằng một loại gạch có màu sắc giống như giải ngân hà, mỗi khi chân chúng tôi tiếp xúc với mặt sàn, phần tiếp xúc ấy sẽ tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh màu tím.

Trong lúc ba người chúng tôi còn đang ngẩn ngơ trước sự kỳ diệu của sàn nhà sảnh chờ, Nick Jones trong bộ vest xanh cùng cùng chiếc cà vạt sọc màu đỏ mận đã xuất hiện tại lối rẽ vào bên trong.

"Buổi sáng tốt lành, cậu Liam." Khuôn mặt nghiêm nghị của anh ta thoáng xuất hiện một nụ cười nhạt nhòa. Nick cũng không quên nhìn sang hai người xin đi ké ở phía sau tôi. "Buổi sáng tốt lành cô Elizabeth Brown và anh Evan Hadleigh. Thành thực xin lỗi, tôi không biết cậu Liam có đưa thêm người nên đã không chuẩn bị phòng chờ cho mọi người."

"Anh quá khách sáo rồi." Evan cười hớn hở vội vàng bắt lấy tay vị tín đồ cấp A trước mặt.

Tôi hi vọng anh trai chết tiệt nhà mình có thể nhận ra những gì Nick Jones vừa nói chỉ là phép lịch sự. Trên thực tế, hội Hỏa Lang của chúng tôi không đủ độ "hot" để một điện lớn như vậy có thể chuẩn bị phòng chờ và tiếp đãi như một vị khách quý.

"Tôi nghe nói tiền thưởng của tôi có vấn đề nên không thể chuyển trực tiếp vào tài khoản."

Tôi nhanh chóng đưa ra mục đích của mình đến đây. Nick cũng không làm khó tôi, anh ta lấy ra một tờ giấy và yêu cầu tôi ký vào đó. Tôi cẩn thận nhìn tờ giấy một lượt. Đó chỉ là một tờ giấy xác nhận rằng tôi đã được thanh toán đủ tiền sau khi được điện Erebus thuê. Trên thực tế, với sự phát triển của công nghệ, chúng tôi chỉ cần xác nhận nó thông qua một giao dịch điện tử nhưng với một kẻ sống dưới tên một người khác như tôi, nó có vẻ khó khăn hơn nhiều.

"Cảm ơn cậu Liam."

Nhận lại tờ giấy từ tay tôi, Nick vẫn chưa có ý định thả chúng tôi đi. Anh ta lấy ra một một chiếc hộp nhỏ sau đó chìa nó ra trước mặt tôi.
"Hội trưởng nhờ tôi đưa cái này cho cậu. Ngài ấy nói rằng cậu sẽ cần đến nó."

Tôi đã định từ chối ngay lập tức khi người đàn ông trước mặt nhắc đến Ryan, tuy nhiên, sự tò mò của tôi bắt đầu tăng lên khi Ryan cho rằng tôi sẽ "cần" nó. Nếu hắn đã nói như vậy thì đây có thể là một vật phẩm hỗ trợ.

Đúng như tôi dự đoán. Khi chiếc hộp bọc nhung đỏ được mở ra, bên trong là một vật phẩm hỗ trợ, hơn nữa còn là một vật phẩm hỗ trợ cấp A.

Một đôi găng tay hở ngón màu đen? Tôi hi vọng tên điên đó tặng tôi thứ này không phải với lý do hắn muốn đeo đồ cặp với tôi.

"Ngài Ryan nói rằng việc cậu tự khiến bản thân bị thương ở cửa đã khiến ngài ấy rất buồn. Vậy nên tốt hơn hết cậu nên có một vật phẩm hỗ trợ đủ mạnh để bảo vệ bản thân khỏi những nguy hiểm."

Ha, thằng khốn đó nói như thể việc tôi bị thương không liên quan gì đến hắn vậy. Tất nhiên tôi sẽ không nổi điên rồi trút giận lên đầu vị phó hội tội nghiệp trước mặt. Dù gì thì đây cũng là một vật phẩm hỗ trợ cấp A. Ngay cả khi tôi không dùng nó, tôi vẫn có thể bán đấu giá và kiếm được một khoản tiền.

Tôi không hề do dự mà nhận lấy món quà của Ryan. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net