Chương 1: Chi Tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một căn hộ nhỏ vẫn còn sáng đèn, Du Nhiên đang cặm cụi viết nốt kết truyện và chỉ cần xong chương này nữa thôi là cậu có thể đi du lịch thoải mái với số tiền kếch xù mà cậu kiếm được nhờ bộ truyện này rồi

Những tiểu thuyết trước đó của cậu không được mọi người chú ý nhưng sau khi đăng vài chương của bộ này bỗng nhiên cậu được lên hot search là tác giả hay nhất mùa này. Cậu đã kiếm được đống tiền lớn nhờ vậy mà đến thời điểm hiện tại cậu đã viết được hơn 100 chương truyện, mệt muốn chết. Cậu muốn đình công!!!!

Thời đại hiện giờ, mọi người ưa chuộng những bộ thanh thuỷ văn, nhẹ nhàng tình cảm nhưng đa số đều là cùng một kiểu nhất định, cậu muốn thay đổi, đột phá một chút và đã thành công viết ra cuốn tiểu thuyết " Lưu Chi Tôn Hạ" cảm thấy tự hào quá đi

( Tự gốc là 师 尊 留 败 ( Shī zūn liú bài ) theo tui hiểu là sư tôn xin hãy chịu thua ấy =)) mà viết vậy thấy hơi kì nên để như trên ha )

Bắt đầu cốt truyện trên đỉnh núi Kim Sơn toạ lạc tại trấn Thái An thị, Thanh Vân phong là nơi dành cho các tu tiên giả yêu thích sự yên tĩnh do Lưu Ninh Vãn làm tông chủ, y có vẻ ngoài làm lay động lòng người, vẻ đẹp tựa như tạc tượng mà ra, yêu kiều mà diễm lệ.

Hắn là sư đệ của y, Tôn Băng Mạn từ nhỏ đã có tố chất, lên 9 tuổi đã kết kim đan, luôn luôn được sủng ái. Lên 13 tuổi bái Lưu Ninh Vãn làm thầy, vẻ ngoài thanh lãnh nhưng tâm tư không chuẩn mực

Trong đại hội Tứ Kì Bắc do tông chủ Lan Từ phong tổ chức, xảy ra sự cố ma thú ở khắp nơi hại rất nhiều người, y vì cứu đồ đệ đấu với Mãng Xà Yêu Dị mà mất đi kim đan dẫn đến suy sụp tinh thần, không thể tiếp tục tu tiên. Còn hắn luôn ở bên cạnh chăm sóc, an ủi, chăm từng ngày giúp tinh thần y phấn chấn trở lại, qua nhiều trắc trở và sắp đến kết truyện.

Chuẩn bị đăng nốt để còn đi ngủ, từ mai ta có thể ngao du thiên hạ rồi. Hahaha!!!

" BÙM "_ đáng tiếc không thể tận hưởng niềm vui, phòng cậu rò rỉ khí ga dẫn đến phát nổ mà chết

" Đinh! Xác nhận kí chủ, bắt đâu quá trình đăng nhập thế giới mới "_ một giọng nói máy móc vang lên

" Bắt đầu truyền tải kí ức, mong kí chủ tiếp nhận an toàn  "

" Ư, cái gì vậy " _ cậu đau đơn ôm chặt lấy đầu, một dải phim đang từ từ chạy qua đầu cậu. Bị cha mẹ bỏ rơi không có người thân, sống chui sống nhủi, ngày ăn không đủ 3 bữa có khi còn nhịn đói 4 ngày liền, bị bệnh nặng luôn luôn ốm yếu

" Chúc mừng kí chủ đã tiếp nhận kí ức thành công, hoan hô!! "

" Đây...đây chẳng phải kí ức của Lạc Du Chương sao !!?? "_ đừng nói là cậu sẽ xuyên vào nhân vật này nhé, khi cốt truyện chính bắt đầu thì chỉ trong chưa đầy 2 tháng nhân vật này đã chết vì bệnh tật rồi. Cậu cư nhiên không phải xuyên qua nhân vật chính hay nhân vật có nền móng quan trọng mà là tứ sư đệ yếu đuối, nhút nhát không có đất diễn không lâu sau thì chết. Cậu không phục!!

" Chính xác thưa kí chủ, ngài đã được chọn để xuyên vào bộ tiểu thuyết Lưu Chi Tôn Hạ giúp cứu vớt số mệnh của nhân vật xấu số Lạc Du Chương "

" Kí chủ chỉ cần làm tăng điểm hảo cảm những nhân vật cần công lược, thay đổi số mệnh khiến cuộc sống nở hoa và ngài sẽ được quay trở về thế giới cũ trước khi căn phòng phát nổ. Quá hời phải không nào! "_ cậu không thể tiếp nhận sự thật khủng bố này, nhân vật cần công lược xong còn sống xót qua bệnh tật, đùa nhau à!!? Chơi khó cậu thế, xoa thái dương một hồi bỗng nghĩ ra một thứ gì đó cậu hỏi: " Những ai cần công lược ?"

" Thưa hệ thống không thể tiến lộ nhưng những nhân vật cần công lược trên đầu mỗi người sẽ hiện chỉ số. Vậy chúng ta bắt đầu xuyên nha thưa kí chủ "_ mệt mỏi xoa tâm mi cậu gật đầu, những ngày tháng sắp tới không biết sẽ có bao nhiêu giông bão đang chờ cậu đây

Làn nắng hạ chiếu vào túp lều sập xệ tưởng chừng như sắp đổ, cậu khó khăn mở mặt một cỗ đau đớn liền truyền thẳng tới đại não

" A!! Chương nhi tỉnh rồi " _  một giọng nói vui vẻ vang lên, người đó chạy tới đỡ cậu dậy nói: " Lần trước em tự nhiên ngất làm anh lo lắm đấy, cùng may nhà còn ít thảo dược. Đừng gượng ép bản thân nhé, nghỉ ngơi cho tốt còn thảo dược em cứ để anh lo  "

" Em xin lỗi Hàn ca ca " _ đây chẳng phải Thẩm Khuynh Hàn sao, nhị đồ đệ của Lưu Ninh Vãn. Cả hai đều mất cha mất mẹ chỉ còn một mình, do cùng hoàn cảnh mà quyết định nương tựa vào nhau mà sống, hắn coi cậu là em trai mà cưng chiều, Du Chương cũng chiều theo mà luôn miệng gọi Hàn ca ca

______________________________________________

Cũng gần 1 nghìn từ luôn các nàng ơi =)) chăm chỉ quá, do cũng bận học nên tôi sẽ từ từ edit nhé. Góp ý để tôi có thêm động lục tiếp túc nha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net