Chapter 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nhận ra mình thích người cũng giới, tôi nói với mẹ. Trong bữa tối tôi nói với mẹ rằng mình gay, phản ứng của bà ấy là: "Ta biết từ lâu rồi, làm gì có thằng con trai nào tên Kairo mà thẳng đâu." Và điều đó khiến tôi hoài nghi liệu tôi có phải là người duy nhất không biết sự thật rằng tôi yêu đàn ông hay không.

Sau nụ hôn, mọi thứ giữa Alexander và tôi trở nên hơi khó xử. Tuy nhiên cả hai nhanh chóng đã bình thường hơn và không bao giờ nói lại chuyện đó nữa. Thành thật mà nói, điều đó khiến tôi bị tổn thương hơi nhiều vì giờ đây tôi đã khẳng định rằng tôi có tình cảm với cậu ấy.

Sau những gì Ethan đã nói với tôi, tôi nhận ra ở bên cạnh Alex đã khiến trái tim tôi rung động. Tôi thường cảm thấy muốn nhảy vào bồn cầu rồi xả nước, và lao vào vực thẳm hạnh phúc bất tận mỗi khi cậu ấy chỉ liếc về phía tôi. Và tôi luôn cảm thấy như muốn dứt trụi tóc trên đầu vì không cưỡng lại được sự hoàn hảo của cậu ấy. Nếu đó không phải gay thì tôi cũng chẳng biết nó là cái quái gì nữa.

Nhưng không phải mọi thứ đều rực rỡ và lấp lánh. Tim tôi nhói đau vì Alex chỉ hôn tôi do phút giây xúc động lúc đó thôi, vfa bây giờ mỗi khi chạm mặt, cậu ấy thấm chí còn chẳng nhìn vào mắt tôi dù chỉ một giây. Cậu ấy đang tìm cách né tránh tôi.

Đừng hiểu sai ý tôi, chúng tôi vẫn là bạn, nhưng cảm giác không giống trước nữa. Cậu ấy không ngồi cạnh tôi trong giải lao và mọi lúc khác nữa, cậu ấy cũng hoàn toàn phớt lờ tôi và tập trung vào những gì các tên còn lại đang nói. Cậu ấy sẽ đảm bảo chỗ bên cạnh cậu ấy lúc nào cũng có không trống, có lẽ là vì để tôi không ngồi vào được. Cậu ấy cũng không luyện tập ở sân bóng gần dãy phố của tôi nữa.

Mặc dù tất cả những điều này khiến tôi cảm thấy những gì đã xảy ra là lỗi của mình, nhưng tôi cảm thấy tốt hơn một chút khi nhớ rằng rõ ràng cậu ấy cũng hôm lại tôi mà. Có nghĩa là ngay cả khi cậu ấy không muốn làm điều như vậy một lần nữa thì tại khoảnh khắc đó, cậu ấy cũng đã muốn làm điều đó rồi. Và tôi cảm thấy tốt hơn một chút mặc dù nghe qua thật thảm hại.

Đã gần hai tuần kể từ vụ nụ hôn và chỉ còn một tuần nữa là đến giải tranh chức vô địch. Khoảng hai ngày trước, Alex nói với chúng tôi trong giờ giải lao rằng cậu ấy đã lọt vào đội tuyển bóng đá. Chúng tôi đề nghị tổ chức party cho cậu ấy và cậu ấy đồng ý. Nhưng khi cả hội chọn địa điểm tổ chức là nhà tôi thì cậu ấy lại từ chối.

Tôi đã cố gắng nói về cảm giác của tôi với Ethan, nhưng cậu ấy quá bận rộn với việc than vãn nhân vật trên Roblox của cậu ấy trông xấu xí như thế nào. Tôi cũng đã cố gắng nói chuyện với mẹ tôi, nhưng mẹ nói rằng mẹ không phải là chuyên gia trong lĩnh vực tình yêu và nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra thì tôi cứ nên thuận theo tự nhiên. Và thế là tôi ngồi trong quán cà phê với người cuối cùng tôi muốn gặp.

Barbara và Alexandria.

Tôi giải thích xong hoàn cảnh của mình với họ và xin họ lời khuyên mình nên làm gì. Đừng hiểu lầm, quan hệ của cả hai bên vẫn không tốt lắm nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác.

"Tớ nghĩ cậu cứ đợi cậu ấy một chút," Barbara thốt lên, gãi gáy một cách lúng túng. "Rõ ràng là cậu ấy thích cậu. Nếu không, cậu ấy đã không hôn cậu. Ngay cả khi cậu ấy không thích bạn cậu thì ít nhất cũng phải có một chút hứng thú bởi vì tớ biết là tớ sẽ không hôn người mà tớ không ưa."

Vậy còn Hailey? Tôi nghĩ thầm trong bụng. Tuy nhiên tôi đã kiềm chế không nói ra vì tôi biết sẽ chỉ đổ thêm dầu vào bầu không khí vốn đã khó xử này rồi."

"Tớ nghĩ cậu nên chủ động trước," Alexandria nói. "Cậu ấy rõ ràng là có chút nhút nhát và sợ bước ra khỏi vùng an toàn của mình. Cũng có thể là do cậu ấy khó tin tưởng được người khác, có lẽ cậu ấy chưa sẵn sàng tùy tiện trao trái tim mình cho ai đó nên chắc là cậu ấy đang cố gắng để tâm trí không nhớ đến những chuyện đã xảy ra."

"Vậy ý cậu là tớ nên bày tỏ cảm xúc của mình với cậu ấy?" Tôi nghiêng đầu về phía cậu ấy hỏi.

"Chính xác." Cô ấy búng ngón tay, "Chỉ cần cậu làm vậy, cậu ấy kiểu gì cũng rung động."

Xì, tôi là gì chứ? Bạch Mã hoàng tử? Tôi tự nghĩ, sau đó loại bỏ nó ngay.

Nếu tôi muốn một người như Alexander Rhodes phải lòng mình, thì tôi phải hơn cả Bạch Mã Hoàng Tử. Tôi sẽ phải chiến thắng anh ta và trở thành Hoàng Tử Cuốn Hút Không Thể Cưỡng Lại Được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net