Chương 21: Không khí dưới ánh đèn sân khấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không khí phản chiếu ánh sáng,
tạo ra cầu vồng rực rỡ."

#WINisWIND

Tôi không nhớ P'In và tôi đã ôm nhau bao lâu. Tôi không nhớ hơi ấm của anh ấy đã bao bọc mình trong bao lâu. Mãi cho đến khi P'In buông tôi ra, tôi mới nhận ra rằng rất lâu rồi.

"Anh xin lỗi." Anh ấy nói.

Trời tối nên tôi không nhìn thấy rõ vẻ mặt của anh ấy.

"Không sao đâu." Tôi muốn nói thêm gì đó, nhưng rồi quyết định không nói. Tôi không chắc lúc này P'In cảm thấy thế nào. Có lẽ tốt hơn là không nên nói gì.

"Em sẽ trở lại?" P'In hỏi khi quay đi, tránh chạm mắt với tôi.

Tôi đoán, P'In không biết tôi có quay lại nhà hàng tham gia cùng các anh chị không. Tôi hiểu anh ấy dù anh ấy không nói ra trực tiếp. P'In không muốn tôi quay lại đó.

"Em về ký túc xá thì hơn." Tôi trả lời.

"Anh đưa em về." P'In gật đầu.

"Anh đưa tôi về ký túc xá á?" Tôi chợp mắt. Rất ngạc nhiên khi anh ấy nói muốn đưa tôi về. Nhưng anh ấy đưa tôi về thế nào?

Sau đó P'In đi trước, còn tôi bối rối theo sau anh ấy. Tôi thấy P'In nhắn tin cho ai đó nhưng tôi không dám hỏi.

Đi được một đoạn, tôi thấy một chiếc xe van đậu gần đó. Một người đàn ông mặc áo sơ mi và đeo bảng tên nhân viên MW xuống xe. Tôi biết anh ta là quản lý của P'In và nghĩ xe này là xe của công ty.

"N'In. Em làm anh sợ muốn chết! Em đột nhiên bảo anh đừng đây và thậm chí còn không đợi xe dừng lại đã lao xuống. Thật may là em không sao. Nếu PD Kwang biết được, anh ấy chắc chắn sẽ giết anh mất."

"Em xin lỗi." P'In nói.

Quản lý của P'In gật đầu khi thấy anh ấy không bị thương gì. Sau đó, anh ta dời mắt qua tôi, và có vẻ rất tò mò về danh tính của tôi.

"Cậu ấy là ai vậy?"

"Đàn em mã số của em. Chúng ta có thể đưa em ấy về kí túc xá không?" P'In trả lời.

"Ồ... Thì ra cậu ấy là Archawin mà em nhắc đến."

Tôi rất ngạc nhiên vì anh ta có thể nhớ tên tôi. Tôi nghĩ là do lúc trước P'In từng xin phép quản lý đưa số điện thoại riêng của anh ấy cho tôi.

"Được, không sao. Đi thôi." Quản lý đáp.

"Cảm ơn rất nhiều, P'In và anh quản lý." Tôi nói.

Sau đó, chúng tôi lên xe nhưng không nói chuyện nữa. Anh ấy có vẻ trầm tư, như vẫn còn chìm đắm trong ký ức năm xưa.

Hôm nay, tôi đã nhìn thấy một mặt khác của P'In, càng làm cho tôi hiểu anh ấy hơn. Mặc dù anh ấy tỏa ra năng lượng tích cực, nhưng cũng đã từng trải qua một quá khứ đầy khó khăn.

Đó là một mặt ẩn sâu trong P'In, hiếm khi được nhìn thấy.

Vài ngày sau, tôi đều bận rộn với việc chuẩn bị cho cuộc thi Moon. Trang Facebook chính thức của XU đã đăng ảnh các ứng viên Moon & Star cho phần bỏ phiếu. Tôi hơi ngại khi nhìn thấy ảnh của mình được đăng công khai. Và tôi cũng rất vui khi thấy mọi người like ảnh mình và bình luận như: "Cậu ấy thật dễ thương!", "Tui rất thích em ấy!", "Em yêu anh!".

Một số người còn hỏi Instagram và Twitter của tôi, nhưng không ai biết và tôi cũng ngại nói với họ. Hơn nữa, tôi cũng rất ngại chia sẻ ảnh của mình, nên chưa bao giờ đăng bức ảnh selfie nào trên IG hoặc Twitter.

Nhưng khá thú vị khi đọc những bình luận đó. Tôi nhận ra cảm giác được nổi bật lúc này. Một người mờ nhạt như tôi vẫn chưa quen được. Có lẽ phải mất một khoảng thời gian.

"Ối... không..." Tôi nuốt nước bọt khi thấy P'Wun - chị gái tôi like ảnh tôi trên trang Facebook. Mặc dù chị ấy like hầu hết ảnh của các Moon, nhưng tôi vẫn rất ngạc nhiên khi thấy điều này.

Chị ấy bình luận 'Dễ thương quá! Cổ vũ cho em đấy!' nhưng hình như chị ấy không nhận ra đó là tôi. Bởi vì bức ảnh chỉ có chú thích là 'Win - Moon khoa Kinh doanh', chứ không ghi tên đầy đủ của tôi. Hơn nữa, tôi khi trang điểm và khi không trang điểm rất khác nhau. Cũng chẳng ngạc nhiên gì nếu chị ấy không nhận ra tôi.

Nghĩ tới P'Wun, tôi mới nhớ ra mình đã không liên lạc với gia đình từ khi chuyển đến ký túc xá. Tôi mờ nhạt và bị lãng quên là chuyện bình thường, nhưng tôi nghĩ mình vẫn nên gọi điện về nhà. P'Wun cũng sống trong ký túc xá, nhưng ở một trường đại học khác.

'Mình có nên nói với bố mẹ rằng mình đang tham gia cuộc thi Moon của trường không? Chắc bố mẹ sẽ rất bất ngờ.'

Trước đây, khi P'Wun tham gia cuộc thi piano, bố mẹ đã đến cổ vũ cho chị ấy. Thật ra, tôi cũng muốn bố mẹ đến cổ vũ cho tôi. Nhưng tôi có thể không thắng, có thể không trở thành Moon của trường. Tôi không muốn làm họ thất vọng, nên tốt hơn là không nói với họ. Chỉ các bạn cùng lớp biết chuyện đó là đủ rồi.

Có khá nhiều người like ảnh của tôi trên trang Facebook vì các anh chị trong khoa tích cực lăng xê. Kể từ khi trở thành Moon của Khoa, tôi đã nhận được rất nhiều lời mời kết bạn trên Facebook. So với trước đây, hầu hết mọi người luôn quên chấp nhận lời mời kết bạn của tôi, thì bây giờ hoàn toàn ngược lại. Nhưng số lượt like ảnh của tôi vẫn chưa phải là cao nhất, vì các Moon khác nổi tiếng hơn và được nhiều người biết đến hơn, họ cũng có nhiều người theo dõi trên Twitter và Facebook. Hầu hết họ đều có rất nhiều người hâm mộ.

"Tiếc thật, thành viên UNISTAR của chúng ta không thể giúp Moon của khoa cậu ấy quảng bá." P'Tong nói khi chúng tôi gặp nhau. Tôi cúi đầu chào.

P'Wayu và P'In đều không đăng gì về Moon của khoa họ. Có lẽ là vì họ được bổ nhiệm làm ban giám khảo. Chỉ hướng dẫn Moon của khoa là đủ rồi, nếu còn quảng bá giúp nữa thì quá bất công.

Nhắc đến P'In, hình như anh ấy rất bận rộn với công việc UNISTAR. Tôi không gặp anh ấy thường xuyên, nhưng anh ấy thỉnh thoảng có gửi tin nhắn cho tôi, hỏi về việc tôi chuẩn bị cho cuộc thi Moon như 'Mọi việc thế nào?' 'Mọi chuyện ổn chứ?'. Tôi thường chỉ trả lời lại là 'Không có vấn đề gì' hoặc 'Mọi chuyện đều ổn'.

Dù bận và không có thời gian gặp tôi nhưng anh ấy không bỏ rơi tôi. Thậm chí P'In còn gửi email bằng địa chỉ email công việc của anh ấy.

Từ:
Chủ đề: <Không>
Đọc này

Email của anh ấy chỉ có hai từ, không có tiêu đề, chủ đề, nhưng có một tệp đính kèm. Khi tôi mở tập tin, thực sự rất ngạc nhiên.

P'In đã soạn và liệt kê các câu hỏi mà ban giám khảo có thể hỏi trong phần trình diễn kiến thức chung của tôi, gồm các kiến thức về Trung Quốc và ngôn ngữ Trung Quốc, Kiến trúc và Chiêm tinh, và cả Kỹ thuật cơ bản mà P'Wayu có thể sẽ hỏi.

Tôi trả lời email 'cảm ơn anh'. P'In chắc hẳn rất bận, nhưng làm sao anh ấy có thời gian giúp tôi soạn những câu hỏi này? Anh ấy là một người tận tâm.

Tôi dành phần lớn thời gian để chuẩn bị cho cuộc thi nên không có nhiều thời gian đi chơi với bạn bè. Cho đến ngày trước khi cuộc thi diễn ra, hội sinh viên sắp xếp một buổi tổng duyệt và trường Đại học XU đã lắp đặt một sân khấu lớn trên sân bóng.

Tôi dành phần lớn thời gian trong ngày để tập lại trình tự xếp hàng và bước trên sân khấu. Sau khi hoàn thành, tôi trở về ký túc xá và ngủ thiếp đi vì mệt mỏi. Nhưng tôi lại chợt tỉnh giấc vào nửa đêm vì quá phấn khích.

Thời gian trôi nhanh quá, tôi vẫn chưa thể tin rằng không khí như tôi lại được đứng trên sân khấu cuộc thi Moon của trường vào ngày mai. Mông rằng mọi thứ sẽ diễn ra tốt đẹp.

Cuộc thi Moon sẽ được tổ chức vào buổi tối, nhưng hội sinh viên thông báo cho chúng tôi đến chuẩn bị và chờ vào buổi sáng.

Sân khấu trên sân được dựng lên rất hoành tráng. Nghe nói Đại học XU đã thuê một công ty gia công để lắp đặt sân khấu. Cuộc thi này được coi là một trong những sự kiện uy tín nhất với trường, khi hai thành viên UNISTAR được chỉ định làm giám khảo. Đó cũng là nguyên do mà MWTV và nhiều công ty nổi tiếng khác trở thành nhà tài trợ cho sự kiện này.

Sự kiện cuộc thi Moon của trường này cho phép các sinh viên XU tham dự miễn phí và được ưu tiên. Họ chỉ cần là xuất trình thẻ Sinh viên để được vào xem. Người ngoài cũng có thể tham dự, nhưng vì số lượng chỗ ngồi có hạn nên ai đến trước được vào trước. Tôi thấy rất nhiều DomKati mặc áo xám, và DomWhai mặc áo tím.

Tất cả các ứng viên Moon & Star đã phải tập đi tập lại nhiều lần. Trong giờ nghỉ trưa, chúng tôi được phát hộp cơm miễn phí. Tôi vừa ăn vừa đọc danh sách câu hỏi trong màn kiểm tra kiến thức chung của mình. Tôi không biết các ứng viên nào khác, nên chỉ có thể mỉm cười với họ và họ cũng mỉm cười đáp lại. Chúng tôi không nói chuyện nhiều, chỉ giới thiệu tên và khoa của mình.

Vào buổi chiều, các nhà tạo mẫu đến làm tóc và trang điểm cho chúng tôi. Chúng tôi mặc đồng phục đại học chính thức của trường. Vì nam trang điểm đơn giản hơn nữ nên chúng tôi đã xong trước. Cuộc thi sẽ bắt đầu sau vài giờ nữa. Tôi dành toàn bộ thời gian còn lại để chuẩn bị cho màn trình diễn của mình.

Tôi cũng quan sát khán giả từ phía sau sân khấu. Có rất nhiều sinh viên và người hâm mộ UNISTAR đang đợi bên ngoài. Vài nhân viên của MWTV cũng đã có mặt để ghi lại phần thi của chúng tôi. Nghe nói P'Wayu và P'In cũng đến rồi, nhưng họ đang thay đồ ở một khách sạn gần đây vì UNISTAR có stylist riêng.

Trong khi tôi chuẩn bị màn biểu diễn trong phòng thay đồ, còn những người khác đang nói chuyện, có vài người thì chụp ảnh selfie để đăng trên IG, lại có những người đang chơi điện thoại.

Lúc cánh cửa mở ra, tôi cứ nghĩ đó có lẽ là ứng viên khác, nhưng khi nhìn thấy ai bước vào, tôi đã há hốc mồm. Không chỉ tôi, mà những người khác cũng vô cùng ngạc nhiên.

"P'In..." Tôi mở to mắt.

Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy mặc đồng phục UNISTAR ngoài đời. Mặc dù đã xem ảnh nhưng đây là lần đầu tiên tôi được tận mắt nhìn thấy. Các thành viên UNISTAR chỉ mặc đồng phục này trong các buổi fanmeeting hoặc sự kiện đặc biệt.

Thiết kế của đồng phục giống như đồng phục của trường. Bộ đồng phục gồm áo sơ mi trắng dài tay kết hợp với quần tây đen và giày da. Điểm độc đáo là chiếc áo khoác xanh lam cổ cao, có các hoa văn được may bằng chỉ vàng và vòng vai vàng. Biểu tượng thu hút nhất là ghi cài mặt trăng và ngôi sao bốn cánh, là logo của UNISTAR.

P'In trông cực kỳ điển trai trong bộ đồng phục này. Tôi đã bị mê hoặc.

"Chuẩn bị xong chưa?" P'In nói chuyện với tôi mà không hề bận tâm đến những người khác đang nhìn.

"Em xong rồi. Cảm ơn anh rất nhiều." Tôi trả lời và hơi lo lắng khi trở thành tâm điểm chú ý.

"Gặp lại trên sân khấu." P'In gật đầu và rời khỏi phòng.

Căn phòng im lặng một lúc cho đến khi vài ứng viên bắt chuyện với tôi.

"Thật tốt khi có một đàn anh là thành viên UNISTAR." Moon khoa Kỹ thuật nói.

Thật ra, Moon đàn anh chăm sóc cho đàn em là chuyện bình thường, có rất nhiều đàn anh cũng đến đây. Nhưng vì P'In là thành viên UNISTAR nên được chú ý nhiều hơn.

"Đàn anh của cậu cũng là UNISTAR. Không biết P'Wayu có đến không?" Moon khoa Nghệ Thuật Truyền Thông hỏi Moon khoa Kỹ Thuật, họ có vẻ khá thân với nhau.

"Tớ không chắc." Cậu ấy nói. "P'Kaow, bạn thân của P'Wayu vừa đến mấy phút trước. P'Kaow nói P'Wayu luôn cổ vũ cho tôi, nhưng có lẽ anh ấy không đến kịp vì chưa trang điểm xong."

Tôi không biết tại sao nhưng tôi đã cố gắng kìm lại tiếng cười của mình. Tôi nghĩ thời gian này P'Wayu đang giận P'In, người thường xuyên lấy mỹ phẩm của anh ấy. P'Wayu nói rằng anh ấy không thể sống mà không trang điểm, anh ấy không thể để người hâm mộ nhìn thấy mặt mộc của mình. P'Wayu phải rất nghiêm túc với chuyện này.

"Chào các em! Cuộc thi sắp bắt đầu rồi. Đến hậu trường ngay thôi."

Một đàn anh thông báo.

Cuộc thi sắp bắt đầu, tôi cũng bắt đầu cảm thấy hơi lo lắng, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.

Sau đó, các ứng viên Moon & Star xếp hàng vào hậu trường. Chúng tôi sẽ đi lên sân khấu theo trình tự, giống như buổi tổng duyệt. Tôi đứng bên cạnh Nina, Star của Khoa tôi.

Tôi rất tò mò về không khí cuộc thi, vì nghe tiếng xôn xao của khán giả, tôi có thể tưởng tượng ra cả sân bóng đông đúc, náo nhiệt, khiến tôi càng khẩn trương hơn.

"Chào buổi tối quý vị. Xin chào tất cả gia đình XU. Chào mừng quý vị đến với Cuộc thi Moon & Star của trường đại học XU!"

Khi MC tuyên bố bắt đầu cuộc thi, một tiếng hò reo bùng nổ dưới khán đài. Âm thanh lớn cho thấy một lượng lớn khán giả và tôi có thể cảm thấy niềm phấn khích đang tích tụ trong mình.

Sau đó, MC giới thiệu chi tiết về cuộc thi và trình tự của nó, rồi cảm ơn các nhà tài trợ. Khi nhắc đến 'MWTV' 'Quý vị có thể xem trực tiếp cuộc thi và được phát lại trên các trang chính thức dành cho người hâm mộ của MWTV, là YouTube và Twitter', tiếng la hét càng lớn hơn.

"Vì vậy, không cần phải nói gì thêm nữa, gặp gỡ tất cả các ứng viên Moon & Star từ 12 khoa của chúng ta thôi!"

Khán giả dành cho chúng tôi một tràng pháo tay thật lớn.
Ứng viên Moon & Star khoa Kỹ thuật bước ra sân khấu đầu tiên, và khoa của tôi ở đâu đó đoạn giữa. Dựa trên tiếng cổ vũ, có thể thấy Moon khoa Kỹ thuật và Moon khoa Nghệ thuật Truyền thông rất nổi tiếng. Star khoa Kế toán cũng vậy. Tôi nghe nói cô ấy từng xuất hiện trong nhiều video âm nhạc và quảng cáo.

"Ứng viên Moon & Star đến từ khoa Kinh doanh..."

Đến lượt rồi, nên tôi và Nina bước ra sân khấu với Nina. Tôi lo lắng đến mức đầu óc trở nên trống rỗng.

Đây là lần đầu tiên tôi đứng trên sân khấu thật sự, nhưng tôi không thể nhìn thấy gì ngoại trừ ánh đèn và sàn sân khấu. Âm thanh xung quanh xôn xao nhưng tôi không thể nghe rõ gì.

Tôi thật sự rất biết ơn các anh chị khoá trên, những người đã bắt chúng tôi phải tập luyện thường xuyên đến mức ngay cả nhắm mắt, cũng có thể bước bình thường trên sân khấu. Vậy nên, cho dù căng thẳng đến đâu, tôi vẫn có thể tiếp tục, bất kể lo lắng đến mức tôi gần như không thể kiểm soát được bản thân.

Tôi cùng Nina đi một quanh sân khấu, giữa tiếng hò reo của khán giả. Chúng tôi dừng lại giữa sân khấu, đứng xếp hàng với những thí sinh còn lại.

Bây giờ tôi mới dần bình tĩnh lại và nhìn thấy khán giả cổ vũ trước mặt. Hầu hết trong số đó là DomKati và DomWhai - fans hâm mộ của P'In và P'Wayu, tiếp theo là người hâm mộ của Moon khoa Kỹ thuật, Moon khoa Nghệ thuật Truyền thông và Star khoa Kế toán. Với một chút hy vọng, tôi vẫn nhìn xung quanh tìm kiếm một vài người cổ vũ cho mình. Tôi đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tấm biển viết 'N'Win cố lên!'

Tôi vừa ngạc nhiên vừa hạnh phúc, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có người thực sự cổ vũ cho tôi. Không dễ nhìn thấy họ từ trên sân khấu. Có vẻ như tấm biển cổ vũ đó thuộc về nhóm cổ vũ của khoa tôi. Bởi vì tôi cũng nhìn thấy tấm biển cổ vũ của Nina.

Tôi rất xúc động, hẳn là P'Tong và P'Noey đã tập hợp những bạn này lại để cổ vũ cho chúng tôi.

"Đây là các ứng viên Moon & Star của 12 khoa! Xin một tràng pháo tay cho tất cả các bạn. Và đêm nay... sẽ chỉ có hai bạn đăng quang ngôi vị Moon & Star của Đại học XU."

Lời MC nói lại càng khiến tôi lo lắng hơn. Đúng là thầy Chana và các anh chị khoá trên của tôi luôn mong muốn tôi trở thành Moon của trường, nhưng sân khấu hoành tráng này của hôm nay lại khiến tôi hoảng sợ. Tôi nghĩ chỉ cần mình vượt qua cuộc thi suôn sẻ là được rồi.

"Và bây giờ, nhân tố quan trọng nhất của cuộc thi - ban giám khảo..."

Khi nữ MC nói lời này, các fan đã hét lên, chị ấy phải dừng lại và mỉm cười cho đến khi khán giả lặng đi.

"Có vẻ như ban giám khảo của chúng ta rất được yêu thích. Ba giảng viên của chúng ta hẳn rất vui vẻ." Nam MC trêu chọc, kéo theo đó là những tràng cười nghiêng ngả của khán giả.

"Chúng ta hãy chào đón ban giám khảo của chúng ta!"

Các giám khảo bước ra từ phía đối diện của các ứng viên. Người đầu tiên là giảng viên lớn tuổi nhất. MC giới thiệu tên của từng giám khảo, bắt đầu là một giáo sư khoa Khoa học, tiếp theo là một nữ giáo sư khoa Kiến trúc, và cuối cùng là một nam giảng viên trẻ khoa Nghệ thuật.

"Tiếp theo, là các giám khảo từ hội sinh viên..."

Khán giả hét lên to nhất ngay khi các thành viên UNISTAR xuất hiện.

"Moon của XU năm ba đến từ khoa Kinh doanh… thành viên thứ ba của UNISTAR - Intrakorn Dechapraphas..."

Tên của P'In đã được đọc lên đầu tiên. Anh ấy bước ra ngoài với bộ đồng phục UNISTAR hoàn hảo, xung quanh toàn là tiếng cổ vũ của khán giả. Tiếng cổ vũ thậm chí còn lớn hơn tiếng cổ vũ của mọi ứng viên cộng lại. Tôi nghĩ rằng dù ở cả bên ngoài trường vẫn có thể nghe thấy.

Vẻ mặt của P'In vẫn bình thản như mọi khi. Điểm khác biệt duy nhất là P'In trên sân khấu giống như vầng trăng sáng trên bầu trời, nổi bật và rực rỡ.

"Và vị giám khảo cuối cùng... Moon của XU năm hai đến từ khoa Kỹ thuật... thành viên thứ tư của UNISTAR - Wayu Chotithanakarun..."

P'Wayu xuất hiện trong bộ đồng phục UNISTAR, kèm theo đó là màn cổ vũ không kém gì P'In. Anh ấy thật bảnh bao với kiểu tóc và lớp trang điểm hoàn hảo. Rất đẹp trai! Rõ ràng, đó là lý do tại sao anh ấy đã dành quá nhiều thời gian để thay đồ và không kịp đến chào hỏi đàn em năm nhất của mình.

Bàn giám khảo được đặt trước sân khấu. P'In và P'Wayu đợi cho đến khi tất cả các giảng viên ngồi xuống rồi họ mới ngồi vào chỗ. P'Wayu vẫy tay chào người hâm mộ và nở nụ cười với ứng viên Moon khoa Kỹ thuật trên sân khấu.

P'In vẫn vô cảm như mọi khi. Tôi bối rối khi bị P'In nhìn. Tôi không biết phải làm gì, nên chỉ có thể gật đầu với anh ấy. Nhưng P'In vẫn dửng dưng không đáp lại. Có lẽ, bởi vì các thành viên UNISTAR đang là tâm điểm chú ý, P'In phải giữ cách cư xử của mình, không giống như P'Wayu luôn vui đùa.

"Tôi sẽ giải thích cách thức cuộc thi sẽ diễn ra. Điểm số sẽ được đưa ra dựa trên 3 tiêu chí: 20% từ ngoại hình và đặc điểm nổi bật, 40% từ phần thể hiện tài năng và 40% từ phần phỏng vấn. Điểm số sẽ được tính đều từ cả năm giám khảo và thí sinh có tổng số điểm cao nhất sẽ được trao ngôi vị Moon & Star của Đại học XU năm nay."

MC giải thích.

"Ngoài ngôi vị Moon & Star, còn có giải bình chọn được yêu thích nhất từ tổng số lượt like trên trang facebook chính thức của XU. Và cuộc bình chọn sẽ đóng sau khi phần phỏng vấn kết thúc."

"Chúng ta sẽ mở đầu cuộc thi này bằng phần trình diễn tài năng của các ứng viên. Trong khi chờ đợi các ứng viên chuẩn bị cho phần trình diễn của mình, hãy cùng lắng nghe ban giám khảo phát biểu đôi lời."

Sau đó, tất cả chúng tôi tiến vào hậu trường. Các ứng viên phải thay đồ đã được sắp xếp sẵn. Và những người không cần thay đồ hay đạo cụ sẽ bị đẩy ra sân khấu trước.

Khi các giám khảo kết thúc bài phát biểu của họ, ứng viên đầu tiên là tôi. Rõ ràng là vì tôi không cần đạo cụ hay thay đồ. Là người đơn giản nhất.

"Ứng viên đầu tiên là N'Win, đến từ khoa Kinh doanh. Cậu ấy sẽ thể hiện khả năng kiến thức tổng hợp của mình!"

Tôi bước ra sân khấu với những tràng pháo tay. Khi đã đứng giữa sân khấu, khán giả lặng đi và chờ xem tôi sẽ làm gì.

Thật sự rất lo lắng. Mọi người đều đang nhìn tôi. Một không khí mờ nhạt như tôi đột nhiên lọt vào trung tâm chú ý.

'Mình phải là chính mình, không được căng thẳng, cứ như bình thường, giống như những gì tôi đã tập trước gương. Mọi thứ sẽ ổn thôi.' Tôi tự nói với bản thân.

Ban giám khảo đang nhìn tôi, giảng viên khoa Nghệ thuật lên tiếng trước.

"Khả năng kiến thức tổng hợp? Tôi chưa thấy bao giờ. Thật thú vị. Hãy nói cho chúng tôi biết, chúng tôi phải đặt câu hỏi cho em như thế nào?"

Tôi cầm micrô bằng cả hai tay, cố gắng kiểm soát giọng nói của mình khi trả lời.

"Ban giám khảo có thể đặt bất cứ câu hỏi nào. Nhưng các câu hỏi đó chỉ là kiến thức chung, tổng hợp, không nâng cao hoặc sâu xa vào chủ đề nào đó. Em sẽ trả lời tất cả các câu hỏi."

"Tất cả các loại câu hỏi sao?" Giáo sư khoa Kiến trúc hỏi.

"Đúng vậy." Tôi gật đầu, cố gắng bình tĩnh.

Ba giảng viên có vẻ thích thú.

"Thật không? Chúng ta thử nhé." Giảng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net