Chap 5: Con quỷ và cái quần lót gợi cảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mặc dù hiếm khi về nhà nhưng giường của Tô Ngôn vẫn trông vô cùng gọn gàng. Giống như ngày nào cũng có người giặt cho vậy.

Nhà vẫn là nhất! Người mẫu Tô nằm phịch ra. Cậu yêu thích cái sự thoải mái và ấm áp của nơi này. Nhà không chỉ có những món ăn thơm ngon của chị dâu, đứa cháu nhỏ nhắn siêu đáng yêu, người anh hai với sự chiều chuộng vô bờ bến mà đặc biệt còn có một chiếc giường cực lớn và mềm mại! Vì thế, thay vì về sau bữa tối như dự định, cậu lại quyết định ngủ qua đêm. Sáng hôm sau mới miễn cưỡng ra đi, gọi xe chở về căn hộ của mình.

"Ngôn Ngôn." Người quản lí bất ngờ gọi điện cho cậu. "Anh đang ở đâu vậy?"

"Anh đang trên đường về nhà, có chuyện gì à?" Tô Ngôn trả lời.

"Anh có thể đến công ty ngay bây giờ không? Em có điều cần phải nói." Đới An hạ giọng, nghe vô cùng nguy hiểm.

Tô Ngôn đương nhiên đồng ý, kêu bác tài chở đến công ty.

"Có chuyện gì thế?" Tô Ngôn bước vào phòng làm việc của Đới An.

"Anh Tô." Người quản lí giúp cậu phủi bụi trên sofa, vui vẻ nói, "Mời anh ngồi."

"...Có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Đới An hành xử kì lạ, Tô Ngôn đương nhiên có linh cảm không tốt.

"Lại đây, lại đây. Anh uống ngụm trà trước đi. Nó sẽ giúp anh bình tĩnh." Đới An nói, nhưng lại không nhìn thẳng vào mắt cậu.

Ủa chưa nói gì mà đã muốn bình tĩnh rồi? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?! Tô Ngôn trở nên căng thẳng. Không lẽ cái tài khoản giả mà cậu dùng để cà khịa Khưu Tử Ngạn bị phát hiện rồi, nên công ty mới muốn chấm dứt hợp đồng với cậu?

Làm ơn đừng có úp úp mở mở như vậy nữa!!!

"Anh cứ uống trà trước đi." Đới An nhẹ nhàng nói. "Rồi em sẽ nói."

Tuy trà còn khá nóng, nhưng Tô Ngôn vẫn cố gắng uống hết ly ngay lập tức. Em có chắc ly trà nóng vãi cả l** này sẽ làm anh bình tĩnh không?

"Ừm, thì..." Người quản lí bật mode nghiêm túc, "Anh chắc chắn phải thật bình tĩnh."

Tô Ngôn im lặng gật đầu, lo lắng ôm lấy cái gối kê.

"Nó liên quan tới Khưu Tử Ngạn." Đới An từ từ nói.

Nghe vậy, Tô Ngôn bật khóc, vậy là những gì cậu nghĩ đã thành sự thật! Chắc chắn là do cậu cà khịa Tử Ngạn quá nhiều, nên fan của anh ta đã thuê hacker hack cái tài khoản [Một con quỷ hói và xấu xa] và phát hiện ra chủ tài khoản là cậu. Rồi sau đó họ gửi đơn tố cáo đến công ty, bắt buộc phải trừng phạt cậu thật nặng, đòi lại công lý cho tên cơ bắp họ Khưu kia!

Bùm! Và rồi trang nhất ngày mai chắc chắn sẽ về vấn đề này! <Mẫu ảnh Tô Ngôn thật ra là một tên khốn xấu xa và ích kỉ, người đã liên tục mỉa mai gây tổn thương tâm lý cho đồng nghiệp Khưu Tử Ngạn>, <Tô Ngôn là một kẻ biến thái, đặc biết thích đầu hói> đại loại vậy.

Thôi xong rồi, xong đời rồi. Tiêu rồi!!!!! Còn mặt mũi nào nữa đây, xấu hổ quá.

"Thôi em không cần nói rõ ra đâu." Tô Ngôn khóc lóc, "Anh biết rồi, thôi thì... anh tự nguyện chăn gối ra đi vì công ty."

"Anh thật sự phải bình tĩnh lại." Người quản lí nhanh chóng dỗ dành anh, "Nó cũng chả phải vấn đề gì to tát...nhưng làm sao anh biết?"

Tô Ngôn dần dần suy sụp. Cậu nắm chặt tay Đới An, thành khẩn nói, "Nếu em không muốn anh biết, thì đừng nói nữa."

Quản lí An vẫn vô cùng bối rối, "Sao anh buồn vậy?"

Từng hàng nước mắt nóng ẩm quý giá  của cậu Tô này dần chảy ra, "Chọc chó hoài cũng có ngày bị chó cắn."

Người quản lí cũng bắt đầu hoang mang. "Anh đang nói cái gì vậy? Ai ám anh à?"

Thế nhưng mặt Tô Ngôn thật sự đang rất nghiêm trọng. "Anh rất biết ơn sự chăm sóc và giúp đỡ của em thời gian qua. Anh chúc em sẽ gặp được một người tốt hơn. Tạm biệt em."

"Anh Tô, anh đừng dọa em." Người quản lí cũng rơm rớm nước mắt vì sợ. "Sếp chỉ muốn chúng ta kí hợp đồng với Khưu Tử Ngạn, vậy mà...anh ghét tới mức muốn rời khỏi giới giải trí à?"

"Em rất tốt nhưng anh rất tiếc...Ủa gì? Gì cơ, em vừa nói gì?" Tô Ngôn mở to mắt, sao nghe hơi khác với những gì cậu nghĩ vậy?

"Em nói là, anh không cần phải bỏ nghề. Anh và Tử Ngạn tuy diễn cùng show nhưng lại ở hai vị trí khác nhau." Người quản lí nhanh chóng khuyên nhủ, "Đừng bốc đồng như thế. Anh phải cân nhắc thật cẩn thận!"

"Em nói là sếp chỉ muốn chúng ta kí hợp đồng với Khưu Tử Ngạn?" Tô Ngôn bị sốc.

"Đúng vậy, đó là lí do em muốn gặp anh." Đới An gật đầu.

"Thế tại sao sếp muốn chúng ta kí hợp đồng với cái tên ngực bự não phẳng đó?" Tô Ngôn ngồi trên ghế sofa, tay chống nạnh, tức giận quở trách.

"...Ngực bự?" Mặt quản lý An dần sầm lại, "Đó là cơ bắp a..."

"Ai quan tâm?!" Tô Ngôn đứng phắt dậy. "Em phải hiểu rằng nếu hắn kí hợp đồng với chúng ta, anh sẽ không còn hot nữa! Tất cả nỗ lực sẽ nhanh chóng bị hủy hoại! Sẽ tiêu biến đó."

Đới An thật sự không biết nên trưng bộ mặt nào.

"Nói chung là anh thật sự không vui." Tô Ngôn tức giận đập bàn, "Anh muốn ăn 10 cân đậu phụ."

"Okay, okay. Em sẽ dẫn anh đi ăn." Người quản lí dỗ dành, "Công ty sẽ mở một cuộc họp báo vào chiều nay và sau đó anh không cần phải nhìn thấy mặt cậu ấy nữa đâu. Vì thế anh hãy nhớ, anh phải chú ý kìm hãm cảm xúc của mình. Đừng gây lộn với anh ấy được không?"

"Em nghĩ anh tốt thế ư?" Tô Ngôn thanh lịch khịt mũi, sau đó ngồi vào bàn máy tính, mở trang cá nhân của Khưu Tử Ngạn lên, sau đó *cạch cạch* lên bàn phím.

[Một con quỷ hói và xấu xa]: Tên khốn cơ bắp! Chúc anh thành công với bộ phim hành động "Một đêm cuồng nhiệt" và không bị mấy bệnh liên quan đến xuất tinh sớm!

Khưu Tử Ngạn nghe tiếng thông báo liền lập tức mở điện thoại lên, sau đó câm lặng nhìn màn hình, trả lời - Cậu thật sự ghét tôi như vậy ư?

Chết mẹ, hắn nhắn lại kìa?! - Tô Ngôn hoảng loạn, mọi tế bào trên cơ thể dường như dừng hoạt động, thậm chí đến miếng kẹo đường trong miệng còn chưa kịp cắn xong - Chẳng phải hắn là một người cool ngầu, không chấp nhặt mấy đứa antifan bại não sao? Từ từ đã...Ủa sao mình lại tự nhận mình là antifan bại não rồi! Uầy! - Tô Ngôn khẽ lo lắng nhìn câu trả lời. Chỉ trong vòng vài phút, hàng trăm người bay vào mắng chửi cậu, cơ mà đó không phải điều cậu đang quan tâm! Cậu không biết có nên trả lời lại tên cơ bắp kia không?

Có cái l**! Sau vài phút suy nghĩ, Tô Ngôn quyết định tắt máy. Một người đàn ông cao quý như tôi, một bông hoa quý hiếm đầy xinh đẹp sẽ không bao giờ trả lời cái thứ tầm thường ấy - Người mẫu Tô kiêu ngạo ngẩng đầu.

"À đúng rồi, trước khi anh đến, em có nhận được một cuộc điện thoại của giám đốc Âu, nói rằng Renrui quyết định hợp tác với anh mùa tiếp theo." Người quản lí vui vẻ nói. "Anh thấy chưa, mặc dù đối thủ là Khưu Tử Ngạn, anh vẫn có thể chiến thắng như thường!"

" Thật ư?" Tô Ngôn không ngờ - Ôi chúa ơi, họ thật sự đồng ý hợp tác với tôi hả? Đây gọi là nhân phẩm cao đấy à??

"Thật. Hình ảnh của anh hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của họ và cuộc gặp mặt lần trước cũng vô cùng tốt!" Người quản lí tự hào nói.

Tô Ngôn có chút có lỗi, cái tô mì bò...Thôi quên cha nó đi! Hãy sống cho tương lai, bỏ bà quá khứ đi.

"Chúng ta sẽ chuẩn bị chụp một vài bức hình vào ngày mai. À với cả, giám đốc Âu cũng sẽ ở đó." Đới An nói, "Vì thế đêm nay anh hãy ngủ sớm đi, nhớ chăm sóc da."

"Anh ta cũng muốn đi à?" Tô Ngôn thống khổ hỏi. Lần trước không tính vì cậu không nhìn thấy gì, cơ mà thật sự cậu không muốn gặp mặt anh ta lần nữa aaaaa!

Cẩu huyết quá a!

Đêm đó, Tô Ngôn điên cuồng tìm kiếm trên mạng 'Làm sao để ngừng thời gian?' 'Làm sao quay ngược thời gian?' 'Nơi nào nhận bán cỗ máy thời gian của Doraemon?' nhưng mà không được gì hết. Vì thế cậu không còn cách nào khác mà phải tìm 'Làm sao để xóa trí nhớ của một người' 'Kĩ năng hút trí nhớ của ma cà rồng',... nhưng đương nhiên mọi nỗ lực đều trở thành công cốc.

Vì thế, người mẫu Tô ôm chặt cái chăn, quay qua quay lại trên giường đến tận sáng hôm sau.

"Ôi trời ơi, tại sao mắt anh lại có những quần thâm kinh khủng vậy?!" Người quản lí bị dọa sợ. "Tối qua mấy giờ anh ngủ?"

"Em phải tin anh, cỡ mười giờ tối qua anh đã lên giường rồi." Tô Ngôn mặc đồ ngủ, vô cùng mất hình tượng nói, "Nhưng anh không ngủ được."

"Tại sao?" Người quản lí vô cùng khó hiểu, anh Tô mà cũng có lúc khó ngủ ư!
"...Tại vì anh phải cố gắng hết sức để giúp công ty phát triển." Tô Ngôn nghiêm túc nói.

"Anh nghĩ em tin hả?"

Tô Ngôn gật gù. "Quý phi càng ngày càng khôn ra nha. Trẫm vô cùng hãnh diện. Người đâu, ban thưởng."

Đới An đưa tay xoa trán, sau đó kéo Tô Ngôn đi đến phòng tắm, "Nhanh rửa mặt đi!"

Người mẫu Tô đứng trước gương, miệng ngậm bàn chải đánh răng, nghiêm túc suy nghĩ cách đối phó.

Nếu, lỡ như, không may, mình gặp phải Âu Dương Long, thì mình phải giả vờ ngây thơ thánh thiện không biết gì hết. Hắn không đề cập thì mình cũng chả nói làm gì! Cơ mà, lỡ hắn khui lại chuyện đó...Tô Ngôn nắm chặt tay. Nhất quyết phải thủ tiêu ngay! Đằng nào, hợp đồng cũng đã được kí rồi. Hắn không thể làm gì mình! Ừm! Quyết định vậy đi, bằng mọi giá mình phải đánh bại tên họ Khưu kia một lần!

Đúng vậy, trong thâm tâm của Tô Ngôn, đánh bại Khưu Tử Ngạn luôn là mục tiêu hàng đầu.

Vốn là một trong những công ty giàu có nhất thành phố, Renrui vô cùng hào phóng trong việc chọn địa điểm chụp. Hầu hết tất cả đều ở là nhà hàng cao cấp và khách sạn hạng sang, tập trung vào việc nổi bật cuộc sống của một 'anh trai thành phố'.

"Chúng ta đi đâu trước vậy?" Ngồi trong xe, Tô Ngôn hỏi.

"Ta sẽ đến khách sạn chụp một shot hình gợi cảm trước." Đới An lật lịch trình.

"Ồ." Tô Ngôn gật đầu không ý kiến.

Vốn là người mẫu chuyên nghiệp, dăm ba mấy cái ảnh gợi cảm không làm khó được Tô Ngôn, đằng nào trước đó cậu cũng chụp ảnh khỏa thân rồi! Đương nhiên, tuy mấy cái chỗ ấy ấy đã được che đi bằng khói và bong bóng hết rồi, nhưng cũng đủ làm mọi người chảy máu mũi đến chết. Khi những tấm ảnh đầu tiên được tung ra, chúng gây bão toàn mạng xã hội. Quả là một khoảnh khắc đáng nhớ!

Tô Ngôn mở cửa vào phòng, nhìn quanh một hồi chỉ thấy dàn nhân viên, không hề thấy bóng dáng Âu Dương Long. Vì thế cậu thở phào nhẹ nhõm.

"Cháu đi thay đồ trước đi, rồi lại đây cô trang điểm." Mối quan hệ giữa Tô Ngôn và dì stylish vô cùng tốt, họ đã làm việc với nhau hơn hai năm rồi. Cơ bản thì dì ấy đã xem cậu như con trai mình, "Shot ảnh đầu tiên là với áo choàng tắm."

Đương nhiên, điều này đối với người mẫu Tô dễ như ăn kẹo. Vì thế sau khi chuẩn bị xong, Tô Ngôn nhanh chóng hoàn thành.

Thấy vậy, mọi người ai cũng hết lòng khen cậu, đúng là một đóa hoa quyến rũ! "Không tệ." Đới An đưa cậu ly nước, "Anh nghỉ ngơi đi, giám đốc Âu sẽ đến đây sớm thôi."

"Khụ khụ." Nghe vậy, Tô Ngôn nuốt không trôi, nội tâm la hét dữ dội. Trời má, sao hắn cứ thích đến đây chi vậy?! Hắn cũng đâu rành về ngành này đâu, đã vậy ở đây làm gì có chị gái xinh đẹp ngực khủng nào đâu!

Đời như cái đách vậy á, cậu thầm chửi rủa. Vừa dứt mồm thì cánh cửa mở ra. "Chào mọi người."

Thấy vậy, ai nấy đều đi đến chào hỏi Âu Dương Long. Vì thế, Tô Ngôn nhanh chóng rơi vào hoảng loạn. Tuy vậy, cậu biết trốn tránh không phải cách giải quyết tốt nhất, nên cũng thanh lịch bước tới, "Xin chào."

Âu Dương Long nhìn chằm chằm cậu, gật đầu. "Trông đẹp đấy."

Tô Ngôn thở phào nhẹ nhõm. Biết ngay một người cool ngầu như anh ta sẽ không thèm khui ba cái chuyện đó đâu mà. Thật là toẹt vời!

"Chúng ta tiếp tục thôi, tiếp theo chụp ở đâu vậy?" Giám đốc Âu hỏi.

"Tôi muốn chụp một shot quần lót nam." Nhà thiết kế nói, "Trung tâm mua sắm vừa mới giới thiệu một mẫu quần lót mới, vì thế tôi muốn quảng cáo một chút về vẻ đẹp bên trong lẫn bên ngoài của một anh trai đô thị."

Quần lót...Tô Ngôn vui vẻ - Mặc dù tôi không có cơ bắp, nhưng mà tôi vẫn chụp ảnh với quần lót được ahaha! Dăm ba mấy cái cơ bắp cũng vô dụng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net