Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tks m.n nhiều nha! Nhờ m.n ng hộ m mnh đ c động lực lm tiếp. *Xm khc* C vi ng đ kêu truyện mnh dở d man, kêu mnh đừng lm tiếp nữa, vậy m nhờ c m.n... 😢😢😢
Chap ny mnh s ko tặng ai c.
Coi như chap ny mnh tặng cho mấy bn đ động viên mnh.
Yêu nhiều 😘
-----------------------------------------
"Unn..."- Nó tỉnh dậy, thấy mình đang nằm kế bên anh. Và đặc biệt là...đang không mặc đồ.
Thấy anh nằm kế bên ôm nó, nó khó ngồi dậy được.
"Nè, nè..."- Nó lay vai anh.
"Hả...Ơ..."- Anh tỉnh dậy.
"Nói với tôi...Cái quái gì đang xảy ra vậy...Và...Tại sao...Cả 2 chúng ta đều không mặc đồ...VẬY HẢ???"- Nó nhấn mạnh câu cuối vì nó đang rất muốn biết chuyện gì đang xảy ra tối qua.
"Này, đi vscn đi. Rồi xuống ăn sáng, còn đi học nữa."- Anh cố lơ nó, vì bây giờ mà nói chắc anh sẽ chết mất. Dù sao nó cũng được cậu nó dạy võ từ bé.
"Hôm nay chủ nhật cơ mà."- Nó nói.
"Ừ...thì...Mà khoan...Cô...đi mặc đồ đi..."- Anh quay sang chỗ khác để nó vào toilet.
Nó đi vào,vscn, nhìn vào trong gương, nó cố nhớ chuyện gì đang xảy ra đêm tối qua.
Nó chỉ có thể nhớ là hôm qua nó rủ Jisoo...Cả đám vào bar...Anh dẫn nó về nhà...Rồi...rồi...Nó chẳng thể nhớ gì thêm.

"Nhưng mà sao mình lại không mặc đồ vậy ta...Hay là..."- Nó chợt nghĩ...Không mặc đồ thì chỉ có thể là...
"Không...không thể nào!"- Nó đã nhớ lại tất cả mọi chuyện.
Mỗi khi nó uống say là nó đều làm những chuyện điên rồ.
Giờ nó chỉ ước có cái hố nào đó cho nó nhảy xuống để đỡ xấu hổ thôi.
Nó bước ra, đi xuống ăn sáng, nó vờ như chưa có chuyện gì xảy ra tối qua.
Ngồi xuống bàn ăn sáng. Anh đã ngồi ăn trước.
"Chào cô chủ, đêm qua cô đã đỡ chưa ạ?"- Quản gia Lee hỏi.
Cả 2 xém sặc.
"Tôi...không...không sao..."- Giờ nó chỉ muốn độn thổ.
"Thôi...tôi...ăn xong rồi...Tôi có việc...Tôi đi đây..."- Anh đứng dậy. Khoác áo ngoài và đi ra khỏi nhà.
"Thôi...Tôi cũng ăn xong rồi...Tôi lên lầu đây..."- Nó cũng đứng dậy và đi lên lầu.
"Haizzz...Sao hôm nay 2 đứa này lạ vậy nhỉ?"- Quản gia Lee chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm.
Lên trên lầu, nó nằm bịch xuống giường và chỉ biết vùi đầu vào đống gối.
Nó gọi cho Jisoo để trút bầu tâm sự.
"Alo"- Đầu dây bên kia hỏi.
"Là tớ, Lisa đây."- Nó nói với giọng mỏi mệt.
"Sao thế?"
"Huhuhu, tớ đã làm điều tai hại nhất từ trước đến giờ..."- Nó than.
"Ngoan ngoan, nín, tớ thương."- Jisoo ghẹo nó.
Sau đó, Lisa đã kể hết mọi chuyện tối qua cho Jisoo nghe.
"Thiệt hả???"- Jisoo có chút bất ngờ.
"Bộ tớ kể giống đùa lắm hả!"- Nó nói.
"Thôi, dù gì chuyện cũng qua rồi. May mà hai người đã cưới nhau rồi đấy, chứ không là..."
"Ủa? Sao cậu biết?!?!?" - Nó chen ngang lời nói của Jisoo.
"Mẹ cậu đã kể tớ nghe. Mà thôi, đi shopping không? Cho khuây khoả." - Jisoo nói.
"Ừm~ Đi chứ ~ Chỉ có cậu là hiểu tớ nhất."- Nó cười tươi.
Nó khoác áo vào và ra khỏi nhà.
"Nhanh thế!" - Nó vừa bước ra thì đã thấy một chiếc xe hơi ở trước cổng.
Sau khi mua đồ xong thì 2 đứa đi vào một tiệm Cafe.
"Aigoo...Tiệm cậu năm nay nhiều đồ phết~"-Jisoo đặt những túi đựng đồ kế bên mình và ngồi phịch xuống ghế.
Lisa chỉ cười mỉm và gọi đồ uống.
"A! Họ kìa!"- Có người hét lên và vẫy tay với nó và Jisoo.
"A! Taehyung kìa!"- Jisoo cười.
Và người ngồi kế bên Taehyung chỉ có thể là Jungkook.
"Haizzz..."- Lisa lấy tay che mặt.
Jisoo thì nắm tay nó và kéo nó tới mặc dù nó vẫn đang ngại chết đi được.
Về mặt Jungkook thì anh cũng đã kể hết mọi chuyện cho Taehyung nghe.
"Này Jisoo, qua đây ngồi đi!"- Taehyung nắm tay Jisoo và kéo cô qua ngồi với hắn.
"Hai người yêu nhau từ khi nào vậy?"- Jungkook hỏi cho đỡ ngượng.
"Đêm qua..."- Jisoo nhanh nhảu trả lời nhưng không biết đang có hai người ngượng tới mức mặt đỏ như đang bị bỏng vậy.
"Ờ ừm thôi hai tụi mình đi trước đây!"- Jisoo nắm tay Taehyung đứng dậy và đi khỏi quán Cafe.
"Ờ ừn chuyện hôm qua..."- Jungkook lắp bắp trả lời.
"Khỏi nói...Tôi...tôi... Biết hết rồi..."- Nó cũng không kém.
"Thiệt sao?"- Jungkook trợn mắt.
"Ừ...Cho tôi xin lỗi chuyện đêm qua vì mỗi lần tôi say tôi đều làm những chuyện điên rồ."- Mặt nó bỗng dưng nghiêm túc.
"Thôi không sao. Dù gì mình cũng cưới nhau rồi mà."- Anh nói nhỏ.
"Giề?" - Nó hỏi.
"Không có gì..." - Anh cười khúc khích.
End| Chap 8


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lizkook