Chủ động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi xem vietsub .......

Mình nghĩ đó là bước đi quan trọng nhất của mình trong quá trình trở thành fan của BTS ....

Lời bài hát No more dream deep hơn mình tưởng tượng .......

Nó làm mình bối rối và lo sợ ......

Mình đã từng là một đứa trẻ mơ mộng và đầy ước mơ ......

Mình có trí tưởng tượng tốt và không ngừng ngại thả mình vào trong trí tưởng tượng đó ......

Nhưng .... Từ khi còn nhỏ .....

Ba mẹ mình đã phá vỡ ước mơ của mình bằng nhiều cách .....

Họ cảm thấy nó không thiết thực ..... Họ cảm thấy nó phi thực tế .....

Họ không tin mình làm được .... Nên họ đã phá hủy mọi con đường đi đến ước mơ đó .....

Mình thích vẽ ..... Từ khi biết bò .... Mình đã ôm cuốn tập vẽ và bắt đầu những nét bút đầu tiên ......

Mình từng mơ ước làm nhà thiết kế thời trang ......

Và ba mẹ mình đã đốt toàn bộ đồ nghề vẽ và tranh của mình 3 lần .....

Lần đầu tiên vào năm lớp 4 ..... Một đứa trẻ lớp 4 thì hiểu được gì chứ ....

Nó chỉ biết ba mẹ nó không đồng ý với việc nó đang làm thôi ..... Một đứa trẻ thông minh sẽ hiểu được không nên làm trái ý người lớn .....

Lần thứ 2 .... Vào 4 năm sau .... Mình lớp 8 .....

Lớp 8 trường cấp 2 là một năm tồi tệ nhất đời mình ......

Vì tính cách .... Mình bị bắt nạt .....

Lớp mình ..... Mình học chung với anh họ và cậu của mình ......

Họ là những người đầu tiên bắt nạt mình ..... Bắt nạt .... Tẩy chay .... Và làm mình mất mặt giữa toàn trường .....

Đó là một năm cực kỳ tồi tệ .....

Nhưng mình không nói ..... Mình không nói cho ba mẹ mình biết mình bị bắt nạt ......

Không ai biết mình bị đánh đập ở trường .....

Thậm chí đến thầy cô ..... Họ đều để mặc mình ..... Tệ nhất là 2 giáo viên .... Một cô dạy văn và một cô dạy toán ....

Cô dạy toán ..... Vì lý do gì đó ghét mình ra mặt ..... Chửi bới và hạ thấp nhân cách của mình ở giữa lớp .....

Bảo mình không nên tới lớp làm phí tiền ba mẹ .....

" Con người như em không có chút giá trị gì cả .... Em không nên học nữa ..... Loại như em học cả đời cũng không tốt nổi .... "

Cô dạy toán nói thế với mình trước cả lớp ..... Những kẻ bắt nạt và tẩy chay mình cười rất hả hê .....

Còn cô dạy văn ..... Cô đó không làm gì nhiều cả ..... Nhưng .... Cô dạy toán đã thường xuyên xuống phòng giáo viên và nói rằng mình là một đứa điên .....

Những giáo viên khác không nói ..... Nhưng cô dạy văn đó thì có .....

Một lần .... Phát bài kiểm tra 15p .....

Cô đó yêu cầu học sinh đọc điểm của mình để cô chấm sổ ......

Mình được 6đ ......

Một điểm số trung bình .... Không có gì để bàn cãi ......

Vấn đề là trong lớp ..... Có người bị dưới trung bình .....

Cô đó đã chửi những đứa trong lớp .....

" Em học hành kiểu gì vậy hả ? Đến con *** .... nó bị điên mà còn được 6đ ..... Em tự coi lại mình đi ..... Một đứa điên mà còn cao điểm hơn em ..... Em xem em là gì hả ? "

Cô đó ...... Gọi thẳng tên và chỉ vào mặt mình ...... Nói mình bị điên ...... Mình biết cô dạy toán thường xuyên xuống phòng giáo viên để nói xấu mình .....

Các giáo viên khác đều biết ...... Nhưng không ai nói ra ..... Chỉ có mỗi cô dạy văn đó ....

Chửi bới học sinh khác và lôi cả tên mình vào ......

Mình đã bị cô lập ...... Không bạn bè .... Không người hiểu .....

Mình đã vẽ vời để giải tỏa ..... Vẽ là cách mình thư giãn trong những khoảng thời gian khó khăn .....

Nhưng ..... Ba mẹ mình không hiểu chúng ..... Ba mẹ mình nghĩ mình càng ngày càng học kém là do vẽ quá nhiều .....

Ba mẹ lại một lần vứt đi đồ dùng vẽ của mình ...... Vứt vào thùng rác và chờ đến khi xe chở rác đem đi để chắc chắn mình không cố lấy lại ......

Lớp 8 ..... 14 tuổi ..... Mình đã vào giai đoạn dậy thì và bắt đầu phản kháng ......

Mình tức giận và làm ầm lên ..... Mẹ mình đã lôi gậy ra đánh mình giữa đường và lôi mình về nhà .....

Mình ấm ức khóc cả đêm ......

Sáng dậy ..... Mặt mũi mình bơ phờ lắm .....

Kẻ bắt nạt là anh họ và cậu mình ..... Họ đương nhiên nắm bắt được thông tin từ sớm .....

Họ đến để chọc tức mình .....

Nhưng lúc đó mình đã cười .... Mình không thể phản kháng .... Nhưng mình sẽ không cho bọn bắt nạt được vui vẻ .....

" Đồ vẽ thôi mà ..... Tao còn nhiều .... Bọn bây tao còn không sợ thì nói chi đến chúng .... "

Bọn nó đánh mình ......

Tâm trạng mình đã rất tệ ..... Mình đã đánh lại ..... Cả lớp .... 45 người ..... Hết 30 người hùa vào cùng nhau đánh ......

Giám thị nhanh chóng phát hiện và lôi cả bọn lên phòng giáo viên nói chuyện ......

1 cái miệng làm sao cãi lại 30 cái .....

Tất cả đều đồng loạt nói mình gây sự trước .....

Cuối cùng mình bị mời phụ huynh .....

Nghe mấy ông thầy bà cô ý kiến này nọ về mình .... Cả ba mẹ mình không thèm tìm hiểu ..... Cứ thế gật đầu nhận sai ... Nói rằng sẽ về dạy dỗ lại mình ....

Mình chỉ hét một tiếng " Con không sai .... " rồi chạy đi .....

.........

Sau đó một thời gian ..... Mình nói chuyện với cô giúp việc .....

Mình đã kể với cô đó những gì mình gặp phải ở trường ......

Cô đó kể lại với mẹ mình .....

Và mẹ mình nhanh chóng kéo mình sang nhà cậu mình để hỏi rõ .....

Lúc đó đã gần 9h tối .....

Mẹ mình lôi mình sai và hỏi chuyện bắt nạt ......

Nhà bên đó chối sạch vụ bắt nạt ......

Cậu mình cũng nói là ổng không làm gì mình cả .....

Mẹ mình nghe người khác nói liên tục ...... Cuối cùng còn quay ngược lại hỏi mình .....

" Mày có thật là bị bắt nạt không ? "

.......

Thật ..... Lúc đó mình bị sốc nặng .....

Mình chưa từng có ý định kể cho ba mẹ mình ......

Cũng chẳng muốn mấy người đó đứng ra giải quyết ......

Đã gần 9h tồi rồi ..... Lôi thẳng mình sang đây tưởng thế nào .....

Hóa ra vẫn như cũ ..... Không tin mình ......

Mình im lặng không muốn trả lời ......

Mẹ mình liền xem như đó là thừa nhận .... Mẹ mình lập tức xin lỗi nhà cậu mình và kéo mình về nhà mắng một trận ......

Vô lý hết sức ....

Rồi không biết mẹ mình nghe từ ai .... Nói rằng do mình vẽ quá nhiều .... Đầu óc trên mây .....

Mẹ mình thường xuyên kiểm tra tập vở mình ..... Nếu xuất hiện một hình vẽ nào sẽ đánh mình một trận .....

Mình không được vẽ nữa .....

Nên đã quyết định đi ngủ ...... Những lúc buồn và mệt mỏi ..... Mình sẽ đi ngủ .....

Ngủ để trốn tránh ...... Ngủ để không phải đối mặt với thực tại ....

Mùa hè ..... Mình đã ngủ kỷ lục 22h một ngày suốt 1 tuần ...... Đến mức mẹ mình nghĩ mình bị bệnh .....

Nhưng thực tế .... Mình chỉ không muốn nhìn thấy mọi người mà thôi ....

Không thể thả hồn vào những bức vẽ .... Mình ngủ để mơ .....

Mình thích những cơn ác mộng ..... Mình thích mọi giấc mơ của mình .... Đặc biệt là ác mộng .....

Vì ác mộng làm mình sợ hãi và đau khổ ..... Nhưng khi tỉnh lại .... Mình sẽ cảm thấy cuộc sống bên ngoài không là gì cả ......

Mình thích những cơn ác mộng ..... Người bình thường muốn giấc mơ đẹp ..... Nhưng mình lại muốn ác mộng để mình có thêm sức lực để đối diện thế giới ......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net