love or like (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật ra ....

Nói một câu công bằng thì ....

Con nhà người ta chính là con nhà người ta ....

Ghét cách mấy thì nó vẫn là sự thật ....

Ông P rất giỏi , đa tài , cao và đẹp trai ....

Ông P đẹp trai , giỏi nấu ăn , giỏi kiếm tiền , giỏi làm việc nhà ( cái này là do ổng khó quá , không ai hợp ý ổng nên ổng thà tự làm còn hơn ) , biết chơi nhạc cụ ( đàn ghita , sáo , piano , violon , trống , .... Đéo biết sao ổng học hết được luôn ) , biết chơi bóng rổ ( ổng chơi được nhiều loại , nhưng ổng thích và chơi tốt môn bóng rổ nhất , chơi cái khác thì có thể ổng sẽ thua , nhưng bóng rổ thì gần như 99% ổng sẽ thắng ) , học giỏi ( 4 con người đó toàn bọn học sinh giỏi đến bằng khen chất đống ) , ......

Ông P rất cao nha :v

Cao khủng khiếp luôn ....

Hồi mới lần đầu gặp thì nghe đâu ổng cao tận 1m8 rồi ....

Hiện tại thì ông thêm mấy cm lên 1m86 luôn ....

Cao hơn cả Namjoon ==)

Ông P giỏi lắm , nhưng ổng có 2 cái tật xấu là thù dai và độc mồm .... Hai tật xấu này gần như hủy hoại hoàn toàn hình tượng con nhà người ta luôn ....

Ông P thù cực dai , trước đây mình từng chửi ổng câu nào thì ổng đều nhớ cả , ngay cả ngày tháng , thời gian , địa điểm , hoàn cảnh chửi ổng cũng nhớ rõ hết .... Ai chửi ổng một câu thôi là ổng nhớ hơn 10 năm còn được nữa , khi nào rảnh là lôi ra nhắc cho người chửi nhớ lại ....

Tật xấu thứ hai là độc mồm , không phải kiểu tsudere mà chửi người vì ngại đâu , mà ổng bị ngứa miệng đó , ổng mở miệng câu nào là phải móc họng người khác cho bằng được , ổng nói chuyện theo cái công thức như vậy nè " nói một câu , ổng sẽ đáp lại một câu làm mình tức tới ói ra máu một câu " ....

Nói chuyện với ông P bắt buộc phải có tinh thần cực kỳ vững chắc và khả năng miễn nhiễm level max với mọi thể loại diss .... Đặc biệt là những bài diss trí thông minh và giá trị cuộc đời mình :v

Ổng thường nói mấy câu kiểu làm người khác tức ói máu nhưng không cãi nổi ....

Điển hình như câu ổng thường dành cho mình là

" Em bị ngu à ? "

" Anh nhớ em có não mà , đừng dùng nó để trồng cây chứ . "

" Bỏ đi , đằng nào thì với cái iq của em thì chẳng hiểu nổi đâu . "

À .... Mình hay trù ổng bị hói , vì mấy người thông minh , suy nghĩ nhiều sẽ bị rụng tóc nên mình trù ổng bị hói miết ....

Mỗi lần như vậy ổng sẽ nhìn đầu mình hoặc xoa tóc mình và nói " Hèn gì tóc em đen mượt ghê ... "

=)))))))

Anh kém sang vl luôn đó anh ạ ...

=)))))

......

Ông P có thân hình rất đẹp , một hình xăm gì đó ở ngực , cơ bụng 8 múi và đường chữ V rất sâu ở hai bên sườn hông ....

ĐM !!! Đừng hỏi sao mình biết nhá !!!!

=))))))))

Mình không có lột đồ ổng đâu !!!

Mình éo có cam đảm đó .... Chỉ là trước đây mình có tình cờ thấy ổng đang thay đồ thôi :v

Lúc đó tại mình quên gõ cửa mà xông thẳng vào theo thói quen , ngay lúc đó ổng đang chồng áo qua cổ nên mới thấy nhá ... :vvv

Mình không có định nhìn trộm ổng đâu :vvv

Thề luôn ;;;-;;;)

Nhưng nó cứ đập vào mắt nên mình thấy 8 múi bụng , đường V line và có vết màu đen lan từ ngực trái của ổng xuống tận dưới eo và biến mất sau cạp quần :v ....

Vết xăm đen nổi bật trên làn da trắng sáng của ổng cực kỳ bắt mắt và ấn tượng nên nhớ rõ thôi , tui đéo có soi hàng đâu ...

=)))))))

Vừa lao vào là ổng kéo áo xuống ngay nên chẳng kịp nhìn rõ hình xăm , chỉ nghĩ ổng dính gì trên người hay là vết bớt siêu bự thôi :v

Về sau hỏi ra mới biết là hình xăm thật , ổng nói là hình xăm hoa hồng đen , nhưng mình nói thế nào cũng không chịu cho mình nhìn thử ==)

Đụ má thế xăm làm con cc gì ?

Ông P giữ thân như ngọc , trừ lần đó tình cờ thấy ra thì không còn lần nào được chiêm ngưỡng thân hình ổng nữa ....

Tui đéo có tiếc đâu , chỉ tò mò thôi ....

:vvvvv

Và ....

P và mình thuộc loại oan gia ấy ...

Hai người ghét nhau từ ánh nhìn đầu tiên , sau này làm bạn , kiên trì cự cãi nhau khoảng 2 3 năm mới bắt đầu thích nhau :v

Hồi mới gặp , mình đã thấy ghét ổng vì thái độ rồi , lúc gặp thằng T thì mình lập tức cáo trạng ông P , ai dè thằng T vừa thấy ổng thì nhảy dựng lên , hình như rất sợ ổng thì phải .

" Làm sao mà mày vào được đây ??? " - Thằng T hét ầm lên khi thấy ổng

" Mở cửa đi vào chứ không lẽ xuyên tường . " - Ông P mặt đơ trả lời

Rồi hai người cãi nhau ....

Đúng hơn là T chửi còn P nhìn thằng T như thiểu năng ...

:vvvv

Sau hôm đó là mình hiểu được ông P là loại người đéo dễ ở chung , mình ghét ổng vì thái độ , thằng T cũng ghét ổng nốt nên mình quyết định bơ ổng luôn ....

Ông P đỡ hơn nhỏ N ở chỗ chỉ cần không chủ động đụng chạm đến ổng thì ổng sẽ không quan tâm mình ....

Nhờ thế mà hai bên xem như hòa bình , không ai chạm ai ....

Gần 4 5 tháng trôi qua , ông P thuộc loại người ai cũng né nên dù mình tò mò không biết ông P có cảm thấy cô đơn hay không thì mình cũng không lại gần và cũng không hề thấy tội lỗi khi né tránh ổng ....

Tại mình có ấn tượng xấu mà ....

Mình cảm thấy ổng bị xa lánh như vậy thì đáng đời lắm ....

Sau ... Mình vẫn bơ ổng nhưng không còn thù hằn gì nữa dù ấn tượng xấu vẫn lưu lại trong lòng ....

Một hôm , không nhớ thằng T đi đâu , nhưng mà mình ở nhà thằng T và cảm thấy đói , mình xuống bếp định hỏi xin đồ ăn nhưng không gặp ai cả ....

Mình ngó nghiêng xung quanh thì thấy một dĩa mỳ ý thơm ngon nằm trên bàn ....

Cái dĩa mì đó nhìn rù quyến lắm :v

Như kiểu nó tỏa mùi thơm và kêu gọi mọi người ăn nó đi ....

Lại thêm mình đang đói , nhưng mình không dám ăn , mình không biết của ai nên không dám đụng ...

Chỉ biết gác cằm lên bàn , nuốt nước miếng nhìn chằm chằm dĩa mỳ ...

Mấy phút sau thì mình thấy ông P từ bếp bước ra , hai bên nhìn nhau kiểu ngạc nhiên lắm ấy ....

Mình nhìn ổng ngơ một chút rồi tỉnh táo lại và nhảy dựng lên ...

" .... Không bị câm thì mở miệng ra mà nói , tôi không rảnh chơi trò đọc suy nghĩ . " - Ông P thấy mình không nói chuyện nên ổng hỏi

" .... Cái này .... Là mỳ của anh hả ? " - Mình ngó lơ câu nói gợi đòn của ổng

" .... Đói ? " - Ông P hỏi

" ...... Có một chút , mấy chị làm bếp đâu rồi ạ ? Em muốn xin chút đồ ăn ... " - Mình bảo

Mình vừa nói xong thì ổng nhìn mình với dĩa mỳ , kiểu ý bảo nguyên dĩa mỳ trước mặt mà còn xin thêm đồ ăn ....

" Em chưa đụng dĩa mỳ này đâu , em không biết của ai nên em không có ăn miếng nào đâu . " - Mình giơ tay lui ra sau

Cái ổng không trả lời mà quay đầu vào trong bếp lát sau đem ra một dĩa mỳ ý khác đặt trước mặt mình và kéo dĩa của ổng về .

Ổng ngồi xuống và ăn mỳ trong khi mình còn đang bận xử lý tình huống ..

Mình lúc đó không hiểu ý ổng mà dù có hiểu cũng không dám làm sợ hiểu sai ...

Mình nghĩ là ổng đang mời mình ăn , nhưng mình không chắc lắm ...

Mình ngồi xuống , cầm nĩa lên rồi nhìn ổng coi ổng có phản ứng mình không ....

Không phản ứng ..

Thế là mình thử ăn một miếng ...

Lúc này là mình chẳng còn tâm trí đâu để quan tâm ông P nữa ...

ĐM !!! Mỳ ngon vl !!!!

Cảm giác như một chân trời mới vừa xuất hiện vậy ....

Mỳ ngon khủng khiếp luôn , thế là mình cắm đầu ăn , không thèm nhìn ai nữa ...

Ăn xong mình còn liếm môi thèm thuồng lắm , nhưng mình không hỏi xin thêm , ông P cũng không hỏi ý kiến hay lấy thêm mỳ cho mình .

Ông P dọn dĩa vào bếp rửa , mình ngồi ngoài tự nhiên không biết nghĩ gì mà chạy vô nhìn trộm....

Bếp của nhà thằng T là dạng bếp đứng , bồn rửa cao nên đứng thẳng người ...

Ông P quay lưng với mình ...

Ổng lúc đó mặc áo sơ mi màu xanh dương nhạt , xắn tay áo , quần tây đóng thùng đàng hoàng nghiêm chỉnh ....

Bóng lưng cao , thẳng tắp nhìn ngầu vl ..... Chiều cao 186 đéo phải đùa :v

Dù không thích với ấn tượng xấu , nhưng nhìn cảnh đó thấy ổng ngầu với ấm áp dã man .....

Với lại , bình thường ông P toàn nói móc với gây khó dễ người khác nên ai cũng né ổng , không ai làm ổng thấy hài lòng được nên ông P quyết định tự làm mọi thứ ....

Dọn dẹp , vệ sinh phòng , giặt giũ , ngày 3 bữa , nấu ăn đều do mình ổng tự xử lý , dĩa mỳ mình ăn lúc đó cũng do ông P nấu và tự rửa chén ...

Thế là mình cảm thấy " Ơ , ổng cũng không đến nỗi ... "

Sau đó mình bắt chuyện với ổng và bị phũ sml :v

Mình cũng ức chế lắm , nên cãi nhau với ổng .... Cảm giác như lòng tốt bị người ta ghét bỏ nên khó chịu ....

Hai bên cãi qua cãi lại từ từ thân quen .... Ông P vẫn phũ mình 24/7 và có xu hướng gia tăng ....

Nhưng chỉ cần mình than đói là không nói nhiều , ông P auto đi dọn đồ ăn cho mình ngay ....

=))))))

Điểm tốt của ổng đó ....

Ông P biết làm nhiều món lắm .... Mà món nào món nấy cũng làm rất ngon ....

Thật buồn nhưng cũng thật may mắn vì mình không có tâm hồn ăn uống cho lắm ....

Nếu không thì mình bị ông P nuôi thành heo rồi ....

=))))))

Ông P có thói quen khi ăn sẽ không nói chuyện nên cũng xem như là phút giây yên tĩnh của con người phũ phàng đó ....

Mình trong khoảng thời gian đó thành bạn khác tuổi với ông P ...

Tuy phũ và chửi nhau nhưng cũng coi như hòa thuận :v

Quan hệ cũng không đến nổi .... Nhưng mình chưa thích ông P đâu nha ....

Lúc đó mình chỉ mới cảm thấy ông P làm bạn được thôi ...

=)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net