Lý do mình viết Blog đây.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại sao mình viết Blog hả?
Hoàn toàn không có câu trả lời chính xác đâu.

Thứ nhất là do mình thích viết, thích đọc lại những suy nghĩ của bản thân. Và mình chẳng muốn cứ phải tự độc thoại, mình mình viết rồi mình mình đọc nữa. Thế là mình đăng tải lên đây, lỡ may thay có ai đó đọc được những dòng này thì cũng cùng sẻ chia cảm xúc với mình, nhé.

Thứ hai, mình chẳng muốn than thở cùng ai, không muốn làm những con người vô tội mà đang thương yêu mình cảm thấy phiền lòng. Họ từng mắng mình vì mình cứ luôn tự nhận bản thân hay làm phiền người khác, mà không nhận ra họ cũng muốn nghe mình tâm sự, ừ thì là mắng yêu thôi. Nên mình không buồn đâu. Nhưng đâu phải cứ vì thế mà nhắn tin kể chuyện cho mọi người nghe hoài, đâu ai rãnh rỗi tới mức đợi mình nói rồi nói chuyện lại với mình mãi đâu. Mình biết ai cũng có cuộc sống riêng mà, đâu phải thế giới này chỉ có mình mình mới biết suy nghĩ đâu, ai cũng là con người, cũng có thú vui riêng để theo đuổi. Vậy nên mình không cần ai phải dành thời gian cho mình hết.

Lý do thứ ba thì có hơi kì lạ một chút. Vì mình hâm mộ chị Giang, mọi người biết đến chị qua cái tên Giang Ơi. Chị giữ nhiều vai trò hay ho như là vloger, bloger, youtuber, bla bla... nói chung chị là người truyền cảm hứng cho người khác, trong đó có mình. Video gần đây của chị nói về 5 Mẹo cho tư duy logic, một trong 5 mẹo đó nói về cách tổ chức tư duy tốt hơn qua việc viết ra những suy nghĩ của bản thân. Và mình nghĩ tại sao không? Vì nó miễn phí mà, và viết lách cũng là sở thích cá nhân mình nữa.

Cuối cùng, là nơi mình thật thà nhất với bản thân, không cố gồng mình tỏ ra mạnh mẽ, không cần phải tỏ ra vui vẻ khi cảm thấy bản thân không thật sự vui, hay là "bằng mặt không bằng lòng" với bất cứ ai cả. Ở đây, mình đơn giản, mình là mình thôi.

Còn nhiều nhiều lý do vẩn vơ khác để tạo ra trang blog này nữa cơ, nhưng chắc nhiêu đây là đủ rồi nhỉ. Và mình vẫn đang hài lòng và thoải mái với việc viết blog. Có thể sau này khi bận rộn hơn, mình sẽ chán việc viết blog và thôi không còn sở thích viết nữa, nhưng chả ai nói trước được điều gì, hãy cứ làm những điều mình yêu trước đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net