C2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeon JungKook giống như ngựa theo lỗi cũ. Chỉ mới vài ngày trôi đi y đã không kìm được ham muốn của bản thân.
Y muốn cái mùi hương tanh nồng ấy. Muốn cảm giác mềm mềm mẩm ướt của máu thịt nơi kẽ móng tay. Y muốn nghe tiếng rên la thảm thiết , muốn nhìn thấy khuôn mặt kinh hoàng sợ hãi giống như y đã từng nhìn thấy trên khuôn mặt của bố mẹ y.

Y muốn nó, muốn cái cảm giác ấy. Nó ăn sâu vào trong tâm trí y, ăn mòn cơ thể và trái tim đầy rẫy vết nhơ của cuộc đời.

Jeon Jungkook như tìm thấy sự giải thoát nơi khu dẻ rách tạn cùng của xã hội này . Y thấy, thấy một người đã từng góp thêm niềm vui vào cuộc đời y khi còn nhỏ. Một con nhỏ chanh chua chó má chết tiệt. Y nhớ, nhớ khuôn mặt kiểu hãnh , dè bỉu của nó khi nhìn thấy y , nhớ tiếng cười đầy sự hống hách của nó. Y nhớ bàn tay ấy, bàn tay đã từng tát y, đã từng góp thêm vết sẹo trên cơ thể y.

Y thèm khát nó . Thèm khát mùi máu tanh

Jeon JungKook không ngần ngại , dùng toàn lực của một kẻ yếu ớt bê tảng đá đủ to đủ góc cạnh một đường dáng xuống bả vai con ả khốn kiếp ấy.
Máu tươi bắn tung toé. Vương trên khuôn mặt gầy gò xanh xao của y.
Nhưng mọi thứ chưa bao giờ là dễ dàng .

Ả vẫn còn sức , một cách rùng rợn. Móng tay sắc nhọn của ả đàn bà cào một đường dài trên mặt y.
Con đàn bà chó má chết tiệt , con quỷ cái đáng chết.

Jeon jungkook mặt mày xanh xao liền trở nên tối sầm. Trông y giống như một con ma vất vưởng. Sát khí nổi lên . Y váng tảng đá một phát thả xuống cái đầu đang lắc nguầy nguậy như cái đầu con dòi của con ả đàn bà đáng chết ấy.

BlOoD

Máu bắn tung toé. Sự chống cự trở nên vô dụng. Sự sống kết thúc. Chấm dứt một cuộc đời.

Jeon JungKook lôi xác con ả đàn bà trở về nhà. Dùng cát che đi vết máu loang lổ nơi ấy

Trở về nhà. Bên hai chiếc chum, khuôn mặt y thoả mãn hạ từng phát đá xuống cơ thể đang dần nhão nhoét dưới nền nhà. Jeon JungKook vui vẻ, chắc hẳn bố mẹ bên trong chiếc chun kia cũng vui vẻ vì họ có thêm bạn mới.
Tảng đá cứ thế giáng xuống cơ thể ả đàn bà. Những mảnh thịt vụn cùng máu bám trong kẽ đá không ngừng nhồi thêm.
Ánh mắt y sáng quắc. Nụ cười đánng sợ luôn nở trên môi từ nãy đến giờ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net