CHƯƠNG 33 - CHU TƯỚC THƯỢNG QUÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nói tóm lại bây giờ ngươi không nhớ gì về tiền kiếp của mình. 

Ju Hyun lãnh đạm phán một câu trong khi châm trà ra chén cho hai người. Mà ở một bên Yuri rất là ngoan ngoãn cúi đầu "vâng, dạ".

Cũng khó trách Yuri biểu hiện ra như vậy. Mới nửa tiếng trước cô còn bị vị "thần nữ" này đuổi giết suýt đốt cháy cả mông. Vậy mà lúc này quay ngoắc 180 độ, trở thành một vị mỹ nữ thành thục chín chắn. Nhất là cái màn biến ảo ra ngay một bộ bàn ghế và dụng cụ pha trà, chỉ để hưởng thụ việc tra hỏi mọi thứ về Yuri.

Cô liếc mắt nhìn vẻ hớp trà lãnh đạm của Ju Hyun mà tự dưng thấy áp lực. Nói trắng ra là áp lực đã ngoài Đế cấp, không phải thứ mà Yoona có thể so được. Hơn nữa Yuri có thể chắc chắn vị mỹ nữ này đang cố tình phóng uy áp dằn mặt mình. May mắn thần thức của Yuri vẫn giữ ở mức Long Thần, chỉ cảm thấy một chút áp lực như đang bị giáo viên khảo bài. Chứ đụng kẻ khác thì đã không chịu nổi vỡ tim mà chết rồi.

Yuri vẫn không biết cô gái bên cạnh này là ai, nhưng nghe ngữ khí thì chắc hẳn quen biết không tệ với Moong Ryung trước kia. Việc Yuri đến được Chu Tước Cung này cũng là do tình cờ khởi động một trong những pháp trận triệu hồi khẩn cấp mà Yoona tạo ra. Lúc bị đưa đến đây thì chính khí tức Long Thần đã đánh thức Ju Hyun.

Lẽ ra đây đã là một cảnh đoàn tụ vô cùng cảm động sướt mướt. Nhưng ở chỗ Ju Hyun vừa tỉnh dậy đã cảm ứng được thần thức "đánh dấu" mà Yoona để lại trên người Yuri. Đây là cách mà Long Tộc dùng để liên kết với đồ đệ của mình. Hay nói cách khác Yuri vẫn không hay biết mình bị Yoona "ám toán" dấu hiệu trên người. Việc trở thành đệ tử của Yoona đã không thể thay đổi. Ít nhất là với toàn Long Tộc.

Đây cũng là điều làm Ju Hyun phát điên lên. Một Long Thần, hơn hết còn là chủ nhân của nàng, vậy mà lại đi nhận một con nhóc làm sư phụ. Ju Hyun tin chắc nếu bà chị Thanh Long hay Bạch Hổ của mình mà biết được tin này thì thể nào Yuri cũng bị nhừ xương.

Do dự một chút, Yuri không nhịn được mở miệng:

- Xin lỗi...tôi vẫn chưa biết tên cô?

Ju Hyun hơi dừng lại, ánh mắt rực lửa bắn ra khiến Yuri nhanh chóng ngậm mõm.

- Ta thật sự muốn mắng ngươi, nhưng lại chẳng biết phải mắng như thế nào cả. Thông qua Yoona ta đã cảm thấy được sự hiện diện của ngươi, dù là rất yếu ớt. Nhưng ta không thể hiểu nổi tại sao ngài lại chọn đầu thai chuyển kiếp. Hơn nữa...hơn nữa lại là cái bộ dạng này.

Nói xong Ju Hyun trực tiếp liếc mắt vào bộ ngực ngạo nghễ của Yuri mà hừ mạnh.

Yuri yếu ớt nói:

- Chuyện này tôi cũng không rõ. Tôi chỉ biết kiếp trước của mình là Moong Ryung, một Long Thần. Ngoại trừ một ít công pháp tu luyện cấp thấp với một ít chuyện quá khứ qua lời kể của mọi người, tôi thật sự chẳng còn nhớ được gì nữa cả.

Ju Hyun hơi nheo mắt, gật gù:

- Thông thường mà nói chỉ cần đến Đế Cấp, nếu chuyển kiếp thì chậm nhất hai mươi năm đã lấy lại được kí ức tiền kiếp của mình. Huống chi ngài ấy đã từng là Long Thần.

- Nói vậy trước đây cũng nhiều người chuyển kiếp như vậy rồi à? - Yuri kinh ngạc.

Ju Hyun liền trợn mắt:

- Chuyển kiếp thì có gì hay. Đây chỉ là nói trên lý thuyết vì khi đạt đến Đế Cấp linh hồn đã trở thành một thực chất, tuy vẫn còn gắn liền đến thể xác nhưng chỉ cần linh hồn không bị diệt thì vẫn còn sống lại được, chỉ cần tìm một thân thể khác thích hợp là được. Chuyển kiếp thì bất đồng, linh hồn phải trải qua Âm Giới tẩy lễ, trở về dương gian trở thành một đứa nhỏ. Lần nữa phải tu luyện lại từ đầu. Ngươi nói có tên ngốc nào tự dưng đi phế hết công lực trở thành phàm nhân hay không. Ta là ta chưa từng thấy. Trừ ngươi.

Yuri cười bồi, vội vàng châm trà: - Rồi, rồi, là lỗi tại tôi. Uống chút trà cho hạ hỏa nào.

Nhưng trong miệng lại đang thầm mắng: "Là tại tên Moong Ryung ngu ngốc kia, sao lại đổ hết lên đầu tôi."

Ju Hyun hứ một tiếng, bưng chén trà đưa lên miệng. Chợt, cô nhìn qua Yuri nói:

- Ngươi không uống trà sao? Hay là chê ta pha không ngon?

Yuri ha hả, một bộ dạng rất giả tạo cầm chén trà của mình đưa lên miệng làm một ngụm hết sạch:

- Đâu có, đâu có. Ha ha, trà của cô pha nói thiệt ngon nhất mà tôi đã từng uống qua.

- Vậy đã bao nhiêu người từng pha trà cho ngươi?

Cúi đầu xấu hổ:

- Nói thật cô là người đầu tiên.

Ju Hyun cố kiềm nén hỏa khí đang bốc lên trong lòng. Nàng vốn là Chu Tước tộc, rất dễ nổi giận, nhưng chỉ với vọn vẹn chưa đầy một tiếng đồng hồ lại bị tên trước mắt làm lên máu mấy lần. Nịnh bợ cũng không biết cách nịnh. Hơn nữa nào có ai uống trà như heo uống như vậy.

Đột nhiên Ju Hyun nở một nụ cười bí hiểm, nếu Yoona mà có mặt ở đây sẽ lập tức lựa chọn bỏ chạy lấy người. Bởi vị thần nữ nghiêm túc này mỗi khi nở nụ cười mỉm đó với ai thì kẻ đó chắc chắn sống không được tốt đẹp.

Yuri vẫn hồn nhiên không biết nguy cơ của mình, cười hề hề đáp lại.

- Nếu ngươi đã thích như vậy thì uống thêm một chén nữa đi. 

Ju Hyun dịu dàng châm thêm trà vào chén Yuri, dịu dàng như một cô vợ hiền khiến Yuri cảm thấy nghi hoặc. Nhưng cô không nghĩ nhiều, vẫn một hớp làm gọn chén trà đó.

- Vậy, Yuri phải không?

Ju Hyun một bên nhỏ nhẹ nói, trong khi Yuri vẫn hồn nhiên gật đầu tiếp tục thưởng thức trà.

- Ngươi đã từng gặp qua Soo Jin unnie, Soon Kyu unnie. Thậm chí là cả Gumiho.

Yuri vẫn gật đầu, không nhận ra một chút ai oán ghen tuông trong câu nói, nhất là khi nhắc tới Gumiho. Mặc dù Yuri đã từng nghe nói qua Tứ Đại Hộ Pháp trước kia luôn yêu thầm Moong Ryung, nhưng hiển nhiên cô không quan tâm lắm. Huống chi Yuri còn không biết Ju Hyun chính là một trong bốn Hộ Pháp. Mà cho dù có biết Yuri cũng là một kẻ ngốc xít trong tình yêu. Moong Ryung trước kia đã như vậy, Yuri còn hơn cả thế. Nếu không cô với Soo Yeon đã không có những trận cãi nhau nãy lửa vừa qua.

- Thật ra ta cũng như Soo Jin và Soon Kyu unnie, là một trong những Hộ Pháp của ngươi. Tên ta là Ju Hyun, Seo Ju Hyun - Chu Tước Thượng Quân.

- À, ra là Ju Hyun...Phụt!!! Ju Hyun...Chu Tước...

Yuri trực tiếp phun ra một ngụm trà. Kí ức lần trước tuy không rõ ràng nhưng cũng có giới thiệu sơ qua bốn vị Hộ Pháp cùng hình dánh của họ. Có thể nói ngoài Moong Ryung ra không ai hiểu hết được sự đáng sợ của bốn người này. Mà hiển nhiên Ju Hyun lại là một trong bốn vị đó.

Mà phản ứng của Yuri khiến Ju Hyun rất cao hứng:

- Ngươi đã nhớ ra được ta rồi sao?

Yuri trợn mắt vô thức gật đầu. Nhưng sau đó lại lắc lắc.

- Tôi nhớ Chu Tước Hộ Pháp bộ dáng chỉ như một con nhóc tì mười ba mười bốn tuổi thôi mà.

Rắc! Xèo, xèo! Bình trà trên tay Ju Hyun bị bóp thành phấn vụn, ngay cả nước trà cũng bị bốc hơi trong chớp mắt.

- Ngươi nói cái gì?

Đổ mồ hôi! Yuri vội chữa cháy, tuôn ra một tràng nịnh bợ buồn nôn:

- Không, không. Ý tôi là không ngờ Chu Tước Thượng Quân đại danh đỉnh đỉnh lại là một cô gái xinh đẹp, thành thục, hiền mị, đáng yêu đến thế này. Có thể nói là một mỹ nữ ngàn năm có một, khuynh quốc khuynh thành, ai thấy cũng yêu.

Mà hiển nhiên cô gái nào chả thích được khen mình đẹp. Ju Hyun cũng không ngoại lệ, nhất là đến từ người mình yêu.

- Thật sao?

- Thật hơn cả vàng bốn số chín. - Yuri gật đầu như giã gạo.

- Vậy ngươi nói xem giữa ta và Gumiho, ai xinh đẹp hơn?

- Ách? Cái này...

Mấy lời vừa rồi cũng không phải Yuri nói điêu. Nhưng nếu so sánh thật lòng thì Soo Yeon vẫn "yêu mị" hơn Ju Hyun một chút. Chỉ một chút thôi.

Nhưng chính cái sự ngập ngừng ấy của Yuri khiến nụ cười trên mặt Ju Hyun bị dập tắt. Yuri có thể cảm thấy nhiệt độ xung quanh đang tăng lên nhanh chóng, thậm chí tóc của Ju Hyun cũng bị hỏa khí dâng lên một chút. Nàng ấy ứa nước mắt gào lên:

- Vì cái gì? Vì cái gì mà đã năm nghìn năm, thậm chí ả ta đã phản bội tất cả chúng ta mà ngài vẫn còn bênh vực cho ả. Thậm chí còn...còn làm mấy chuyện đáng xấu hổ đó với ả.

- Chuyện đáng xấu hổ là chuyện gì? Không có nha!

Yuri rõ ràng là chột dạ. Thầm nghĩ có phải là do đã từng ôm ấp qua, mà hình như cũng đã từng hôn nhau nữa, dù chỉ là lén lút.

Ju Hyun càng điên tiết, chụp lấy cánh tay của Yuri kéo ra. Cô chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lượng truyền từ Ju Hyun sang người mình, khiến nội lực tự động vận chuyển theo một trình tự nào đó.

Rồi bất chợt cảm thấy trước ngực hơi tức. Một dòng khí xanh nhanh chóng tụ ở đó, cuộn tròn lại hóa thành một viên ngọc to cỡ nắm tay phát ra ánh sáng màu lam nhạt.

Yuri còn chưa kịp biết đó là thứ gì thì Ju Hyun bên cạnh đã khóc sướt mướt:

- Ngươi còn nói không có. Ngay cả Linh Thần Châu của Gumiho cũng đã cho ngươi.

Thần Châu!? Yuri chau mày nghi hoặc:

- Đây là cái của nợ gì? Khoan đã, Thần Châu. Ta đã kết được Thần Châu rồi sao? Oa ha ha!

Thần Châu chính là một dạng của linh hồn kết tinh, tập trung toàn bộ tinh hoa của một người. Mà Thần Châu không phải ai cũng có, bởi đây chính là một trong những công pháp do chính Moong Ryung sáng tạo ra. Có được Thần Châu sẽ giúp linh hồn kẻ đó càng trở nên chân thật hơn, cùng một cấp độ nhưng mạnh hơn kẻ khác không ít.

Khổ nổi để kết được Thần Châu ít nhất cũng phải Đế Cấp. Nói vậy mình cũng đã là Long Đế rồi sao? Yuri mơ mộng cười lớn.

Nhưng rất nhanh giấc mộng đó đã bị Ju Hyun đạp bể:

- Kết cái gì! Ngươi nằm mơ. Đây là Linh Thần Châu, không phải là Long Thần Châu của ngươi.

- Linh Thần Châu?

Yuri không tin, nâng khối ngọc lên nhìn kĩ hơn. Đúng rồi, theo như kí ức của Moong Ryung thì Long Thần Châu có màu tím sẫm, mà viên Thần Châu này lại có màu lam nhạt. Không lẽ đúng như Ju Hyun nói đây là Thần Châu của Soo Yeon!?

Nhưng mà Linh Thần Châu của Soo Yeon sao lại ở trong người mình được. Yuri tự hỏi. Lẽ nào!?

Một bộ tức giận, Ju Hyun cũng đưa tay kết ấn trước ngực. Một dòng khí nóng lập tức chuyển lưu rồi tụ lại thành một viên ngọc có màu đỏ sẫm ngay sau đó.

- Đây chính là Hỏa Thần Châu của ta. Muốn hay không ta cũng cho ngươi?

Mặc dù biết là Ju Hyun đang nói mát, nhưng Yuri cũng nhịn không được cám dỗ mà hỏi:

- Thật sự là cho tôi được hả? Thứ này tốt lắm đó nha.

- Đây là tinh hoa cả một đời của ta, ngươi nói có tốt hay không? - Ju Hyun sẵng giọng. Nhưng rồi ngữ khí liền biến đổi, - Thật ra cũng không phải là không thể cho ngươi. Nhưng mà ngươi dám nhận sao?

Ju Hyun quyến rũ đẩy Hỏa Thần Châu áp vào môi Yuri một cách khiêu gợi.

Yuri bỗng dưng cảm thấy biểu hiện của Ju Hyun có gì đó không đúng.

- Không lẽ là...?

- Ngươi nói thử xem. - Ju Hyun càng lúc càng thở gấp, đã áp gần sát vào Yuri hơn.

Yuri hiển nhiên cũng bị chút kích thích, run rẩy nói:

- Nhưng mà tôi là phụ nữ. Tôi không có...

Cô chưa kịp nói hết câu đã bị đôi môi nóng bỏng kia gắt gao bịt kín lấy miệng mình. Một cỗ hỏa khí nóng bừng bừng bốc lên trong người khiến Yuri khó lòng kiềm chế được. Một chút gì đó hưng phấn, nóng bức, ngột ngạt. Nhất là phần dưới bụng đang không ngừng biến hóa.

Yuri cố phản kháng lách qua một bên:

- Cô muốn làm gì? Tôi là phụ nữ, chúng ta không thể...

Yuri chưa kịp nói xong đã phải nuốt nước bọt cái ực. Bởi vị hộ pháp quyến rũ kia liền cởi bỏ bộ váy ngoài, để lộ da thịt sáng bóng như mỡ đông. Từng bộ vị nhạy cảm trên người chỉ còn được che bởi chút ít đồ lót bằng lụa mỏng. Nhất là cặp ngực khủng bố đang rung lên từng đợt khiến Yuri cảm thấy mũi mình hơi cay cay.

- Ngươi đã nhớ được Thần Châu, hẳn cũng biết ý nghĩa của nó. Đúng, tất cả Tứ Hộ Pháp và Gumiho đều có Thần Châu của riêng mình. Hơn nữa còn có cách để truyền Thần Châu sang cho người khác. Không, nói chính xác thì bọn ta chỉ thể truyền Thần Châu sang cho một mình người, Long Thần đại nhân à.

Ju Hyun vừa nói vừa bước chầm chậm đến. Những mảnh vải ít ỏi trên người cũng vơi đi dần theo mỗi bước chân.

Yuri trực tiếp muốn khóc rồi, liền trực tiếp chọn cách xoay người bỏ chạy. Nhưng chưa được một bước đã tông đầu vào cái màn chắn vô hình trước mặt.

Ju Hyun cười lạnh:

- Muốn chạy sao? Đừng có mơ. Cho dù là Đế Cấp đỉnh phong cũng chưa chắc phá kết giới này ngay được, huống chi một kẻ còn chưa đến Vương cấp như ngươi.

- Ju Hyun này, chúng ta có thể thương lượng được không? Cô giao Thần Châu cho tôi thì cũng đâu được chỗ tốt nào. Chẳng khác gì cô giao sinh mạng cho tôi cả. Huống chi cơ thể hiện nay của tôi là phụ nữ, chúng ta không thể...

- Có thể đấy. - Ju Hyun cười cười, - Ngươi không thấy trong người mình có gì khác lạ sao?

- Có gì đâu?

Yuri giật mình. Nhưng rồi cũng nhận ra cơ thể quả thật không bình thường. Luồng khí nóng vẫn không ngừng bốc lên khiến cô dần thở hổn hển, đôi mắt cũng đỏ ngầu lên. Chính Yuri cũng không nhận ra rằng quần áo mới thay của mình cũng đang dần xộc xệch ra.

- Nóng quá. Bình trà đó...Cô hạ độc tôi?

- Độc gì. Ngươi cho rằng có độc nào hạ nổi cơ thể Long Thần sao?

- Vậy tại sao cơ thể tôi lại...A, nóng...

Ju Hyun chầm chậm đi lướt vòng quanh Yuri, trong khi cô nàng đang nhắm chặt mắt cố niệm đạo pháp mà bà Seung Hee từng dạy, cố gắng đè nén dục vọng. Khổ nổi ngón tay thon nhỏ nghịch ngợm của Ju Hyun không ngừng vuốt lên má, sau gáy, rồi trước ngực.

- Long Thần Châu của ngươi là do chính Moong Ryung đại nhân truyền lại, một Thần Châu thuần dương. Cho dù cơ thể ngươi là phụ nữ thì sao? Chỉ cần thêm chút dương hỏa là có thể kích thích Long Thần Châu ngay ấy mà. 

Mà "dương hỏa" ở đây Ju Hyun lựa chọn trực tiếp sử dụng xuân dược cực mạnh. 

Ju Hyun với bộ dáng khiêu gợi chỉ còn chút đồ lót trên người, đưa ngón tay vuốt ve kích thích làn môi mọng của Yuri.

- Đừng cố kìm nén. Hãy thả lỏng, hãy buông ra dục vọng của mình đi.

Hiển nhiên Yuri đã không thể chịu đựng thêm. Cô bất ngờ gầm lên một tiếng long ngâm, khí tức trên ngươi dâng lên đột ngột. Luồng khí tím bá đạo lần nữa xuất hiện, hóa thành một con rồng khổng lồ xuyên qua kết giới bắn thủng nóc cung điện.

Mà cơ thể Yuri bên trong luống khí tím đang không ngừng biến đổi, một sự biến đổi khó có thể tin là sự thật.

Chỉ biết Ju Hyun lẳng lặng rơi nước mắt, một chút vui mừng hạnh phúc, nhưng phần nhiều là xót xa cam phận.

Ngay từ năm ngàn năm trước Ju Hyun đã mơ tới một ngày này. Nhưng tại sao nàng không phải là người đầu tiên mà lại là ả hồ ly Gumiho kia chứ? Giờ thì sao đây. Nàng sắp phải trải qua lần niết bàn cuối cùng, có thể là sẽ không còn bao giờ tỉnh lại được nữa.

Dù không hoàn toàn như ý nguyện, có thể cùng người yêu của mình trong lúc thanh tỉnh, nhất là đây lại là lần đầu tiên của nàng.

Gạt đi nước mắt, Ju Hyun hoàn toàn cởi bỏ những mảnh vải cuối cùng trên người. Cơ thể hoàn mĩ như ngọc tạc hoàn toàn phơi bày trước mặt Yuri. Mà lúc này có lẽ không hẳn là Yuri nữa rồi, bởi...

Ầm! Một tiếng nổ lớn ở bên ngoài cửa cung. Hiển nhiên đã bị kẻ khác đập bể trực tiếp lao vào. Ju Hyun không cần quay lại cũng có thể nhận ra tiếng rồng ngâm kia là của ai.

- Dâm tặc to gan! Dám động vào Ju Hyun của ta!

Người vừa mạnh mẽ bay vào không ai khác chính là Bắc Long Đế Yoona. Dù đang ở rất xa nhưng Yoona luôn có thể cảm ứng được sự việc ở Chu Tước Cung, sau đó dùng chính pháp trận dịch chuyển thu nhỏ đã chuẩn bị sẵn để đến đây.

Ban đầu khi Ju Hyun vừa tỉnh giấc, chấn động trong cung cũng không mạnh mẽ lắm nên Yoona không hề phát giác ra. Nhưng luồng khí tím Long Thần vừa rồi trực tiệp oanh tạc nóc CHu Tước Cung khiến vị Bắc Long Đế ba chân bốn cẳng trực tiếp bay đến đây.

Đập vào mắt Yoona lúc này chính là thân thể lõa lồ quyến rũ không tì vết của Ju Hyun - nữ thần trong lòng cô. Nhất là những giọt lệ lén lút của Ju Hyun khiến cơn thịnh nộ của cô trào dâng.

Khốn nạn nhất đối diện với Ju Hyun lại là một gã đàn ông cũng trần truồng theo, đang tỏa ra từng đợt khí tím mạnh mẽ ào ạt.

- Hãy đỡ! Cuồng Long THập Tam Thức - Cuồng Long Giáng...

Choang! Yoona còn chưa nói hết câu đã bị gã đàn ông kia phất tay đánh bay ra ngoài. Hiển nhiên sức mạnh của hắn cao hơn cô nhiều.

Nhưng Yoona không cam lòng. Gắng gượng phun ra một ngụm máu, đảo người tiếp tục lao đến nhưng đã muộn. Một kết giới đã tạo ra bao trùm lấy hai người kia, dần dần mờ đục.

Yoona gào lên, đôi mắt căng trợn nổi đầy tơ máu khi thấy gã đàn ông thối tha ấy trực tiếp đẩy ngã Ju Hyun xuống, kèm theo những tiếng rên rĩ tiêu hồn.

Bang! Bang! Yoona trực tiếp dùng tay trần nện lên kết giới nhưng hoàn toàn vô vọng. Mặc cho đôi tay gần như vỡ nát, kết giới dần dần đông đặc không còn thấy gì được bên trong, cũng như không nghe thấy những tiếng rên rĩ kia nữa. Nhưng cô biết chuyện gì đang diễn ra bên trong.

- Ta sẽ giết ngươi! Giết ngươi! Không cần biết ngươi là ai! Ta nhất định sẽ giết ngươi!

Yoona đau đớn ngửa mặc lên trời gào khóc. Cả bầu trời phía trên Chu Tước Cung cũng nổi sấm liên hồi, như gào khóc theo.

......................

Ở đâu đó ngoài kia, trong thế giới bình thường. Trong một căn hộ bình thường lại có hai vị mỹ nữ không hề bình thường ngồi đối diện nhau.

- Gumiho, ngươi sẽ không hối hận chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net