[Nhiệm vụ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tút..tút..Phía đầu dây bên kia phát ra giọng nói khàn đặc, khó nghe kinh khủng.

Someone : "Yumeki..Tôi muốn gặp cô cùng Hyun để bàn về vài thứ"

Yumeki : "Giờ?"

Cái con nhỏ này thật là ko coi ai ra gì, người ta lớn tuổi hơn mà nói câu nghe mất dạy gớm. Mà thôi cũng ko quan trọng bằng việc thk cha đầu dây bên kia muốn cô gặp hắn để bàn việc. Giờ thì chắc tầm 9h-10h sáng gì đó hôm nay..

Someone : "Vậy chào nhé, đừng quên hẹn nhoaaa"

Yumeki : "rồi rồi nói nhiều quá"/kết thúc cuộc gọi/

Yumeki : "Hyun..có việc rồi"

Hyun : "Lâu rồi mới thấy anh ta gọi, vẫn vụ đấy hả"

Yumeki : "Ờ, tầm 2 tiếng nữa"

Hyun cũng ậm ừ rồi kéo Yumeki xuống phòng chờ thi đấu chứ Noel Noa gọi quá trời. Thực ra cũng chẳng có gì mấy ngoài ghi chép dăm ba mấy cái thông tin ổng nói. Làm việc tại Blue Lock cũng "nhàn" :))). Tiện thể thông báo với ổng và Ego là cô sẽ vắng mặt trong trận đấu này.

Isagi : "Vậy là mày ra ngoài hả"

Yumeki : "Uk..có tí việc"

Kaiser :/vỗ vai Yumeki/ Về sớm nhé, tao muốn test trình độ của mày lắm đó~"

Yumeki : "Bỏ ra thằng đầu con công này, đéo rảnh nhá, bà đây trăm công nghìn việc"

Kaiser  : "Mỏ hỗn là nghiệp đó gái"

Yumeki : "Kệ mịe tao"/hất tay Kaiser ra/

Hai con người này lết xác ra khỏi Blue Lock cái là nếch luôn. Cảm giác ở cái trụ sở kia như nhà tù vậy, ko lấy 1 cái cửa sổ hay ánh sáng mặt trời chừ cái sân bóng ra. Xong cái chúng nó bắt ngay vé tàu ra Shibuya, mà điểm hẹn cũng quái gở đến lạ. Hẹn quán nào ko hẹn mà hẹn ở con hẻm vừa chật vừa bí. Làm Yumeki với Hyun cứ rờn rợn. Tên hẹn chúng nó là Makito , người nắm giữ cổ phần lớn nhất đầu tư cho dự án Blue Lock.

Makito : "Ồ~ 2 người đến đúng giờ quá ha~"

Yumeki : "Có gì nói luôn đi"

Makito : "À ờm thì chúng mày đang làm giám sát cho Bastard Muchen nhỉ"

Yumeki : "Ờ"

Makito : "Nhiệm vụ là lấy lại bản sao nắm giữ cổ phần, có thk khốn nào đó đã cố tình cuỗm mất nó. Mặc dù có bản gốc nhưng để lộ ra ngoài rách việc lắm. Bọn mày nhanh.."

Yumeki : "Dài dòng quá tìm lại là được chứ j"

Makito : "Uk nhưng có vẻ bên đấy cũng có đồng bọn đấy, nên bảo trọng nhá"

Yumeki : "Đưa hàng nóng đây"

Makito dẫn Yumeki cùng Hyun vào cửa sau đặt tại con hẻm. Một cái thang máy như thể được dùng từ đời Tống Hoánh nào rồi, cũ thấy mẹ mà ko biết có thường xuyên bảo trì ko. Xong xuổi thì Makito đá 2 đứa đi rồi để chúng nó tự sinh tự diệt, ko tiền đi xe, ko cảm ơn,..Thk vô ơn mất nết. Tính ra nó cũng chỉ hơn Yumeki và Hyun tầm 2-3 tuổi j đó. Vậy mà đã nắm giữ từng nấy cổ phần. Ghê thiệt chớ.

Hai đứa nhích lên xe bus rồi đến 1 tòa nhà thương mại lớn tại Shibuya. Ồn ào và đông đúc, chẳng hiểu sao Yumeki và Hyun lại thik cái bầu không khí như này. Náo nhiệt và tấp nập, chẳng khác nào Seoul cả, ahh nói đến đây thôi mà thk Hyu bắt đầu nhớ nhà rồi đáy :)).

Bước về phía thang máy gắn biển "đã hỏng". Hyun đứng trong thang định nói gì đó thì một cây kim to đùng lao đến, găm thẳng lên giữa đầu cậu và Yumeki.

Yumeki : "Có địch"

Chúng nó lao nhanh ra thang máy. Bọn phe  kia chơi súng. Bên này Yumeki chơi takana còn Hyun tay không nhặt tạm cây búa đóng cọc dưới đất. Kĩ thuật của Yumeki khá đơn giản, 1 nhát = 8 cái đầu. Hyun chơi búa thì cứ nhắm vào đầu mà đập, giống trò đập chuột chũi ghê :)). Xử lí xong tầng đầu tiên, nghe thk Makito bảo tài liệu được bí mật giấu tại nơi gần điểm chúng nó bước vào nhất. Nói chung chung vậy có phải là muốn làm khó Yumeki và Hyun ko đây, mà thôi kệ cứ xông lên là được.

Một con dao găm văng mạnh vào gót chân Hyun, cậu cúi xuống rồi rút mạnh nó ra. 

Hyun : "Aishhh.. Đm thk l*n nào đấy đau vaizz"

Yumeki : "Phản xạ dạo này của mày đi xuống rồi à"

Nhanh chóng Yumeki ném takana trúng họng tên vừa văng dao. Cô bước đến dùng tay khuấy cổ họng tên đó lên rồi mới chịu rút ra. Máu bắn nhuộm đen cả mảng tường, mùi tanh bốc lên làm Yumeki lẫn Hyun khó chịu. Có vẻ tài liệu nằm trong túi tên Yumeki vừa giết. Đối chiếu thì đúng là vậy, nhưng mà cứ nên đi tiếp đã nhỡ bị lừa thì sao. Tiện tay Hyun cầm sấp tài liệu kia lên rồi lết theo Yumeki, chân cậu cũng bắt đầu nhức rồi, đau muốn chết luôn là đằng khác :'((

Yumeki chụp tài liệu lại rồi gửi cho Makito để hắn kiểm tra. Sau khoảng 5 phút thì hắn nhắn lại là "cái tập đó đó đừng có để mất nha". Hắn kiểm tra nhanh dữ, bình thường người khác phải mất tầm 15 đến 30 phút mới xong.

BÙMM..Tiếng nổ lớn làm sàn nhà tầng trên sụp xuống. Bọn nhãi đấy cài bom, phen này khó cho Yumeki rồi. Tại Hyun bắt đầu loạng choạng cậu ko thể chạy, dao tên kia chứa độc . 

Yumeki : "Thk này mày báo tao quá rồi đấy"/xách người Hyun lên chạy/

Tuy chiều cao khác biệt nhưng Yumeki cũng khỏe lắm đấy chứ, 1 phát nhấc người ta lên chạy thục mạng như vậy thì quả là có sức bền mãnh liệt.  Hai người cần nhanh chóng phắn khỏi đây trước khi nơi này nổ tung vì bom.

Hyun bị vác lên vai Yumeki  mà tự nhiên thấy nhục quá, để 1 đứa con gái lùn hơn mình tận 29cm vác lên nhẹ bẫng. Mà con này vô ý lắm nhá, vì chiều cao có hạn của Yumeki mà Hyun  cao vl nên gót chân cậu bị chà xuống nền đất, đau đến mức khóc ko thành tiếng. 

Hyun : "Con đ* này mày...vác thì...vác cho đàng hoàng.. vào.."

Yumeki : "Im đi tao còn tìm lối ra"

Đúng như dự đoán, Yumeki lao ra ngoài cũng là lúc nơi này sụp đổ hoàn toàn. Sau vụ này chắc 2 đứa về hưu sớm quá mệt mỏi thật sự. Yumeki kêu Hyun nhưng cậu ko dậy. Thứ Yumeki vác trên vai hoàn toàn bất động mặc cho cô có cố gắng gọi dậy bao nhiêu đi chăng nữa. Cô bứt tốc đưa cậu đi sơ cứu ko chết ra đấy thì ko biết thế nào..

Yumeki : "Ráng lên nha cưng...Chết là tao bán hết skill Liên Quân của mày :))"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC