[ Reo Mikage ] Dancing.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở thành người thừa kế của một tập đoàn tỷ phú không phải là một việc dễ dàng gì. Mặc dù có một số phần tốt trong đó, chẳng hạn như tiền để làm bất cứ điều gì mình thích, nhưng hầu hết họ đều sợ hãi mọi thứ liên quan đến chức vụ của mình. Và tất nhiên, điều này bao gồm cả những buổi dạ tiệc do gia đình anh tổ chức.

Những buổi dạ tiệc này luôn đầy rẫy những CEO có tiếng và những người thừa kế của họ, họ cố gắng để đảm bảo việc vị trí của mình luôn được vững mạnh bằng cách sắp xếp một cuộc hôn nhân với Reo. Phần này ít nhất đã được giải quyết khi Reo cuối cùng cũng cưới được em - Y/n, và tất nhiên việc chịu đựng hàng giờ của những bữa tiệc nhàm chán này trở nên tuyệt vời hơn gấp trăm lần khi có Y/n ở bên cạnh.

Tuy nhiên, anh  không thể nói rằng anh thực sự hài lòng với cách mọi ánh mắt đổ dồn vào Y/n mỗi khi em mặc một bộ trang phục thời trang cao cấp nào đó. Em thật tuyệt vời - Reo biết điều đó, và anh luôn khoe khoang với bất kỳ ai có thể nghe về điều đó - nhưng anh không thể ngăn được tia chiếm hữu luôn bùng lên trong lồng ngực mỗi khi ai đó nói ra sự thật này .

Chẳng hạn như ông già đang nói chuyện với anh.

"Vợ anh thực sự xinh đẹp, Mikage. Một viên ngọc kiêu sa lấp lánh."

Reo có thể cảm thấy sự tức giận của anh đang dâng cao, sự ghen tị và sự bảo vệ quá mức hòa làm một. Nhưng bề ngoài anh  vẫn bình tĩnh, vẻ ngoài tươi cười có thể dễ dàng đánh lừa những người xung quanh. Reo không thể thô lỗ được, vì ông già này là một trong những nhà đầu tư chính của tập đoàn Mikage.

"Đúng vậy." Reo trả lời một cách thờ ơ. Có vẻ người đàn ông dường như không để ý đến đôi mắt tràn ngập sát khí của anh.

"Cậu đã kết hôn lần nữa được bao lâu rồi?"

"Hai năm." Reo nhấp một ngụm ly sâm panh trên tay. Chất lỏng chảy xuống cổ họng anh với cảm giác bỏng rát khiến anh thoáng chốc quên đi cơn thịnh nộ thiêu đốt trong bụng.

"Ồ, vậy sao. Ước gì tôi có thể quay lại và tận hưởng tuổi trẻ của mình nhiều hơn một chút." Nhà đầu tư cười lớn và Reo lại cũng phải ép mình làm điều tương tự. Tuy nhiên, đôi mắt anh ấy không rời khỏi khung hình của em.

Y/n đang nói chuyện một cách nhã nhặn với ba người phụ nữ thuộc tầng lớp thượng lưu, nở những nụ cười ân cần như thể họ không quý giá như những viên kim cương trên cổ em, nếu không muốn nói là hơn. Reo biết rõ rằng không ai trong số những người trong buổi dạ tiệc đó xứng đáng nhận được sự tốt lành trong trái tim em, nhưng em không thể không thông cảm cho mọi người. Có lẽ đó là lý do tại sao em lại được yêu mến đến vậy. Anh biết chắc chắn đó là một trong những lý do khiến anh yêu Y/n nhiều đến vậy.

"Cậu có phiền nếu tôi nhảy một bài với cô ấy không?"

Chết tiệt, người đó vẫn ở kia.

"...Được thôi," dù có chút do dự, Reo vẫn phải đồng ý với một nụ cười gượng gạo, nhìn nhà đầu tư bước đến gần Y/n và cúi chào mời khiêu vũ. Với sự dịu dàng thường ngày của mình, em đã đồng ý, nắm lấy tay ông ta và đi ra giữa phòng khiêu vũ để nhảy một điệu valse. Reo chỉ có thể nhìn hình dáng thanh tao của Y/n tỏa sáng dưới ngọn nến, đôi mắt dịu lại với cách em vô tư như vậy.

Thật tốt khi có được em trong trong một thế giới tàn nhẫn như vậy.

Khi bài hát kết thúc, Reo không nhanh cũng không chậm mà đến bên Y/n và nắm lấy tay em từ người đàn ông đó với một cử chỉ lịch thiệp khiến Y/n mỉm cười. Em chào tạm biệt nhà đầu tư với một chút lịch sự, bàn tay của em dễ dàng tìm thấy bàn tay của người chồng của mình.

"Này, Reo!" Y/n thì thầm, đôi mắt lấp lánh. "Có vẻ anh đã hoàn toàn kiềm chế bản thân,phải không?"

Cả hai người đều bật cười vì cách Y/n có thể đọc được anh ấy một cách dễ dàng như vậy. Mặc dù Reo không bận tâm.

"Có lẽ vậy. Anh đã thực sự muốn kéo em trở lại vòng tay của anh."

Dù sao thì đó cũng là nơi mà em thuộc về.

- 𝑅𝑒𝑜 𝑀𝒾𝓀𝒶𝑔𝑒 - 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net