Chương 1: Hào Kiệt Phương Nam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Heion, hay còn gọi là Bùi Minh An - du học sinh được cấp học bổng toàn phần từ cao trung U.A .

Hôm nay là ngày đầu tiên nhỏ đặt bước chân đầu tiên đến đất nước mặt trời mọc - Nhật Bản.

" Nhóc đến rồi à, ta là Aizawa Shouta, giáo viên chủ nhiệm của nhóc, mau theo ta" Một người đàn ông đầu tóc bù xù, mắt quần thâm, cả người toát lên một vẻ xuề xoà, chán nản đứng ngay sau lưng An.

" A!!!" An giật bắn mình trước giọng nói, nhưng cũng chả bao lâu, con bé nhanh chóng đuổi theo người đàn ông.

Aizawa đưa An đến tận phòng hiệu trưởng cao trung U.A rồi mới rời đi.

" Xin chào em, thầy là Nezu, hiệu trưởng của cao trung U.A" Đó là một người .... hay nói đúng hơn là một con chuột với bộ dạng hiền lành và có phần ... dễ thương ( chắc vậy ).

" Em xin tự giới thiệu, em là Bùi Minh An, du học sinh từ Việt Nam, thầy có thể gọi em là Heion" An giới thiệu, giọng mang một sự tự hào khi nhắc đến cái tên đất nước Việt Nam.

" Chà, thú thực thì thân phận của em có chút đặc biệt, nói thật là đã khiến cho nhà trường khá là khó xử" Nezu nhấp một ngụm trà rồi lấy ra một tập giấy tờ, trong đấy có đầy đủ học bạ, thông tin cá nhân, bản sao đủ loại giấy tờ.

" Em là học sinh thuộc dạng tuyển thẳng dựa vào học bổng được cấp do quan hệ đối ngoại giữa hai nước hơn nữa thời gian lại khá gấp gáp vì vậy mà tôi đã khá phân vân khi nhận em vào trường. Nhưng kosei của em thật sự rất đặc biệt. Dù vậy danh sách học sinh nhập học vào khoa anh hùng đã đạt đủ chỉ tiêu..." Nezu cố tình ngắt ở ngay phần đủ chỉ tiêu là An có chút giật thót mình.

Mặc dù con bé biết mình sẽ không bị đánh rớt học bổng đâu nhưng cũng không có gì đảm bảo là nhỏ sẽ được ở khoa anh hùng cả, vì kosei của nó có khá nhiều điểm yếu trong thực chiến.

" Tất nhiên, nhà trường sẽ luôn chào đón những tài năng, vậy nên ta đã đặc cách cho em một vị trí trong lớp 1-A. Em sẽ phải chứng minh là bản thân xứng đáng với đặc quyền này. Ngày mai lớp 1-A sẽ có một buổi thực chiến nhỏ, em biết bản thân sẽ phải làm gì đúng không" Nezu lại nhập một ngụm trà, không chờ con bé trả lời đã gọi thầy Aizawa tới đứa nó đi.

Trước khi rời đi, nó còn mơ hồ thấy một bóng dáng gầy yếu của một ngừoi đàn ông, nhưng cũng chả mấy để ý, chỉ đơn giản nghĩ đó là khách của hiệu trưởng.

Thầy Aizawa đưa nó tới một toà nhà ngay trong khuôn viên nhà trường, không quá lớn, khá là khiêm tốn khi so sánh nó với toà nhà dạy học nhưng được trang bị những công nghệ tiên tiến nhất.

" Vì nhóc là trường học đặc biệt, vậy nên chúng ta đã quyết định sẽ để trò ở khu kí túc của giáo viên, phòng của trò là 208" Aizawa ném cho nhỏ cái chìa khoá rồi uể oải rời đi.

An cũng không quá để ý đến thái độ của thầy bởi nó đang bận cảm thán trước sự hiện đại của khu kí túc.

Bao quanh khu nhà là cạnh rừng lớn, xanh mơn mởn, xa xa thậm chí còn có thể thấy rõ toà nhà chính. Làn gió nhẹ thổi, không khí mang theo chút xe lạnh, không khí ở Nhật lạnh hơn hẳn ở Việt Nam khiến Minh An có chút không quen, đặc biệt là khi hôm nay thời tiết khá lạnh.

Nhanh chóng mang theo hành lí đi vào trong kí túc. Phòng của An là một căn phòng khá lớn, khoảng hai mươi mét vuông, bên góc phải phòng còn có một chiếc giường đơn cùng với chăn gối, bên cạnh là một cái bàn học, còn có một tủ để đựng quần áo ở góc phòng. Căn phòng khá đơn giản, đầy đủ nội thất, còn có một phòng vệ sinh ở ngay cạnh. An bước tới mở cửa sổ ra, căn phòng có vẻ đã được dọn dẹp trước nên khá sạch sẽ.

Minh An nhanh chóng dỡ đồ đạc ra, treo gọn quần áo vào tủ, bên cạnh cạnh còn có một trang phục anh hùng được nó mang từ Việt Nam sang. Đó là một chiếc áo dài trắng, bên dưới vạt áo còn được thêu quốc hoa của Việt Nam - hoa sen. Bộ áo dài nhìn có phần đơn giản nhưng chính là dành riêng của Bùi Minh An, bởi lẽ phía trên nó được đặt một lớp kosei giúp phóng đại tình cảm - thứ sinh ra để trợ giúp cho kosei của em.

Kosei của em chính là: Hào Kiệt Phương Nam.

—————————-

Một chút lời cuối: Trong phần đầu này tôi viết lời thoại của bé con có hơi máy móc, đây là giai đoạn đầu khi mà con bé vẫn chưa thành thạo ngôn ngữ.

Giống như bạn khi học tiếng anh ý, những lần đầu giao tiếp đều sẽ có phần giống văn mẫu trong sách học giao tiếp, lâu dần là lại mượt ngay.

( Thực ra tôi viết phần này không phải là để biện minh cho sự cạn ngôn của bản thân đâu :"(( )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bnha #vn #đn