winter.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bakugou Katsuki là một anh người yêu vô cùng chu đáo. Và mùa đông chính là dịp để anh thể hiện cái tính ân cần đến đáng sợ ấy ra.

Yoko phải thú nhận rằng, Katsuki không còn là bạn trai cô nữa, anh đã trở thành bố cô luôn rồi. Cẩn thận như gà trống nuôi con vậy. Trời chỉ cần trở lạnh là Katsuki lại cặm cụi đi lấy nào túi chườm nóng, nào bàn sưởi, nào quần áo mùa đông từ trong kho ra để sẵn vào tủ. Thế nên, Yoko không thể nào cãi lại anh được nếu như cô không tìm thấy cái áo khoác đâu. 

Anh không bao giờ cho Yoko ăn đồ lạnh vào mùa đông. Nhớ một lần vào năm nhất hồi cao trung, cô ăn kem vào lúc tuyết rơi dày đặc ngoài đường, hôm sau đến lớp không nói được chữ nào, thành công trong việc chọc tức anh. Từ lần ấy trở đi, Katsuki cấm hẳn, lại càng nghiêm khắc khi yêu nhau, chỉ cần thấy Yoko rón rén câu một cục đá trong tủ lạnh là anh sẽ bắt úp mặt vào tường ngay.

Bakugou Katsuki là người yêu Takane Yoko thật đấy, nhưng anh sẽ chẳng bao giờ chiều chuộng đến mức cho phép cô đi ra ngoài khi chưa ăn mặc hẳn hoi đâu. Anh chăm cho đứa bạn gái anh như trẻ con, quàng khăn rồi đội mũ cẩn thận, còn nhắc là không được tháo găng tay, để anh biết được là anh sẽ đánh. Chỉ khi anh thấy cái cục quần áo quấn quanh người Yoko đã đủ dày rồi, Katsuki mới bằng lòng cho phép cô ra khỏi nhà với khuôn mặt lấp ló ra từ vài cái khăn đắp lên cổ và cái mũ len màu cam kia. 

Katsuki không thích mùa đông cho lắm. Vì tiết trời lạnh lẽo nên anh khó mà sử dụng được năng lực của mình. Dĩ nhiên là vẫn có giải pháp cho vấn đề ấy, nhưng thường khi làm anh hùng mới phát huy hiệu quả nhất. Còn khi anh trở lại làm công dân, thì biện pháp này chẳng mấy hữu dụng. May thay anh có một con nhóc người yêu làm anh hùng, nên anh có thể buông lỏng cảnh giác, cho phép mình yên tâm mà chơi ném tuyết với nó. 

Có hai điều mà Katsuki và Yoko đều thích. 

Họ thích nắm tay nhau đi ngoài đường mỗi khi mùa đông về. Cảm giác tay trong tay đan nhau, cảm giác hơi ấm được truyền qua cái chạm thân mật ấy, nó khiến Katsuki cảm thấy thật hạnh phúc, nó khiến Yoko cảm thấy thật an tâm. Thế nên, cô có thể cởi găng tay của mình ra khi nắm tay Katsuki, để anh mân mê lấy bàn tay nhỏ bé kia trong bàn tay to lớn của người đàn ông. 

Cả anh và cô rất trân trọng những ngày nghỉ bên nhau. Có vẻ như anh hùng đã có chút thời gian riêng tư dành cho bản thân họ rồi, bởi hai người này sẽ không khoác lên mình trang phục mà ra đường làm việc đâu. Họ chỉ nằm ườn trong tấm chăn bông kia thôi. Nhưng đôi khi, Yoko sẽ chợt bật dậy từ chiếc giường ấm áp, rồi chạy vội ra ngoài nhà để kiểm tra trong tủ lạnh còn đồ ăn hay không. 

- Anh ơi, hết đồ ăn cho tuần sau rồi, mình ra ngoài mua nhé?

- Kệ đi. Mai tao đi mua cho, vào đây nằm tao ôm cho ấm. 

Vậy là cô lại quay gót đi về phòng ngủ, chui vào vòng tay rắn chắc của Katsuki mà tận hưởng nốt khoảnh khắc ấy. 





Last update: 4/10/2022
Author: Makkie


note: ngồi nghĩ mãi mới có cái chap nhảm nhí hết sức này. lại còn nhạt nữa. 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bnha #mha