Todoroki Shouto

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Couple : Todoroki Shouto x [Full Name]

Title : Who stops the rain

Summary : Khoảnh khắc anh nói ra tất cả cảm xúc bấy lâu nay, anh đã hiểu được yêu thương là gì
Note : Cái two-shot bởi vì chúng tôi quá lười và cái truyện này chẳng phải ngắn đâu
----------------------------

Haizzz...Xui thiệt chứ! Đã đến giờ ra về, trời đang mưa còn bạn thì không mang theo ô. Bạn chán nản nhìn từng học sinh ra về với 1 chiếc ô, áo mưa, một số được phụ huynh đón về.

Bạn biết rằng bố mẹ bạn sẽ chẳng tới đón bạn đâu, kể cả khi trời mưa thế này còn bạn thì không có ô. Mưa to thế này, chắc còn lâu mới nguôi. Hít một hơi, bạn bước ra ngoài, may mà kosei của bạn là điều khiển mưa - cho phép bạn điều khiển các nguồn nước xung quanh bạn và cả độ ẩm trong không khí, khiến chúng tụ lại thành mây và mưa sẽ rơi xuống. Nhưng chuyện đó sẽ mất cả sức lẫn thời gian.

Bạn đang cố gắng hết sức cho những giọt mưa tránh bạn ra. Tuy điều đó không làm bạn cảm thấy ấm lên nhưng nó vẫn đỡ hơn bị ướt. Bố mẹ bạn là anh hùng, họ luôn dành thời gian cho những người bị nạn và công việc nhưng lại chẳng có thời gian cho 2 đứa con của họ đâu nhỉ?

Đắm chìm trong suy nghĩ, bạn ban đầu chẳng lạ gì với con người với bộ tóc hai màu trước mặt, có lẽ là do cơn lạnh đã làm giảm khả năng phản ứng của bạn và làm bạn hơi buồn ngủ

"A, Todoroki kìa. Cậu ấy cũng về muồn thế này à? Buồn ngủ quá..."

"Ủa? Todoroki!"

Bừng tỉnh khỏi cơn buồn ngủ, bạn nhận ra có điều không đúng. Thường thì chàng trai đa sắc kia về sớm hơn bạn mà, sao nay lại về cùng giờ với bạn?

Bạn tăng tốc, tiến tới Todoroki. Khiến kosei của bạn dừng cơn mưa trên đầu chàng trai kia lại. Ban đầu, cậu ta hơi ngạc nhiên, rõ ràng là còn mưa nhưng cậu cảm thấy mưa không dội xuống trên chiếc ô của mình nữa. Anh vươn tay ra, đảm bảo rằng mưa sẽ không xối xuống người mình khi anh đóng dù lại.

"Chào cậu, Todoroki"-Bạn cười nhẹ, vẫy tay với cậu nhưng lại lỡ tay tắt mất kosei. Todoroki cảm thấy đây là 1 ý hay khi cậu chưa vội gập dù lại

Cậu bước tới che ô cho bạn, ân cần hỏi-"Lúc nãy là do kosei của cậu phải không?"

"Ừm, nhưng tớ lỡ tắt nó đi khi vẫy tay với cậu, và...chắc cậu cũng biết sau đó thì sao rồi..haha.."

Anh không quan tâm lắm vì anh thừa biết việc đó rồi. Thứ anh để tâm bây giờ là việc bạn bị ướt. Anh thấy hơi có lỗi, well...là do anh mà bạn bị phân tâm nên mới tắt kosei đi mà

"Cậu lạnh à? Tớ có thể giúp đấy"-Anh vươn tay trái ra, ôm bạn ( Anh cơ hội vler =DD Well, bên trái của anh ấm hơn bên phải mà. Mấy nàng biết đó, kosei :P )

"A, cảm ơn cậu. Còn cậu thì sao? Tớ nghe nói những người có kosei về nhiệt thì lúc ôm cực khổ lắm mà"-Bạn lo lắng hỏi ( Yeah. Đúng òi đó, tưởng tượng khi Shouto ốm đi, lúc nóng hổi lúc lạnh như xác chết )

" Tớ đâu dễ ốm thế"-Hơi ấm từ người anh tỏa ra. Nó giúp bạn thấy ấm đi phần nào. Nhưng đừng lo nhé cô gái, vì anh không thiêu sống bạn đâu!

Anh biết nhà bạn ở đâu nên sẽ đưa bạn về trước. Cơn mưa không có dấu hiệu sẽ dứt, tiếng mưa rơi dường như là âm thanh duy nhất bạn nghe được. Nhìn vào mắt anh, bạn nhận ra ánh nhìn đó rất khác với một Todoroki mà bạn hay thấy, nó...ấm áp hơn...tạo cho bạn 1 cảm giác rằng trong mắt anh cũng có thứ cảm xúc giống bạn.

"Sao mà giống được chứ"-Bạn thầm nghĩ

Dẫu vậy...

Nếu đây là mơ, mong rằng nó là 1 giấc mơ vĩnh hằng...

Bước qua khu playground quen thuộc, bạn bắt gặp hai đứa trẻ đang khóc.

"Todoroki! Chúng ta có lẽ nên ghé qua chỗ hai đứa trẻ kia...Bọn nhỏ đang không ổn"-Bạn kéo tay áo Todoroki, cố gắng tạo chú ý

Bạn nói rất đúng, không đứa trẻ nào sẽ tự nhiên đứng dưới mưa mà không có áo mưa hay ô đâu. Hiểu được ý của bạn, Todoroki và bạn di chuyển tới khu playground.

" Này, hai em sao đấy?"-Anh tò mò hỏi. Bọn trẻ đang khóc, bố mẹ chúng không ở đây. Người lạ đến chào hỏi chỉ làm chúng cảm thấy sợ hãi và khóc nhiều hơn

-------To be continued--------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net