Chap 34: Đại Nguyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( các bạn đang đọc cho mình xin lỗi một chút nhé, thực ra có 6 bảo vật mình viết nhầm thành 5 bảo vật, mình rất xin lỗi. Bảo vật thứ 6 là
- tượng nhân ( búp bê ) do tộc Tachi giữ )

Ngày hôm sau bọn họ đến thị thành Atai thuộc bộ phận cai quản của gia tộc Dosilit. Cách ăn mặc của những người dân ở đây kha khá giống cách ăn mặc của nhưng người Trung Âu ( Ả Rập Xê Út ), bọn họ lại phải hóa trang cách ăn mặc ở đây. Người mặc trang phục nổi bật nhất là Macasa cô mặc một chiếc áo hở bựng để lộ một phần bụng thon gọn. Hai cánh tay màu hơi vàng, mái tóc xoan được buộc cao bằng dây ngọc trai, mặc một cái quần ống to. Trông cô thật tuyệt vời khiến cho ai đó phải hé mắt khỏi vành kính. Nhưng những cô gái có làn da trắng như Arivi sẽ đội trên đầu một lớp màng mỏng để che nắng hay một lớp vải mỏng để không bị ánh sáng làm não hóa da và đen da nếu không muốn. Mọi người cưỡi ngựa để đến lâu đài của gia tộc Dosilit. Càng đi Macasa lại càng nhớ quê nhà vì ở Trái Đất quê hương cô là nước Ả Rập Xê Út. Đi được một quãng Masaru hỏi :
-" Đại Thiếu sao chúng ta phải giả làm dân thường mãi vậy ?"

Sebite nói :
-" người của Mansutat có nhiều khả năng đang theo dõi mình lên cần cẩn thận đặc biệt, còn nữa ngươi không nhớ cái tên tinh ma từng học ở học viện hoàng gia bây giờ hắn trở thành trưởng tộc của gia tộc Dosilit rồi đó !"

Sau lời nói của Sebite là tiếng vỗ tay và xuất hiện trước mặt bọn họ là một anh chàng mặc trang phục ở đây nhưng quý phái hơn nhiều tại người anh ta từ đầu xuống chân toàn vàng và kim cương, trên đầu đội một chiếc mũ có gắn huy hiệu của gia tộc Dosilit, anh ta mỉm cười nói :
-" chà chà lâu rồi không gặp các bằng hữu nhỉ, à không 6 vị hoàng tử đại hắc mới đúng chứ nhỉ !"

Anh ta xuống nhựa và cúi thấp đầu, nhìn lên Macasa mỉm cười. Aserun nói :
-" chà, lâu rồi không gặp, ngươi vẫn ghê tởm như hồi nào nhỉ ?"

Anh ta vẫn vui vẻ và nhìn thẳng vào Aserun nói :
-" ta có thể cho đây là lời khen không ngũ hoàng tử ?"

Hai người này nhìn nhau đầy sát khí khiến cho Miruki thấy ớn lạnh. Sebite cắt :
-" thôi đi. Trưởng tộc của gia tộc Dosilit,Machio hôm nay ta đến đây để mượn hung khí của gia tộc ngươi chứ không đến đây để gây gổ, đánh nhau đâu lên mong ngươi nghiêm túc và hợp tác !"

Anh ta trèo lên ngựa và nói :
-" thôi được rồi, các ngài đi đường xa đã mệt rồi, đến gia tộc của ta nghỉ ngơi đã rồi tính sau !"

Machio dẫn đường cho mọi người về đến lâu đài. Woa đây đúng là một công trình kiên trúc tuyệt đẹp ( ai biết lâu đài của
Pibalon hay Hitato thì mình không nói nữa nhé ), anh ta xuống nhựa thì bao nhiêu cung nhân mỹ hậu đứng chờ. Machio và mọi người xuống ngựa để cho quân lính dắt nhựa vào chuồng, Machio đi trước mọi người theo chân anh ta theo sau. Bọn họ đi khắp nơi chỗ nào cũng thấy bức tượng được đúc bằng vàng có hình một cô đang cầm chiếc bình. Machio nhìn vào Macasa và mỉm cười nói :
-" đây là bức tượng tiên nữ bình minh Machita là vị tiên nữ đã bảo vệ nơi này !"

Anh ta cứ nhìn Macasa và mỉm cười bằng ánh mắt kì lạ. Mọi người chia nhau phòng để nghỉ ngơi cho khỏe rồi sẽ từ từ tính tiếp, mọi người thì mỗi người một phòng và 1 công việc. Macasa vào bồn tắm, bồn tắm ở đây cũng có hình tượng tiên nữ bình minh cầm một chiếc bình và đổ nước xuống bể bồn tắm, cô nhớ đến hai cô bạn của mình. Cô thầm khóc
-" Reki, Arinna tớ xin lỗi, tớ vô dụng quá mà !"

_ lâu đài ở Allen  _

Sau khi Reki và Arinna gặp nhau hai người họ rất là vui mừng nhưng cũng nhanh chóng kết thúc khi Arinna bị bắt gặp riêng Mansutat. Cô bước nên phòng anh ta gõ cửa, bên trong có tiếng :
-" vào đi !"

Cô bước vào bên trong, cô thấy anh ta đang đứng bên cạnh cửa sổ và anh mặt trắng tím đỏ đáng sợ, tay thì đang cầm một con quạ đen. Đôi mắt đỏ rực máu, anh ta trông thật như một bức tranh phù thủy tuyệt đẹp. Cô hơi run rẩy nói :
-" anh gặp tôi có chuyện gì ?"

Anh nhìn kĩ cô, có lẽ anh đã biết thân phận thật sự của cô rồi chăng. Anh ta đến gần cô và nói :
-" ta quyết định sắp tới sẽ nâng ngôi cho ngươi !"

Tay cô bủn rủn thật là kì lạ, cô ngã xuống sàn. Anh ta đến gần cô và nói :
-" ngươi đúng là con gái của tiên nữ mặt trăng !"

Cô chưa hiểu gì cả.

_ quay lại _

Macasa khóc xong một hồi cô ngước khuôn mặt lên và nói với chính mình :
-" mình quyết định rồi, chỉ tại mình quá vô dụng nên mới vậy thôi phải cố gắng tìm mọi cách để cứu hai cậu ấy mới được, chắc chắn mình có thể làm được !"

Bỗng nhiên đôi mắt của tượng nữ thần đỏ lên rồi dịu xuống như để cô không phát hiện, sau khi tắm xong Macasa mặc quần áo do các cung hầu chuẩn bị, họ chải tóc và đeo đồ trang sức cho cô. Khi cô ra ngoài thì Machio đã đứng đó đợi cô từ khi nào, anh ta đến gần cô và nói :
-" xin chào tiểu thư tôi là Machio, không biết có thể nói chuyện với cô không ?"

Macasa gật đầu và nói :
-" được chứ, không biết anh có chuyện gì muốn nói ạ ?"

Machio nói :
-" à tôi thấy cô có thể giúp tôi một việc không biết...."

_phòng ăn_

Mọi người ngồi xuống chiếc đệm lụa, ở giữa bày rất là nhiều những món ăn ngon, không thấy Macasa đâu. Sebite hỏi :
-" các cô có thấy Macasa đâu không ?"

Arivi nói :
-" Macasa nói với tôi là cô ấy hơi mệt muốn ở trong phòng nghỉ ngơi một tý nên nói mọi người cứ ăn trước đi !"

Sebite thở dài, Machio đi ra ngồi xuống chính giữa và nói :
-" mọi người đi xa rồi, nên ăn thử các món truyền thống của gia tộc Dosilit chúng tôi đi nào !"

Mọi người bắt đầu dùng bữa thì Machio nói :
-" mọi người có muốn thử chút âm nhạc không, sẽ có một điều bất ngờ đấy !"

Machio vỗ tay thì một dàn mỹ nữ lướt qua rồi tiếng nhạc bùng nên, một cô gái quay mặt và đứng giữa dàn mỹ nữ. Khi nhạc nổi bùng nên thì cô gái đó quay mặt lại và bắt đầu nhảy múa. Người đó chính là Macasa, cô thật khiến mọi người bất ngờ mà, cô có điệu mú thật là dẻo và uyển chuyển. Khi cô múa gần kết thúc thì các mỹ nữ xua nhau ra chỉ để còn mỗi Macasa ở chính giữa, cô bắt đầu dừng điệu nhảy Machio đứng dậy và đến gần tượng nữ thần to nhất và một chiếc mật khẩu hiện ra, Machio bấm mật mã, người phụ nữ ngả chiếc bình xuống, chiếc bình trên tay người phụ nữ được thu nhỏ lại. Machio cầm chiếc bình và đưa cho Sebite anh ta nói :
-" hung khí của gia tộc Dosilit đã được giao cho ngài mượn mong ngài có thể bảo quản tốt nó !"

Sebite gật đầu.

Hết chap 34

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net