Chương 41. Cơn lốc màu da cam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại căn cứ bí mật của Shigaraki Tomura và đồng bọn:

- Đờ Mờ (Đất Mẹ)! Thằng nhóc đó từ đâu chui ra vậy? Tại sao tai mắt của tao ở khắp mọi nơi mà chưa bao giờ nghe thấy báo cáo về kẻ thao túng nguyên tố? Nó hạ gục hậu vệ mạnh nhất của ta chỉ bằng cái mũi tên đồ chơi xanh đỏ đó! – Shigaraki nắm chặt tay gõ gõ vào chán mình.

- Đờ Mờ (Đất Má)! Mặt nó nhìn búng ra sữa và trông thì như ngáo! Nó nói chuyện như kẹc! Hay là nó giả ngu! – Ninja rùa Spinner lên tiếng sau khi xem video Frost Fire cãi nhau với Bakugo. Toàn bộ video trong cuộc chiến đều được camera đính trên người Machia quay lại.

- Đờ Mờ (Đất Mới)! Chắc chắn nó là vũ khí được chính phủ tạo ra hoặc mua từ hành tinh khác! – Dabi nói.

- Đờ Mờ (đê mê)!  Sức mạnh của nó còn hơn cả One For All (OFA). Chỉ cần có được nó là chúng ta sẽ làm bá chủ cả thiên hạ. – Kurogiri cười gật gù.

- Mờ Đờ (Mày đần)! Mày tưởng lấy được nó mà dễ à?

- Chỉ cần cho Toga giả dạng vào trường dùng mỹ nhân kế dụ nó ra là chúng ta bắt cóc được nó! Thấy tao thông minh không?

- Mờ Đờ (Mày đần)! Chưa rút được kinh nghiệm sau lần bắt cóc thằng cu nổ à? Nghĩ lại vụ đó tao vẫn cay! Mịe! Mình là tội phạm mà đối xử với nó ngọt ngào tử tế, nó mang tiếng là anh hùng mà hành xử với tụi mình như cái quy quy (qq) vậy!

- Thằng này ngoan hiền hơn thằng nổ! Tao thề! Nhìn mặt nó là tao có cảm tình luôn!

- Chu choa! Em đã làm xong bộ sưu tập Bồ Boi rồi! Cho đến hiện tại có đủ bộ là 7 nguyên tố cấp 1, 7 nguyên tố cấp 2, 1 fusion lửa băng.... Ảnh chụp sắc nét mọi góc cạnh. Em đã bán cho web đen một ít ảnh độc quyền! - Cô gái duy nhất Toga Himiko cuối cùng cũng lên tiếng.

- Đờ Mờ (đê mê)! Có cả ảnh 18+ của nó à? Cho anh xem!

- Làm gì có đâu! Chỉ là ảnh cho bọn nó ghép thôi à! Cơ mà cũng được khối cả tiền! Còn đây là ảnh em tự ghép! Hé hé!

- CC (Chào cờ)! Mày ghép xấu như cc (con cá)! Mày ghép nó với body của thằng nào đấy?

- Suỵt! Bó đì của our Tomura! Ka Ka!

- Kể ra thì Tomura mà xóa cái mặt đi thì trông ổn áp! Thấy bảo thời còn trẩu cũng được hành nghề mỹ nam! Nhưng tại không có người yêu thật lòng nên giờ xấu vc (vô cực)  rồi!

- Vì không có người yêu nên xấu hay vì xấu không có người yêu thì mày phải biết phân biệt chứ! – Kurogiri lấy cái muôi đang trong nồi canh mà gõ koong vào đầu Spinner một cái.

- ---

- Đũy mịa! Lũ đần bọn mày không bao giờ biết nhìn xa trông rộng! Cứ ngồi xó bếp mà cãi nhau những chuyện củ hành vỏ tỏi. Hãy mở mắt to xem lũ nhóc ngày ngày đi học học được những gì kìa! Tao ngày đêm đau đầu vì tụi nó. Tương lai bọn nó còn bá đạo hơn cả All Might nữa! – Shigaraki đập tay xuống bàn nghiến răng.

- Nomu của tao thế nào rồi!

- Các bé hay ăn chóng lớn! Đập trai và cường tráng! Chỉ vài ngày nữa là đến tuổi đi săn.

Shigaraki húp cạn một hơi hết cốc trà trước mặt và đập mạnh cái cốc xuống bàn:

- Chuẩn bị thả hết Nomu ra đi! Phải tận mắt xem tất cả các kosei của nó trước khi dựng một kế hoạch hay ho hơn!

Cả bọn nghe mà giật mình thảng thốt " Vê lờ (Vãi lúa)! Sếp không định giữ lại một con nào sao?"

Sau màn trình diễn của KĐR close-up lửa băng đốn tim thì tiếng tăm Boboiboy lên như diều (hâu) gặp chó, tất cả các thành phần bất kể người hay động vật, rụng răng hay chưa mọc răng, có giới tính hay chưa phát hiện giới tính đều muốn tiếp cận cậu. Boboiboy sợ quá, cậu trốn tiệt ở trong kí túc như tội phạm bị truy nã và con đường duy nhất là con đường hàng ngày đến lớp. Ấy thế nhưng các bạn trong lớp cậu cũng tỏ ra hết sức bất thường. Các bạn nữ trở nên ăn mặc trang điểm lòe loẹt và cứ xúm xít lại mỗi khi thấy Boboiboy. Các bạn nam cũng không ngoại lệ mặc quần áo đủ sắc màu cầu vòng từ thứ 2 cho đến Chủ nhật. Họ nghĩ rằng mỗi Boi mặc một màu khác nhau hẳn là Boi rất đam mê sắc màu. Một hôm cậu chim Tokoyami đưa ra một cái giỏ mây trước mặt Boi:

- Mẹ mình từ quê gửi lên rất nhiều trứng chim ta nguyên chất, không nhiễm một tí cám công nghiệp nào nên là cậu có thể ăn hộ mình được không?

Mineta trước cứ tưởng là ghen ghét Boi vì Boi nổi tiếng nhưng từ khi nào đã thay đổi thái độ:

- Cậu biết không? Nho của tớ rất mềm và đàn hồi, nếu người khác động vào nó sẽ dính nhưng tớ đã bọc bên ngoài một lớp silicon. Tớ tặng cậu một quả to nhất để thi thoảng bóp bóp để tiêu khiển và giảm căng thẳng! – Mineta dúi vào tay Boboiboy một quả nho tím to bằng quả bưởi.

- Tớ có khá nhiều tiền. Tớ tiêu không hết. Cậu tiêu hộ mình được không? – Todoroki cũng bon chen lại gần Boboiboy nói nhưng khuôn mặt không hề biểu hiện một chút hài hước nào vì cậu thật lòng thương Boboiboy không có tiền tiêu vặt.

Mọi người thán phục: "Không ngờ Tồ ra bài đỉnh quá!"

Boboiboy bối rối gãi đầu: "Thật sự không nên đâu à. Cậu làm thế này tớ ngại lắm!"

- Nếu cậu ngại cầm tiền thì tớ đưa thẻ ATM cho cậu giữ nhé! Cậu thích mấy cái?

- Tớ có tiền mà! Không tin thì tớ bỏ ra cho cậu xem! – Boboiboy nói và moi móc tiền ở túi chính, túi phụ và cả tiền giấu trên mũ của mình ra được đầy một bàn tay.

Bakugo thấy thế lầm bầm: "Hai thằng gà, cứ bảo sao chúng mày ế chổng mông!"

Vào cuối tuần, cả lớp A đã tự tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ để mừng chiến thắng hạ gục Machia - một kẻ thù mà trong trận đầu tiên, hiệp hội anh hùng đã phải tổn thất rất nặng. Boboiboy xuất hiện ở dạng Quake và trổ tài nấu một số món sở trường của cậu. Các cô gái cực kì ngưỡng mộ khả năng bếp núc của cậu nên vây kín lại để vừa nói chuyện vừa chiêm ngưỡng tay nghề vua đầu bếp của cậu và thầm xuýt xoa "Chồng mình giỏi quá!".

Phần còn lại của bếp là một góc của Bakugo cọc cằn và các chàng trai vụng về thao tác.

- Icyhot, mày khỏe thế mà cắt hành cũng không nổi! Vợ mày sẽ khóc mất!

- Có sao đâu! Kể cả không cần cắt thì vẫn ăn được! Khi nào có vợ, vợ tớ sẽ nấu cho tớ ăn! – Todoroki thản nhiên cãi lại.

- Thế thì mày làm được gì?

- Tớ sẽ cọ rửa nhà vệ sinh!

- Mày lười quá! Mày sẽ phải nấu ăn, dọn dẹp nhà vệ sinh, phòng ngủ và phòng khách!

- Thế thì vợ để làm gì?

- Mày muốn nó làm gì  cho mày thì đi mà nói với nó, hỏi tao làm gì? – Bakugo lại to tiếng với Todoroki. Todoroki không hiểu sao cậu cứ hỏi một đằng thì Bakugo lại trả lời một nẻo.

- Pikachu, mày băm cà rốt như đá dăm! Mày chưa từng cắt cà rốt bao giờ à? – Bakugo tiếp tục cằn nhằn.

- Lúc nó được thải ra thì cậu cần gì quan tâm đến hình dáng của nó! Tớ nói đúng không Midoriya? – Kaminari chống chế.

- Ờ! Tớ cũng nghĩ thế đấy Kacchan, không cần hoàn hảo quá đâu. – Midoriya gãi đầu cười hề hề.

- Thằng mọt sách! Vẫn còn con sâu béo ngậy đây này! – Bakugo chỉ vào cái con sâu trần truồng to bằng ngón tay cái có màu xanh mơn mởn đang bò lổm ngồm trên rổ rau mà Midoriya vừa nhặt.

- Không thể chấp nhận được! Sao hội nông dân không đi kiện cái bọn bán thuốc trừ sâu giả đi! – Midoriya nghiêm mặt lại.

- Mày cố tình bẻ lái câu chuyện đúng không? Tao sẽ tẩm bột chiên giòn nó cho mày ăn!

Thấy tình thế nguy hiểm cho Deku, Ochako khéo léo tìm cách cứu Deku:

- Bakugo, làm ơn cho tớ con sâu này, tớ muốn nuôi nó thành bươm bướm!

Bakugo chỉ xì một tiếng và đi ra chỗ khác. Bakugo vốn là một người khó tính và cầu toàn, cậu kiểm tra lại tất cả những cái mà người khác đã làm, nếu không ưng cậu sẽ làm lại. Được cái cậu rất nhanh nhẹn nên cậu cân được hết, và cậu đã làm lại hầu hết những phần việc của người khác, vừa làm cậu vừa lảm nhảm mắng mỏ cái bọn lớn đầu rồi mà không biết làm gì mà ăn.

- Bakugo! Cậu khó tính quá! Cứ phiên phiến đi cho nó thoải mái! Chỉ là bọn mình ăn với nhau thôi mà! – Kirishima đứng gần bá vai Bakugo.

- Tránh ra! Vướng víu! – Bakugo cau có.

Bakugo không tham gia vào việc nấu ăn của Quake. Cậu biết dù có muốn cũng không được vì Quake một khi đã làm thì không chê vào đâu được. Bakugo tự làm những món sở trường của mình. Cả lớp vẫn công nhận là Bakugo ngoài tính cọc và khó nết ra thì cậu rất là khéo tay và rất đa năng, việc gì cậu cũng làm tốt. Vậy là hôm nay có 2 đầu bếp chính là Quake và Bakugo, có thêm Sato làm các món bánh ngọt và vài bạn nữ khác làm đồ uống và cắt gọt hoa quả tráng miệng.

- Wa! Hôm nay toàn những món ăn ngon! Chẳng khác gì đi ăn hàng sang trọng cả cả!

Mọi người ai đấy đều trầm trồ những gì bày ra trước mắt, họ ăn uống ngon lành và không ngớt lời khen người người nấu.

- Bakugo, cậu làm món này rất ngon! – Quake thả một lời khen dành cho Bakugo.

- Tch! Món của mày cũng tạm! – Bakugo đáp lại.

- Boboiboy à! Khi Bakugo nói thế thì cậu phải hiểu là Bakugo đang khen món của cậu đấy! – Kaminari

- Tao cần mày phiên dịch à? – Bakugo huých tay Kaminari.

- Thôi nào! Khen người khác một câu thì chết à! – Kaminari

- Không sao! Tớ có thể hiểu! – Quake nói.

- Ai quan tâm mày hiểu hay không! – Bakugo đứng lên khỏi bàn ăn và cậu lại chiếc ghế sofa ngồi xuống đó.

Quake cũng ăn xong sớm khi mọi người vẫn còn đang tiếp tục, cậu lấy một đĩa hoa quả mang đến chiếc bàn trà và ngồi xuống cạnh Bakugo. Quake vừa ngồi xuống thì Bakugo giật mình đứng bật dậy như lò xo đi ra chỗ khác khiến Quake cũng phải bất ngờ, nhận thấy hành động của mình là bất thường, Bakugo vội nói:

- Trời nóng quá!

Nói xong cậu tiến lại phía cửa sổ và dựa lưng vào chiếc cột nhà.

- Cậu ăn hoa quả đi này! Cậu ăn có vẻ không đủ đâu! – Quake nói.

- Ăn no rồi! – Bakugo.

Sau một khoảng im lặng, Bakugo hắng giọng nói:

- Hôm trước Lốc Xoáy mất trí nói nhiều cái khá hay ho về phi thuyền, hành tinh lạ, về cái gì đó tròn tròn...mang lại cho nó niềm vui và sức mạnh...

- Cậu không cần để ý lời Cyclone nói đâu, lúc bọn tớ bị mất trí thì mọi ký ức, cảnh trong phim hay truyện tranh yêu thích, cả những ước mơ hoài bão sẽ trộn lẫn vào với nhau. Bọn tớ không phân biệt được đâu là thật đâu là mơ nữa! Tớ nói để cậu khỏi mất thời gian suy diễn! – Quake ngồi tựa lưng vào ghế, chân vắt chéo và khoanh tay nói giọng chậm rãi.

Bakugo thấy thật sai lầm khi đang định hỏi Quake về điều đó. Cậu đã biết Quake rất cảnh giác, một khi đã muốn giấu chuyện gì thì không có cách nào moi được thông tin từ Quake. Bằng chứng là cậu chưa nói xong thì Quake đã đoán được ý của cậu rồi, nhưng mà thái độ của nó như đang dằn mặt cậu vậy hay là do cậu nhạy cảm quá. Bakugo thấy bực mình cậu quát cả bọn ăn xong nhanh cho cậu dọn dẹp việc phần cậu rồi cậu còn đi ngủ, vì đã 9 giờ rồi.

Vừa lúc đấy có thầy Aizawa và thầy Allmight đến, cả lớp khá ngạc nhiên khi thầy đến giờ này. Thầy Aizawa nói:

- Chúng ta mới giết được một Machia thôi! Mọi người cũng hiểu là đó chỉ là sự mở màn, Shigaraki còn rất nhiều Nomu, các tên tội phạm khét tiếng nữa đang ẩn náu mà chúng ta chưa xác định được.

- Chúng em cũng biết là như thế! Chắc chắn thời gian vừa rồi liên minh tội phạm đã có đủ thời gian để nâng cấp sức mạnh của chính bọn chúng và Nomu! - Midoriya

- Đó mới chính là cái đáng lo! Theo mật báo, Shigaraki có thể có hàng ngàn con đang chờ thức tỉnh! - Allmight

- Thưa thầy! Một số lượng Nomu đông như thế mà bọn chúng có thể dễ dàng giấu được hay sao ạ? Chúng ta không dò được bọn chúng sao? – Quake hỏi.

- Nếu lũ Nomu đang trong lò ấp thì nó im ắng như trứng chưa nở vậy, nhưng chỉ cần nghe tiếng của chủ nhân là nó thức giấc!

- Chúng ta có giữ tiêu bản nào của Nomu không ạ! Em muốn xem nó! - Quake

- Lần trước chúng ta đã tiêu diệt được một số Nomu và bắt sống được một con Nomu lưỡi cưa. Nếu cậu muốn thì chúng tôi sẽ cấp giấy giới thiệu cho cậu đến xem! – Aizawa đã ngầm bày tỏ sự tin tưởng và muốn Boboiboy hợp tác với hiệp hội để tiêu diệt Nomu.

- Nếu được như thế thì tốt quá ạ! Em muốn được nghiên cứu nó càng sớm càng tốt ạ!

- Nghiên cứu? Cậu trở thành nhà nghiên cứu từ từ bao giờ vậy? - Một bạn thắc mắc.

Boboiboy bối rối, cậu đành copy lời của thầy Công Lý mà cậu đã thuộc lòng:

- Ờ...Trở thành nhà nghiên cứu đã là ước mơ từ nhỏ của em, trong khi các bạn khác mơ làm luật sư, đầu bếp, thầy giáo, trọng tài bóng đá...

- Nếu mà có cả nghìn con thì đánh đến bao giờ mới xong ạ? Chưa hạ được hết thì chúng ta đã kiệt sức rồi, lại còn All for One khi đó sẽ thừa cơ mà chen vào nữa? - Lớp trưởng Iida nghiêm túc hỏi.

- Vậy nên có nhiều kẻ  cơ hội muốn đi tắt đón đầu, số lượng các công ty đăng ký sản xuất vũ khí hạng nặng tăng lên 500% với mục đích bán cho dân thường phòng khi "anh hùng trở lên vô dụng" như cái mà mạng xã hội gần đây tuyên truyền.

- Không biết như thế là may hay xui nữa! – Asui

- Liệu có cái bẫy gì giúp chúng ta có thể hạ gục chúng mà không tốn nhiều nhân lực không?

- Cảnh sát và hiệp hội anh hùng cũng đã nghĩ nát óc cả nửa năm nay, cũng có nhiều phương án được ra mà chưa tìm được cái nào khả thi! - Allmight

- Thưa thầy, liệu em có thể xin được hồ sơ liên quan đến Liên Minh Tội Phạm và kết quả nghiên cứu Nomu của cơ quan cảnh sát không ạ? – Quake đột ngột lên tiếng.

- Dù đó là thông tin mật nhưng tôi vẫn có thể xin được, mà cậu làm xuể không? Rất là nhiều việc đấy! - Aizawa

- Thầy quên là em là nhóm 7 người à? – Quake tự tin nói.

- Được thôi! Tôi sẽ gửi cho cậu sớm nhất ngay khi nhận được!

Sau khi lập công trong việc hạ gục Machia, và cũng để tạo điều kiện thuận lợi để Boboiboy tập trung nghiên cứu Nomu và kế hoạch hạ gục nó. Nhà trường và hiệp hội anh hùng đã thống nhất bố trí cho Boboiboy một căn hộ rộng trong ký túc xá bao gồm một phòng khách lớn, phòng bếp và 7 phòng ngủ cùng 7 phòng tắm. Boboiboy vốn không cần nhiều không gian đến thế vì đa số thời gian cậu không phân thân nhưng như thế cũng tốt vì khi cần thì mỗi nguyên tố sẽ có không gian riêng để tự học tập và tư duy tùy theo năng lực của mình.

Các nguyên tố rất chăm chỉ nghiên cứu hồ sơ về Shigaraki, Nomu và bản chất sức mạnh OFA. Đặc biệt Solar còn cắt một mẩu thịt Nomu tươi sống về để nghiên cứu. Solar là con cú đêm đặc biệt và có sự tập trung siêu việt. Một khi đã ngồi vào bàn làm việc là cậu quên thời gian, quên cả ăn uống, ngủ nghỉ.



3048 words

Xin lỗi mọi người, chương này tui phải thêm nhiều thuật ngữ chuyên ngành  chợ búa vào cho nó hợp với bọn tội phạm. Ai chuẩn men có nhìn thấy thì mắt nhắm mắt mở cho qua.

Aizzza! Tui là người kiểu gì mà ra chương thì dài chương thì ngắn! Đậu xanh! Làm sao để căn chương cho nó bằng nhau mà tui cũng không làm nổi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net