mèo con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trân Ni nhận ra điều gì đó, thân thể hơi cứng lại.

Thái Hanh buông cô ra, cầm đồ trong vali hành lí tới, là một thứ có lông xù xù tựa như là lỗ tai mèo cùng với một thứ màu đen da hơi cứng giống như cổ áo còn có một bộ đồ lót nội y tình thú gợi cảm.

... Không phải lúc trước anh nói muốn xem cô chơi đùa như một con mèo sao.

Cô cũng không biết là khi đó dây thần kinh nào của mình bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, còn rất phối hợp đến cửa hàng bán đồ chơi tình thú để mua.

Lúc cô đặt vào vali cũng không nghĩ quá nhiều.

Giờ phút này lại là ban ngày sáng sủa, cùng với chuyện cô tưởng tượng là một buổi tối dưới ánh đèn led lãng mạn thật sự không giống.

Xấu hổ, dâʍ đãиɠ, chưa từng làm.

Tất cả đều có thể bị nhìn thấy rõ ràng.

Tai cô từ ngoài vào trong, đỏ bừng cô trốn vào trong chăn bông.
Thái Hanh giữ chặt mắt cá chân của cô, dễ dàng kéo cô ra ngoài, cài chiếc băng đô tai mèo lên mái tóc dài của cô, vén mái tóc dài sang một bên, đeo khóa cổ áo lên cần cổ trắng nõn của cô gái nhỏ.

"Còn lại, em làm.” Anh phủ ở trên cổ cô: “Hửm?”

Trân Ni chớp chớp mắt, nhìn quần áo còn đặt trên giường, ngón tay run rẩy nhặt lên, qυầи ɭóŧ khiêu gợi được tạo ra từ vài sợi dây vải móc vào nhau, không chút che chắn cô bé nhỏ, chiếc áσ ɭóŧ bên trên cũng y như vậy, chẳng có chút che chắn nào.

Dây thừng đen trói buộc khiến hai bầu ngực mềm mại no đủ dựng lên, như thể chỉ chờ người khác đến hái.

Âm hộ cũng lộ ra, có hai sợi dây buộc quanh eo, đằng sau còn đi kèm một dải lông trắng như đuôi mèo chắn ngang hông, còn vừa vặn che đi cúc hoa của cô, thoạt nhìn thật sự giống như một cái đuôi.

Cô dựa vào vòng tay anh để mặc xong đống đồ kia, xấu hổ đến độ không thể ngẩng đầu lên lên nổi.

Thái Hanh lại rất hài lòng, sờ sờ đỉnh đầu của cô, trên người cô vẫn còn thơm mùi sữa tắm, cô mới vừa tắm xong còn vương mùi hương sữa tắm.

Trân Ni quay đầu, bắt gặp ánh mắt của anh, trong lòng nhảy lên một cái.

Cái tên biếи ŧɦái này nữa, nhất định là anh lại đang nghĩ tới... Biện pháp trêu đùa cô gì đó nữa rồi.

Thái Hanh đứng dậy, cũng không vội cởϊ áσ quần mà lấy một quả chuối đặt trên bàn, vẫy tay với cô: “Ni Ni, lại đây."

Trân Ni hơi do dự, mặc dù không biết anh muốn chơi như thế nào, nhưng cô vẫn theo bản năng muốn tới gần anh. Cơ thể vừa mới động một chút, đôi chân còn chưa chạm đất liền nghe anh nhỏ giọng nói: "Bảo bối, mèo đi đường như vậy sao?”
Trân Ni nắm chặt ga trải giường, hơi chần chờ một chút, thấy sắc mặt của anh nghiêm túc liền biết anh đã quyết định chủ ý muốn chơi như vậy.

Mặc thì cũng đã mặc, còn từ chối nữa cũng quá làm cao rồi.

Dù sao thì, cô mua cái này vốn cũng là vì… muốn làm anh vui vẻ.

Sau khi tâm trạng Trân Ni ổn định lại, cô chậm rãi nhoài người về phía trước trên thảm trải sàn, chiếc chuông đính trên vòng cổ theo động tác của cô khẽ khàng rung lắc, phát ra thanh âm thanh thúy.

Da thịt trắng như tuyết của cô khi nằm nhoài bên trên tấm thảm lông màu đen gây nên sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ thị giác vô cùng mãnh liệt, mỗi một bước di chuyển của cô đều khiến người ta không thể rời mắt.

So với tiếng chuông đang rung động, thứ khiến máu trong người Thái Hanh sôi trào hơn là hai bầu ngực sữa no đủ mà căng phồng đong đưa theo sự di chuyển của cô.
Phối hợp với khuôn mặt trời sinh dịu dàng kia khiến cô vừa sắc tình lại thuần khiết.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net