Chương I: DT0304.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wow cái thứ chất lỏng này có màu nhìn y hệt màu mắt của cậu chủ vậy đó._Cô gái mặc một chiếc áo Blouse trắng dài tới đầu gối cẩn thận cầm ống nghiệm lên nhìn ngắm. 

Cô giơ ống nghiệm lên ngang tầm với con người đang pha chế gì đó ở phía bàn bên kia để so sánh. Đôi ngươi xanh lục của cô phản chiếu lại hình bóng một cậu trai trẻ tóc tím người khoác áo Blouse trắng dài đang cầm bình siêu tốc rót nước sôi vào cái cốc hình củ cà rốt mà cậu ta đang cầm trong tay. Trừ đôi mắt màu đỏ rượu kia và cái áo Blouse trắng ra thì tóc, kính, quần áo, ngay cả đôi giày mà cậu ta đang mang đều có màu chủ đạo là màu tím đen.  

Công nhận là giống thật đấy! Mà anh đã bảo bao nhiêu lần là phải tránh xa mấy cái thí nghiệm của cậu chủ rồi kia mà._Con người giây trước vừa cảm thán giây sau đã cằn nhằn cô là một chàng trai cũng mặc áo Blouse trắng dài khoác ngoài cái áo len cổ lọ màu xanh rêu trên ngực có huy hiệu hình chim ưng cách điệu đồng bộ với cái váy len mà cô gái anh ta cảnh báo đang mặc.

DT0304 có công dụng gì thế cậu chủ?_Sau khi lướt qua dòng chữ được dán trên ống nghiệm Shielda thắc mắc.

À cái này thì tôi chưa biết._Bấy giờ chàng trai trẻ có đôi mắt màu đỏ rượu mà họ vừa đề cập tới mới chịu quay mặt qua trả lời một câu tỉnh như sáo.

Hả...?_Shielda và Sai trưng ra bộ mặt đần thối.

Tạm thời thì tôi vẫn chưa phát hiện ra nó có công dụng gì ngoài việc làm cho nhịp tim của các vật thử nghiệm bị tăng lên so với bình thường một chút. Có thể là cái chất lỏng đó vô hại nhưng cũng có thể là nó rất nguy hiểm đối với động vật bậc cao như chúng ta. Vì thế tôi khuyên cô nên nghe lời anh trai của mình đi thì hơn. Nếu như có chuyện gì không hay xảy ra với cô thì đừng trách là tại sao tôi không cảnh báo trước._Mặc dù vẫn là gương mặt không chút sắc thái đó nhưng chỉ cần nghe giọng điệu thôi cũng biết chàng trai này đang mệt mỏi như thế nào khi không tìm ra tác dụng của chất lỏng mang tên DT0304 trong cả tháng trời.

Từ khi gặp cậu trai có mái tóc màu violet và đôi mắt đỏ rượu như ông chủ thì cả Sai và Shielda chưa từng thấy cậu ta nói quá ba câu chỉ để trả lời một câu hỏi như thế. Vì có hơi bất ngờ với thái độ của cậu chủ nên cặp song sinh này bất giác cảm thấy da gà da vịt thay nhau nổi lên rần rần trên người mình. Shielda liền biết ý không táy máy mấy cái ống nghiệm nữa mà để nó lại chỗ cũ một cách cẩn thận bằng tốc độ nhanh nhất mà cô có thể đạt được và tự ghi nhớ rằng sẽ không động vào chất lỏng được gắn nhãn DT0304 một lần nào nữa khi không có sự cho phép hoặc ít nhất là không nghịch chúng trước mặt của cậu ta.

Bíp bíp bíp._Tiếng báo hiệu có tin truyền tới từ màn hình điều khiển ba chiều trước mặt ba người đã nhanh chóng cắt ngang phiền muộn trong lòng Fang và đồng thời phá tan bầu không khí đang dần chìm vào căng thẳng của ba người.

Xin chào cậu chủ._Trước màn ảnh ba chiều một người ngoài hành tinh tím sịm sìm sim có thân hình to lớn cùng cái miệng cũng to không kém cái thân đang từ tốn chào cậu chủ của hắn.

Có chuyện gì vậy Lahap? Thằng anh của tôi lại muốn "xâm chiếm" hành tinh nào à._Không cần đợi cái người tím sịm sìm sim kia trả lời thì cậu đã quăng vào mặt hắn một câu hỏi tu từ mang tính khẳng định rồi lại tiếp tục nhâm nhi ly cà phê mà cậu ta mới pha vừa nãy.

À đúng vậy nhưng_Chưa kịp nói xong thì Lahap đã bị Fang lạnh lùng cắt ngang. 

Trừ cái hành tinh Carrot thì mấy hành tinh còn lại ngoài cái lấp la lấp lánh lung linh lồng lộn ra thì toàn là rác rưởi, chẳng có giá trị gì. Nếu mà tôi không ngăn cản thì các ngươi không tưởng tượng nổi là anh ta sẽ cho mấy tiểu hành tinh đó nổ tan tành một cách man rợ như thế nào đâu. Bảo anh ta ngưng mấy cái trò vô nghĩa này lại đi, dư tiền quá hay gì._Fang mệt mỏi tuôn ra một tràng dài như tờ sớ cho dù Lahap có cố gắng giải thích như thế nào cậu cũng nhất quyết không muốn nghe nữa.

Lời nói có phần cọc cằn của Fang làm cho ba người kia giật mình, cả ba đều không thể ngờ được lại có ngày thấy Fang tức giận như thế này, nhất là cặp song sinh khác trứng kia. Trong vài phút họ đã chứng kiến Fang sử dụng nhiều câu liên tiếp tận hai lần trong cùng một ngày. Họ thay nhau bày ra những biểu cảm mà họ đã nghĩ là sẽ không bao giờ để chúng hiện diện trên khuôn mặt mình. Mọi hôm thì Fang luôn mặc kệ những gì mà ông chủ làm nhưng lần này là lần đầu tiên họ thấy cậu có phản ứng mạnh mẽ và rõ ràng như thế.  

Nghe tôi nói đi cậu chủ hành tinh này tên là Inner Planet hay còn gọi là Địa Cầu, nó có sự sống và hội tụ bảy nguyên tố tự nhiên bao gồm..._Lahap chưa kịp nói hết thì bị Fang xen ngang.

Có sự sống, anh ta định làm gì với một hành tinh có sự sống cơ chứ?_Fang vô cùng thắc mắc vì trước giờ thằng anh của cậu chỉ đi mua mấy cái tiểu hành tinh không có sự sống để thử nghiệm các phát minh của anh ta và cho cậu thêm tư liệu để nghiên cứu mà thôi.

Thì bây giờ tôi giải thích nè, nãy giờ cậu có chịu cho tôi phải thích đâu._Lahap làm mặt than.

À rồi tôi xin lỗi, cứ gửi thông tin qua đây đi._Fang vừa nói xong thì màn hình điện tử ba chiều liền hiện lên một loạt kí tự ngoài Trái Đất. 

Cậu ta bỏ qua hai con người mặc đồ xanh kia đang treo một mớ dấu chấm hỏi to đùng trên đầu kia mà đi tới bàn điều khiển. Từng chuỗi thông tin dài hơn tờ sớ về hành tinh mang tên Trái Đất liên tục lướt qua cặp kính bao phủ đôi mắt rượu đỏ xinh đẹp của cậu với một tốc độ khủng khiếp, chỉ trong chưa đầy năm phút tất cả các thông tin đã được Fang tiếp thu một cách nhanh gọn lẹ.

Ồ cuối cùng anh ta cũng tìm ra được một hành tinh thú vị đấy._Fang đẩy nhẹ gọng kính, nở một nụ cười nhẹ.

*Trái Đất à, sao nghe quen vậy ta, hình như mình nghe cái tên này ở đâu rồi thì phải.*_Fang cố gắng lục lọi lại trí nhớ của mình nhưng không tài nào nhớ được là mình đã nghe tên gọi này ở đâu. 

*Mà kì lạ thật, tại sao không đến mấy đất nước sầm uất và phát triển như Mỹ, Anh, Nhật hay Trung Quốc gì đó mà phải tới Mã Lai cơ chứ, đã thế lại còn hạ cánh ở trong rừng nữa, không hiểu kiểu gì luôn.*_Fang khó hiểu nhìn tọa độ mà Lahap gửi cho mình.

Đang xem một số hình ảnh minh họa về địa cầu thì bỗng cậu bấm dừng lại ở một hình ảnh và nhìn ngắm nó một lúc lâu rồi tự nhiên mỉm cười. Sai và Shielda có ghé đầu vào coi ké nhưng lại chẳng hiểu một bức ảnh rừng rú cây không là cây thì có cái con mẹ gì để mà buồn cười. Trong khi hai con người kia còn đang mắc kẹt trong đống hoang mang mà họ tự tạo ra, Fang đã xách mấy ống nghiệm chứa chất lỏng mang tên DT0304 sang phòng thử nghiệm bên cạnh. Và thái độ xoay như chong chóng của cậu trai trắng trẻo xinh đẹp này một lần nữa lại làm cho Sai và Shielda act cool đứng hình mất tận vài phút.

Này anh hai có thấy gì không??? Em sợ là mình đã chứng kiến những hiện tượng lạ xảy ra quá nhiều trong cùng một ngày, nhiều đến nỗi mà não em bắt đầu có dấu hiệu hoang tưởng luôn rồi đấy. Em thấy cậu ấy có vẻ thích thú lắm còn cười đến tận hai lần cơ đấy. Chắc là tại hôm nay anh em mình ra ngoài mà không xem tử vi đây mà._Shielda lại bày ra vẻ mặt vừa vui vừa sợ hỏi anh trai mình.

Em không hề hoang tưởng đâu anh cũng nhìn thấy. Đúng là kì lạ thật, hôm nay anh thấy cảm xúc của cậu ta cứ xoay mòng mòng như chong chóng tre của Doraemon ý, lúc đang bình thường thì tự nhiên khó ở, đang khó ở thì tự nhiên mất hứng, đang mất hứng bỗng chốc trở nên vui vẻ. Một kẻ quanh năm suốt tháng cứ bày ra vẻ mặt "tất cả là lỗi của các người không liên quan gì đến tôi cả và tôi cũng chả quan tâm" như cậu ta thì không dễ gì mất kiểm soát cảm xúc như thế đâu. Chắc chắn cái hành tinh Trái Đất gì đấy gì đó thú vị dữ lắm, lần này có vẻ như ông chủ đã thành công trong việc lôi kéo sự chú ý của cậu chủ rồi._Sai lúc này bật chế độ hoài nghi nhân loại tiếp tục phân tích.

Waw, em không ngờ là ông chủ lại quan tâm đến em trai của mình như thế em cứ tưởng anh ta chỉ thích phát minh thiết bị điện tử hay lập trình máy móc gì đó để rồi chém rồi giết._Shielda trông có vẻ vô cùng ngạc nhiên nói.

Anh nghe đồn là ông chủ đang kiếm em rể._Sai nói.

Trời đất anh đùa đấy à, ai đồn mà nghe phi cấu thế, trước giờ ai dám dòm ngó Fang póe nhỏ của ông chủ thì đều nhận cùng một kết cục cực kì bi thảm, bây giờ anh còn nói là ông chủ định gả cậu chủ á, em méo tin._Shielda làm mặt than.

Chắc cha mẹ của ông chủ đòi có cháu mà ông chủ thì lại cắm đầu vào sự nghiệp nhiều quá nên đùn đẩy trách nhiệm cho cậu chủ Fang chứ không trật vào đâu hết á._Sai làm mặt than. 

Anh biết nhiều quá nhỉ._Shielda liếc xéo thằng anh song sinh của mình.

Đương nhiên rồi, anh mày mà cái mọe gì mà không biết á há há._Sai ngước mặt lên trần nhà cười to.

Vậy mà em cứ tưởng ông chủ sẽ đem quân đội robot hủy diệt của mình đến Trái Đất để thử nghiệm chớ._Shielda thở ra một câu tỉnh như ruồi.

Nè, như thế là phạm pháp đấy, mặc dù ông chủ nổi tiếng là kẻ nguy hiểm nhất vũ trụ nhưng là nguy hiểm trong cách suy nghĩ và thích đánh nhau với mấy kẻ mà ông chủ coi là mạnh chứ không phải là nguy hiểm kiểu của tội phạm đâu em._Sai nhìn Shielda như nhìn sinh vật lạ.

Mua ha ha ha bọn người Trái Đất hãy nghe đây ta sẽ cho nổ cái hành tinh này, chống mắt lên mà xem hành tinh của các ngươi tan thành tro bụi đi._Shielda khua tay múa chân mô phỏng lại ông chủ trong trí tưởng tượng của mình. 

Hài hước đấy Shielda nhưng nếu để ông chủ nghe được thì sẽ bị nhát kiếm điện từ của ông ta chém bay đầu đấy._Fang không biết chui ra khỏi phòng thử nghiệm từ bao giờ, đứng dựa cửa cất tiếng xen vào cuộc trò chuyện của hai con người giờ đang hốt cả hền kia.

Chưa kịp nhờ hai người kia đến giúp làm thí nghiệm thì anh em nhà họ đã dùng tốc độ nhanh như chớp để mà chạy bạc mạng rồi, đã thế mồm còn liên tục phát ra một dãy tiếng mẹ đẻ cầu xin tha thứ này nọ lọ chai. Hành động kì quặc của họ đã làm cho Fang phải hoài nghi rằng có thật là hai người kia đã được chính thằng anh khủng bố của cậu khắt khe chọn lựa và huấn luyện một cách kinh hoàng để có thể sánh vai cùng cậu hay không. Bỏ qua hai con người đang tấu hài kia Fang lại tiếp tục bước vào phòng thử nghiệm để tiếp tục thực hiện công việc đang còn dang dở của mình. Trong sảnh chính của phi thuyền, tại màn hình ba chiều đang chiếu thông tin kia là hình ảnh của một nhóm người Trái Đất đang cắm trại trong một khu rừng trông rất là vui vẻ...





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net