Chương VIII: Thí nghiệm 6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mà sao cậu về sớm vậy Sai?_Sau một hồi lúng ta lúng túng Fang quay lại vẻ mặt thường ngày.

Tôi gặp một nhóm người rất lạ mặt áo choàng đen, trông có vẻ cũng là người ngoài Trái Đất giống như chúng ta._Sai nghiêm túc trả lời.

Cái gì, làm sao có người khác dám đến Trái Đất khi mà anh Kaizo đang có mặt ở đây cơ chứ, thật hoang đường._Fang kiềm lại giọng nói để không cho Boboiboy nghe thấy.

Tôi cũng không rõ nhưng đám người đó hành tung vô cùng kì quái và còn tấn công tụi em nữa._Shielda nghiêm mặt lại tỏ vẻ vô cùng khó chịu.

Tôi có thể vào không?_Boboiboy sau khi khoác lên mình bộ đồ mà Fang sắp xếp cho anh liền đi thẳng tới căn phòng mà ba người Fang, Sai, Shielda đang tụ họp và lịch sự gõ cửa.

Đừng để cho Boboiboy biết chúng ta là người ngoài hành tinh cũng như chuyện có một bọn người khoác áo choàng đen đã tấn công hai người._Fang nhỏ giọng dặn dò Sai và Shielda.

Nhưng vì_Sai chưa kịp lên tiếng đã bị Fang cắt lời.

Tạm thời cứ như thế đã, tôi sẽ giải thích sau. Được rồi Boboiboy anh vào đi._Fang vừa chặn họng Sai vừa lên tiếng để con người đang đứng ngoài cửa không phải chờ đợi lâu.

Tôi không làm phiền vì mọi người chứ?_Boboiboy bước vào lần này anh không dám nhìn Fang nữa vì anh phát hiện ra nếu anh càng nhìn cậu thì tim của anh sẽ càng đập nhanh đến không thể kiểm soát.

Chúng tôi sẽ tới phòng thí nghiệm hai người cứ từ từ tâm sự làm quen với nhau đi ha._Shielda kéo Sai qua phòng thí nghiệm.

Nè đủ rồi đó em kéo anh qua đây để làm gì?_Sai nhìn Shielda với khuôn mặt khó hiểu.

Anh muốn trông chừng cái tên đội mũ cam kia, lỡ có chuyện gì xấu xảy ra với Fang thì sao?_Sai trách móc Shielda vì đã kéo anh ra khỏi hai con người kia.

Anh bị khùng hả, tên kia dù có lợi hại đến đâu thì cũng bị Fang cho uống DT0304 nên anh ta không làm gì được cậu ấy đâu bộ anh quên rồi hả._Shielda nhìn Sai với khuôn mặt khinh khỉnh.  

Nhưng mà anh vẫn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó mà chúng ta không thể lường trước được xảy ra._Sai luôn có niềm tin vào trực giác nhạy bén của mình.

Chít... chít... chít._Tiếng một con chuột bạch đều đều vang lên thu hút ánh nhìn của Sai và Shielda.

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi nhìn thấy con chuột đang phát ra tiếng kêu, hai cặp đồng tử xanh lục của bọn họ đột ngột co lại.

Quay lại căn phòng nơi mà có hai con người từ khi cặp song sinh mặt đồ xanh lá kia rời khỏi thì vẫn chưa dám nhìn thẳng vào mặt nhau để nói chuyện.

À... ờm._Giây phút Boboiboy định mở lời để hỏi hôm nay đã là ngày thứ bao nhiêu anh bất tỉnh thì tiếng gọi từ bên ngoài đã làm cho anh quên bén luôn là mình định hỏi gì.

BOBOIBOY, chú đang ở trong này đúng không?_Gopal đập cửa của một căn biệt thự màu kem.

Này Gopal, anh đã dám trèo cổng xâm nhập bất hợp pháp vào nhà người ta thì thôi đi, bây giờ anh lại còn đứng đây đập cửa gọi ý a ý ới như một thằng khùng bất lịch sự như thế thì ai dám mở cửa cho anh chứ._Ying đứng ngoài cổng cùng Yaya chửi Gopal.

Nhưng mà anh không thể chờ nổi nữa rồi._Gopal vì quá vui mừng nên anh đã cư xử có chút thô lỗ.

Ying nói đúng đấy, mặc dù đúng là tín hiệu chỉ ra đây là nơi Boboiboy đang cư trú nhưng mà anh làm thế là sai rồi đấy, lỡ như chủ nhà là một tên dữ tợn thì đừng hòng anh giữ được cái mạng nhỏ của anh chứ đừng nói là gặp Boboiboy._Yaya đứng ngoài cổng, lịch sự bấm chuông.

Đấy là tiếng gọi của bạn tôi, cậu có thể cho tôi gặp họ được không?_Boboiboy lấy hết dũng khí nhìn vào đôi mắt đỏ mê hoặc của Fang mà hỏi.

Tại sao lại không._Câu trả lời của Fang làm cho Boboiboy bất ngờ đến độ đực cả mặt ra.

*May mà Shielda đã sớm ngụy trang phi thuyền thành một ngôi nhà.*_Fang thầm nghĩ.

Còn ngồi đực ra đó làm gì, bộ đổi ý rồi không muốn gặp lại bạn bè nữa hả._Fang đứng lên mở cửa phòng, tiến ra ngoài.

Tại sao?._Boboiboy đứng lên, chạy theo hỏi.

Tại tôi thích, với lại nếu cứ để họ đập cửa như khùng như điên thế sẽ làm hư cửa nhà tôi mất._Fang nửa thật nửa đùa mà trả lời câu hỏi của Boboiboy.

Tên nào dám đập cửa nhà bố một cách thô lỗ như thế hả!!!._Fang lấy sức mở banh cửa ra ngoài làm cho Gopal bị văng ra một khoảng khá xa.

Thấy chưa, đã bảo rồi mà không nghe, chủ nhà chưa cầm đao ra cho anh một nhát là còn may đấy._Ying đứng ngoài cổng nhìn bộ dạng cắm đầu xuống đất của Gopal vừa nói vừa nín cười.

Hình bóng một cậu thanh niên trẻ có vóc dáng khá cao và cân đối hiện ra sau cánh cửa làm Yaya và Ying có chút kinh diễm. Người con trai đó có mái tóc màu violet hơi xù trông vừa vô cùng bắt mắt lại vừa tôn lên nước da trắng sứ của cậu ta. Đặc điểm vô cùng nổi bật trên người cậu thanh niên khoác áo Blouse trắng là khuôn mặt mà dùng từ xinh đẹp vẫn chưa đủ để mô tả hết từng đường nét sắc sảo trên gương mặt của cậu ta. Sở hữu một vẻ đẹp phi thực tế như thế vẫn chưa đủ cậu ta còn sở hữu một đôi mắt đỏ rượu, nếu không nhờ cặp kính che bớt đi sự rực rỡ của đôi mắt đó thì chắc chắn rất nhiều người một khi nhìn vào đôi mắt đầy mị lực của thanh niên này sẽ bị mắc kẹt và không thể thoát ra được.

Quào, anh tưởng trên Trái Đất này không có người nào đẹp trai hơn anh hết nhưng khi gặp được người này thì anh phải nghĩ lại đấy._Gopal vừa ngóc đầu ra khỏi mặt đất đã định quay lại đánh lộn với chủ nhà nhưng chưa kịp làm gì đã bị vẻ đẹp của người đó làm cho phải thốt lời ca ngợi.

Trời ơi bớt tự luyến đi pa._Ying nhăn mặt nhìn Gopal rồi quay lại nhìn anh chủ nhà.

Chà, trắng quá không biết là cậu ta dùng bí quyết gì để chăm sóc mà da của cậu ta lại đẹp đến mức không tì vết như thế này._Yaya và Ying nhìn cậu chủ nhà với ánh mắt ngưỡng mộ.

Đúng là chó chê mèo lắm lông, hai người cũng có nghiêm túc tí nào đâu._Gopal lườm hai cô gái với con mắt khinh bỉ.

Anh Gopal, Yaya, Ying._Boboiboy chạy ra từ sau lưng cậu chủ nhà xinh đẹp, gọi tên những người bạn của anh.

Boboiboy!!!._Yaya và Ying leo rào vào chạy đến ôm chầm lấy Boboiboy.

Anh cũng muốn ôm._Gopal lập tức đứng lên chạy lại ôm những người bạn thân yêu của mình.

Mấy người tính ôm nhau suốt đời ngoài này hay sao, bộ không tính vào nhà à._Không hiểu sao Fang lại cảm thấy hơi hơi khó chịu khi nhìn thấy Boboiboy ôm người khác.

*Trời ơi vô lí quá, đó là bạn của anh ta mà, bạn bè ôm nhau thì có gì đâu, sao tự nhiên mày lại cảm thấy khó chịu hả Fang chẳng lẽ, chẳng lẽ..*_Fang chưa tự mắng chửi bản thân xong thì mấy người mặc áo choàng đen từ đâu chui ra cả bầy vây quanh ngôi nhà, cắt đứt mạch suy nghĩ vớ vẩn trong đầu cậu.

Lại là bọn người này, nóng máu rồi nha._Yaya tức tối bay thẳng đến chỗ bọn người kia.

Cậu quen bọn này hả Yaya._Boboiboy cảm thấy ngạc nhiên.

Mau dụ họ ra khỏi chỗ này, anh chán phải ngủ ngoài trời rồi._Gopal móc cây súng cường hóa năng lượng của mình ra làm Boboiboy ngạc nhiên tập 2.

Không còn thời gian để ngạc nhiên đâu Boboiboy, bọn tớ sẽ giải thích sau._Ying không biết là mang đôi giày cường hóa năng lượng từ lúc nào chạy lại gần bọn người mặc đồ đen.

Bọn người mặc đồ đen lướt theo Ying và Yaya ra một khoảng đất khá rộng ở gần đó.

Boboiboy Bão Sấm._Boboiboy định chạy theo thì bị Fang cản lại.

Gopal đang trên đường chạy đến chỗ Ying và Yaya thì bị Boboiboy làm cho hoảng hồn đến xém vấp té sấp mặt xuống đất một lần nữa. Halilintar đang bế theo anh bạn chủ nhà xinh đẹp kia chạy lướt qua Gopal. 

WTF!!!???_Gopal treo ngàn dấu hỏi chấm trên đầu và vô thức thốt ra một câu chửi thề.

Làm chậm thời gian._Ying làm chậm đám người đó.

Kết hợp sức mạnh trọng lực._Yaya mang giáp tay cường hóa kết hợp với Ying để đè mấy tên đó xuống đất.

Kiếm chớp!_Halilintar một tay bế Fang một tay triệu hồi kiếm chớp chém một tên ngu ngơ định đánh lén Yaya và Ying.

Cậu đứng ở đây, tôi sẽ giải quyết bọn này nhanh thôi._Halilintar dịch chuyển đến một chỗ có thể coi là tạm an toàn, nhẹ nhàng để Fang xuống đất.

Halilintar chưa kịp dứt lời thì có mấy tên đồ đen lao đến tấn công sau lưng anh nhưng chưa kịp làm gì đã bị Fang đấm bay với một tốc độ đánh kinh ngạc.

Tôi đã bảo anh bưng tôi đến đây để đánh nhau chứ không phải đứng xem._Fang giơ nắm tay đã đeo găng của mình lên trước sự bất ngờ của Boboiboy.

*Mình tưởng người này chỉ có dễ thương là giỏi thôi chứ ai ngờ người ta còn biết đánh nhau, ồ coi bộ cũng thú vị đấy.*_Halilintar khẽ nhếch miệng cười.

Biến thành đồ ăn cho chó._Gopal nhắm bắn biến những đợt tấn công từ vũ khí của đối phương thành đồ ăn cho chó để cảnh báo hai con người đang chim chuột kia rằng ở đây không phải chỗ hẹn hò.

Ê ở đây nhiều con cẩu độc thân lắm, coi chừng bị tụi nó nhào vô hội đồng vì ghen tỵ đó nha._Gopal trêu chọc hai con người kia cho bỏ ghét. 

Sau một hồi đấm nhau không cân sức cuối cùng bọn khoác áo choàng đen đó cũng vây quanh được nhóm Boboiboy. Cả bọn đồng loạt di chuyển vòng tròn tạo ra vô số ảo ảnh dịch chuyển lung tung xung quanh năm người bọn họ. Bọn chúng vừa tạo ảo ảnh vừa bắn một loạt những tia đạn điện từ.

Năng lượng của em tới giới hạn rồi._Ying liên tục di chuyển để né đòn.

Anh cũng vậy nên không biến hết đống đạn này thành bùn được nữa._Gopal lộ ra vẻ mệt mỏi.

Mấy tên này dai như đỉa ấy._Yaya gắng ngượng đấm bay vài tên.

Tớ không thể giữ phân thân lâu hơn được nữa năng lượng của tớ sắp cạn đến nơi rồi._Các dạng kết hợp nguyên tố của Boboiboy nhập lại làm một.

Thế đấy!_Kính của Fang biến thành mặt nạ trước sự kinh hoàng của bốn người còn lại.

Sức mạnh xuyên thấu._Trước khi rào chắn đất cuối cùng của Boboiboy bị phá vỡ Fang dùng sức mạnh của mình để bảo vệ bốn người kia.

Cậu ta cũng có sức mạnh mặt nạ giống tên kia._Ying trừng to mắt nhìn Fang.

Đạn đang xuyên qua chúng ta nè._Gopal kinh hãi nhìn những tia đạn đang xuyên qua người mình.

*Rốt cuộc cậu ta là ai?*_Cả Boboiboy, Yaya, Ying và Gopal đều có cùng một suy nghĩ khi nhìn người con trai xinh đẹp kia.

Tấn công diện rộng._Supra dùng hết năng lượng cuối cùng của mình dồn vào chiêu cuối.

Rút lui._Một lần nữa mấy tên đồ đen đó lại đột ngột biến mất ngay khi những tia sáng chớp đỏ của Boboiboy đồng loạt bắn ra.

Trời ơi xương của anh chưa hoàn toàn khôi phục đâu, liều thế để làm gì._Fang chạy lại đỡ Boboiboy.

Để bảo vệ cậu._Boboiboy mỉm cười nửa đùa nửa thật nói.

Tôi đưa cậu về._Fang khoác tay của Boboiboy lên vai mình và đỡ anh ta về trước những ánh nhìn chòng chọc của ba người còn lại.

Định ở lại đây đến bao giờ._Fang dìu Boboiboy được một đoạn rồi quay mặt lại nói với ba con người kia.

Đừng cho cậu chủ biết gì hết về việc này._Shielda làm vẻ mặt nghiêm trọng nói với Sai.

Có chết anh cũng không để cho Fang biết đâu chúng ta nên sớm điều chế ra thuốc giải trước khi có chuyện không hay xảy ra với cậu ta._Sai hiểu tình hình nghiêm trọng như thế nào vì để Fang không biết được công dụng thật sự của DT0304 Sai và Shielda đã tiêu diệt gần như toàn bộ những con vật mà họ đang thử nghiệm.

Hai người vô dụng các ngươi lại đang trốn ở cái xó xỉnh nào rồi._Fang đạp cửa lớn giọng la mắng Sai và Shielda.

Trời đất có chuyện gì vừa mới xảy ra vậy, còn mấy người kia là ai?_Shielda hốt hoảng chạy lại đỡ Boboiboy và liếc mắt nhìn ba người còn lại.

Bị bọn người khoác đồ đen tấn công, còn mấy người này là bạn của Boboiboy._Fang trả lời.

Lúc đó bọn tôi đang ở phòng thí nghiệm nên không biết, xin lỗi vì không có mặt kịp thời để bảo vệ cậu chủ._Sai bưng hộp thuốc đến và nói.

Bọn người bí ẩn mà hai người nói hồi sáng có mang một huy hiệu nhỏ hình tròn trước ngực và đeo mặt nạ vàng ánh kim có đúng không?_Fang vừa hỏi Sai và Shielda vừa lấy những lọ thuốc bột màu xanh trong hộp ra thảy cho ba người đang đứng quan sát cuộc trò chuyện kia.

Bôi cái này vào vết thương._Fang nói với Yaya, Ying và Gopal.

Đúng thế, mấy người đó dường như không biết mệt hay sao đó, đánh quài mà không có tên nào gục hết cứ như một cỗ máy vậy._Sai vừa đáp lời Fang vừa lén nhìn hành động kẻ này dựa vào lòng người kia của Fang và Boboiboy.

A nào._Fang vừa nói vừa lấy một lọ thuốc màu tím ra dùng ống hơi bơm vài giọt vào trong.

A._Boboiboy mở miệng nhận lấy vài giọt thuốc màu tím mà Fang cho mình trước những con mắt của mấy con cẩu độc thân.

Trời đất đúng là Boboiboy chết thật rồi, chúng ta tìm lộn người rồi._Gopal vừa thoa thuốc vừa bắt đầu than trời than đất.

Mình về thôi Yaya, em nghĩ chỉ là người giống người mà thôi, người ta có gia đình rồi đó chị._Ying từ chối nhận người quen.

Haizz mặc dù rất buồn nhưng chúng ta phải chấp nhận sự thật thôi, Boboiboy đã thật sự ra đi rồi._Yaya ôm Ying khóc lóc các kiểu con đà điểu.

Nè tui nhớ đâu mới nãy các người còn ôm tui thắm thiết gọi Boboiboy này Boboiboy nọ đến gớt nước mắt cơ mà, sao lật mặt nhanh thế??._Boboiboy làm mặt than lên tiếng.

Há há há mấy người các ngươi có thật là bạn của nhau không vậy, anh bất hạnh quá đấy Boboiboy._Fang bật cười nhìn kẻ đang gối trên đùi mình.

Cậu cười cái gì chẳng phải do cậu làm cho tôi trở nên như thế này hay sao._Boboiboy bắt đầu cảm thấy tim đập nhanh dần đều khi nhìn thẳng vào mặt con người trước mặt nên vội vàng ngồi dậy.

À thế à, hóa ra là do cậu làm cho tui trở nên như vại._Gopal trề môi móc mỉa Boboiboy.

Ồ phải làm cái gì để Boboiboy trở nên như thế vậy ta._Ying và Yaya làm mặt nguy hiểm nhìn nhau.

Còn chưa hết đâu hai người đó còn chơi trò chủ nhân đầy tớ nữa cơ._Sai và Shielda góp vui.

Ghê vậy luôn á._Gopal giả bộ ngạc nhiên.

Tối đó, tại một "căn biệt thự màu kem tự nhiên không biết từ đâu xuất hiện trong một khu rừng", có 7 con người vừa gặp đã thân quây quần bên nhau và kể cho nhau nghe những câu chuyện cổ tích đầy màu nhiệm.























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC