Chương XVII: Lỗi 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã là 7 tuần kể từ khi Boboiboy ngã xuống đất và bất tỉnh._Yaya đem bình hoa đã héo úa ở trên bàn đi thay.

Haizz, không liên lạc được với tổ chức Tapops._Ying thở dài.

Mấy người kia cũng biệt tăm biệt tích luôn rồi._Yaya rầu rĩ nói.

Khốn thật, có khi nào Boboiboy sẽ chết gì bị suy tim do cái thuốc chết tiệt kia không._Gopal đấm mạnh vào tường.

Nếu mà là do cái thuốc đó thì cậu ấy đã chết rồi._Yaya nhìn vào máy đo huyết áp và nhịp tim đang đều đều nhảy từng nhịp bên cạnh giường của Boboiboy.

Haizz, nếu cứ như thế này cũng không ổn, em sẽ đi tìm Fang và tính sổ với cậu ta._Ying không muốn phải tiếp tục cầu nguyện một chút nào nữa.

Biết tìm Fang và anh của cậu ta ở đâu bây giờ?_Gopal vò đầu.

Mọi người có nhớ cái công ty Kassim không?_Yaya chợt nghĩ ra.

A cái công ty đó vẫn còn đang hoạt động và phát triển rất tốt._Ying đập tay lên trán.

Bây giờ công ty đó đang mở rộng nên cần thêm nhân viên kế toán._Gopal mở điện thoại lên để xem xét.

Ying, với bằng tốt nghiệp đại học kinh tế thượng Hải của em chắc chắn em sẽ được nhận, đến lúc đó chúng ta sẽ đột nhập sâu vào trong để lấy thêm thông tin._Yaya nảy ra một ý tưởng.

Cái thứ đồ ăn chết tiệt gì đây._Fang hất mâm đồ ăn trước mặt mình và chạy vào nhà vệ sinh để nôn mửa.

Ngươi đem cái gì vào đấy hả._Shielda tát vào mặt cô hầu gái làm cho cô ta ngã xuống đất.

Dạ là...là món bít tết._Cô hầu gái run rẩy trả lời.

Đứng trơ trơ cả lũ ra đó làm gì còn không mau đi dọn đi._Shielda trừng mắt nhìn đám người hầu đang run như cầy sấy.

Đúng là một lũ vô dụng._Sai nhăn mặt liếc nhìn đám người hầu bằng ánh mắt sắc bén như dao làm cho đám người đó càng run rẩy dữ dội hơn nữa.

Ngươi mau đi xuống nhà bếp kêu đầu bếp chuẩn bị món cà rốt hầm và một ly sữa cà rốt không đường._Sai ra lệnh cho một người trong số đó.

Cậu còn cảm thấy buồn nôn không?_Shielda vừa vuốt lưng Fang vừa lo lắng hỏi.

Shielda mau lấy cho tôi một cái que thử thai._Fang khẩn trương nắm lấy tay của Shielda và nói.

Sai, Shielda tôi có thai rồi._Sau một hồi nhốt mình trong nhà vệ sinh, Fang cũng bước ra ngoài với cái que thử thai đang hiển thị hai vạch.

!!!_Cặp anh em song sinh khác trứng sau ngay khoảnh khắc nghe Fang nói xong liền lập tức hóa đá.

Tít....Tít....Tít._Boboiboy tỉnh lại giữa một màn đêm khuya lặng ngắt như tờ trong bệnh viện.

Ngoài những tiếng tít tít đang phát ra từ cái máy đo nhịp tim bên cạnh Boboiboy thì xung quanh im lặng đến nỗi anh có thể nghe rõ tiếng tích tắc phát ra từ cái đồng hồ treo tường trước mặt mình. Anh lặng lẽ ngắm nhìn những người bạn đang say ngủ xung quanh giường bệnh của anh và vươn tay lấy cái mũ của mình ở cái bàn bên cạnh. Boboiboy tìm kiếm cái hình thêu củ cà rốt nhỏ trên mũ của mình để vân vê và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn phớt lên cái hình thêu nho nhỏ đó. Không hiểu sao anh lại có một cái cảm giác nôn nao khó nói thành lời ở trong lòng cứ như có một cọng lông vũ khều nhẹ trái tim của Boboiboy, một cái gì đó nhỏ bé đáng yêu đã thôi thúc anh tỉnh dậy khỏi một giấc mộng dài.

Boboiboy, cậu tỉnh rồi._Ying ngước mặt lên nhìn Boboiboy.

Ừ._Boboiboy qua loa đại khái đáp lại.

Chú có khát nước không để anh đi rót nước cho chú nhé._Gopal vừa đưa tay dụi mắt vừa đi tới chỗ bình nước để rót một ly nước ấm.

Ừ._Boboiboy vẫn không có ý định rời mắt khỏi cái củ cà rốt bằng chỉ nho nhỏ trên mũ của mình.

Em lấy nho cho anh ăn nhé._Ying hỏi.

Ừ._Boboiboy thờ ơ.

Cậu có tâm sự gì sao?_Yaya hỏi.

Ừ._Boboiboy vẫn tiếp tục vân vê cái hình thêu trên mũ mình làm cho ba người kia tò mò ghé đầu vào xem.

Chà, cái củ cà rốt này nhìn dễ thương ghê ta._Gopal khen ngợi.

Ừ._Boboiboy mỉm cười.

Cái này do ai thêu thế?_Ying chán cái câu "ừ" của Boboiboy lắm rồi nên quyết định đặt một câu hỏi mà Boboiboy không thể dùng từ "ừ" để đáp lại.

Fang._Boboiboy càng mỉm cười rạng rỡ hơn làm cho Gopal, Ying và Yaya cũng vui lây.

Để mình đi gọi cho Ochobot và ông Aba tới._Yaya bấm nút gọi bác sĩ trên đầu giường của Boboiboy rồi cầm điện thoại tiến ra ban công.

Tôi đã chuẩn bị tàu và tọa độ rồi, chỉ cần cậu tự tiến hành bước nhảy alpha thì sẽ tới Trái Đất trong vòng một ngày._Sai dẫn Fang ra ngoài hành lang tối đen như mực.

Em vô hiệu hoá tạm thời mấy cái camera và bẫy rồi, mau đi đi trước khi ông chủ phát hiện._Shielda liên lạc với Sai qua bộ đàm.

Phát hiện có hacker._Tiếng hệ thống vang lên inh ỏi.

Khỉ thật._Sai vừa đưa Fang lên tàu vừa điều khiển cái nón của mình cán nát mấy con robots.

Còn cậu và Shielda thì sao._Fang lo lắng hỏi.

Không cần lo cho chúng tôi, chúng tôi sẽ cản chân đám robots này._Sai phá khóa phi thuyền và mở cổng thông hành.

Hãy gửi lời chào của chúng tôi đến những người bạn thú vị ở Trái Đất._Shielda dùng khiên nghiền nát mấy con robots bảo vệ.

Được tôi sẽ làm._Fang thông thạo điều khiển tàu vũ trụ nhanh chóng tẩu thoát thành công.

Các ngươi còn trăn trối gì không?_Kaizo nhìn hai anh em song sinh đang bị trói vào nhau bằng dây trói điện từ.

Đáng giá!_Cả hai người Sai và Shielda cùng đồng thanh làm cho Kaizo có chút ngạc nhiên.

Mau mau đuổi theo và bắt thằng bé về._Kaizo mỉm cười nhẹ ra lệnh cho đám thuộc hạ của mình lái cái phi thuyền siêu to khổng lồ này đuổi theo Fang.

Haizz, từ khi tỉnh dậy tới giờ Boboiboy cứ vu vơ nhìn ra ngoài cửa sổ như thế mà chẳng nói năng hay làm gì nhiều cả._Gopal ngán ngẩm trông Boboiboy.

Em được nhận vào công ty Kassim rồi may mà có con bạn làm chứng minh thư giả cho em._Ying vui vẻ chạy tới.

Chà trang điểm lên, đổi kiểu tóc rồi thay đổi bộ đồ là nhìn khác liền nha._Gopal nhìn Ying mặc bộ đồ công sở mà tròn cả mắt.

Đương nhiên rồi, trang điểm với phối đồ là nghề của em mà lị._Yaya đứng bên cạnh ra vẻ tự hào.

Tám giờ sáng nay em sẽ bắt đầu làm việc._Ying nói.

Phải mau chóng tìm ra thông tin của mấy người kia, chị chán phải nhìn thấy Boboiboy cứ thẩn thờ như thế rồi._Yaya nhìn Boboiboy đang nửa nằm nửa ngồi trên giường bệnh đưa mắt nhìn ra ngoài ban công chốc chốc lại nhìn cái hình thêu trên mũ của mình mà lắc đầu.

Em đi đây có gì em sẽ liên lạc qua đồng hồ._Ying nhìn giờ trên đồng hồ của mình rồi chạy đi.

Thật tội nghiệp cho đứa cháu nhỏ của tôi._Ông Aba chống gậy đi đến ngay khi Ying vừa chạy đi.

Sáng giờ cậu ấy vẫn cứ như thế à._Ochobot nhìn Boboiboy.

Ừ, trông ảo não như bài chiếc lá cuối cùng của O Hen-ri vậy á._Yaya lắc đầu.

Bíp...bíp._Đồng hồ trên tay Yaya reo lên.

Em tìm được gì rồi hả Ying?_Yaya nhận liên lạc từ Ying.

Em nghe nói tối nay CEO Kaizo sẽ đến công ty._Hình ảnh của Ying hiện lên trên màn hình ba chiều.

Còn nữa nha tối nay nghe nói là sẽ tổ chức tiệc rượu cho đối tác của công ty Kassim là giám đốc điều hành của tập đoàn Mee nên đêm nay chúng ta sẽ tranh thủ đột nhập._Ying nhìn qua nhìn lại rồi thì thào vào cái đồng hồ của mình.

Em đang làm gì ở đó đấy tân kế toán Lý._Một người đàn ông tóc tím đứng vẫy tay với Ying từ xa.

Thôi trưởng phòng gọi em rồi, có gì em liên lạc sau._Ying ngắt liên lạc cái rụp.

Tân kế toán Lý luôn nghe ngầu thế._Gopal cảm thán.

Chứ cậu muốn gì hả Gopal, Ying mà không đổi tên thì còn khuya mới được nhận._Yaya, ông Aba và Ochobot làm mặt than nhìn Gopal.

Tối nay gặp lại._Boboiboy thì thầm với cái hình thêu nhỏ trên mũ của mình.

Keng keng._Người đàn ông cao lớn với mái tóc tím và làn da bánh mật gõ hai cái vào ly rượu của mình để thu hút sự chú ý của những vị khách đang có mặt tại hội trường để chuẩn bị khai tiệc.

Đến giờ hành động rồi._Nhận lúc căn phòng được tắt hết đèn và mọi người đều tập trung lên sân khấu thì Ying xách cái váy dài màu vàng nhạt được trang trí bằng họa tiết xanh nước của mình lẻn ra khỏi phòng vũ hội.

Hành động thôi._Yaya và Gopal một thân đồ đen trèo lên tường và nhảy vào cửa sổ.

Để em dẫn đường cho mọi người._Ying lúc này đã thay cái váy rườm rà của mình ra và chờ sẵn ở địa điểm gặp mặt.

Có gì cần thì cậu nhớ gọi mình nha Boboiboy._Ochobot đóng cửa phòng của Boboiboy lại và đi xuống lầu.

Ừ._Boboiboy vẫn đứng nhìn ngắm bầu trời ở ngoài cửa sổ mà trả lời.

*Sao băng? Ước gì mình được gặp Fang ngay lúc này.*_Boboiboy nhắm mắt lại khi thấy một vệt sao băng vừa sượt qua trên bầu trời.

Boboiboy!_Fang từ đâu bay vào ôm chầm lấy Boboiboy làm anh mất thăng bằng mém nữa bật ngửa ra đất.

Fang!?_Boboiboy đưa tay đón lấy con người kia và nhanh chóng lấy lại thăng bằng để cho cả hai không bị ngã.

Boboiboy._Fang vùi mặt vào người Boboiboy để thường thức hương thơm quen thuộc tỏa ra từ người mà mình yêu.

Anh nhớ em nhiều lắm em có biết không._Boboiboy nhìn ngắm người mình yêu.

Em cũng nhớ anh nhiều lắm._Fang ôm lấy Boboiboy.

Sao em.._Boboiboy chưa kịp mở miệng thắc mắc thì đã bị Fang chặn miệng bằng một nụ hôn.

Hửm, kẹo sao?_Boboiboy ngậm viên kẹo vừa mới được đẩy vào miệng của mình bằng nụ hôn của Fang.

Kẹo cà rốt em thích ăn nhất đó._Fang mỉm cười làm cho trái tim Boboiboy một lần nữa đập liên hồi.

Đây rõ ràng là kẹo vị Fang mà, rất ngọt ngào đó._Boboiboy mỉm cười nhìn Fang.

Anh chọc em quài._Fang ngượng ngùng.

Em còn một chuyện muốn nói nữa em... em có thai rồi._Fang rơi nước mắt nhìn Boboiboy.

Đừng khóc mà chỉ là có...hả!!_Boboiboy dịu dàng lau nước mắt của Fang rồi bỗng ngớ cả người ra.

Sao!?? Em... em nói lại đi._Boboiboy không tin vào mắt mình đến nổi anh phải tự lấy tay táng vào mặt mình để chứng thực.

Không phải mơ đâu, em có thai rồi._Fang cầm lấy tay của Boboiboy và đặt bàn tay to lớn ấm áp đó lên bụng mình.

Đây là con của chúng ta!!_Boboiboy lại nở một nụ cười tỏa ra ánh hào quang như thường ngày.

Lần này anh sẽ không để em đi nữa đâu._Boboiboy ôm Fang vào lòng.

Em sẽ không đi đâu nữa hết, kể cả khi thằng anh của em có bắt em về nhốt lại thì em cũng sẽ tìm cách thoát ra để đi tìm anh._Fang ôm siết Boboiboy.

Anh cũng sẽ không để cho anh ta đem em ra khỏi vòng tay của anh một lần nào nữa._Boboiboy siết chặt lấy Fang.

Hửm trong đây có giam giữ ai nè._Gopal mò mẫm tìm đường trong bóng tối thì tìm ra một căn phòng đang giam người.

Không biết Fang gặp được Boboiboy chưa?_Shielda đi qua đi lại trong phòng giam điện từ.

Giờ này thì chắc là phải gặp được rồi, mong cho bọn họ mau mau cao chạy xa bay trước khi ông chủ tóm được hai người họ._Sai cũng đi qua đi lại đứng ngồi không yên.

Em lo quá, Fang còn đang vác theo một cái bụng bầu, cầu mong cho gia đình nhỏ của bọn họ được yên ổn._Shielda không kiềm được khóc lóc.

Má nó, bị nhốt ở đây không làm gì được, thật đúng là tức cái lồng ngực mà._Sai ôm Shielda vào lòng mà vỗ về.

Boboiboy với Fang có con á!_Ying không giấu nổi xúc động thì thào.

Chúng ta phải giúp bọn họ._Yaya định chạy ra thì bị Gopal cản lại.

Nè, em không nhớ bọn họ đã làm gì với chúng ta sao._Gopal nhắc Yaya.

Đương nhiên là em nhớ dù sao thì em cũng đã đấm họ rồi còn gì._Yaya nói.

Trông họ không có vẻ gì là xấu cả, em nghĩ là lúc đó họ chỉ đang làm nhiệm vụ của mình mà thôi._Ying thuyết phục Gopal.

Đúng đấy, nếu không thì sao bây giờ bọn họ lại bị nhốt chứ._Yaya và Ying thành công thuyết phục Gopal.

Nghe cũng có lý._Gopal không cản Yaya và Ying nữa.

Mọi người ở đây làm gì._Sai hoảng hốt khi thấy nhóm Gopal.

Ở đây để tính sổ với hai chú chứ còn gì nữa._Gopal trả treo.

Cái này khóa bằng mật mã hơn nữa còn nhận diện vân tay._Ying nhìn bảng mật mã.

Các ngươi lẻn được vào tận đây mà không bị phát hiện thì đúng là tài thật đấy._Nemar bỗng dưng xuất hiện trong bộ dạng lịch lãm của một tổng tài làm cho nhóm 5 người Sai, Shielda, Ying, Yaya và Gopal đứng hình.

Thế là tối đó bữa tiệc mừng công của tập đoàn Kassim cũng kết thúc trong thuật lợi mặt dù cả hai vị giám đốc điều hành đều xuất hiện chỉ trong vài phút ngắn ngủi để bắt tay nhau và cắt băng rôn sau đó thì cả hai đều mất tăm mất tích.

Haizz ngày mai sẽ là một ngày vô cùng dài đấy._Gopal dựa cái lưng mệt mỏi của mình vào tường của phòng giam.

Giờ thì hay rồi cả bọn bị nhốt luôn._Ying chống cằm.

Mặc dù được gặp lại các cậu tôi cảm thấy rất vui nhưng mà tôi không nghĩ là chúng ta sẽ tụ họp với nhau theo cách này._Shielda nói.

Thôi kệ đi dù sao thì ít ra chúng ta cũng được nhốt chung vào một phòng còn gì._Yaya phán một câu xanh rờn.

Trời đất sao cậu lạc quan thế._Sai nhìn Yaya.

Chứ giờ làm gì chẳng nhẽ ngồi khóc lóc cầu xin hả, toàn mấy cái thứ làm tốn thời gian tốn công sức chứ chả có tích sự gì._Yaya thở ra câu nào truất câu đó.

Yaya lúc nào cũng ngầu như thế đó._Gopal nhún vai nói.

Đó chính là một trong những lí do khiến cho em thích chị Yaya nhiều như thế đó._Ying lỡ mồm rồi vội bịt mồm trong xấu hổ.

Em... thích chị._Yaya đỏ mặt, lúng túng đến nỗi ấp a ấp úng.

Chị cũng thích em lâu rồi._Yaya nhanh chóng lấy lại vẻ mặt thường ngày khoác vai Ying.

Ngài Nemar ơi ngài còn ở đây không, chúng tôi muốn bị nhốt riêng._Sai, Shielda và Gopal từ chối ăn nồi cơm tró này.

Vậy.. vậy là bây giờ chúng ta có được tính là đang quen nhau rồi không?_Ying chưa hết đỏ mặt, ấp a ấp úng nói.

Nếu như em muốn thì bây giờ chúng ta cưới luôn cũng được._Yaya đưa một tay của Ying lên và đặt lên đó một nụ hôn.

Ngài Nemar!!!_Sai và Shielda kêu gào.

Đứa nào lúc nãy đòi nhốt chung đâu, bước ra đây đàm đạo._Nemar hết nói nổi bước vào trại giam và liếc nhìn những con người đang nháo nhào trong buồng giam số 5 kia.

Tui hong thấy, hong nghe, hong biết gì hết à nha._Gopal bật chế độ hỏi một không biết một đống nói.

Tôi có việc cho mấy người đây._Kaizo bước vào ngay sau Nemar làm cho 5 con người đang náo nhiệt kia lập tức trở về trạng thái nghiêm túc.

Nghe có vẻ hay đấy, ta sẽ tham gia \mỉm cười\._Một tên người ngoài hành tinh hất tay cho đám thuộc hạ khoác đồ đen của mình lui ra ngoài.

Em là của tôi._Tên người ngoài hành tinh đó nhìn ngắm tấm hình chụp một thanh niên mắt đỏ rượu, tóc màu violet với làn da trắng sứ đang mỉm cười rạng rỡ đứng trên một cánh đồng cà rốt.





































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net