em yêu, tình mình rồi sẽ đi về đâu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bỗng, một bàn tay đỏ hoe như màu máu kéo em đi, thật xa khỏi tôi. tôi hoàn toàn có thể thấy gương mặt vẫn đang mỉm cười rạng rỡ của em. bàn tay ấy tiếp tục xâm lấn khắp cơ thể, dần dần kéo em sâu vào bóng tối. em vẫn vậy, luôn ngây thơ mà mỉm cười với mọi thứ, dù đó chỉ là nụ cười gượng gạo, dù hoàn cảnh không cho phép em cười. nhưng bông hoa ấy vẫn vậy, em vẫn tươi đẹp biết bao. sự hoen ố gặm nhấm da thịt em, luồn vào cơ thể em có sâu cỡ nào, việt nam vẫn thật tinh khiết.  

chiến tranh và cái chết, sự mất mát, đau khổ cùng cực đã tàn phá em, về cả thể xác lẫn tinh thần... tôi hận bọn chúng, những kẻ đã kéo em vào tận cùng thống khổ. nhưng, tôi bất chợt nhận ra, "bọn chúng", cũng chính là tôi.

tôi là một kẻ thất bại sử dụng quyền năng, vũ lực để có được em..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net