Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh và cậu đã ở vs nhau và quen sự có mặt của đối phương trong cuộc sống của mình và bỗng 1 ngày, mẹ của cậu tới và cặp 2 người

" Keiji ơi!!"

"Vâng?"

"Có Bokuto ở nhà không con"

"Có ạ, anh ấy đang ngủ"

"Ừ thế mẹ vào vấn đề chính luôn nhé, mẹ đã đăng kí cho con đi du học rồi nhé, chỉ 3 năm thôi"

"Ơ...sao mẹ k hỏi con?"

"Mẹ bt là mẹ hơi quá đáng nhưng con cứ ở mãi đây thì con sẽ mất cả tương lai đấy, nghe mẹ nha con"

"Mẹ biết Keiji thương mẹ nhất mà đúng không"

"Vậy khi nào đi ạ"

"Nửa tháng nữa, mẹ sẽ chuẩn bị hết con cứ yên tâm và đừng nói cho Bokuto bt nhé"

"Sao vậy ạ?"

"Thằng đấy bám con như đĩa ấy, nếu bt tin con đi sẽ bám theo mất, con đừng nói gì nhé"

"Mẹ cấm con nói với Bokuto, con lấy ai cũng đc nhưng đừng là nó. Thương nên mới làm vậy con à, mẹ đã nói với gia đình cậu ấy rồi"

"Đó là cuộc sống của con mà mẹ"

"Mẹ không bt nên làm gì nhưng con phải nghĩ về gđ của mình chứ, ngoài kia còn nhiều người tốt và giỏi giang hơn cả bokuto con à"

*nhưng người con yêu là anh ấy mẹ à...*

"Tại sao con ko đc nói cho anh ấy, lỡ anh ấy đòi đi thì con phải làm sao ạ"

"Con k ns sao nó bt mà đòi đi, nếu con cứ ở bên nó mãi thì cuộc đời của 2 đứa sẽ đi vào hẻm cụt mà thôi. Nên hãy buông tha nhau đi"

"Vâng, vậy cứ theo mẹ đi"

"Vậy nhé mẹ về đây"

Cậu cứ mãi đắm chìm trong suy nghĩ k bt quyết định của mình là đúng hay sai dù thế nào cậu cũng ko thể nào phụ lòng mẹ nhưng...tình yêu và người cậu yêu thì phải làm sao, người mà cậu xem như cả cuộc đời, giá như anh và cậu có gì đó chung thì tốt bt mấy, cậu là con một và anh là con út, anh không phải lo về vc thừa kế hay gì nhưng cậu thì có tất cả áp lực đều đè lên cậu, vốn dĩ 2 bên gia đình là quan hệ làm ăn và vô tình anh đã tìm thấy cậu trong 1 góc nhỏ ở công ty, anh đã yêu cậu ngay từ lần gặp đầu và ba cậu đã chợp lấy thời cơ đó để kí hợp đồng lớn, dù vậy thì 2 bên gđ vẫn rất tốt hầu như k có 1 chút xích mích nào với nhau

Cậu chìm đắm mãi trong suy nghĩ và không nghe anh nói gì, anh kêu tên cậu rất to nhưng cậu lại k nghe bỗng anh ôm cậu và hỏi "Akaashi đang làm gì mà k nghe anh nói vậy"

"À...em muốn hỏi anh chút"

"Em hỏi đi, đừng bảo là em muốn cưới anh nhé...hehe anh ngại lắm ó"

"....không ạ, nếu như em đi du học thì sao ạ?"

"Thì đi thôi, em đi đâu anh đi đó"

"Nếu em k muốn anh đi cùng thì sao ạ?"

"Aaaaaa, em tìm đc ai có nhiều múi, đẹp trai, khoai to, nhà giàu, cao, và có sự điềm tĩnh hoàn hảo hơn anh sao?"

"Em không đùa"

Bầu không khí trở nên ảm đạm hơn thường ngày và anh đã hỏi :"vậy khi nào em đi, đi bao lâu anh đợi em về"

"Nửa tháng nữa, và mãi mãi"

"Vậy em sẽ không hả?"

Cậu chỉ gật đầu thay cho câu trả lời và anh đã đáp :" Dù như nào, anh vẫn sẽ đợi và người cùng anh đến lễ đường sẽ mãi là em"

"Anh sẽ tìm đc người tốt hơn mà thôi, nên đừng chờ em nhé"

"Anh đã rồi, người sẽ cùng anh đến lễ đường là em cho dù có bao nhiêu lâu đi chăng nữa, mãi mãi là em"

"Em ko có gì để anh phải đợi cả, và cx ko có gì để anh thích cả"

"Có chứ...anh chỉ đơn giản là thích và yêu em thôi, anh ko cần lý do gì cả"

Thứ mà cậu không bỏ đc là tình yêu, và cả 2 đc gắn kết vs nhau bơi sợi chỉ đỏ sẽ ko bao giờ đứt, cậu thương mẹ, thương gđ nhỏ của mình và cx thương anh nhưng cậu k có gì tốt để ở bên anh vì vậy tốt nhất là cậu nên rời đi, đi thật xa để 2 người có 1 tương lai tốt hơn sẽ gặp những người hoàn hảo hơn
Anh không nói gì thêm mà chỉ lặng lẽ chui vào lòng cậu rồi khóc, cả 2 trải qua 1 ngày thật ảm đạm, khó ai có thể buông tay người mình yêu

"Anh sẽ đi với em đến hết chân trời này, nên đừng bỏ anh ở lại nhé"

"...."

Trả lời anh là sự im lặng, 2 người cứ như vậy mãi đến hết cả đêm. Sáng sớm thì cậu đã chuẩn bị hành lí để đi dù còn nửa tháng, cậu muốn đi thật nhanh, k còn vướng bận gì cả

"Đừng lấy ai khác ngoài anh nhé, Akaashi!!" - anh hét thật to khi cậu bước tới cổng nhà, cậu chỉ lặng lẻ gật đầu

*Anh sẽ đợi em, và sẽ tìm em sớm thôi, đợi anh 1 chút thôi nhé*

*Em sẽ đợi anh*

Bokuto lần này không đòi đi chung mà chỉ lặng lẽ tiễn người kia ra khỏi cửa và anh chuẩn bị hành lí đi theo du học cùng cậu nhưng sẽ ở 1 nước khác, anh muốn sau này 2 người gặp lại sẽ là lúc anh đưa cậu về. Anh bt là cậu đang và phải trải qua những gì vì vậy anh mới buông tay để cậu đi nhưng người cưới cậu vẫn sẽ là anh chứ không là ai khác, họ vẫn giữ liên lạc vs nhau như những người bạn. Anh chỉ bt cầu cho đôi ta có thể sớm gặp nhau, dù cho có chuyện gì đi nữa

Cả 2 vẫn nhắn tin với nhau hỏi về công việc hằng ngày và họ phải tập làm quen với khi ko có đối phương cạnh bên, cả 2 gđ đã bàn bạt nếu họ kiên trì trong 3 năm thì cha mẹ 2 bên sẽ chấp nhận họ kết hôn

Và đây chỉ là 1 thử thách nhỏ cho tình yêu của 2 bạn trẻ thoii, cùng nhau vượt qua và cố gắng thì sau này chắc chắn sẽ hạnh phúc, cứ như vậy đi để họ cố gắng vì 1 thứ gì đó mà nỗ lực hết mình, cùng nhau và vì tương lai của cả 2 người, chuyện này chỉ có 2 bên gđ bt và 2 người họ đc cha mẹ sắp xếp đi du học để có thể nhìn ngắm thế giới này, thế giới này không màu hồng như 2 người bạn trẻ nghĩ để, họ vấp ngã và trân trọng đối phương hơn, thời gian sẽ trôi rất nhanh

---------------

"Akaashi em ăn cơm chưa?"

"Em ăn rồi còn anh có ổn không đấy?"

"Thiếu em anh như mất sức sống vậy, mong sẽ gặp em sớm"

"Em cũng vậy"
--------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net