#33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hạ Tứ ngồi lại gần Mộc Phi hơn. Hắn nắm lấy tay cô

" Ngày kia đưa em đi đăng kí kết hôn" Hạ Tứ nói

" Nhanh...Nhanh vậy" Mộc Phi nói

Hạ Tứ xoa đầu cô mỉm cười. Bỗng Mộc Phi nhận được cuộc gọi của Tô Mạn. Cô ấy rủ cô đi ăn và đi shopping. Mộc Phi đồng ý, Tô Mạn bảo sẽ chờ cô ở trước cổng công viên nước. Mộc Phi liền đứng dậy nhờ Hạ Tứ trông con để mình đi chơi với Tô Mạn một lúc. Hạ Tứ ngoan ngoãn trông hai bé, hắn lại dạy các con chơi các trò chơi kiềm xu. Cô vội vàng lên thay y phục.

Trong lúc đó, Tô Mạn đang đứng trước cổng công viên nghịch điện thoại. Bỗng có bước chân đi tới, Tô Mạn quay lại nhưng không kịp phản ứng đã bị đánh vào gáy rồi ngất đi. Mộc Phi nhanh chóng đi taxi đến chỗ Tô Mạn. Cô chờ Tô Mạn mười phút rồi hai mươi phút, đã nửa tiếng rồi mà không thấy Tô Mạn đâu. Mộc Phi liền lấy điện thoại ra gọi cho Tô Mạn. Lần thứ nhất máy thuê bao, lần thứ hai cũng vậy nhưng đến lần thứ ba máy đã bắt.

" Mạn Mạn, cậu đang ở đâu vậy. Mình đang đứng chờ cậu ở cổng công viên này" Mộc Phi nói

" Phi...cứu....cứu mình với" Tô Mạn nói trong sợ hãi

" Cậu ở đâu thế" Mộc Phi hoảng hốt

" Mình....mình không biết. Phi....cứu mình....A..A..." Tô Mạn kêu lên

" Cậu mau nói cho mình cậu đang ở đâu đi" Mộc Phi lo lắng nói

Bỗng có một tiếng nói của một người phụ nói, cô ta bảo rằng Tô Mạn đang ở chỗ cô ta, nếu muốn bảo toàn cái mạng của Tô Mạn thì hãy đến căn nhà hoang ở phía Tây. Mộc Phi nhanh chóng gọi taxi, trên đường đi cô gọi cho Hạ Tứ bảo với hắn là Tô Mạn đang gặp nguy hiểm, cô đang trên đường đến đó. Hạ Tứ nghe thấy vậy lập tức bảo Nhị Thần ở nhà trông hai đứa trẻ, còn hắn và Tam Tử nhanh chóng đến chỗ cô. Mộc Phi đến trước thì thấy một đám đám đàn ông đang chặn ở cửa. Mộc Phi nắm chặt tay đi đến.

" Người đâu" Mộc Phi trừng mắt nhìn bọn họ

" Bên trong" Một tên nói

Hắn mở cửa ra, Mộc Phi bước vào. Khi bước vào cô mỉm cười rồi lập tức dùng võ thuật vật hắn xuống. Những tên khác thấy vậy liền xông đến, tất cả đều bị cô hạ. Bỗng có tiếng kêu của Tô Mạn, cô quay sang thì thấy Tô Mạn đang bị buộc vào ghế, đằng sau Tô Mạn là một người mặc áo choàng. Cô ta đang giựt tóc Tô Mạn nên mới khiến cô ấy kêu lên.

" Cuối cùng cô cũng đến rồi. Hạ được mấy tên côn đồ đó, cô thật lợi hại nha" Giọng người mặc áo choàng vang lên

" Cô là Thập Xuyên đúng không" Mộc Phi nhìn chằm chằm vào người đó

Người mặc áo choàng cởi bỏ chiếc áo ra. Đúng thật là cô ta. Cô ta mỉm cười nhìn cô.

" Bạn học, lâu rồi không gặp" Thập Xuyên nói

" Cô muốn cái gì. Tại sao lại bắt Tô Mạn tới đây. Nếu người cô nhằm vào là tôi thì hãy ra tay với tôi, tại sao lại liên lụy đến người ngoài cuộc" Mộc Phi trừng mắt nhìn Thập Xuyên

" Cô cũng thông minh đấy." Thập Xuyên nói

" Phi Phi, mình không sao đâu, cô ta không dám làm gì đâu." Tô Mạn nói nhưng trong lòng có chút sợ

Thập Xuyên tiếp tục giựt tóc của Tô Mạn khiến cô kêu lên. Mộc Phi trong lòng nhói lên, mải nhìn cô ta không để ý phía sau. Mộ Tiêu Tuyết nhẹ đi đến sau cô cầm cây gỗ đập vào gáy. Mộc Phi ngã xuống, cô đau quá liền ngất đi. Hai người bọn họ kéo cô vào trong rồi lấy dây thừng trói cô lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#chumy11