Chương 11: Tốt Hay Xấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Một buổi ra chơi nắng đẹp, xứng đáng để ngủ giấc ngon''

Cô nằm trên bãi cỏ, hướng mắt lên nhìn trời xanh

''Mình vẫn chưa thể nhập cuộc được, giờ mà nhập cuộc là tiêu mất thôi''

'Nhóm Emma hình như góc xa xa kia ấy nhỉ? Chà, dù mình đã có spoiler nhưng spoiler trễ quá nên chắc cũng bất ngờ và có chút không phục đây mà.. Chắc thế, dù sao giờ mình chắc cũng đang bị nghi ngờ mất rồi..' Cô thở dài một cái, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ vì mấy nay cô cứ cảm thấy buồn ngủ miết. 

Dẫu sao thứ cảm giác đó gần đây, xuất hiện ít hơn trước rồi, thật khâm phục khi mình chịu được nó lâu như vậy.

----------------------------------------------------

Nhóm Emma đang ở một góc cách House khá xa

''Chết tiệt!''-Norman

Norman đấm mạnh vào một cái cây họ đứng gần đó, thể hiện ra phần tức giận.

''Tình hình không ổn mấy rồi.. Tớ không thích bà ấy chuyển vào cơn phòng đó''-Ray

Căn phòng trống mà Emma, Norman, Ray, Don và Gilda đã dọn dẹp nằm chen ngay giữa phòng của bọn họ trên tầng 2, đó là một bất lợi cho họ rồi.

''Sắp xếp lại đồ ăn dự trữ, kiểm tra ga trải giường dư.. Ta đã bị lừa để chuẩn bị màn chào đón kẻ địch thứ hai vào cuộc chơi! Những gợi ý đó quá rõ ràng.. Thế mà tớ lại không nhận ra..! Kể cả lời nói của Sylcle, khi chị ấy nói thế tớ đã cảm thấy kì lạ.. nhưng lại chẳng thể ngờ được..''-Norman

''Tớ vẫn đang tự hỏi sao Sylcle lại biết trước được sẽ có thêm hai người vào cuộc?''-Ray

''Chị ấy bảo là trực giác thì phải..''-Emma

Ray nhìn sang Sylcle, người đã nằm một góc ngủ ngon ơ rồi.

''Trước giờ trực giác cậu ấy vẫn luôn rất chính xác''-Ray

''Hừm..''

Norman quay sang Sylcle, cứ đăm chiêu nhìn cô, cậu nhỏ chắc hẳn đã nhận ra được điều gì rồi nhỉ? 

''Sự thực về việc Mama để lại gợi ý cho chúng ta chứng minh rằng bà ấy đang cố doạ ép mình phải phục tùng. Nếu như vậy ta không được thoải chí. Miễn là cuối cùng có thể thoát ra khỏi đây, thì chiến thắng thuộc về ta.''-Ray

''Xét cho cùng, giờ ta đã có thêm hai nguồn thông tin nữa! Dù sao ta cũng rất cần tìm hiểu thêm. Và đây là chính xác thứ ta muổn!''-Ray

''Có được thì phải có mất. Chúng ta sẽ là người thắng trận đấu này!''-Emma

Cứ như thế, cả ba người,  chung một quyết tâm và niềm tin về tương lai.

----------------------------------------------------

''Hể? Tự nhiên nay Anna, Gilda, Don chơi đóng giả Emma, Norman, Ray vậy? Có nhìn cũng chả giống ý nào''

Cô nằm một bên nhìn ra bên phía Anna, Gilda và Don, chắc họ đóng thế để Mama không nghi ngờ à.. nhìn chả giống tí nào.. Nét thất vọng hiện rõ trên mặt Phil luôn rồi kìa. 'Hừm?'

''Chị Emma đâu ạ?''-Sherry

''Chị cũng không biết nữa''-Gilda

''Anh Norman có đi chung với chị ấy không?''-Sherry

''Chắc vậy rồi''-Anna

Gilda cúi xuống đặt tay lên vai Sherry bé nhỏ, mặt cô bé hơi buồn một chút

''Sao thế Gilda? Mấy nay ba người họ cứ biến mất suốt nhỉ?''

Cô tiến lại gần Gilda, đứng cạnh cô bé, Gilda cũng hơi ngạc nhiên nhìn qua cô

''Em cũng chả biết họ cứ biến đi đâu nữa..''

''Sẽ không sao đâu, nên đừng bày ra vẻ mặt lo lắng nữa, em sẽ được biết mọi thứ sớm thôi''

Cô nói nhỏ với Gilda, cô bé nghe thế cũng đỡ lo ở vế trước nhưng vế sau.. Về chuyện gì.. Cô bé có hơi hoang mang nhưng cảm nhận được sự an ủi nên bớt lo lắng được đôi chút, cô bé dựa vào người cô, cô cũng mặc để cô bé dựa vậy.

----------------------------------------------------

Lúc này sâu trong khu rừng...

''Trước tiên ta cần biết là họ đến từ đâu.''-Emma

''Carol là người thay thế cho Conny, nói cách khác, họ đang bổ sung nguồn cung cấp cho nông trại.''-Norman

Norman chống cằm đáp lại câu hỏi kia của Emma.

''Đồng ý, giả sử nơi này quả thực là ''nông trại'' hay vì ''cô nhi viện'', thì phải có 1 nguồn nào khác mà lũ quỷ kia.. Có thể tự sản xuất hoặc bắt cóc những đứa bé một tuổi làm hàng cao cấp.''-Ray

''Như vậy chẳng phải tất cả đều đến từ nơi đó sao?''-Emma

''Có lẽ vậy. Và hẳn là người phụ nữa kia cũng vậy''-Ray

''Manh mối lớn nhất chũng ta có hiện giờ là ngoại trừ mama, ngoài kia vẫn còn rất nhiều người lớn. Có thể có rất nhiều nông trại khác nhau như thế này.''-Norman

''Việc Carol được đưa đến sớm hơn cũng là một điểm lợi.., có thể những đứa trẻ lớn tuổi sẽ không thấy dấu vết, nhưng Carol thì chỉ vừa mới tới''-Ray

''Và cả mama.. Bà ấy đang cố đe doạ chúng ta.. Không phải một hay hai lần mà mọi lúc! Chắc chắn có gì đó không ổn. Nếu mẹ biết tất cả kế hoạch của bọn mình, thì sao lại không mau mau đi tìm chúng ta?''-Ray

Emma bất ngờ trước câu nói đó của Ray, Norman lại tiếp tục suy nghĩ, bà ta là người lớn, vốn có thể thâu tóm cả bọn dễ như trở bàn tay.

''Nếu chịu bỏ sức mama sẽ tìm được ngay. Nhưng vì lý do nào đó nên bà ta không thể hoặc cố tình không phanh phui.''-Norman

''Lý do gì mới được chứ?''

Emma quay sang hỏi Norman, cậu bất lực lắc đầu

''Tớ vẫn chưa biết, nhưng đều chắc chắn ta không thể đoán được bước kế tiếp của mama''-Norman

''Nắm được lý do của bà ấy là ưu tiên hàng đầu hiện giờ. Cậu biết phải làm gì rồi chứ?''-Ray

Ray quay sang nhìn Emma ''ừ!'' Emma trả lời cậu một tiếng, nhìn cả hai người bạn

''Để đó cho tớ! Tớ sẽ cố hết sức tìm thêm thông tin về máy phát trên người Carol!''-Emma

'Tất cả bọn mình sẽ trốn thoát' Một suy nghĩ duy nhất về sự chiến thắng luôn ngập trong tâm trí bọn trẻ, bọn chúng không rõ mama đang nghĩ gì hay bước tiếp theo mama sẽ làm gì, Sắp tới có lẽ là thời điểm bọn trẻ phải chết! Nên trước khi nó xảy ra, bọn trẻ phải giải được bí ẩn này càng sớm càng tốt. Không thể bỏ lỡ cơ hội nào nữa.

----------------------------------------------------

''Cuối cùng cũng quay lại phe này, tôi vốn biết ơn khi cô đã cho tôi một cơ hội.''

Sơ Krone hỏi Isabella(mama) khi hai người đang ở trong văn phòng của bà.

''Những gì tôi làm là yêu cầu 'một người giúp việc' mà thôi. Không phải tôi đặc biệt ứng cử cô đâu.''

''..Còn tôi nghe được rất nhiều về cô! Lời đồn rằng cô là người trẻ nhất được chọn làm ''mama''.. Và cô đã làm tốt vị trí đó hơn bất kì trong lịch sử khi liên tục sản xuất ra hàng với chất lượng cực cao!''

''Cô là nguồn cảm hứng của tôi, thật vinh dự được làm việc dưới trướng một người như cô.''

''Lễ nghi thế là đủ rồi.''

Isabella cắt ngang câu nói tán dương của Sơ Krone dành cho mình, tay cầm một sấp tài liệu chìa ra trước mặt sơ, để lên trên mặt bàn.

''Mớ tài liệu này chứa hồ sơ của những đứa trẻ đáng giá của tôi. Bây giờ, ngay tại đây hãy ghi nhớ hết số thông tin này đi.''

Sơ Krone ngạc nhiên nhìn mớ tài liệu trước mặt

''Việc này còn dễ hơn việc đạt điểm số tối đa mỗi sáng, phải không?''

Nghe xong câu nói của Isabella, sơ bỗng cười, tay sắp xếp lại đống tài liệu nói tiếp với Isabella

''Mà nói mới nhớ, sao cô lại cần đến tôi nhỉ? Tuy không phàn nàn gì, như-''

''Bí mật của chúng ta đã bị lộ. Hai đứa trẻ đã phát hiện ra điều ấy. Chúng cũng đã nhìn thấy chiếc xe tải.''

''V..vậy ta phải tuân theo luật và tìm ra chúng là ai.. Để có thể ngay lập tức chuyển chúng đi..''

Sơ Krone ngạc nhiên giọng sơ run run nói với Isabella nhưng bị bà chặn lại

''Khoan đã nào. Chuyện này không cần thiết. Dù sao tôi cũng đoán được chúng là ai rồi. Tất cả nhưng gì ta cần làm là ngăn chúng bỏ trốn trước ngày giao hàng. Những đứa trẻ ở đây rất đặc biệt. Đó là thứ tạo nên uy tín cho nông trại này.''

''Ta sẽ không báo với cấp trên, ta sẽ sử dụng biện pháp thích ứng với đối tượng của chúng ta. Ngược lại cô.. Sẽ chịu trắc nghiệm trông coi bọn trẻ. Tôi sẽ cho cô cư xử ngang hàng với tôi ở đây.. Nhưng phía sau bức màn, cô phải nghe theo tôi chấp hành mọi mệnh lệnh của tôi, chỉ tôi mà thôi. Đã hiểu chưa.. sơ Krone?''

Isabella quay đầu lại nhẹ nhàng cười với sơ

''Vâng.. thưa bà Isabella.''

"Có một con bé 77694, nó thuộc ngoài diện kiểm soát của doanh trại, cứ làm lơ con bé đó đi"

"Nó là thứ, vượt hơn cả chúng ta."

Một bóng người nhỏ đứng dựa vào cánh cửa gỗ được đóng chặt, tai áp sát nghe rõ mồn một từng lời qua tiếng lại của hai kẻ bên trong. Dáng người nhỏ khẽ run, bình tĩnh lắng nghe câu chuyện đằng sau cánh cửa kia. 

End chap 11

Mọi người cứ để lại bình luận góp ý cho mình biết và sẽ cố gắng khắc phục cải thiện nè, yêu lắm ọo


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net