Bông hoa cuối cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dựa theo nhân vật có thật
Vì một tình yêu đẹp
Jessica Padgett
Kendall James Murphy

Padgett ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ. Ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi chiếu vào gương mặt xinh đẹp của cô. Đáng lẽ ngày mai sẽ là đến ngày cô và anh bước vào lễ đường. Người cô yêu nhất sẽ dắt tay cô đi hết quãng đường còn lại. Cô vẫn luôn mong chờ đến cái ngày ấy. Cô có thể tưởng tượng ra một ngày nắng đẹp đẽ, cô trong bộ váy cưới tinh khôi, anh trong bộ vest lịch lãm. Cô chợt đau xót nghĩ đến khoảng khắc anh cầu hôn cô. Chỉ một bông hoa, không có chiếc nhẫn nào, không có dây chuyền, vòng tay. Cô và anh quen nhau cũng nhờ một bông hoa...

Hồi ức của cô trở về từ cái ngày cô gặp anh. Một anh chàng bảnh bao ngồi đánh đàn bên vệ đường. Tiếng đàn của anh du dương và trầm bổng. Murphy dồn hết tâm huyết vào tiếng đàn ấy. Đột nhiên anh ngước mắt nhìn cô gái đang say sưa nghe, trái tim anh bỗng rung động. Anh đứng dậy, chìa tay tặng cô một bông hoa, một bông hoa hồng đỏ tươi, vẫn còn vương vấn cái sương lạnh của mùa đông. Một bông hồng bắt đầu cho cuộc tình của cặp đôi trẻ.

Padgett bất giác mỉm cười, lại suy nghĩ về cái ngày anh cầu hôn cô.

Không có gì to tát cả, vẫn chỉ là một bông hoa...

Anh đứng đó, ánh nắng gắt gỏng chiếu rọi vào mặt anh. Murphy bước lại gần cô, từng bước, từng bước quỳ xuống tặng cô một bông hoa tulip, một bông hoa tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu. Chỉ có vậy thôi, vậy mà cô đã đồng ý, chỉ có vài bông hoa, nhưng cô lại yêu anh say đắm. Anh chưa từng tặng cho cô món đồ quý giá, nhưng đối với cô, anh đã tặng cho cô thứ quý giá nhất - tình yêu. Cho dù thời gian có quay lại, cô vẫn cứ yêu anh, cứ bất chấp nghèo khổ yêu anh đời đời kiếp kiếp.

...

Hôm đó anh lại đến, nhưng anh không ôm cô, cũng không hôn cô như thường ngày. Anh chỉ run rẩy tặng cho cô một bông hoa lan. Rồi anh quay người đi...

Padgett, nhất định phải hạnh phúc em nhé, cuộc sống của em sẽ không còn anh, anh chỉ có thể tặng em bông hoa lan cuối cùng. Padgett, hãy sống thật tốt đấy, anh sẽ mãi yêu em.

Padgett chua xót nhìn ngắm bông hoa lan cuối cùng, tượng trưng cho sự chung thuỷ của tình yêu.

Murphy, ở trên bầu trời anh có thấy em không ?
Ở trên bầu trời anh sống có khoẻ không ?
Em nhớ anh lắm ! Làm ơn quay về với em được không ? Em không cần đám cưới nữa, không cần váy cưới, nhẫn cưới nữa. Em chỉ cần anh, Murphy, xin anh !

Padgett oà khóc. Đau xót đấm vào ngực mình. Từ ngày mất anh, cô không thể ngừng nghĩ đến anh.
Ngày mai, sẽ là đám cưới của anh và cô, vẫn vậy, anh và cô vẫn sẽ là vợ chồng.

Tất cả những gì bây giờ em có thể làm là cầm trên tay bông hoa cúc, nhìn ngắm anh qua tấm bia mộ, đau lòng tặng anh một bông hoa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net